Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao thừa xum vầy

Tiểu thuyết gốc · 2077 chữ

Hôm nay đã là 30 tết, không khí rộn ràng chuẩn bị đón chờ một năm mới lan rộng khắp nơi và lớp 11A1 của chúng ta cũng không ngoại lệ. Thông thường các bạn sẽ đón giao thừa với gia đình nhưng năm nay là một năm với nhiều sự kiện lớn xảy ra, đặc biệt năm nay lớp đón chào thêm hai thành viên mới đó là Song tử và Song ngư nên các bạn sẽ đón giao thừa cùng nhau, bữa tiệc giao thừa cũng có thể coi là bữa tiệc chào đón hai cô nàng luôn.

-Vậy năm nay đón giao thừa ở đâu đây?-Nhân mã chống cằm hỏi.

-Ừm, hay là tổ chức tại nhà đi.-Ma kết gợi ý.

-Nếu tổ chức tại nhà thì cậu sẽ làm phần việc dọn dẹp, trang trí của tôi.-Bảo bình nói, dù sao thời hạn cô làm osin không công cho cậu vẫn chưa hết mà, làm sao cậu dễ dàng tha cho cô như vậy.

-Này, này tên kia, tết đến nơi rồi mà cậu cũng không tha cho tôi là sao.-Ma kết nổi đóa với tên đáng ghét này.

-Tôi cũng đồng ý là tổ chức tại nơi khác, tổ chức tại nhà thì chán lắm.-Sư tử nói, mà Sư tử đã bỏ phiếu ý kiến nào thì Bạch dương cũng sẽ bỏ phiếu ý kiến đó luôn.

-Tôi cũng vậy.-Kim ngưu tán thành.

-Vậy chúng ta tổ chức tại nhà hàng đi.-Song tử gợi ý.

-Ừm, vậy cũng được nhưng mà giờ này đa phần nhà hàng đều được đặt hết rồi, phần còn lại thì có thể đã đóng cửa.-Thiên bình đáp.

-Cũng đúng, chắc chỉ còn cách tổ chức tại nhà thôi.-Cự giải chán nản nói.

-Mọi người, thật ra còn một nơi đấy….-Song ngư nói, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.


2 tiếng trước.

Song ngư đang trên đường đến điểm hẹn để gặp các bạn thì cô bỗng nghe thấy tiếng khóc ở đâu đấy. Cảm thấy không yên tâm, cô cho xe dừng lại để kiểm tra thì nhìn thấy một bé trai chừng 7, 8 tuổi đang đứng khóc, nhìn thấy cô cậu bé giật mình lùi lại phía sau, biết cậu đang sợ, cô cười nói:

-Đừng sợ, chị không làm gì em đâu, em bị lạc à?

Cậu bé không nói gì chỉ im lặng gật đầu.

-Vậy nhà em ở đâu?

Nghe thấy thế, cậu chỉ cúi đầu không đáp, Song ngư không còn cách nào khác đành nói với bác tài:

-Bác mau cho người tìm gia đình của bé này, càng nhanh càng tốt nhé.

-Vâng thưa tiểu thư- Bác tài kính cẩn nói rồi móc điện thoại ra gọi. Để cậu bé yên tâm hơn, Song ngư lại cúi xuống hỏi:

-Em muốn ăn kem không?

Một lát sau, hai người đã ngồi yên vị trên một chiếc ghế đá trong công viên, cậu bé thì đang ăn ngon lành cây kem trên tay, kem dính hết lên mặt lên má của cậu, Song ngư thấy thế thì mỉm cười lấy khan vừa lau cho cậu vừa hỏi:

-À mà em tên là gì?

-Hoàng Cường.-Cậu bé nhỏ nhẹ đáp.

-Ồ, tên em hay quá-Song ngư trầm trồ.-Còn chị là Song ngư.

-Mẹ nuôi đã đặt tên đó cho em, tuy mới gặp nhưng bà rất tốt với em.-Cậu bé nói.

-Mẹ nuôi? Thế còn mẹ ruột em đâu?-Song ngư hơi bất ngờ trước câu nói vừa rồi của cậu bé.

-Người đàn bà ấy à?-Cậu bé cười khẩy, nụ cười có pha lẫn sự chua chát.-Bà ta đã bỏ rơi em từ khi em mới chào đời, chính bà ta là người đẩy em đến cuộc sống cầu bơ cầu bấc đầu đường xó chợ.

Song ngư im lặng không nói gì, quả thật tình cảnh của cậu bé rất tội nghiệp, cô không ngờ một cậu bé còn nhỏ mà phải trải qua nhiều chuyện như thế. Bỗng nhiên chuông điện thoại của cô reo lên, là Song tử, chắc là thấy cô lâu đến nên gọi.

-Alô, chị Song tử hả?

-……

-Dạ em có việc nên đến muộn một chút, mọi người bàn việc tổ chức tiệc giao thừa trước đi.

-……

-Dạ em biết rồi.

Song ngư nói xong thì tắt điện thoại, bỗng Hoàng Cường hỏi:

-Chị ơi, tiệc giao thừa là gì vậy ạ?

-Đó là một buổi tiệc được tổ chức vào đêm giao thừa để tạm biệt năm cũ chào đón một năm mới. –Song ngư hơi bất ngờ trước câu hỏi của cậu bé.

-Vui chị nhỉ, đối với em, giao thừa hay năm mới cũng chẳng khác gì ngày thường là mấy, nếu khác thì chỉ là sự yên lặng thôi.

Song ngư lặng người trước câu trả lời của cậu bé, cô thầm trách sao trên đời lại có những bậc cha mẹ vô trách nhiệm vô tâm bỏ rơi con như thế, để những đứa trẻ vô tội ấy phải sống cuộc sống cơ cực như vầy. Đang suy nghĩ như thế thì cô chợt nghe tiếng gọi:

-Hoàng Cường, Hoàng Cường, con ở đâu?

-Mẹ ơi.-Cậu bé vui mừng chạy lại bên một người phụ nữ trung niên chừng 45 tuổi, chắc là người mẹ nuôi mà cậu bé nhắc tới, bà mỉm cười xoa đầu cậu bé rồi quay sang nói với cô:

-Cảm ơn cháu nha, nếu có cơ hội mời cháu đến trại trẻ mồ côi của ta chơi.

-Dạ không có gì đâu ạ.-Song ngư nói.

-Thôi ta đi đây, tạm biệt cháu.

-Tạm biệt chị tốt bụng.-Cậu bé giơ tay lên tạm biệt, cô cũng vui vẻ đáp lại, nhìn bóng hai người họ xa dần, đầu cô chợt nảy ra một ý. Hay là….


Hiện tại.

Mọi người đang tập trung tại trại trẻ mồ côi Zodiac, các nhóm đã được phân công phần việc của mình.

Nhóm Thiên bình-Bạch dương –Thiên yết lo việc trang trí.

Nhóm Kim ngưu-Sư tử-Ma kết thì lo việc bếp núc.

Nhóm Nhân mã-Cự giải thì lo việc mua đồ.

Nhóm Song ngư-Song tử -Xử nữ thì lo văn nghệ.

Đúng là đứng người đứng việc, giao việc bếp núc cho Kim ngưu quả là thượng sách, chẳng mấy chốc “cô gái vàng trong làng bếp núc” đã khiến cho mọi người lác mắt khi trình diễn kĩ năng nấu nướng thần sầu vô cùng chuyên nghiệp không kém gì đầu bếp nhà hàng 5 sao, đúng là “3 đời nhà tôi chuyên việc bếp núc” . Cô nàng Nhân mã của ta cũng không kém cạnh, kĩ năng “ngựa thồ hàng” được cô nàng bộc phá 100/100 khi có những pha vận chuyển hàng hóa trong 30s, quả là vận động viên marathon có khác. Nhưng bên cạnh đó, có những thanh niên ăn không ngồi rồi đã quen nay được giao việc đã gặp những tình huống dở khóc dở cười và couple Bạch dương-Thiên bình chính là hai ngôi sao sáng điển hình. Người ta thường nói không sợ đối thủ mạnh chỉ sợ đồng đội ngu quả không sai, trang trí một căn phòng mà hai người mỗi người một ý không ai chịu nhường ai, người đòi dán cái này bên trái cái kia bên phải, người đòi dán cái này bên phải cái kia bên trái. Cuối cùng hai người đi đến quyết định trang trí đại, nhưng chả biết vụng về thế nào mà Bạch dương đang đứng trên ghế thì ngã nhào xuống, Thiên bình vội vã lại đỡ làm Bạch dương nằm luôn lên người cậu, hai tay Bạch dương chống xuống hai bên, tư thế vô cùng ám muội. Thiên yết khi đó vừa rời mắt khỏi điện thoại nhìn thấy cảnh tượng ấy thì đơ-tòa-tập, thêm vào đó không chỉ Thiên yết mới nhìn thấy, Nhân mã cũng vừa đến đủ để chụp lại cảnh tượng vừa rồi, xong xuôi cô nói:

-Xin lỗi đã làm phiền, hai cậu cứ tiếp tục.

Nói rồi cô chạy vụt đi, không để hai nhân vật kia kịp phản ứng. Lúc này, Thiên bình và Bạch dương mới kịp định hình chuyện gì vừa xảy ra, hai người vội đuổi theo cô nàng kẻo cô lại rao tin tào lao. Nhưng đã quá muộn, khi hai người vừa đến nơi thì mọi người đều nhìn hai anh bằng ánh mắt rất kì lạ.

-Không ngờ ông là gay mà còn là người nằm dưới nữa đấy Thiên bình.-Song tử mở lời trước.

-Không..không phải.-Thiên bình vội nói, lần này cậu toang thật rồi.

-Thôi không cần nói, chúc hai người hạnh phúc.-Sư tử hùa theo.

-Sư tử?-Con tim Bạch dương như vỡ nát, trời ơn nữ thần của lòng cậu vừa chúc cậu hạnh phúc với người khác. Bạch dương nhìn qua Thiên bình với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, nhưng cậu nhận lại là một ánh mắt đồng cảnh ngộ của Thiên bình. Vừa lúc đó Thiên yết cũng tới, Thiên bình vội nói:

-Này, mau giải thích giùm bọn anh đi.

-Hazz, không biết nếu bố mà biết sẽ sao đây?-Thiên yết không ngờ cũng hùa theo mọi người, câu nói vừa rồi của cậu như sét đánh ngang tai hai người, nỗi oan của hai người còn hơn cả nỗi oan của Thị Kính.


-Xin chào quý ông quý bà, chào mừng mọi người đến với buổi tiệc tất niên.-Chàng MC Xử nữ lên tiếng.-Chúng tôi tập thể lớp 11A1 xin gửi đến quí vị tiết mục văn nghệ do Song tử và Song ngư biểu diễn.

Bỗng chốc trong không gian vang lên tiếng sáo du dương của Song tử, tiếng sáo lúc trầm lúc bổng đi sau vào lòng người, tiếp theo đó là giọng hát trong trẻo của Song ngư vang lên.

Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời

Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây

Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi

Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay

Thời gian đã trôi qua thật nhanh

Em mơ về giấc mơ giờ đã tan

Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống

Giọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêm

Buồn sao cứ vây quanh hoài thôi

Vẫn nhớ ngày đó em đã rất đau

Là khi, ta bước đi thật nhanh

Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu một lần

Cuộc sống đó chỉ là phù du, mà tại sao em lại cố gắng

Mãi đuổi theo, dù đã biết rằng sẽ không như mơ

Từng vì sao trên bầu trời kia, một vì sao sẽ hoài cô đơn

Có phải là điều đương nhiên?

Và nếu như chúng ta, từ lâu đã không chung con đường

Thì không có lí do để em đợi chờ hình bóng anh

Giờ nước mắt thôi không rơi, và em sẽ không còn ghét anh

Ngay khi mà chính em đang cười thầm trong tim…

Mọi người như nín thở nghe tiếng sáo và tiếng hát của Song tử và Song ngư hòa vào nhau. Nhưng có lẽ người chăm chú nhất là Thiên yết, không hiểu sao nhưng giọng hát của Song ngư rất giống giọng hát của cô bạn chơi với cậu lúc bé, hay nói đúng hơn là mối tình đầu của cậu. Ngẫm lại thì không chỉ giọng hát và ngoại hình cũng rất giống, “Cuối cùng tôi đã tìm thấy em rồi” Thiên yết nghĩ thầm. Vừa lúc đó tiết mục cũng kết thúc trong tiếng vỗ tay vang dội của mọi người.

-Song tử, không ngờ bà thổi sáo hay vậy luôn á.-Nhân mã trầm trồ.

-Nói gì thì nói chứ giọng hát của Song ngư cũng quá tuyệt.-Ma kết phụ họa thêm.

-Thôi, bây giờ chúng ta hãy cùng nâng cốc chúc mừng hai cô nàng đi nào.-Bạch dương nghịch ngợm vừa lấy đũa gõ vào cốc vừa nói.

-1,2,3, DÔ.-Đồng thanh.

-Cảm ơn các cháu đã giúp cô cho bọn trẻ một đêm giao thừa đáng nhớ.-Cô quản lí trại trẻ nói, quả thật nhìn vẻ mặt vui vẻ háo hức của các cháu bà cảm thấy rất hạnh phúc.

-Không có gì đâu cô.-Nhân mã nhanh nhảu trả lời.-Mọi người đến lúc đếm ngược rồi đấy.

10…9…8…7…6…5…4…3…2…1

HAPPY NEW YEAR.

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Bí ẩn gia tộc sáng tác bởi cholu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cholu
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.