Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày đầu nhập học

Tiểu thuyết gốc · 1406 chữ

‘‘Yuri!’’

‘‘Yuri!’’

‘‘Ai, ai đang gọi tên tôi?’’. Yuri đang nằm ngủ trên giường thì nghe âm thanh trong giấc mơ có người đang gọi tên mình. Người đó là một người đàn ông trông tầm hai mươi tuổi , dáng người cao gáo nhưng Yuri không hề thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông đó.

‘‘Yuri!’’

‘‘Yuri!’’. Tiếng gọi đó ngày càng nhiều, nghe tiếng gọi đó giống như một người rất đau khổ mà thảm thiết kêu tên Yuri. Mặc dù không nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông đó nhưng cá chắc rằng nếu có người cũng nghe âm thanh đó thì cũng liên tưởng rằng là người đó đang khóc rất khổ sở.

‘‘Yuri!’’, giọng nói cứ vang lên trong đầu .

‘‘Anh là ai? Sao lại gọi tên tôi’’ Yuri trả lời.

Người đàn ông đó ngừng kêu Yuri mà trả lời bằng giọng rất trầm ‘‘Tại sao Em bỏ anh một mình?’’.





Lúc này trong giấc mơ Yuri rất ngạc nhiên khi nghe câu đó. Yuri hỏi tiếp ‘‘ Anh là ai? Tôi chưa từng gặp anh’’.

Người đàn ông đó im lặng được vài giây rồi trả lời: ‘‘Dù cho có năm trăm năm hay nghìn năm thì anh vẫn luôn chờ và tìm em’’.

Bóng người đàn ông đó dần dần biến mất. Yuri vươn tay định nắm lấy người đàn ông đó nhưng càng ngày lại xa tầm với của Yuri ‘ Nè, rốt cuộc anh là ai? Sao lại nói như vậy’’.

‘‘Nè!’’. Yuri bật người dậy, mồ hôi đầm đìa, đợi vài giây sau Yuri mới ổn định lại ‘‘Rốt cuộc thì anh ta là ai? Nói toàn gì đâu không’’.

Yuri bước ra khỏi giường miệng còn thầm nói ‘‘ Đúng là mơ’’.

Cậu bước ra khỏi phòng ngủ vô phòng tắm thay đồ, bước ra cậu đã thay một bộ đồ học sinh. Cậu lục đục trong nhà hết mấy phút rồi bước ra ngoài.

Trên đường đi cậu đạp nảy chuối té, tức quá cậu liền chửi ‘‘Mẹ kiếp, ai ăn xong không bỏ vô thùng rác’’. Cậu cầm vỏ chuối lên vứt vô thùng rác ‘‘Đúng là, con người ngày càng mất ý thức, haizz’’. Cậu vừa đi vừa suy nghĩ linh tinh đến nổi đến trường hồi nào mà không hay. ‘‘Wow, đây là ngôi trường mình sẽ học sao, to quá.’’

Cậu đứng trước cổng trường há hốc mồm vì bản thân sắp nhập vô một ngôi trường dành cho học sinh ưu tú. ‘‘Được, mình sẽ cố gắng học để sau này kiếm thật nhiều tiền mới được’’.

‘‘Bụp’’ bỗng có âm thanh đâu đó xuất hiện Yuri từ từ quay lại nhìn, mặt cậu lúc này tái méc ‘‘Chết tôi rồi’’. Yuri do quá vui mừng trong sự ảo tưởng đã vơ tay đụng trúng một cậu học sinh đô con, gương mặt đáng sợ, hai con mắt tức giận đang nhìn Yuri.

‘‘Mày! nghĩ mày là ai mà dám dùng bàn tay dơ bẩn đó đánh vô mặt tao’’. Cậu học sinh to con đó tên Hasu Laito là tên bạo lực cầm đầu quậy phá nổi tiếng ở lớp học năm nhất.

‘‘Chết mình rồi, nhìn tên này là biết chắc nó là thứ dữ rồi’’ Yuri suy nghĩ trong cơn lo lắng.

‘‘À, à cho tôi xin lỗi, tôi không biết có người ở phía sau mình’’. Nói xong tên bạo lực đó liền nắm cổ áo Yuri lên ‘‘Mày nghĩ xin lỗi là xong chắc”. Tên bạo lực này càng tức giận hơn, hắn đưa tay lên chuẩn bị đánh Yuri.

Yuri thấy vậy định hét lên nhờ người cứu giúp nhưng tất cả mọi người đều lơ đi cậu mà bỏ đi, mà cũng đúng không ai trong bọn năm nhất muốn kiếm chuyện với tên bạo lực Hasu Laito này cả, kể cả năm hai năm ba không muốn dính phiền phức nên bỏ đi.

‘‘Chết tôi rồi, hôm nay mình bước nhầm chân trái trước chắc”. Tên bạo lực đưa quả đấm sắp đánh Yuri. ‘‘Mày chết đi ‘’.

Yuri theo phản xạ của người sắp bị đánh mà nhắm mắt lại vì cậu biết mình sắp nhận một cú đấm như phần thưởng cho đầu năm nhập học.

‘‘Hở, mình đã bị đấm rồi sao, sau không thấy đau vậy?’’ Cậu từ từ mở mắt ra bên tai thì lại nghe những tiếng xôn xao. ‘‘Hở, chuyện gì vậy’’.

Cậu mở mắt ra thấy tên bạo lực đang đưa tay sắp đánh mình thì bị chặn lại bởi một bàn tay của người đàn ông khác. Trông có vẻ là tên bạo lực này rất sợ người đàn ông đó vì trông cậu ta run như cày sấy. ‘‘Mày lại đi ăn hiếp ma mới à’’.

Người đàn ông này nói bằng giọng trầm lạnh, mọi người xung quanh đều bàn tán xôn xao nghe kĩ thì biết tên của người đàn ông đó.

Cậu ta tên Asumi Umi là đàn anh năm hai là hội trưởng kĩ luật. Cậu ta thuộc top người lạnh lùng khó gần.

‘‘Tao...tao chỉ muốn chào mừng học sinh mới thôi’’. Mặc dù trông tên bạo lực này hiện rõ khuôn mặt đang sợ nhưng hắn ta vẫn cố giữ nguy nghiêm rằng mình không sợ.

‘‘Mày buông tay tao ra, chết tiệt’’. Tên bạo lực hất tay của Asumi Umi ra mà bỏ chạy.

Yuri nhìn tên bạo lực bỏ chạy mà cậu không nhịn được mà cười. ‘‘Gì vậy, cậu không sợ à’’, mặc dù tên bạo lực đã bỏ chạy nhưng cậu vẫn còn đang đứng kế bên một kẻ lạnh như giá băng.

“Ahaha, đúng là hơi sợ thiệt’’. Miệng thì nói sợ nhưng cái cảm giác của tên đàn anh này nhìn Yuri trông rất tiềm tĩnh ‘‘Cậu thật lạ….’’ Asumi Umi quay mặt bỏ đi.

‘‘Gì vậy, nói người ta lạ trông khi đó anh ta mới là lạ á’’. Yuri đang nói thầm thì tiếng chuông trường cũng đã vang lên ‘‘Chết! vô học rồi’’ cậu nhanh chóng chạy thật nhanh vào lớp.

Lớp 1-A nằm ngay chăng cầu thang, giáo viên cũng vừa mới bước vô lớp ‘‘Hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới nhưng nãy giờ cô không thấy em học sinh mới đó đâu, các em có thấy không?’’. Mọi người đều xôn xao về cậu học sinh mới mất tích thì bỗng cánh cửa mở ra.

‘‘Xin lỗi, em đến muộn’’. Mọi người đang chứng kiến ở cánh cửa là cậu học sinh lạ mặt đang thở như muốn đứt hơi. ‘‘À , em là học sinh mới đúng không? Mau bước vô đây’’ Yuri đứng bên giáo viên của mình ‘‘Nào em giới thiệu về mình đi”.

‘‘Vâng’’ Yuri nghiêng người lịch thiệp cúi chào giới thiệu ‘‘Mình tên là Yuri Sumairu mong sau này mọi người sẽ giúp đỡ’’. Yuri nhìn mọi người trong lớp đều có khuôn mặt hiền hòa đang tươi cười nhìn cậu. Chỉ riêng cái tên ngồi ở cuối góc bên phải đang tỏ ra thái độ tức giận nhìn Yuri muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

‘‘Là….là tên bạo lực đó’’. Cô giáo đặt tay lên vai Yuri mà tự hào nói ‘‘Mặc dù em ấy vô học trễ chúng ta hai tuần nhưng hành tích em ấy làm bài kiểm tra thử đã đạt được chín mươi bốn điểm’’.

Cả lớp đều xôn xao bàn tán vì ai trước khi nhập học đều làm bài kiểm tra thử người đạt điểm cao nhất thì chỉ có tám mươi mấy điểm còn Yuri thì tận chín mươi bốn.

‘‘Được rồi, em sẽ ngồi ở cuối góc bên trái ngay cạnh cửa sổ’’ Yuri bước xuống ngồi ở chỗ mà cô giáo đã chỉ định. ‘‘Được rồi, các em mau lấy sách ra học, hôm trước ta đã học….’’.

‘‘Haizz, hên là ngồi đây nhưng tại sao lại học chung với tên bạo lực đó rõ ràng lớp xếp đầu dành cho học sinh giỏi mà’’.

Đôi lời tác giả:

Lớp học được xếp theo thứ tự từ giỏi đến dở.

Năm nhất:

1-A: từ 80 điểm trở lên

1-B: từ 70 đến 80

1-C: từ 60 đến 70

1-D: từ 50 đến 60

Nếu dưới 50 điểm sẽ không được nhập học. Các năm hai và năm ba giống như vậy.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.