Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm lành(2)

Tiểu thuyết gốc · 1506 chữ

-Ma kết-Bảo bình:

Đây có lẽ là cặp đôi rắc rối nhất của vụ này, sau một tuần miệt mài đuổi theo để xin lỗi thì mọi chuyện cũng chả tiến triển gì mấy, thậm chí Ma kết còn đòi dổi chỗ lên ngồi với Kim ngưu báo hại Xử nữ phải trèo xuống ngồi với Bảo bình thế là cả buổi Bảo bình chẳng học được gì mấy vì còn phải toát mồ hôi hột từ ánh đằng đằng sát khí của cậu bạn ngồi bên cạnh.

-Này cậu tính sao thì tính chứ đừng lôi Kim ngưu vào việc này.-Xử nữ bực mình nói, khi không đang yên đang lành lại chuyển chỗ bắt cậu phải ngồi với tên đáng ghét này, hằng ngày gặp nhau ở phòng hội học sinh chưa đủ hay sao mà còn phải ngồi chung.

-Tôi cũng có muốn đâu, cậu ấy nhìn mặt tôi còn không chịu thì lấy đâu ra cơ hội cho tôi xin lỗi chứ.-Bảo bình thở dài nói, rồi cậu quay lại nhìn đám bạn của mình.-Thế chuyện của các cậu sao rồi, tốt đẹp cả chứ?

-Tất nhiên, tôi chỉ tốn một chầu thôi.-Xử nữ tự hào.

-Còn tôi thì là một tuần dẫn Nhân mã đi chơi.-Cự giải tiếp lời.

-Sư tử thì quên từ hồi nào rồi.-Bạch dương vui vẻ nói.

-Tôi thì đơn giản hơn, chỉ cần chọc cho cô ấy tức là được.-Thiên bình bổ sung.

-Các cậu thì tốt rồi, giờ thì tìm cách giúp tôi đi.-Bảo bình không nén được ghen tị trước bọn bạn.

-Nếu bây giờ Ma kết không chịu gặp cậu thì cậu phải tìm cách khác thôi.-Xử nữ nói.

-Cách khác?-Bảo bình ngây thơ vô (số) tội hỏi lại.

-Thì là đi đường tắc đó, chỉ cần mua chuộc những người chơi thân với cô ấy là được.-Cự giản gợi ý.

-Ý cậu là…


-Kim ngưu, cậu làm ơn giúp tôi đi.-Bảo bình nài nỉ.

-Không là không, nghĩ sao tôi lại nghe địch mà phản đồng đội chứ.-Kim ngưu tuyên bố chắc nịch. Bảo bình thất vọng thở dài rồi quay sang nhìn lần lượt Song tử, Sư tử và cả Nhân mã nhưng tất cả những gì cậu nhận lại là cái lắc đầu.

-Cậu có thật sự hối lỗi chưa?-Tiếng nói của một người con gái khiến tất cả đều đồng loạt quay lại, đó là Song ngư.

-Tất nhiên là rồi nhưng cô ấy từ mặt tôi luôn rồi.-Bảo bình buồn bã.

-Vậy thì tôi sẽ giúp cậu làm lành.-Song ngư dõng dạt tuyên bố.-Nhưng cậu phải làm theo lời tôi nói.

-Được được.-Bảo bình vội vã gật đầu.

-Vậy thì đây là kế hoạch của chúng ta…-Tất cả mọi người chụm đầu lại bàn bạc.

Ma kết vừa quay về lớp thì nhìn thấy trên bàn của mình là một quyển sách mới tinh. Thấy lạ cô cầm lên xem thì bỗng nhiên một mảnh giấy rơi ra, tờ giấy viết:

“Ma kết, tôi thật sự xin lỗi, tha lỗi cho tôi nha.

                                              Bảo bình.”

Ma kết lúc đầu nhìn thấy cuốn sách yêu thích của mình thì rất vui nhưng vừa nhìn thấy tên “Bảo bình” thì sắc mặt lập tức thay đổi, bao quanh cô là một luồng sát khí đậm đặc khiến bọn đang núp ở ngoài cũng phải lạnh sống lưng. Cô cầm chặc quyển sách trong tay mà lẩm bẩm:

-Tên Bảo bình đáng ghét, tên chết tiệt, dám đem bà ra làm trò đùa, dám đùa giỡn lên tình cảm của bà, BẢO BÌNH, CẢ ĐỜI NÀY TÔI SẼ KHÔNG THA THỨ CHO CẬU.

Bất thình lình, cô quay phắc ra phía sau, đúng chỗ cả bọn đang núp, có thể thấy đôi mắt cô đang tóe lửa rừng rực. Ma kết cầm quyển sách đến bên bàn giáo viên, chẳng nói chẳng rằng đút luôn quyển sách vào máy nghiền giấy.

Roẹt…Roẹt….

Chẳng mấy chốc, quyển sách đã bị nghiền làm giấy vụn, cô lạnh lùng đem đổ rồi quay lại bàn học bài. Khỏi nói cái bọn phía sau sợ cỡ nào, đứa nào đứa nấy toát mồ hôi như tắm.

-Híc híc, đáng sợ quá.-Thiên bình thốt lên.-Kì này tội cho mày rồi Bảo bình.

Bảo bình thì khỏi phải nói, cậu chàng đang tự kỉ ngồi thu mình một góc và trách tại sao lúc đó ngu ngốc tham gia vào vụ cá cược đó, ông trời ơi ngó xuống mà coi, làm sao bây giờ.

-Được rồi.-Song ngư đập bàn đứng dậy khiến mọi người đều giật mình.-Chỉ còn một cách duy nhất nhưng quan trọng là Bảo bình dám làm hay không?

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cô, sau khi nghe rõ kế hoạch thì ai cũng ái ngại nhìn Bảo bình, quả thật cách này rất nguy hiểm, nếu thành công thì không nói gì chứ một khi mà thất bại là sẽ bị mang danh là kẻ biến thái cho đến khi ra trường luôn đó.

-Kệ đi.-Bảo bình quả quyết nói.-Được ăn cả ngã về không mà, làm đại đi.

Mọi người nhìn nhau rồi đồng loạt gật đầu, dù sao cũng chả có cách nào khác, cứ làm đi, thất bại thì tính sau, cùng lắm là Bảo bình chuyển trường học nơi khác là xong chứ gì đâu.


-Ma kết à, mở cửa cho tôi đi.-Bảo bình vừa đập cửa phòng Ma kết vừa nói. Thật ra là mang tiếng ở chung phòng kí túc xá vậy thôi chứ trong mỗi phòng lại có các phòng nhỏ nữa, không khác gì một căn hộ cả nên sẽ không có chuyện nam nữ ngủ chung một giường đâu. (Ai mong coi H thì mơ đi)

-Không là không, cậu đi cho khuất mắt tôi.-Ma kết bực tức nói, cô đã tự hứa với lòng mình là sẽ không tha thứ cho cậu, một người làm cô buồn như thế không đáng để cô cho cơ hội thứ hai.

-Năn nỉ mà, nếu cậu không ra mở cửa tôi quì ở đây cả đêm luôn cho cậu vừa lòng.-Bảo bình năn nỉ.

-Tôi không quan tâm. Cậu muốn quì bao lâu tùy ý.-Ma kết nói vọng ra.

Bảo bình nghe thấy thế thì ngồi bất lực dựa lưng vào cửa phòng Ma kết, cậu cười chua chát vì sự ngu ngốc của mình, giá như khi đó cậu không tham gia vào trò chơi của tên Thiên bình thì bây giờ đã không phải khổ sở như thế này. Lúc cô chạy đi trong nước mắt, không hiểu sao tim cậu rất đau, đau như ai đó cứa vào tim cậu vậy. Chẳng lẽ cậu đã thích cô rồi sao? Chắc là vậy rồi, nhưng đáng tiếc là vì một lúc nông nỗi mà cậu đã đánh mất tình cảm của cô, giá như cậu nhận ra tình cảm của mình sớm hơn thì tốt biết mấy.

-Ma kết, cậu có đang nghe tôi nói không?-Bảo bình thì thầm.-Tôi biết cậu đang rất ghét tôi nhưng tôi có một điều muốn nói với cậu: Tôi thích cậu, Ma kết. Cậu có nghe rõ không? Tôi rất thích cậu.

Từng lời của cậu cô đã nghe rõ, rất rõ là đằng khác. Cô cũng đang ngồi dựa lưng vào bên kia cánh cửa, cô nghe như nuốt lấy từng lời của cậu, thật ra cô cũng rất thích cậu, cô thích cậu nên cô mới đau lòng khi biết cậu lấy tình cảm của cô ra cá cược, cô thích cậu nên cô mới khóc vì cậu. Ma kết nhắm mắt suy nghĩ, cô có nên tha thứ cho cậu không, cô có nên cho người đã từng trêu đùa trên tình cảm của mình cơ hội thứ hai hay không?

Ma kết đột nhiên tỉnh giấc, cô ngủ quên mất, bây giờ là mấy giờ rồi nhỉ, không biết cậu còn ở ngoài đó không? Hàng trăm câu hỏi hiện lên trong đầu Ma kết, cô hé cửa nhìn ra bên ngoài, một bóng người đang nằm trên sofa, hình như là cậu. Ngốc thật, Ma kết chép miệng, trời lạnh thế này mà nằm ngoài đó thì có ngốc hay không chứ. Cô khẽ rón rém đem mền ra đắp cho cậu, thật ra cô không định tha thứ cho cậu đâu, cô chỉ lo là cậu ốm thôi. Trong lúc cô đang hí hoáy đắp cho cậu thì bỗng một cánh tay kéo cô nằm xuống, cánh tay đó ôm chặc lấy không cho cô đứng dậy.

-Này…này.-Ma kết vội nói.

-Im nặng đi tôi buồn ngủ lắm.-Bảo bình nhẹ nhàng nói. Cô có thể cảm nhận thấy hơi thở của cậu sau cổ mình, cảm giác thật là ấm áp, cứ thế cô dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Lúc này, Bảo bình mới mở mắt ra khẽ nói:

-Tôi sẽ không bao giờ để em phải khóc nữa đâu, nhóc con.

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Bí ẩn gia tộc sáng tác bởi cholu

Truyện [12 Chòm Sao] Bí ẩn gia tộc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cholu
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.