Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yuri bị bắt cóc

Tiểu thuyết gốc · 4268 chữ

Hai ngày sau…

Kể từ hôm đó trường học đã đóng cửa để sửa chữa những thiệt hại. Trường sẽ mở lại khi mọi thứ được sắp xếp êm xuôi.

Yuri chán nản nằm trên giường cậu nhớ lại những gì đã xảy ra hồi hai ngày trước, mọi thứ cứ như giấc mơ vậy. Akai Tsuki, Yuzuru Zuru và Houki Noiki có sức mạnh mà người thường không thể có được. Mặc dù vậy cậu nghĩ bọn họ chắc là người tốt nếu không nhờ họ thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mọi người trong trường học.

Cậu cầm điện thoại xem tin nhắn nhóm lớp học 1-A, mọi người đang trò chuyện về những điều xảy ra vào hai ngày trước, chuyện lạ là ngoài những học sinh và giáo viên ra thì tất cả mọi người đều không ai biết chuyện gì đã xảy ra ở trường học về những vụ cháy nổ cả. Và đó được coi là bí mật của học sinh đã thỏa thuận với giáo viên.

Thầy hiệu trưởng đã thông báo đó là bọn khủng bố nhưng đã được giải quyết không còn nguy hiểm nữa. Đối với bọn học sinh như tụi tôi thì sẽ tin đây là sự thật nhưng chỉ riêng Yuri là người chứng kiến được hết tất cả nên sẽ không tin lời thầy hiệu trưởng đã nói “Rốt cuộc ông ta có âm mưu gì?”.

Cậu nghĩ nhà trường chắc cũng không phải những người bình thường. Vì tại sao trường học lại có tầng hầm được bao phủ bề mặt bằng sắt diện tích rất lớn. Những thầy cô hôm qua thấy được mọi chuyện cũng bình tĩnh mà giải tán học sinh rồi ngồi đó chờ đợi gì đó như thông báo chẳng hạn.

“Cảm giác như mình đang mơ hơn là thật” Cậu tắt điện thoại đi rồi lăn tới lăn lui trong sự chán nản vì hai ngày nay cậu chưa ra ngoài lần nào.

“Ting!…Ting!” Chuông điện thoại reo lên.

“Ai nhắn à?” Cậu mở máy lên thì thấy đó là tin nhắn của Houki Noiki và Yuzuru Zuru nhắn cùng dòng tin nhắn hệt như nhau, hai người họ nhắn riêng rủ cậu đi chơi.

“Ting!” Bỗng thêm một tin nhắn nữa, người nhắn là Akai Tsuki nhắn cho cậu muốn mời cậu đi ăn.

“Mấy người này rủ nhau nhắn tin à” Cậu nghi ngờ ba người này đang có âm mưu gì đó. Cậu trả lời cùng lúc ba tin nhắn “Ừm”.

Tin nhắn của Houki Noiki hiện lên “Đừng nói cho Zu-kun biết về chúng ta sẽ đi chơi nhé” thả icon nháy mắt.

Tin nhắn của Yuzuru Zuru hiện lên “Đừng nói cho Noi-san biết hôm nay chúng ta sẽ đi chơi nhé” thả icon vui vẻ.

Tin nhắn của Akai Tsuki cũng hiện lên “Đừng nói cho hai người kia biết hôm nay chúng ta sẽ đi ăn nhé” thả icon đồ ăn.

Cậu nhìn dòng tin nhắn của ba người kia y hệt như nhau, cậu ngở ngan nhắn “Có thật mấy cậu không muốn đi chung với nhau không?”.

“Yuri-chan nhắn lâu quá” Houki Noiki ngồi trên SoFa chờ tin nhắn của Yuri.

“Ting!” tin nhắn Yuri đã hiện lên, cô vui mừng thấy dòng tin nhắn của Yuri: Có thật mấy cậu không muốn đi chung không? cô đọc thì không hiểu gì “Ý cậu là sao?” gửi qua Yuri.

Bên Yuzuru Zuru cũng nhận được tin nhắn của Yuri: Có thật mấy cậu không muốn đi chung không?, Yuzuru Zuru cũng không hiểu ý của Yuri “Cậu nhắn vậy là sao” gửi qua Yuri.

Akai Tsuki đang ngồi ở nóc nhà ở quận chín chờ tin nhắn của Yuri. “Ting!”.

“Cuối cùng em ấy cũng nhắn” Hắn nhìn tin nhắn: Có thật mấy cậu không muốn đi chung không? đọc thì không hiểu ý Yuri muốn nói gì “Ý cậu là sao?” gửi qua Yuri.

“Ting!...Ting!...Ting!” Ba tin nhắn được gửi qua Yuri cùng lúc.

Cậu đọc tin nhắn thì thấy hơi nghi ngờ nhớ lúc ở trường ba người như chiến tranh lạnh, ai ngờ khi nhắn tin riêng thì y như rằng đang ngồi chung vui vẻ nhắn cho cậu vậy, nhắn cùng tin nhắn y như nhau. Cậu muốn từ chối lời mời cả ba nhưng nhìn kĩ thì ở nhà quả thật rất chán.

Cậu nhắn cùng lúc cho cả ba người “Ừm, tớ sẽ đi” gửi qua.

Cả ba người kia nhận được tin nhắn của Yuri thì vui mừng, cả ba nhắn tin cho Yuri lựa chọn địa điểm nơi hẹn.

“Ở công viên” Tin nhắn Yuri.

Bọn họ nhận được tin nhắn thì vui mừng tưởng tượng những phong cảnh bọn họ vui đùa khi chỉ có hai đứa nhưng…

“Sao hai người đó lại ở đây?” Houki Noiki thất vọng khi thấy Yuzuru Zuru và thêm một tên Akai Tsuki.

“Tớ cũng đang muốn biết đây” Yuzuru Zuru nhìn thấy Houki Noiki có hơi thất vọng, cậu quay qua liếc Akai Tsuki “Noi-san thì tớ không có ý gì nhưng tại sao tên đó lại ở đây?”.

“Ta cũng không nhớ có hẹn với hai ngươi” Akai Tsuki vẫn lạnh lùng đáp.

Yuri nhìn bọn họ lại cãi nhau làm cho những người đi ngang ở công viên nhìn họ chằm chằm “Bọn họ có hận thù với nhau à” Yuri nghĩ thầm.

Cãi qua cãi lại thì quay qua nhìn Yuri nói cùng lúc:

“Rốt cuộc chuyện này là sao?” Yuzuru Zuru.

“Này cậu nói gì đi chứ” Houki Noiki.

“Tớ nhắn rủ cậu đi ăn đâu phải hai người này” Akai Tsuki muốn đi ăn xong cùng nhau dạo vòng công viên tâm sự nói chuyện xây đắp tình cảm nhưng giờ thành công cóc.

Yuri nhìn ba người bọn họ thở dài không biết nên làm gì cho bọn họ không gây nhau khi ở gần “Đúng là mấy cậu có nhắn là đi riêng”.

“Vậy tại sao lại rủ thêm hai người kia” Houki Noiki nói.

“Vậy sao cậu lại rủ hắn ta” Yuzuru Zuru nói.

“Tớ thì sao cũng được” Akai Tsuki nói dối thật chứ muốn ở riêng với Yuri.

Yuri giải thích nếu đi hai người thì không hay cho lắm nên mới rủ thêm người kia đi theo. Yuri cố nói để cho bọn họ có thể gác lại chuyện gì đó của bọn họ mà cùng đi chơi nhiều khi còn gắng kết thêm tình bạn.

Ba người kia nghe Yuri nói vậy cũng không phản bác gì chỉ đành lòng mà đồng ý thôi.

“Cũng được, dù sao đi càng đông càng vui” Houki Noiki gượng cười nói.

“Cô đang giả bộ cười đó à” Akai Tsuki nhìn qua nụ cười đó là biết không phải thật lòng muốn đi chung. Houki Noiki nghe vậy liền liếc hắn ta một cái nói nhỏ “Đợi khi không có Yuri đi ta sẽ thổi bay ngươi”.

Akai Tsuki cũng liếc Houki Noiki một cái không nói gì nhưng khuôn mặt của hắn đã hiện rõ ta rất sẵn lòng.

Yuri tuy bình thường hơi khờ dễ dụ nhưng lại hiểu được ý hai người kia đang truyền đạt “Cậu không tham gia à?” Yuzuru Zuru đứng kế bên Yuri im lặng “Tớ làm biếng gây rồi”. Yuri nghe vậy gượng cười nói “Ha, cậu cũng có ngày nói ra được câu đó”.

Yuzuru Zuru cười coi như lời nói của Yuri là một lời khen.

Bốn người bọn họ cùng nhau dạo vòng quanh công viên tâm sự nói chuyện như mong muốn của Yuri để gắn kết tình bạn nhưng thật chất bọn họ vẫn gây nhau như thường “Bọn họ gây không biết mỗi miệng à” Yuri không quan tâm mặc kệ cho họ gây tiếp.

Đến gần trưa thì mệt Yuri than thở “Hộc…hộc…tớ mệt rồi…nghỉ tí được không” Cậu nhìn ba người trước mặt mình vẫn còn sung sức không có gì gọi là mệt cả, cậu nghĩ thầm nhiều khi bọn họ cũng là yêu quái không chừng “Gây nãy giờ mà không mệt thì quả thật là yêu quái rồi” Cậu nhăn mặt nhìn cả ba nghĩ thầm.

Houki Noiki nghe Yuri than thở, đi mới có chút than mệt, cô nghĩ chừng nào đi học có tiết thể dục cô sẽ luyện tập cho Yuri có thân thể cường tráng mới được “Được rồi chúng ta đến đằng góc cây kia nghỉ tí đi”.

Hai người kia cũng đồng ý nghỉ mệt.

Cả bốn người đi đến góc cây ngồi, Yuri nhìn xung quanh thấy phong cảnh ở công viên quả thật rất đẹp, gió thổi qua thôi cũng làm cho người ta muốn nằm xuống mà đánh một giấc ngủ ngon lành mà thôi. Qủa thật hôm nay cậu cảm thấy rất vui…

“Ọc…ọc…ọc” Tiếng đói bụng của ai đó vang lên.

“Bụng cậu kêu à” Houki Noiki nói.

Yuzuru Zuru kinh ngạc trả lời “Tớ làm gì có, nhiều khi là tên kia đấy”.

Akai Tsuki lạnh lùng đáp “Ta không cần ăn vẫn sống”.

Hai người kia nghe vậy cũng thấy đúng, dù sao Akai Tsuki cũng là đại tướng một trong tứ đại ác ma mà. Không ăn thịt hay hút máu người cũng là may lắm rồi.

“Vậy rốt cuộc là ai đang đói bụng” Houki Noiki hỏi.

“L-là tớ” Yuri mặt đỏ dơ tay lên nói thật ra từ chiều hôm qua cậu chỉ ăn có hai cây súc xích rồi lăn ra ngủ đến sáng thì uống ly sữa nên bây giờ cậu cảm thấy đói.

Houki Noiki nghe mức độ ăn uống của Yuri không đủ chất dinh dưỡng nhiều khi đó là lí do khiến cậu ấy luôn thấy mệt mỏi, cơ thể ốm yếu nữa “Hay để tên Tsuki-kun kia mua đồ ăn cho cậu nhé”.

Yuri lắc đầu “Thôi, vậy có hơi phiền…”. Chưa kịp từ chối thì Akai Tsuki đã tự động bước đi mua đồ ăn “Sau này mình phải chăm sóc kĩ cho em ấy mới được”.

Yuri nhìn bóng lưng Akai Tsuki cậu vẫn không hiểu tại sao cậu ta lại luôn đối tốt với mình. Cậu định quay qua hỏi thì thấy nét mặt của Yuzuru Zuru hơi nhăn nhó như đang tức giận vậy.

“Hắn ta cứ ở bên cậu ấy như vậy vài sao” Yuzuru Zuri nhớ lại hồi năm trăm năm trước Yuri lúc nào cũng ở bên Akai Tsuki không rời nói thẳng ra thì chính tên đó bám đuôi theo ngài ấy.

“Bụp!” Cậu đang bận nhớ về quá khứ thì bị Houki Noiki đập một phát liền lôi ra xa “Ahaha, tớ với cậu ấy tâm sự mỏng tí”.

Yuri gật đầu đồng ý nhìn hai người kia đang thì thầm gì đó “Hai cậu ta là một cặp à”.

“Tại sao cậu lại rủ cậu ấy đi chơi vậy?” Houki Noiki hỏi. Yuzuru Zuru trả lời vì sau này sẽ có nhiều con quỷ khác xuất hiện nếu có thể làm Yuri nhớ lại được chút gì đó có thể tự bảo vệ mình được.

Houki Noiki nghe thì thật sự cũng đồng ý nhưng có điều cô không muốn Yuri lại nhớ những chuyện đau buồn. Hôm nay cô rủ Yuri đi chơi là để giải tỏa tâm trạng cho cậu ấy thôi “Tôi chỉ ước gì hồi đó chúng ta có thể ở bên ngài ấy chia sẻ nổi buồn”. Cô nhớ lại năm trăm năm trước Yuri là thợ săn quỷ cấp cao nhưng lại luôn bảo vệ những con quỷ khác, tự gánh đau khổ của mọi người và tất cả những con quỷ khác.

“Nếu lúc đó ngài ấy không cứu chúng ta thì chắc đã chết trong tay một con quỷ rồi” Yuzuru Zuru nhớ lại con quỷ tấn công hai người họ chính là cha mẹ họ đột ngột biến đổi đó là thuật cấm hầu như ít khi thấy nhưng cha mẹ của bọn họ đã lén nghiên cứu lên bản thân rồi dẫn đến kết cuộc hóa thành quỷ.

Houki Noiki quay qua nhìn Yuri mỉm cười, nếu lúc đó không nhờ ngài Yuri xuất hiện thì bọn họ đã bị chính cha mẹ ruột mình giết hại. Sau vụ đó thì cả hai đã được Yuri nhận nuôi, trong mắt bọn họ Yuri như người anh trai vậy luôn tỏa sáng ân cần kể cả ấm áp nữa.

Yuri chợt nhìn thấy ánh mắt của Houki Noiki nhìn mình cười thầm “Bộ mặt mình có gì dính à”. Yuri nghĩ nhiều lúc thấy Houki Noiki lúc nào cũng cười nhưng sâu ánh mắt lại có nổi buồn khó tả, nhưng giờ nhìn nụ cười đó của cô ấy thì cậu cảm thấy vui mừng trong lòng vì đó là nụ cười hạnh phúc kể cả Yuzuru Zuru cũng vậy nữa.

Akai Tsuki đã mua được hai cây kem đang trên đường trở lại, hắn nghĩ sẽ hạnh phúc khi cả hai cùng đút nhau ăn kem.

Yuri thấy Akai Tsuki đang đi tới về phía cậu, trên tay cầm hai cây kem rất lớn, cậu liền chảy nước miếng “Trời ơi cây kem trông ngon quá” Chắc hôm qua ăn cũng không có nhiêu nên bụng nó cứ kêu lên không ngừng.

“Hắn ta về rồi kìa” Houki Noiki nhìn thấy Akai Tsuki cầm hai cây kem. “Bộ hắn ta coi chúng ta tàng hình à” Yuzuru Zuru muốn nhào lên đấu một trận cho thả dạ nhưng hiện giờ Yuri vẫn ở đây nên đành nhịn vậy.

Akai Tsuki đi ngang hai người kia không nói gì, cứ coi như hai người đó đã tàng hình vậy, hắn đến bên Yuri đưa cây kem “Nè cậu ăn đi”.

“Choa, cảm ơn cậu” Yuri vui mừng nhận được cây kem. “Cậu vui chứ” Akai Tsuki hỏi.

Yuri ngoan ngoãn gật đầu “Rất vui hehe”. Akai Tsuki nhìn Yuri ăn trong ngon miệng khiến hắn hạnh phúc mỉm cười.

Hai người kia cũng đến gần, họ thấy tên Akai Tsuki đang cười thầm mỗi khi ở gần Yuri còn bình thường thì lạnh lùng khó gần.

Yuri đang ăn thì liếc lên thấy có một người đàn ông lạ mặt tầm ba mươi tuổi đến gần họ “Nè, các cậu cho tôi hỏi tí được không?”.

Akai Tsuki trừng mắt khi thấy người đàn ông đó “Ông là ai?”.

Người đàn ông đó nhận được cú trừng mắt ấy liền cảm thấy hơi sợ. Ông ta nói mình từ quê mới lên không biết đường mong có thể nhờ họ giúp.

Akai Tsuki nghe vậy liền đứng dậy nói “Chúng tôi không có gì để nói cả”. Yuri hơi ngạc nhiên khi Akai Tsuki hành xử như vậy “Nè, tại sao cậu lại nói vậy”.

Houki Noiki và Yuzuru Zuru hiểu tại sao phản ứng của Akai Tsuki như vậy. Người đàn ông này có chút kì lạ, bọn họ không thể cảm nhận được bất cứ khí nào của ông ta giống như người đang đứng trước mặt bọn họ là cái xác rỗng vậy.

Houki Noiki cảm thấy không ổn lắm liền đến đưa tay che chắn Yuri lại “Chúng tôi cũng vừa mới lên đây nên cũng không biết đường để chỉ cho ông”.

Yuzuru Zuru đứng kế bên Yuri, thò tay vô áo thủ sẵn hai con dao nhỏ trong người.

Yuri nhìn hiểu hiện của ba người bọn họ không đúng lắm khi nhìn người đàn ông kia. Tướng bọn họ đang đứng như đang đang phòng bị vậy “À… mấy cậu sao vậy?”.

Người đàn ông đó nhìn ba người kia đang cố gắng bảo vệ Yuri liền cười to “Hahahaha!”.

Yuri nghe tiếng cười đó liền cảm thấy không lành. Ba người kia bắt đầu chuẩn bị chiến đấu nhưng bọn họ lại sợ Yuri sẽ phát hiện được thân phận thật sự của họ.

“Làm sao đây” Houki Noiki liếc nhìn Yuri nghĩ thầm.

Akai Tsuki cũng hơi hoang mang không biết có nên hành động không “Em ấy chưa nhớ được gì, nếu thấy được tất cả sẽ khiến em ấy hổn loạn mất”.

Yuzuru Zuru nhận thấy được ánh mắt của hai người kia, phải bảo vệ Yuri đó là cậu đã thấy được qua ánh mắt của hai người đó. Cậu gật đầu đứng sát Yuri.

“Các cô cậu hình như có hơi đề phòng ta quá rồi đấy” Người đàn ông đó nghiêng đầu trợn mắt to lên nhìn Yuri “Chắc người đó quan trọng với các ngươi đúng không?”.

“Hở, là sao?” Yuri không hiểu ông ta đang nói gì. Thì bỗng cảnh tượng trước mắt cậu quá kinh khủng.

Đầu ông to bắt đầu xoay ba trăm sáu mươi độ, thân thể vẫn giữ tư thế cũ, miệng bắt đầu chảy máu “Hahahaha”.

“Nhanh lên!!” Houki Noiki hét lên.

Yuzuru Zuru gật đầu “Cẩn thận” Cậu nắm tay Yuri chạy đi rời khỏi chỗ đó.

Mặc dù ngày thường hắn không ưa gì Yuzuru Zuru nhưng trong tình huống này phải nhờ hắn bảo vệ Yuri vậy. Akai Tsuki quay qua liếc người đàn ông đang chảy rất nhiều máu đó “Ngươi là ai?”.

Houki Noiki đứng kế bên Akai Tsuki “Này hắn ta không hề có khí gì đó, rốt cuộc là người hay là quỷ”.

“Là xác chết” Akai Tsuki nhướng mày nói.

“Xác chết…” Cô không ngạc nhiên mấy vì đúng như dự đoán của cô, có điều tại sao xác chết lại xuất hiện ở một nơi như thế này.

Akai Tsuki nghe vậy liền chợt nhận ra gì đó “Chết, chúng ta mắc bẫy rồi” Hắn đã nhận ra được mục đích thật sự của chúng, đang quay người chuẩn bị chạy đến Yuri thì bị hơn chục người bất thình lình xuất hiện đứng chặn họ lại như thể không ai được bước qua.

“Tại sao tất cả cái xác này lại đi lại được?” Houki Noiki cũng nhận ra rằng mình đã bị mắc bẫy, bọn chúng chủ yếu nhắm vào Yuri cố ý tách rời bọn họ để có thể hành động.

Akai Tsuki tức giận “Các người nghĩ nhiêu đó có thể làm khó được ta sao”. Hắn ta triệu hồi sấm sét đánh quanh những cái xác làm cho những cái xác bị nổ tung văng máu khắp nơi.

“Chúng ta mau đến chỗ Yuri nhanh lên” Houki Noiki nói.

Akai Tsuki gật đầu, bọn họ lập tức đuổi theo Yuri.

“Nè, chúng ta bỏ lại hai người đó liệu có ổn không?” Yuri vừa chạy vừa nhìn về phía sau. Yuzuru Zuru đáp “Không sao đâu, bọn họ có thể lo liệu được…”.

Bọn họ đang chạy thì phía trước đã bị chặn bởi một đám người nói đúng hơn là những cái xác đang chảy rất nhiều máu chặn hai người bọn họ lại.

“Chết tiệt!” Yuzuru Zuru nghiến răng.

Yuri nhìn những cái xác đang chặn mình, cậu không hiểu tại sao mình dễ bị thu hút bởi những thứ kì dị như vậy “Giờ làm sao đây?”.

Yuzuru Zuru muốn chiến đấu khổ nổi Yuri đang đứng kế bên, cậu không thể làm gì ngoài đứng đó nghĩ cách khác.

Những cái xác đó tiến gần “Bắt…bắt…phải bắt…mang về cho chủ nhân”.

“Chủ nhân?” Yuri nghe được những cái xác đang nói vang lên trong đầu cậu “Cậu nghe được gì không?” Cậu quay qua hỏi Yuzuru Zuru.

“Không, sao vậy” Yuzuru Zuru hình như không nghe được gì cả.

Những cái xác cứ tiến tới, Yuri không nhìn thấy miệng của bọn chúng nhúc nhích nhưng lại phát ra từng giọng nói khác nhau “Bắt…bắt…phải bắt…mang về cho chủ nhân”.

Yuri bắt đầu thấy khó chịu liền bịt tai lại. “Cậu sao vậy?” Yuzuru Zuru thấy điều bất thường ở Yuri. Cậu nắm lấy hai vai Yuri “Cậu có sao không?”.

Yuri tuy khó chịu nhưng vẫn trụ nổi nói “Cậu đứng đó làm gì, sao không chiến đấu đi”.

Yuzuru Zuru ngạc nhiên khi nghe vậy “Không lẻ cậu đã nhớ lại được”.

Có một cái xác đến gần hai người bọn họ nhưng bị Yuzuru Zuru đá một phát bay xa “Ngài nhớ lại hết rồi đúng không?” Yuzuru Zuru vui mừng.

Yuri không hiểu ý của Yuzuru Zuru nói gì “Tớ không hiểu ý cậu là gì nhưng có điều lúc ở trường tớ đã thấy ba người chiến đấu rồi”.

Yuzuru Zuru nghe vậy liền mừng hụt, có điều Yuri đã chứng kiến hết tất cả vậy thì sẽ dễ dàng cho cậu hành động “Nếu cậu đã nói vậy, tớ sẽ bảo vệ cậu”.

Yuri gật đầu đứng phía sau Yuzuru Zuru.

Yuzuru Zuru mốc trong áo ra hai con dao nhỏ liền lướt qua ngón tay mình cho máu trong ngón tay chảy vào hai con dao. Yuri bất ngờ khi hai con dao nhỏ phút chốc đã biến thành hai thanh kiếm “Cậu đứng đây nhé” Yuzuru Zuru nói.

Yuri ngoan ngoãn gật đầu, Yuzuru Zuru nhào lên chém những cái xác khiến cho nơi họ đang đứng tràn ngập máu.

“Hình như có gì đó không ổn lắm” Yuri nhận ra rằng bọn họ đang đứng ở khu công viên vậy mà tại sao không có bóng người, chẳng lẻ…

“Những người ở công viên thật ra đã chết hết” Houki Noiki nhìn xung quanh nói “Mục đích thật sự của hung thủ là gì” cô không hiểu kẻ gây ra chuyện này tại sao phải giết rất nhiều người rồi tụ họ ở một nơi như thế này.

“Kẻ nào làm thì ta không cần biết” Akai Tsuki nhướng mày “Chỉ có điều dám làm hại Yuri thì ta sẽ băm hắn ra thành trăm mảnh”.

Yuzuru Zuru đã chém hết những cái xác không còn ai ở quanh họ nữa “Tại sao lại như vậy?”.

Yuri quay qua nhìn thì thấy hai người kia đã chạy tới, trên người họ cũng dính máu rất nhiều chắc đã gặp khó khăn trên đường chạy.

Houki Noiki bất ngờ khi thấy Yuzuru Zuru đang cầm kiếm chiến đấu trước mặt Yuri “Không lẻ…”.

“Em ấy bị thương à” Akai Tsuki thấy trên người Yuri dính đầy máu, hắn lập tức chạy nhanh đến Yuri “Cậu có sao không?” Hắn nắm chặt hai vai Yuri.

“Nè cậu làm tớ đau đấy, tớ chỉ bị dính máu thôi” Yuri nói.

Houki Noiki chạy đến ôm Yuri “Ngài đã nhớ ra mọi thứ rồi đúng không?”.

“Cái gì? Em ấy đã nhớ ra rồi sao” Akai Tsuki.

Yuri cảm nhận được trên vai hơi ướt, cậu nhìn thì đó là giọt nước mắt của Houki Noiki “Nè, tớ không nhớ ra chuyện gì cả và cậu đang làm tớ đau đấy”.

Houki Noiki bị Yuzuru Zuru lôi ra “Cậu ấy chưa nhớ chuyện gì đâu”. Houki Noiki lao những giọt nước mắt “Vậy tại sao cậu lại chiến đấu trước mặt cậu ấy”.

Yuzuru Zuru giải thích thật ra Yuri đã chứng kiến hết toàn bộ khi ở trường rồi. “Vậy sao” Houki Noiki cũng hơi bất ngờ khi bị phát hiện nhưng có điều khiến cho họ hơi buồn là Yuri vẫn chưa nhớ gì.

“Nè, nè các cậu…” Yuri định hỏi mọi chuyện thì thấy ba người kia lại thủ sẵn tư thế phòng bị.

“Nè các ngươi nhận ra đúng không?” Akai Tsuki nhướng mày nhìn mọi phía. “Ừ rất mạnh đấy” Yuzuru Zuru cũng cảm nhận được sát khí. “Lần này đối thủ có vẻ mạnh hơn tên hôm qua đấy” Houki Noiki cảm nhận sát khí này rất tà ác.

“Aaaa!!”.

Cả ba quay qua thì thấy…

“Yuri!” Akai Tsuki nhìn thấy Yuri bị ngất xỉu, người gây ra chuyện đó là người đàn ông ban nãy họ gặp, ông ta kề dao ngay cổ Yuri.

“Cái xác vẫn còn nhúc nhích ư” Yuzuru Zuru rõ ràng đã chém những cái xác đến bất tỉnh nhưng tại sao lại có thể nhúc nhích được.

Houki Noiki muốn cứu Yuri nhưng con dao đang kề vào cổ Yuri, cô không thể hành động được.

“Nhà ngươi mau buông em ấy ra!!” Akai Tsuki tức giận nhưng không thể hành động bất cẩn được nếu không Yuri sẽ giết mất.

“Nếu như các ngươi muốn cứu thì tối nay hãy đến quận tám khu phế liệu” Một cánh cổng phía sau xuất hiện “Ta sẽ chờ bọn ngươi ở đó haha” Người đàn ông đó lôi Yuri đi vô bên trong cánh cổng.

“Yuri!!” Akai Tsuki hét lên.

“Yuri!!” Houki Noiki hét lên.

“Yuri!!” Yuzuru Zuru hét lên.

Cả ba chứng kiến Yuri bất tỉnh bị một người đàn ông lạ mặt lôi vô cánh cổng rồi biến mất trong không khí.

Akai Tsuki chứng kiến Yuri biến mất trước mặt mình hắn tức giận nhìn lên bầu trời hét lên “Yuri!!”.

Cả Houki Noiki và Yuzuru Zuru đau buồn khi thấy Yuri biến mất trước mắt họ, họ tức giận khi không thể làm được gì, những giọt nước mắt cứ tuôn.

Vào lúc đó trời cũng đổ cơn mưa, những cái xác bốc hơi không còn gì. Những vết tích của máu đã cuốn trôi xuống cống như chưa có chuyện gì xảy ra. Cả ba đứng đó chịu cơn mưa ân hận vì một lần nữa không thể bảo vệ Yuri.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.