Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Phiên bản Dịch · 2134 chữ

Kể từ ngày anh đi, nó bắt đầu đếm ngược từng ngày để chờ đến khi anh về...

Mỗi ngày, nó đều nhắn tin gọi anh dậy từ buổi sáng, rồi đến tối khuya trước khi đi ngủ cũng phải nhắn tin chúc anh ngủ ngon... Mọi chuyện diễn ra như một thói quen... cho đến một ngày nó bỗng dưng không nhắn tin vào sáng sớm nữa...

Đối với nó, đấy là một phép thử!

Thử xem nếu nó không chủ động nhắn tin cho anh, liệu anh có chủ động liên lạc với nó không.

Vậy mà chờ cả ngày... nó chỉ cứng đầu viết tin nhắn ra hỏi han rồi nhất định không chịu send đi, lòng cũng buồn rười rượi... Cho đến 6h tối, nó đang nhìn vào cái màn hình để ảnh của anh mà nó đã chụp lén được trong lúc anh ngủ say, đang chăm chú ngắm thì đột nhiên màn hình hiện lên một tin nhắn đến... từ số của anh! Nó giật mình, vội vàng hồi hộp mở ra đọc...

Chỉ 1 dòng vỏn vẹn...

- Vợ thay đổi rồi!

Tâm trạng hoang mang, sao anh lại nói là nó thay đổi?

Nó thay đổi cái gì cơ?

Nó thay đổi hay là anh thay đổi! Anh đang bị nói ngược à? Hay là... anh biết được cái gì rồi???...

Bao nhiêu suy nghĩ mộng mị linh tinh cứ dồn dập ùa về trong óc nó...

Rồi dằn mình, nó nhắn lại.

- Sao chồng lại nói thế!

- Thế sao sáng nay vợ ko nhắn tin cho c`:(!

Ha ha! Ha ha ha! Lúc đọc được tin nhắn này cũng là lúc nó đang – tay cầm chặt điện thoại, còn chân thì liên tục xoắn quẩy đi vòng vo trong nhà lo lắng – vừa đọc hết tin nhắn, nó liền ngồi phịch xuống, cảm giác như mọi gánh nặng lo âu liền tan biến hết... bật cười rũ bỏ mọi suy nghĩ miên man... nó nhắn lại cho anh.

- Ha ha! Tưởng gì! Tại ngày nào ccũng ngủ nướng đến tận 2h chiều ý, thế mà 9h sáng vợ đã nhắn tin cho c rồi! Tự dưng cảm thấy ko hợp lý nên vợ quyết định để tối nay nhắn cho c` một thể thôi mà.

Chưa đầy một phút sau, anh lập tức gọi đt lại cho nó, nhấc máy lên, nó thèm thuồng nghe giọng anh vô cùng!

- Vợ đang làm gì đấy?

- Vợ đang nhớ chồng này

- Hu hu! Thật không! Chắc chắn không bằng một góc của Chồng Nhớ Vợ đâu! Ai cho phép vợ chỉ nhắn tin cho chồng vào buổi tối như thế hả? Có biết mỗi "sáng " chồng tỉnh dậy, nhận được tin nhắn của vợ chồng vui lắm không? Thế mà hôm nay vợ lại ko nt cho c... c tưởng v. thay đổi r`... Hu hu :(!

- Ha ha! Chồng chỉ được cái hay nghĩ linh tinh! C` thay đổi thì có chứ vợ thì không đời nào đâu!

- Quên đê! Không có chuyện cthay đổi đâu! Chỉ là c sợ mất vợ thôi:(

- Xùy! Vợ sợ mất chồng còn chẳng hết... đâu đến lượt chồng >"
- Ha ha! Thế là vợ chồng mình sợ mất nhau à?! Yêu vợ thế!

- Yêu miệng yêu môi thôi... có thấy về đây với tôi đâu mà yêu...

- Híc... cxin lỗi... vì đợt này c bận quá! Công việc mới bắt đầu mà:(!

- Ừm... vợ biết mà! V. nói đùa vậy thôi ^^ ...

Nói đùa vậy... nhưng lòng vợ đau lắm chồng biết không?!!!

**

Ngày xa anh cảm giác mọi thứ đều dài đằng đẵng, mỗi khi đi làm về, nhìn mọi người ôm nhau, hôn nhau, nó thật không tránh nổi cảnh chạnh lòng. Lại nghĩ nếu chồng vẫn ở đây thì mình cũng được như thế! Nhưng lại cố lắc đầu an ủi! Rồi c` sẽ sớm về thôi!

À mà ngày hôm nay mưa này?

Tại sao tự dưng nó lại cảm thấy yêu mưa đến vậy nhỉ?

Vì nhìn thấy mưa, nó chợt nhớ lại cảm giác về nụ hôn đầu của mình với anh cũng được trao trong một ngày mưa sao?... Nụ hôn đầu ngọt ngào và đầy ma lực... Nụ hôn đầu trong ngày đầu tiên gặp nhau... Nụ hôn đầu kéo dài 2 tiếng đồng hồ... đáng sợ chưa =))

Tung tăng đi dưới mưa...

Nó hồn nhiên hát cái bài mà anh và nó hay hát...

Tự nhiên cảm thấy nhớ và yêu anh da diết!

Đếm ngược đến ngày anh trở về... chỉ còn 21 ngày nữa thôi... mong quá!

**

Tối hôm đó trở về nhà, nó lại vội vã ôm trầm lấy cái máy tính và online ngấu nghiến cho đến tận hơn 1 giờ sáng. Mọi thứ trôi qua đều nhạt nhẽo cho đến khi nó nhìn thấy cái stt của L ( người yêu cũ của nó ):" Vui! "... Tò mò click vào, thì ra đi kèm theo dòng stt là một bài rap đã rất xưa... lyric mang ý nghĩa rất buồn... và lặng lẽ nghe cho đến hết bài hát, nó lại quyết định pm nick L.

- Sao nghe bài đấy lại thấy vui?

Ko để nó phải chờ lâu, L nhanh chóng rep lại ngay.

- Đang buồn nghe lại thấy vui vui ^^!

Vẫn quan tâm L như ngày nào, thực chất, ngay từ đầu, nó đến với anh cũng chỉ là để quên đi L, cho dù bây giờ đối với nó anh đã là nhất... nhưng... cảm xúc đối với L... dường như chưa bao giờ thay đổi. Pm L, quan tâm L, nó cảm thấy như mình đang làm điều gì rất có lỗi với anh.

Nhưng vẫn không sao ngăn nổi hành động của mình...

- Sao lại buồn? Cãi nhau với ny à?

- Ừm! Khó chịu lắm!

- Haiz... sao lại cãi nhau! Chí chóe chuyện gì thế?

Mặc dù ct L đã lâu rồi, nhưng tình hình yêu đương của L như thế nào nó đều nắm bắt rất rõ, thực chất không phải nó theo dõi, mà là sau khi ct một thời gian dài, hai đứa chúng nó đã có thể nói chuyện lại với nhau như những người bạn tri kỉ. Có lẽ, ít ai sau khi ct mà vẫn còn có thể giữ mối quan hệ tốt với nhau đến như vậy được. Nó luôn tự hào về điều đó, nhưng chính điều ấy cũng trở thành nỗi canh cánh rất lớn trong lòng con bé.

- Không có gì! Kệ nó! Muốn thế nào thì muốn!

- Sao con gái bao giờ cũng làm con trai khó chịu thế!

- Trời ơi... sao con trai bao giờ cũng thế vậy! Phải nhìn kỹ xem đúng sai ở đâu rồi giải quyết chứ!

- Nó không suy nghĩ được như cô đâu! Nói thì cũng thế!

- Haiz... thì ngày xưa tôi cũng thế mà! Chẳng qua bây giờ trải nghiệm nhiều rồi nên người lớn hơn thôi ^^! Với lại bây giờ tôi đang là người ngoài cuộc đứng nhìn vào, chứ bình thường ai ở trong cuộc mà chả nghĩ là mình đúng!

- Ừ... khó chịu phết!

- Thế cãi nhau như nào? Kể đây nghe xem!

Thế là sau một hồi tâm sự nỉ non, cuối cùng nó cũng giúp L trút được gánh nặng trong lòng)! Rõ ràng một điều là, bất cứ khi nào nói chuyện với L, nó cũng đều thấy thật thoải mái, cảm giác không gượng ép, không giả tạo. Vả lại bây giờ, mỗi người đều có một hạnh phúc dành cho riêng mình rồi, chỉ nên vun đắp không nên phá hoại ^^!

Cứ chém gió lung tung mà thoắt một cái đã đến gần 5 giờ sáng, nhìn vào đồng hồ, nó giật cả mình, rồi vội vàng chào L để đi ngủ.

- Híc... thôi muộn quá rồi! Tôi đi ngủ đây! Mai còn đi làm!

- Ừm! Cô ngủ đi! Tôi thức đến sáng luôn! Đằng nào mai cũng phải dậy sớm đi bê tráp cho ông anh.

- Ặc! Chút nữa đi thì cũng phải ngủ lấy một lát chứ! Không sức đâu mà bê! Dặt dẹo đổ tráp là người ta đánh cho đấy =))

- Hầy... bây giờ ngủ thì cũng chỉ được có 40', có khác gì nhau đâu =.=

- Thì cũng cứ ngủ đi! Không chợp mắt một lát là hại người lắm đấy! Đồ hâm ạ! Đặt báo thức hay là để chút nữa tôi gọi anh dậy nhé?

Sự quan tâm ấm áp bỗng được thể hiện ra như một thói quen khiến người đối diện cũng phải sững sờ.

**

- Sao thế?

- Tự dưng thấy có gì đó khác lạ ^^!

- Khác lạ gì cơ?

Nghe L nói câu này, tự dưng nó cũng cảm thấy lạnh người)

- À không... Thôi cô ngủ đi! Ngủ ngon nhé M:x!

Tệ thật... đã bao lâu rồi nó không được nghe câu chúc ngủ ngon từ cái con người băng giá này cơ chứ! Lạnh lùng là thế mà cũng có lúc nói được câu ngọt ngào như vậy hả! Thật biết cách làm ấm lòng người ta quá!

Định tắt máy, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, nó vội vàng đăng nhập nick ngược trở lại, pm nick L để nhờ vả.

- À nàyyyy!!! L ơi! Tôi quên mất! Nhờ anh cái này được không?

- Chuyện gì?

- Chiều mai tôi qua nhà anh thu âm nhờ một bài hát được không? Tôi muốn gửi tặng cho Sói nhà tôi ^^!

- Không cho!

- Sao thế:(

- Cô thật biết cách khiến người khác đau lòng đấy!

... Không hiểu...

Hay cố tình không hiểu...

L nói thế là có ý gì?...

Nó quan tâm ny nó thì có gì sai?... tại sao lại khiến L đau lòng... chẳng nhẽ... hắn vẫn còn t.c với nó...

Nghĩ đến đây, nó lại rùng mình, vội phủ đầu.

- Vớ va vớ vẩn! Đau lòng thì uống thuốc đê =]]! Thế nhé! Chiều mai tôi sang! Cảm ơn trước nha:-* ...

Vội vàng out nick, nó không quên để tim mình đập thình thịch thêm vài cái rồi mới lặng lẽ quay trở về phòng ngủ. Điện thoại cầm trên tay đột ngột rung bần bật, là số của hắn gọi đến... Chần chừ mất một lúc, nó mới quyết định nghe máy, giọng đằng hắng.

- Bộ không định để cho tui đi ngủ hả?

- Ừ! Hát nốt đi rồi cho đi ngủ

Đã lâu lắm rồi... nó mới nghe được cái giọng nói trong trẻo, vừa trầm, vừa ấm, vừa kute ấy ( =)) )! Nói chung là giọng L rất khó tả, nhưng lại rất dễ nhớ, đã lỡ nghe một lần rồi thì tuyệt đối không thể quên... khiến con bé hồi hộp đến nỗi run bắn cả người.

- Hát... hát cái gì cơ...?

- Thế không định hát chúc tôi ngủ ngon à?

- Lắm chuyện! Màu mè!

- Một con vịt! Hát đi!

- Cái gì cơ? Bị trẻ con à =)) Mấy tuổi rồi mà còn đòi nghe bài ấy:-w

- Mặc kệ! Thích thế đấy! Hát đi! Không tôi phá cho cũng không ngủ được đâu)

- Hừm... được r...

Nghẹn ngào ức đến tận họng... Thế mà nó vẫn phải cố dìm giọng xuống mức kute nhỏ nhẹ đáng yêu nhất để hát cho hợp bài... Và trong lúc hát, nó nghe thấy rõ, tiếng L cười " hự hự " trong điện thoại =)). Thật sự mà nói thì nó cũng không thể diễn tả rõ tiếng cười của L là kiểu như thế nào nữa... nhưng mà nghe nó đáng yêu lắm ý! Không đụng hàng vào đâu được! Nghe hắn cười thích thú như vậy! Nó cũng khẽ mỉm cười. Thế mà vừa mới hát hết bài, L đã dội ngay một gáo nước lạnh vào đầu nó.

- Hát chán thế? 1 điểm về chỗ! Thôi đi ngủ!

- Ơ kìa... đồ kh....ố....

Chưa kịp nói dứt lời... L đã đột ngột cúp máy. Thế đấy! Lúc nào cũng chỉ hành động theo ý mình. Hơn hai năm rồi mà thói xấu khiến người khác hụt hẫng vẫn không thể nào thay đổi được! Đáng ghét! Nhưng mà sao nó lại thấy lòng mình rối bời như thế này chứ...

Nó có anh rồi cơ mà... sao nó vẫn còn cảm xúc rung động khi nói chuyện với L...

Nó thật là... tệ quá

Bạn đang đọc Anh À! Em Sai Rồi! của CheeryChip
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.