Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô ấy là bạn gái tôi

Tiểu thuyết gốc · 1878 chữ

Hôm nay là một ngày như mọi ngày đối với lớp 11A1, Bạch dương đến lớp trong trạng thái chán chường, cậu vẫn còn luyến tiết những ngày nghỉ tết ngắn ngủi. Chợt cậu nhìn thấy cậu bạn thân Thiên bình đang ngồi mân mê cái gì đấy, máu tò mò nổi lên Bạch dương nhẹ nhàng đến cạnh bên cậu bạn . Thứ Thiên bình đang cầm là một chiếc lắc tay nữ bạch kim được trang trí những viên đá nhiều màu sắc rất đẹp, chẳng hiểu sao cậu vừa nhìn chiếc vòng vừa cười tủm tỉm đáng ngờ.

-Ái chà chà, quà tặng bạn gái à?-Bạch dương lên tiếng trêu chọc. Nghe thấy thế, Thiên bình giật mình vội giấu vào túi rồi nói:

-Tào…tào lao.

-Không phải thì thôi làm gì đỏ mặt dữ dậy?-Bạch dương hỏi dồn, lâu lâu mới có dịp chơi Thiên bình như vậy thì phải tranh thủ chứ. Thiên bình đang bối rối như vậy thì Nhân mã lao ầm vào lớp la ầm ĩ một tin tức sốt dẻo đồng thời cũng giải vậy cho cậu.

-Mọi người, mọi người có tin mới nè, Song tử lớp ta đang được tỏ tình đấy.-Ngay lập tức tin tức mà Nhân mã vừa thông báo đã nhận được sự chú ý của mọi người.

-Người đó là ai vậy?-Song ngư lên tiếng hỏi trước, nhìn giống như phản ứng của các bật phụ huynh khi con cái lần đầu có bạn trai ghê.

-Nghe nói là Tuấn Kiệt lớp 10A2.-Nhân mã trả lời.

-Đó hình như là hotboy khối 10 đúng không?-Kim ngưu thắc mắc.

-Nghe hay quá, đi xem không Thiên bình?-Bạch dương thích thú nói với cậu bạn thân. Nhưng khi cậu quay sang thì chẳng thấy Thiên bình đâu cả, lạ vậy rõ ràng hồi nãy còn ngồi đây mà.


Ở giữa sân trường, một đám đông đang tụ tập vây quanh để chờ đón xem một màn tỏ tình thú vị. Hai nhân vật chính của chúng ta là Tuấn Kiệt, người được mệnh danh là hotboy khối 10 và Song tử, du học sinh mới chuyển đến.

-Song tử, em thật sự rất thích chị, chị có thể làm bạn gái em không?-Tuấn Kệt nói, trên tay cậu là một bó hồng lớn. Song tử rất khó xử trong chuyện này, thật sự thì đây là lần đầu tiên cô gặp cậu nhóc này, cô rất muốn từ chối nhưng ở đây nhiều người như thế này nếu từ chối thẳng thì sẽ làm cậu nhóc mất mặt, nhưng không từ chối cũng không được, chết tiệt, cô vốn không thích việc bị mọi người quá chú ý vào việc riêng, thật sự rất khó chịu. Trong lúc Song tử đang bối rối không biết xử lí như thế nào thì bỗng một tiếng nói từ phía sau vang lên:

-Xin lỗi, nhưng cô ấy là bạn gái của tôi.

Lời nói của người này nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người, họ bắt đầu bàn tán và xôn xao vì câu chuyện càng lúc càng trở nên rắc rối, mọi người đều cho rằng đây là một chuyện tình tay ba như trong phim tình cảm. Song tử lo lắng nhìn đám đông rồi nhìn tên ngốc vừa phát ngôn bừa bãi, nếu ở đây không có nhiều người như vậy thì cô đã cho cậu ta ốm đòn như MỌI KHI rồi, mà nói đến đây thì chắc mọi người cũng hình dung ra đây là ai rồi đúng không.

-Nói dối, chị ấy vẫn chưa có bạn trai mà.- Tuấn Kiệt lắp bắp nói, cậu không tin là mình bị từ chối dễ dàng như vậy. Sự thật thì Tuấn Kiệt là một cậu ấm nhà giàu đua đòi ăn chơi, thay bồ như thay áo chẳng có gì tốt đẹp cả, nhưng được cái đẹp trai nhà có điều kiện nên con gái xếp hàng rất đông nên việc bị từ chối đối với cậu là một việc không thể chấp nhận được.

-Cậu không tin thì việc của cậu, bọn tôi không quan tâm.-Nói rồi Thiên bình lạnh lùng kéo tay Song tử đi, cô khá bất ngờ trước thái độ này của Thiên bình. Khi đi ngang qua chỗ cậu nhóc kia đứng thì Thiên bình thì thầm vào tai chỉ đủ cho cậu nhóc đó nghe:

-Nhóc con, khôn hồn thì đừng đụng vào đồ của anh, coi chừng chết mất xác đó.

Giọng nói lạnh lẽo đầy đe dọa của Thiên bình khiến cậu nhóc lớp 10 tái mét run cầm cập không dám ho he gì. Thiên bình kéo Song tử đi một lúc, khi đến chỗ xác định là không có ai mới chịu thả cô ra.

-Tên ngốc nhà cậu, ai mượn cậu xen vào chuyện của tôi, bây giờ cả trường đồn ầm lên tôi với cậu hẹn hò rồi đó.-Song tử bực mình nói.

-Ê, cậu nói với người vừa giúp mình như thế à, cậu ngốc hay tôi ngốc đây, không thích thì nói thẳng ra , làm gì đứng đực ra đấy.-Thiên bình cũng bực mình không kém., nhìn cô khi đó cứ như là chuẩn bị đồng ý vậy. Nhưng bây giờ cậu có việc phải làm nên không muốn cãi nhau với cô cho lắm, cậu lôi trong túi ra chiếc lắc tay ban nãy rồi chìa trước mặt cô-Nè.

-Hả?-Song tử khó hiểu trước hành động này của cậu, tự nhiên chìa trước mặt người ta cái lắc tay rồi nói đúng chữ “nè” thì ai mà hiểu chuyện gì.

-Thì đền cho cậu cái vòng lần trước mất đó.-Thiên bình vẫn nói mà không quay đầu lại, thật ra bây giờ mặt cậu đã đỏ như quả cà chua rồi. Song tử à lên một tiếng rồi gật gù ra vẻ đã hiểu, đón lấy chiếc lắc từ tay Thiên bình, cô mải mê ngắm nó, quả thật nó rất dễ thương, tên đáng ghét này nhìn thế mà cũng tâm lí gớm.

-Này Thiên bình, cảm ơn vì mọi thứ.-Song tử cười nói với Thiên bình rồi bất ngờ cô kéo cổ áo cậu xuống hôn lên má cậu.-Phần thưởng của cậu đấy.

Nói rồi cô lập tức chạy vọt đi bỏ lại cậu chàng đầu óc đang lâng lâng tận phương trời nào vì hành động bất ngờ của cô. Bất chợt Thiên bình quay đầu lại nhìn, khuôn mặt cậu dần trở nên nghiêm túc. Cậu có cảm giác có người đang theo dõi, một cảm giác bất an không hiểu tại sao nhưng đáp lại ánh nhìn của cậu chỉ là tiếng gió thổi xào xạc qua các tán cây giữa sân trường vắng người, quả thật rất kì lạ, vô cùng kì lạ. Từ đằng xa có người nãy giờ vẫn theo sát nhất cử nhất động của hai người, người đó nheo mắt nhìn cảnh tượng trước mắt rồi nói vào điện thoại với chất giọng trầm trầm bí hiểm

-Bắt đầu kế hoạch, Target vẫn an toàn, nhưng…..


-Anh Thiên yết, chờ em với.

Giọng nói ỏng a ỏng ẻo của một ả trang điểm lòe loẹt khiến Thiên yết thoáng rung mình. Cô ta là Ái Linh, vì ỷ mình là con gái hiệu trưởng nên lúc nào cũng chảnh chọe, phách lối, cô ta luôn nghĩ mình là “hotgirl” khối 10 nên không coi ai ra gì, thật sự thì nếu xóa lớp trang điểm dày cộm kia thì trông như hotdog thì đúng hơn.

-Tránh ra.-Hai từ kèm theo đôi mắt đằng đằng sát khí của mình cũng đủ giúp Thiên yết làm cho ả kia sự toát mồ hôi hột tự động buông tay cậu ra không để nói lần hai. Nhưng ả ta vẫn chưa bỏ cuộc, bằng với chất giọng ỏng ọe còn hơn ban đầu (buồn nôn chết mất) ả lại hỏi:

-Tối nay anh rảnh không, đi chơi với em đi.

-Không.-Ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu, không nói lần hai là phong cách nói của chàng hoàng tử băng giá.

-Anh bận gì à?-Ả ta vừa nói vừa ôm tay Thiên yết, chất giọng lần này là đỉnh cao của sự buồn nôn.

-Tôi đi chơi với bạn gái.-Cuối cùng Thiên yết phải tìm kế để chuồn lẹ, tuy không sợ ả ta nhưng cậu sợ sẽ không nhịn được nữa mà nôn tại chỗ mất thôi.

-Anh…anh có bạn gái.-Ả ta vô cùng sốc, một người tránh con gái như tránh tà như cậu mà có bạn gái rồi sao (Thật ra do ả tự luyến cho là chỉ có mình xứng đáng với cậu), thôi kệ, hoa đã có chủ thì ta đập chậu lấy hoa, không sao, nhưng phải điều tra kĩ đã, không thể có chuyện đó được. (Đỉnh cao của mặt dày là đây). Vừa lúc đó, Song ngư đi qua nhìn cảnh tượng trước mắt thì không quan tâm cho lắm vì cô đang vội kiếm Song tử. Bỗng đầu Thiên yết lóe lên một ý tưởng, cậu vội kéo Song ngư về phía mình rồi nói một cách tỉnh-như-sáo:

-Đây là bạn gái tôi.-Lời nói cũng cậu như tiếng sét đánh ngang tai cô ả kia còn riêng phần Song ngư nhà ta thì ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì cả. Thiên yết cười đắc thắng trước màn xử lí nhanh-gọn-lẹ của mình, cậu cuối xuống thì thầm vào tai Song ngư: “giúp đỡ chút đi.”

-Không đúng, chứng minh đi.-Ái Linh lắp bắp nói.

-Được thôi.-Thiên yết vẫn thản nhiên nói rồi cậu cúi xuống gần sát mặt Song ngư, hiện giờ mặt của cô nàng đỏ phừng phừng không khác gì quả cà chua di động, rồi bất thình lình cậu đặt xuống môi cô một nụ hôn, Song ngư như hóa dần thành đá, đôi mắt mở to bất ngờ. Thiên yết vốn định chứng tỏ cho cô ả kia biết thôi mà chẳng hiểu sao chẳng thể dừng được, không để ý cô ả Ái Linh kia bực tức bỏ đi lúc nào luôn. Thiên yết vẫn mải mê với đôi môi của cô gái trước mặt, cậu đưa tay ra sau gáy cô nàng ép chặc cô vào người mình, lưỡi cậu dần dần đưa vào khuôn miệng của cô để lưỡi cậu đùa giỡn rồi cuốn chặc lấy lưỡi của cô. Một lúc lâu sau thấy cô không chịu được nữa do thiếu oxi thì cậu mới chịu buông cô nàng ra, vẻ đầy luyết tiết. Song ngư đơ người đến mức không nói lên lời, chỉ lắp bắp:

-Cậu….cậu- Rồi cô ôm lấy khuôn mặt đỏ ửng của mình rồi chạy đi. Thiên yết nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô nàng rồi phì cười:

-Còn dài dài đấy nhóc con ạ.

Rồi cậu thong thả quay về lớp, hôm nay tâm trạng cậu khá tốt nên rất có hứng học, hà hà, dù sao cậu cũng chờ giây phút này 10 năm rồi còn gì.

(Ôi mạ ơi sao toàn cẩu lương thế này, ai thương cho con người đến từng này tuổi vẫn FA như tôi, híc híc.-Tác giả said.)

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Bí ẩn gia tộc sáng tác bởi cholu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cholu
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.