Ta từ khi sinh ra cũng đã may mắn hơn rất nhiều người, cũng đồng thời thua kém thật nhiều người.
Ta chưa từng cảm thấy bản thân xui xẻo hay tự ti vì ta biết ta không có tư cách trách ai. Thậm chí ta còn phải cảm ơn ba mẹ đã sinh ra ta, cảm ơn thật nhiều người dạy cho ta thật nhiều bài học, nếu không ta sẽ mãi ngu ngơ không hiểu gì về cái xã hội này.
Nếu ta trông ốm yếu, tất cả là do ta không thường xuyên tập thể dục hay vận động. Nếu không có tiền, là do ta không chịu bỏ công sức ra mà làm việc. Nếu ta không đủ hạnh phúc là do ta không hề cố gắng để tìm cái hạnh phúc đó.
Tất cả mọi thứ ta có bây giờ chỉ là do người khác cho ta, còn những thứ ta thiếu là phải do chính tay ta tìm ra. Sống một cuộc sống này ta tự nhủ không nên trách ai cả, nếu có lỗi tất cả chỉ có thể trách bản thân mà thôi.
Ngày qua ngày ta vẫn luôn giữ mối quan hệ tốt với mọi người, dù cho có ai nói xấu ta, thì ta cũng bỏ ngơ, dù ngoài mặt như vậy nhưng trong lòng ta vẫn in rất đậm những lời gây tổn thương đó, nếu nói ta cố mà bỏ qua mấy lời đàm tiếu đó thì với ta thật quá khó khăn.
Bản tính của ta từ trước tới giờ luôn giữ những mối quan hệ ở mức tốt nhất, nhưng vẫn luôn để lại một khoảng cách vì ta biết mình khó duy trì mối quan hệ nào lâu dài, con người thì vẫn luôn vì bản thân mà sống. Nhưng ta lại không muốn tổn thương cũng không muốn làm tổn thương người khác.
Ta cũng đã trải qua nhiều chuyện buồn rồi, nhiều khi đã muốn chết, nhưng ta vẫn phải tự động viên bản thân, nếu ta không yêu thương bản thân mình thì còn ai yêu thương ta nữa. Cho nên ta sẽ cố gắng, còn cố gắng được đến đâu thì chính ta cũng không biết.
Nói hơi dài, thôi thì chấm ở đây đi.
-
Toàn thấy thấp kém cùi bắp đi đọc truyện, có lẽ, nơi đọc truyện là nơi chứa những thấp kém
-
DarseiK ·
thấp kém, cùi bắp ??
-
ngươi thua kém, ta viết thôi
-
DarseiK ·
ta thua kém cái gì???
-
Ta từ khi sinh ra cũng đã may mắn hơn rất nhiều người, cũng đồng thời thua kém thật nhiều người.
-
DarseiK ·
Sự thật đau lòng, mà chỉ thua lúc đầu thôi... ai biết về sau
-
ta từ lúc sinh ra, cử thế vô địch, trừ phi ta chán, k thick
-
xin lỗi đệ nếu ta có làm gì đệ buồn nhé
-
Đã tin tưởng và có trách nhiệm với bản thân như thế thì tốt rồi ^^!
Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Chúc mọi người vui vẻ
Bên gia đình người thân
Trong ngày lễ lao động
Tôn vinh những con người
Làm việc vì vinh quang
Không lo sợ chết đói
Làm việc quên ngày tháng
Góp phần vì xã hội
Cho đất nước giàu mạnh
chúc mừng ngày 1/5
Nhân ngày quốc tế lao động ta chúc người dân lao động trên toàn tg vui vẻ hạnh phúc, sống tốt vui vẻ trên con đường mình đã chọn, chúc cảm ơn gia đình cha mẹ lao động kiếm tiền nuôi ta khôn lớn lên người 💖💖
Câu chuyện buồn
Vào một ngày đẹp trời, ko mây, ko nắng, ko gió, trời trong xanh nước long lanh, con thằn lằn nó nhảy lăn tăng, ukm vào vấn đề chính nói chung vào ngày đẹp trời vào tháng 4 ta bị crush đá ko trượt phát nào vì lý do cực kì củ chuối là thấy ta đi chơi với bà chị WTF, dù ta cố giải thích vẫn ko chịu nghe nên ta rút ra kết luận nhỏ chán ta r, chỉ cần lý do để chia tay thôi buồn j đâu ko. 🤧🤧
-
Lần trước tham gia với câu chuyện nội dung gần giống nhưng hết hạn sự kiện nhỉ thôi thì lần này kịp rồi nhé ^^! Cảm ơn vì tham gia sự kiện nha ^^!
Ta nhớ hồi trước có gãy chân một lần, mà đó là do lỗi ta chơi đùa lại chạy ra đường cho xe tông.
Cuối cùng người ta cõng ta về nhà, còn thăm hỏi, về sau ta mới biết có người nói là người ta cố tình tông ta...
Ta có giải thích thì cũng không ai yin lời trẻ con a, kết quả 3 tháng sau nha đó chuyển đi.
Ta thấy thật tội lỗi mà.
-
Hơi buồn nhỉ...! Cảm ơn đã tham gia sự kiện nha...!
Với một con người cực kì nhạt nhẽo ,cuộc sống chỉ quay tròn như được lập trình sẵn ,cuộc sống của ta khá là bình thường ,thôi thì kể chuyện cú trộm thế kỉ đi, vào kì nghỉ dịch này ta chạy chiếc xe ga và thành công hái trộm vài trái ổi của nhà bên đường, cực kì êm xuôi biển lặn, chẳng có chó hay chủ nhà bắt j cả, vừa chạy xe vừa ăn ổi rất là ngon luôn
-
Định luật muôn thuở đồ ăn trộm thì luôn luôn ngon một cách lạ kỳ lúc nào cũng đúng nhỉ ^^! Và có lẽ hình như ta cũng đã áp dụng nó hơi nhiều thì phải...khụ. Cảm ơn vì đã vào đây và tham gia sự kiện nhé ^^!
Anh chỉ cần nhìn em đầy hạnh phúc. Hồng đôi môi và tươi nét hoa cười. Anh chỉ cần và như vậy thế thôi. Cơn mưa lớn chiều nay không vội vã. Em nhìn anh với ánh nhìn xa lạ. Anh yêu thương vì nhiêu đó đủ rồi. Anh vội vàng có lẽ đã đánh rơi. Điều gì đó đã mất rồi mãi mãi. Cơn mưa đêm nay lạnh lùng trở lại. Gió gào thét từng nhịp nhói tim đau. Ngước nhìn trời tối giá hỏi vì sao. Bên chén rượu lệ buồn trôi lặng lẽ.
-
Cảm ơn đã tham gia sự kiện nhé ^^!
Cảm ơn ba mẹ đã sinh ra con.
Cảm ơn thầy cô dạy dỗ em nên người.
Cảm ơn bác lao công dọn đường phố sạch đẹp.
Cảm ơn mấy bác nông dân trồng rau sạch,thịt tươi.
Cảm ơn thế giới hoà bình.
Cảm ơn ta đẹp trai vãi ra.
Cảm ơn tất cả, ai có ơn ta đều cảm ơn.
Bình luận 2
Ta nhớ từng học một giáo viên dạy Toán dạy cho rất nhiều điều.
Tuy thầy chỉ là giáo viên dạy thêm nhưng mà lại khắc sâu dấu ấn trong ta nhất.
Ta học thầy từ khi lớp chỉ có 4 đứa, mãi cho đến khi lớp hơn mấy trăm học sinh, mở hơn mấy lớp, thêm nhiều giáo viên thì ta vẫn học, cho đến khi tốt nghiệp cấp 3 thì không còn gặp lại.
Cách dạy của thầy có đôi chỗ khác biệt, nó làm ta thêm thích môn Toán, thậm chí thầy còn dạy rất nhiều thứ, về cuộc sống của thầy và cách thầy đã chứng minh nó. Có thể nói thầy là giáo viên tận tâm nhất ta từng gặp.
Nhờ thầy mà ta được như hôm nay, thật sự cảm ơn thầy.
Cảm ơn tất cả giáo viên đã dạy ta nên người, cảm ơn nền giáo dục nước nhà.
Từng thích một cô bạn chung lớp, thích 6 năm liền đến giờ vẫn thích.
Tưởng tình mộng mơ nào ngờ chỉ do ta nghĩ vậy, thật buồn.
Yêu đương cái gì, đi kiếm tiền là chân lý.
-
"Nó" là chân lý đơn giản để tạo ra hạnh phúc nhưng đừng để hạnh phúc quyết định hoàn toàn bởi nó nhé ^^!
Đúng ngày này 45 năm trước,đất nước Viêt Nam Dân Chủ Cộng Hòa chính thức thống nhất hai miền Nam Bắc.Ngày này 45 năm sau đẫ chững kiến nhiều đổi thay của đất nước.Việt Nam muôn năm,Chủ Tịch Hồ Chí Minh muôn năm,muôn năm,muôn năm,muôn năm....
Ta lấy tlt nhé😊😊😊
-
Quả thật đúng là câu chuyện về bản thân và tình yêu đối với đất nước...có vẻ tham gia sự kiện hợp lí quá ha ^^!
Mai là quốc tế lao động 1-5,cả thế giới được nghỉ mà ta vẫn phải học thêm,tức không chứ,có đạo hữu nào giống ta không😑😑😑
Cuộc đời rắn nhỏ
Ta là rắn nhỏ vừa được sinh vẫn còn ngây thơ bé bỏng cần được chở che. Ta là loài rắn hiền lành,cực kì dễ thương người gặp người mê, người gặp người yêu ,ta là loài rắn nhỏ càng lớn càng bro hóng ngày trở thành đại xà ,mọi người chẳng cần j chỉ cần rắn ta là đủ ,người xung quanh sẽ bị chói mắt trước vần hào quang của rắn ta
-
Hào quang hơi chói quá rồi không biết lúc phát thưởng ta có thấy để mà phát không đây ^^! (Đùa tí nha)
Ngày mai 1/5 quốc tế lao động rồi chúc mọi người vui vẻ,hạnh phúc bên gia đình người thân, gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến với người dân lao động trên mọi ngóc ngách trên địa cầu, dù là ai làm nghề j, ko quan trọng chỉ cần nghề ko trái với lòng đều cần được tôn trọng, và hãy tự hãnh diện về nghề nghiệp của chính bản thân
Chúc toàn thể cộng đồng yy giới lời chúc ngày lễ vui vẻ hồn nhiên bên những người thân yêu, chúc mọi người luôn nở nụ cười trên môi dù ra sao đi nữa thì cũng sẽ qua quá khứ là bàn đạp cho ta trưởng thành chứ ko phải là vũng lầy níu giữ chân ta khiến ta chết chìm, chúc ngày lao động sắp tới vui vẻ
-
Cảm ơn vì đã tham gia sự kiện nhé ^^! (Mà chỉnh sửa lại bình luận lần 1 phía trên thành câu chuyện tự viết đi nha)
thật ra...cũng không hiểu thể lệ lắm đâu, dù nghiêm túc đọc từng chữ rồi (ngơ ngác gãi đầu)
chắc chắn mình sẽ lạc đề, may mắn đề bài là tự do.
ưm, tham gia hôm nay thôi, cũng không cần quà gì đâu, góp vui cho xôm thôi à.
Hơn nửa năm rồi kể từ khi vào YY, dù có khá nhiều bất mãn, vài tiếc nuối với nơi đây, nhưng nhớ càng nhiều là các đạo hữu, tiền bối rất lầy, nhớ những ngày rảnh rỗi kéo ghế cầm bắp rang xem các trận luận kiếm luận bàn, a, quả nhiên làm khán giả là hạnh phúc nhất. Mặc dù thời tiết ngày càng nóng hơn khiến mình lười lăn vào giang hồ, nhưng mỗi lần nhớ đến YY là nhớ các đạo hữu, sau đó bất giác mỉm cười. Hy vọng YY và các đạo hữu ở lại lâu chút, lâu thêm chút nữa, để mình có một nơi mỗi khi nghĩ đến sẽ mỉm cười, dù mình không vào giang hồ xông pha thì kỷ niệm ngắn ngủi với từng người là vật vô giá mãi mãi tồn tại trong ký ức của mình. ^^
Và vui nhất là được gặp gỡ, làm quen với sư huynh, cảm ơn sư huynh ngày hôm nay vẫn luôn ở bên muội, về sau vẫn giúp đỡ muội nhiều hơn nhé.
30 / 4 / 2020 - Mùa hè xanh mướt tới rồi, nửa muốn nó ở lại mãi nửa muốn gió thu mau thổi tới đi, nóng quá hà TT-TT
-
cuối cùng cũng gặp lại tấm thân vạm vỡ này rồi
-
DarseiK ·
Tiểu muội mũm mĩm tái xuất a, trốn kỹ quá mà
-
ây, sao huynh có thể hình dung tiểu nữ nhi bằng từ vạm vỡ chứ! muội thích từ...'chắc nịch' hơn (mà...có gì khác nhau không nhỉ) =___=!
-
e he he, như đã tâm sự bên trên, trời nóng quá nên lười hóng hớt, đợi bớt nhiệt rồi muội sẽ lại ôm bắp đi lê la khắp xóm thôi mà
Muội chỉ muốn nhắn nhủ tới Tà Tà
Huynh dám rời bỏ muội muội sẽ hận huynh suốt đời, tới chết vẫn hận
Thế nên đừng hòng nghĩ tới chuyện đi chết. Muội nhất định sẽ quên huynh, nhất định đấy!
An phận làm đạo lữ muội đi, huynh không chết được đâu!
Hôm nay, tui mới về quê, mà mệt wa, con cục gạch thì chập chờn, đk mấy em muỗi kỉ niệm cho mười may phát, xuất huyết ak TTTT mà chiều nay về nhà rồi hehe
Chia sẻ về lao động ở quê, mn chủ yếu làm nghề nông, nuôi cá,... Xong ở quê bà mk lương thì ko có, chỉ đổ hưởng lương từ ông ngoại đã mất, mà ttowj cấp nhà nc ko có lun haizzzz, 1 bà 1 bác có hơn 1tr 1 tháng ăn sao cho đủ đây, mà chỉ làm ở quê, làm ruộng, tiền thuê cấy linh tinh các kiểu trừ đi, liệu còn bao nhiêu sau khi bán thóc, gạo???
Đến bây giờ thì tôi đã hiểu ra, hóa ra vòng tròn cô độc là do tự mình vẽ ra. Tuy đôi khi vẫn chưa thể thoát ra khỏi vòng tròn ấy nhưng tôi đã cảm thấy mình vẫn là một con Ốc Sên may mắn và hạnh phúc. Cảm ơn tất cả vì tất cả. ^^~
Vào một đêm thanh gió mát ,với xe đạp tàn, ta bị lạc đường ,đi nhầm vào khu nghĩa trang tầm đó chắc khoảng 23h tối ,ở đó chẳng còn j ngoài bóng tối và ánh sáng le lói của những cây nhang của những người viếng mộ người thân, với tiếng gió và ko khí u ám ta tò mò dừng lại vào chơi thử, như để đảm bảo an toàn vài giây là ta nhìn trước nhìn sau xem có j đó đáng sợ ko,ta đã nhìn về phía sau và không thấy gì cả, ta chắc chắn về điều đó, chỉ có màu đen dường như vô tận của màn đêm. Nhưng bạn có biết chuyện gì đã xảy ra không khi ta quay lại nhìn về phía trước bổng từ đâu ra có con mèo bay ra cào mặt ta, với sự đau đớn ta bỏ về để đi bôi thuốc
Đôi khi, giữa biển người bon chen, lại cô độc. Gia đình thật ấm áp, nhưng cũng thật khó tìm cảm giác đồng cảm. Mỗi ngày trôi qua, bao nhiêu cặp mắt hướng về mình, lại chẳng thấy chân tình. Đã rất lâu chưa từng thích ai, càng không yêu ai, dần quen với cô đơn. Không phải là chưa từng gặp được người để thích, chỉ là đã quen với cô đơn, không có dũng khí bộc lộ. Càng không phải không tin vào tình yêu, chỉ là sợ tổn thương. Càng ngày càng sợ ồn ào, sợ sự quan tâm hời hợt, sợ những mối quan hệ xã giao, ngày càng thu mình lại. Ngẫu nhiên, sẽ bộc lộ ở những nơi không ai biết mình là ai. Bây giờ, có lẽ đã khác rồi.
Hôm nay quốc tế lao động.... mụi xin tri ân đến các thầy cô giáo
Họ là những người không quản ngại khó khăn, cần mẫn lái con đò tri thức, mang lại trí tuệ - sức mạnh tối thượng cho xã hội.
Họ là những người vì dạy online mà hai con mắt đã rớt ra ngoài nhưng vẫn luôn nhiệt huyết yêu nghề.
Họ là những người có mức lương thấp gần nhất trong các nghề của nhà nước, nhưng vẫn luôn hết mình cống hiến nỗ lực vì yêu nghề, yêu trò, yêu tri thức.
Họ - những người chúng ta mang ơn cả cuộc đời. Ơn cha, nghĩa mẹ, công thầy, ai ơi tuyệt đối đừng quên.
Ko liên quan lắm nhưng.... mẹ muội là giáo viên
hazz, việc học trên lớp ko may mắn lắm, bài làm được thì ko gọi, bài ko làm đc thì bị gọi..khổ mà
ừm, biết nói thế nào nhỉ, cả ngày ngồi bên máy tính toàn bị mắng, nói ko chịu vận động....bất quá thời gian có nhiều đâu, phải tận dụng mà..thế mà toàn bị nói
Làng ta phong cảnh hữu tình,
Dân cư giang khúc như hình con long.
Nhờ trời hạ kế sang đông,
Làm nghề cày cấy vun trồng tốt tươi.
Vụ năm cho đến vụ mười,
Trong làng kẻ gái người trai đua nghề.
Trời ra, gắng; trời lặn, về,
Ngày ngày tháng tháng nghiệp nghề truân chuyên.
Dưới dân họ, trên quan viên,
Công bình giữ mực, cầm quyền cho thay.
Bây giờ gặp phải hội này,
Khi trời hạn hán khi hay mưa dầm.
Khí thời gió bão ầm ầm,
Đồng tiền lúa thóc mười phần được ba.
Lấy gì đăng nạp nữa mà,
Lấy gì công việc nước nhà cho đang.
Lấy gì sưu thuế phép thường,
Lấy gì bổ chợ đong lường làm ăn.
Trời làm khổ cực hại dân,
Trời làm mất mát có phần nào chăng.
- Trời mưa trời gió đùng đùng
Bố con ông Nùng đi gánh phân trâu
Đem về trồng bí trồng bầu
Trồng ngô, trồng lúa, trồng rau, trồng cà.
- Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang,
Bao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu.
- Nhờ trời mưa gió thuận hòa,
Lúa vàng dầy ruộng, lời ca vang đồng.
- Lúa khô cạn nước ai ơi,
Rủ nhau tát nước chờ trời còn lâu.
- Ơn trời mưa nắng phải thì,
Nơi thì bừa cạn, nơi thì cày sâu.
Công lênh chẳng quản bao lâu,
Ngày nay nước bạc, ngày sau cơm vàng.
-
#90 trên wed, #91 nếu tính cả nội dung bài viết của @tklevucrkh
-
Vậy là dùng 2 acc cho chắc sao
-
-
athonywu ·
từ ngày 1,5 tính theo 5..10..15 nhưng cũng chúc mừng dh đã có #91, tiếp theo là #96 nha ( tính stt phải tính của bài viết nữa
-
ok i understand
Nhân ngày mùng một tháng năm
Chúc cho lao động ngày càng phăm phăm
Có làm thì mới có ăn
Bà con cô bác cùng nhau làm làm
Những người lao động cảm ơn
Cho ta cuộc sống muôn màu thêm vui
Thơ ko hay, nghĩ gì viết đó thôi
Ta chỉ hi vọng người ta yêu hạnh phúc
Ta chỉ muốn muội ấy không phải hối hận
Ta chỉ muốn muội ấy thật vui vẻ
Nhưng mà, muội ấy không cần
Buông chẳng được, giữ chẳng xong, thực khó chịu
-
giờ thì đúng 15 rồi nhé
-
xóa bài viết, báo cáo @tklevucrkh
-
Vì cố tình xóa 2 bài trả lời bình luận lớn nên kết quả này không được tính nha ^^!
Event 1/5: Có những thứ mất đi rồi mới thật sự cảm nhận được sự tồn tại của nó quý giá thế nào! Và “Tự do” là một thứ tồn tại trong vô hình của con người, sự “tự do” k phải tự xuất hiện cũng như tự biến mất, đều do một tay chính chúng ta thúc đẩy nó thôi! Khi bị gàng buộc bởi nhiều thứ, không phải chúng ta luôn muốn “Tự do” về tâm hồn sao? Cho nên ta nghĩ, để có được “Tự do” ngươi phải sẵn lòng đánh đổi, cố gắng không ngừng, rồi một ngày nào đó tự đo sẽ đến với ngươi, k sớm thì muộn a!