Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ Cần Người Bên Cạnh Là Em

Phiên bản Dịch · 4924 chữ

Editor: Hy Chương Nhiễm Nhiễm vào tổ được 3 tháng, ngày đêm bị tàn phá, nằm mơ cũng diễn phim.

Cô chẳng những là gần như trong đầu chỉ chứa làm sao để quay phim cho tốt, còn muốn nhìn Lâm Ngưỡng nữa.

Căn phòng ở khách sạn của cô nằm đối diện với phòng Lâm Ngưỡng, đều là hai dãy phòng, Chương NHiễm Nhiễm hiểu được đi ngủ là một chuyện thể ép được, cũng chỉ có thể chăm sóc anh với công phu ẩm thực của mình, bình thường Chương Nhiễm Nhiễm phải quay phim thì không có cách gì, nhưng một khi cô rảnh, sẽ trực tiếp mượn nhà bếp làm đồ ăn cho Lâm Ngương.

Mỗi ngày Hà Bất Ly trở về vô tình ăn một chút, rất là ngạc nhiên.

Đây là lần duy nhất hắn khen Chương Nhiễm Nhiễm, nói cô mặc dù diễn xuất không có gì đặc biệt, nhưng đi làm đầu bếp thì ngược lại không tệ đâu.

Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn không cười nổi.

Hà Bất Ly đáng sợ nhất ở chỗ, hắn chẳng những sẽ lặp đi lặp lại một cảnh quay, có lúc sẽ bống nhiên đối với kịch bản rất bất mãn.

Bất mãn ở đâu, cũng rất đơn giản, trực tiếp sửa ở trường quay.

Biên kịch đạo diễn diễn viên cùng ngồi một chỗ, mọi người thảo luận cảnh này có vấn đề ở đâu, phải sửa như thế nào, thảo luận cả buổi, cuối cùng Hà Bất Ly lắc đầu một cái: "Đều không đúng.”

Lâm Ngưỡng có lẽ đã rất quen thuộc với Hà Bất Ly, sau đó Hà Bất Ly nói, anh cơ bản không đáp lời, chờ sau khi Hà Bất Ly nói đều không đúng, anh mới nói: "Vậy đạo diễn Hà định sửa thế nào?”

Hà Bất Ly lúc này mới nói ý nghĩ của mình, nếu như Lâm Ngưỡng cảm thấy không vấn đề, liền trực tiếp vừa quay vừa điều chỉnh, nhưng nếu như Lâm Ngưỡng không đồng ý, vậy thì có ồn ào rồi.

Lâm Ngưỡng và Hà Bất Ly cũng không phải có tính cách lớn tiếng ồn ào, nhưng lại đều rất cố thủ với ý kiến của mình, vô cùng tu dưỡng chờ đối phương nói xong rồi mới nói: "Lời cậu nói tôi cho là có đạo lý, nhưng....”

Cái nhưng phía sau này, cơ bản đều đem ý của đối phương bác bỏ.

Hai người chậm rãi nói, chậm rãi tranh luận, Chương Nhiễm Nhiễm một đầu nghe hai ý kiến, nghiêng đầu nhìn thấy nam phụ đang ngủ ở trên ghế.

Chương Nhiễm Nhiễm không có việc gì làm, liền đi xem Lâm Ngưỡng, thấy anh gần đây giống như mập thêm một chút, dù sao còn chưa quay đến cảnh Phương THiến Nhiên chết, béo lên một chút cũng tốt.

Lâm Ngưỡng và Hà Bất Ly nói lấy nói để, cảm giác được ánh mắt của Chương Nhiễm Nhiễm, nghiêng đầu cười với cô một cái: "Em có ý kiến gì à?”

Chương Nhiễm Nhiễm lấy lại tinh thần: "Em cảm thấy anh nói đúng.”

Lâm Ngưỡng hài lòng gật đầu, nhìn về phía Hà Bất ly, Hà Bất Ly nói: "Không được.”

Chương Nhiễm Nhiễm: "...”

Đạo diễn cố chấp và nam chính cố chấp dẫn đến tốc độ quay phim càng chậm, Chương Nhiễm Nhiễm hiện tại hi vọng bộ phim này nhanh quay xong, trạng thái của Lâm Ngưỡng lúc tốt lúc xấu, hoàn toàn thuận cảnh quay quay mà quyết định, nếu như cảnh quay Cố Phương Hoa tâm tình tốt, vậy thì tâm tình của Lâm Ngưỡng cũng không tệ, nếu như tâm tình Cố Phương Hoa không tốt, tất nhiên Lâm Ngưỡng cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Biểu hiện của Lâm Ngưỡng không rõ ràng, chỉ có người thân như Chương Nhiễm Nhiễm mới có thể nhìn ra một ít, ngay cả anh tham dự hoạt động gần đây, truyền thông cũng chỉ cảm thán anh vì quay phim mà gầy một cách rất chuyên nghiệp.

Chương Nhiễm Nhiễm tế nhị cảm giác được Hà Bất Ly có thể phát hiện được cảm xúc của Lâm Ngưỡng thỉnh thoảng không đúng, có thể hắn không đặc biệt để ý, có lúc Lâm Ngưỡng bỗng nhiên ngẩn người ra, Hà Bất Ly cũng không quấy nhiễu anh, sẽ chờ anh hoàn hồn rồi mới nói chuyện tiếp.

Chương Nhiễm Nhiễm nhẫn nhìn rất lâu, rốt cuộc không nhịn được mà đi hỏi Hà Bất Ly Kết quả Hà Bất Ly nói: "Đương nhiên tôi phát hiện cậu ta nhập vai sâu. Nhưng tôi là đạo diễn, cậu ta nhập vai sâu không phải là chuyện tốt sao?

Chương Nhiễm Nhiễm: "Thế nhưng mà... Bây giờ anh ấy mất ngủ, không thích ăn cái gì, ngoài trừ diễn xuất sau đó còn thường thường thất thần...”

"Lúc cậu ta diễn không thất thần là được rồi." Hà Bất Ly hút một hơi thuốc, giọng có chút lười biếng, "Tôi cũng mất ngủ, ăn cái gì cũng không ngon, còn không cạo râu.”

Chương Nhiễm NHiễm: "...”

"Huống chi chuyện này do tôi xử lí sao?" Hà Bất Ly nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, "Có một người bạn gái không vào vai diễn ở bên cạnh không phải được sao.”

Chương Nhiễm Nhiễm bực bội nói: "Tôi, tôi cũng không phải là không nhập vai.”

Chương Nhiễm Nhiễm không muốn ảnh hưởng tới Lâm Ngưỡng, cộng thêm có hơi hiểu ra, cảm thấy diễn xuất của mình so với trước kia tốt hơn nhiều, đương nhiên, trong này cũng có cảnh quay với Lâm Ngưỡng.

Hà Bất Ly giật giật khóe miệng: "Cố gắng lên nha.”

Cách lúc Hiệp Khách Hành quay xong được một thời gian, bên kia cũng lục tục thả ra một ít teaser, thuận theo gần đây danh tiếng của Chương Nhiễm Nhiễm dần chuyển biến tốt, teaser có Chương Nhiễm NHiễm diễn Bạch Mạt rốt cuộc cũng có vài đánh giá "Rõ ràng không tệ".

Mà Chương Nhiễm Nhiễm ở bên này cũng trước thời hạn lấy được ít teaser thô, sau đó nhìn diễn xuất của mình, Chương Nhiễm Nhiễm có thể phát hiện được diễn không tốt ở đâu.

Không hề nghi ngờ gì là cô có một bước tiến cực lớn.

Chương Nhiễm NHiễm có chút vui vẻ, lại có chút không dám khẳng định, dù sao gần đây hằng ngày vẫn bị Hà Bất Ly "ít nói" bắt lặp đi lặp lại một cảnh quay.

Đến cuối cùng thật sự phải quay cảnh khó sinh, Chương Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị nhiều hơn, cô gần như đem hết các tên có gắn đến chữ "khó sinh" ra xem một lần, chính mình còn tự bắt chước một chút, cô không có ý để cho Lâm Ngưỡng đến xem, liền gọi Tiểu Tình đến.

Sau lần thử diễn thứ nhất, Tiểu Tình nói: "Nhiễm Nhiễm, cô kêu có chút giống heo bị giết...”

Chương Nhiễm NHiễm: "...”

Sau khi Chương Nhiễm NHiễm sửa lại lối diễn, lại bị Tiểu Tình đánh giá là không giống sinh con mà giống như đang đi nhà vệ sinh...

Như vậy mấy lần, chờ thời điểm chính thức quay, Chương Nhiễm Nhiễm yêu cầu rõ ràng, không đến cảnh Lâm Ngưỡng xông vào lúc cuối thì không được vào, Lâm Ngưỡng cũng không được xem.

Trước tiên Hà Bất Ly quay ba bốn lần, vừa trầm lặng để cho Chương Nhiễm Nhiễm quay, Chương Nhiễm Nhiễm thở dài, ngồi ở trên giường để hóa trang bổ trang cho bản thân, Hà Bất Ly bỗng nhiên nói: "Đừng trang điểm.”

Hóa trang sững sờ, Hà Bất Ly nói: "Đứa trẻ cả ngày cũng không sinh ra được, mạng cũng không muốn, đẹp mắt để đi nơi nào.”

Chương Nhiễm Nhiễm vốn trên mặt có chút phấn, sắc mặt của cô ảm đạm, bây giờ đổ mồ hôi làm cho nhòe một nửa, trên mặt hơi loạn, nhưng có lẽ phù hợp với hoàn cảnh.

Chương Nhiễm Nhiễm không nói chuyện, cam chịu số phận mà bắt đầu quay phim.

Cảnh này quay đến cuối cùng, Chương Nhiễm Nhiễm thực sự là đã hoàn toàn hết hơi, thậm chí ngồi ở trên giường chờ họ điều chỉnh máy móc, trong đầu cô cũng có ý nghĩ kì quái, nếu như tương lai mình và Lâm Ngưỡng kết hôn, vẫn là đừng nên có con thì hơn.

Ôm ý niệm như vậy trong đầu, Chương Nhiễm Nhiễm lại vô cùng thống khổ mà đi quay lại lần nữa, lần này sau khi Hà Bất Ly hô cắt, có nói một câu "Có chút cảm giác rồi.”

Chương Nhiễm Nhiễm hít sâu một hơi, đang muốn cố gắng không ngừng, Hà Bất Ly lại nói kết thúc công việc, để cho Chương Nhiễm Nhiễm trở về tự mình suy nghĩ một chút.

Đến ngày thứ 3, Chương Nhiễm Nhiễm mang tâm tình "hủy thiên diệt địa" cùng mọi người trong tổ "đồng quy vu tận" (cùng nhau chết) để quay cảnh này, rốt cuộc Hà Bất Ly cũng hô "Qua.”

Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa kịp cao hứng, liền lập tức quay cảnh tiếp theo, Phương Thiến Nhiên nói chuyện với Cố Phương Hoa trong lúc hấp hối.

Đây có lẽ là cảnh nặng nhất trong phim, Chương Nhiễm Nhiễm trong chốc lát không có thở dốc được, nhưng cô bây giờ xác thực còn đang ở trong trạng thái diễn phim chưa thoát ra được, sau khi Lâm Ngưỡng đi tới, cô giống như thực sự nhìn thấy được Cố Phương Hoa.

Phương Thiến Nhiên trìu mến nhìn người đàn ông bầu bạn với mình trong suốt 5 năm qua, nàng có yêu, có tiếc nuối, thậm chí còn có một tia oán giận, nhưng mà chuyện cho tới bây giờ, nàng chỉ muốn cầm tay của hắn, nói với hắn, phải sống thật tốt.

Lúc quay, Chương Nhiễm Nhiễm giữ được cảm xúc lúc trước, đứt quãng mà kéo lấy Lâm Ngưỡng hao sức nói xong lời thoại, cô nghĩ đến khi Phương Thiến Nhiên tạm biệt, nghĩ đến bản thân quay hết cảnh này, lại bổ sung thêm mấy cảnh trước nữa, có thể quay xong phim sớm hơn rất nhiều so với Lâm Ngưỡng.

Đúng như Phương Thiến Nhiên lúc sắp chết nhớ lại không chỉ là thời gian hai người vui vẻ, càng nhiều hơn chính là băn khoăn khi Cố Phương Hoa lẻ loi một mình lúc trầm cảm, Chương Nhiễm Nhiễm cũng nghĩ đến nếu như cô rời khỏi tổ phim, Lâm Ngưỡng tiếp theo phải quay cảnh Cố Phương Hoa trầm mê trong thuốc phiện, tình trạng tinh thần của anh có phải sẽ tiến thêm một bước trở nên ác liệt hơn không...

Khi cô nằm ở trong ngực của Lâm Ngưỡng, lúc tay phải tuột xuống, Lâm Ngưỡng ôm thật chặt lấy cô, nước mắt rơi vào bên trong cổ áo của cô, thậm chí Chương Nhiễm Nhiễm còn có loại ảo giác chính mình thật sự phải chết.

Hà Bất Ly không hô cắt, trường quay cũng không có người nào lên tiếng, qua một lúc lâu, có tiếng vỗ tay vang lên.

Chương Nhiễm Nhiễm chậm rãi mở mắt, hơi mờ mịt mà nhìn mọi người, thấy Hà Bất Ly cũng vỗ tay.

Không phải cái loại vỗ tay có độ mạnh khiến cho người khác nhảy dựng lên, mà là vỗ tay vô cùng bình thường.

Chương Nhiễm Nhiễm không thể tin nổi mà chỉ vào chính mình, tràn đầy nghi hoặc mà nhìn Hà Bất Ly.

Hà Bất Ly gật đầu: "Không tệ.”

Hà Bất Ly cơ bản không khen người khác, nói "Không tệ" đã là lần đầu tiên thấy rồi, Chương Nhiễm Nhiễm hiện tại có chút được khen mà lo sợ.

Những người khác cũng rối rít khen Chương Nhiễm Nhiễm có tiến bộ rất lớn, Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng vui vẻ, cười ngây ngô cả nửa ngày, lại phát hiện ra Lâm Ngưỡng còn đang ôm mình, đầu cũng cúi xuống.

Chương Nhiễm Nhiễm xích lại gần, nói: "Lâm Ngưỡng?”

Lâm Ngưỡng qua một lúc mới ngẩng đầu lên, mí mắt có chút đỏ.

Anh nháy mắt mấy cái, giống như vừa mới hoàn hồn trở lại, cười với Chương Nhiễm Nhiễm: "Em diễn vô cùng tốt.”

Chương Nhiễm Nhiễm nói: "Nhất định là bởi vì lúc trước diễn cảnh khó sinh vô cùng đau khổ, cho nên lần này mới có thể thuận lợi như thế.”

Lâm Ngưỡng không nói chuyện, hôn lên trán cô một cái.

Lâm Ngưỡng cũng không phải là người thích ở trước mặt người khác mà làm động tác thân mật, cho nên bỗng nhiên anh như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm ngược lại có chút ngượng ngùng, cũng may những người khác không có nói cái gì, rất ăn ý mà làm việc của mình.

Chương Nhiễm Nhiễm nhảy xuống giường, bỗng nhiên nhìn thấy Hà Bất Ly nhìn chằm chằm Lâm Ngưỡng, lộ ra một nụ cười có thể nói là kì quái.

Chương Nhiễm Nhiễm: "...”

Lâm Ngưỡng ngồi ngẩn người ở trên giường, Chương Nhiễm Nhiễm đi đến bên cạnh Hà Bất Ly, nghi hoặc nói: "Đạo diễn Hà, vừa rồi ông cười cái gì?”

Hà Bất Ly nói: "Cảnh tang lễ chôn cất cho cô, cậu ta nhất định sẽ diễn rất tốt.”

Hắn quay đầu nói với thống trù* : Minh Hậu Thiên, nhất định phải đem cảnh tang lễ thứ 103 ra quay.”

*Thống trù: người thuộc ngành đạo diễn, phụ trách toàn bộ kế hoạch quay phim, phải an bài xem mỗi ngày quay cái gì, hậu trường, mỹ thuật, diễn viên,... Mặt của thống trù không chịu được mà gật đầu nói phải, đại khái là cũng đã quen với sự dày vò của vị đạo diễn này, vội vàng đi chuẩn bị.

Chương Nhiễm Nhiễm quay đầu nhìn Lâm Ngưỡng, bỗng nhiên hiểu Hà Bất Ly nói vậy là có ý gì, Lâm Ngưỡng vốn đã nhập vai rất sâu, anh và Chương Nhiễm Nhiễm lại thật sự là người yêu, nhất định tâm tình bây giờ khó mà hình dung nổi.

Buổi tối hôm đó, Chương Nhiễm Nhiễm kéo Lâm Ngưỡng đi xem kịch nói hài hước, muốn trò chuyện thật tốt với anh.

Bình thường Lâm Ngưỡng cũng bị cô kéo đi xem một chút kịch vui kịch ngắn, mặc dù anh xem, nhưng lại không cười, Chương Nhiễm Nhiễm cũng không trông cậy vào việc anh cười, chỉ là chọn một đề tài, không nghĩ đến đêm nay Lâm Ngưỡng ngược lại lại cười.

Chương Nhiễm Nhiễm cũng không hiểu nổi lời kịch này có gì buồn cười, cho nên hơi mờ mịt, không ngờ Lâm Ngưỡng cười xong thì nói với cô: "Nhiễm Nhiễm, thật ra anh biết rõ trạng thái của bản thân trước kia không được tốt.”

Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, không nói chuyện, Lâm Ngưỡng nói tiếp: "Anh cũng không phải là nhập vai quá sâu, chỉ là luôn suy nghĩ xem làm thế nào để diễn Cố Phương Hoa cho thật tốt.”

Bản thân Cố Phương Hoa là người mẫn cảm, sau khi mất đi người thân và người yêu thì chưa gượng dậy nổi, dính vào ma túy, đây là điểm khó khăn, đoạn này mà diễn tốt, anh là đang buồn đang tiếc thay cho nhân vật, đoạn này mà diễn hỏng, cũng chỉ còn lại đáng đời như vậy.

Trải qua một đoạn tiêu cực, làm sao để phân biệt cảm nhận của đời người, hoàn toàn là xem phát huy của diễn viên.

"Anh vẫn nghĩ đến chuyện lúc còn bé." Lâm Ngưỡng nhíu mày, "Thật sự là không thể nào nhớ hết được. Anh rất ghét Cố Phương Hoa cuối cùng lại đi về phía con đường này, cho nên lo lắng bản thân diễn không tốt người này.”

Ghét vai diễn của chính mình, đây là lần đầu tiên.

Chương Nhiễm NHiễm nói: "....Em hiểu.”

Lâm Ngưỡng nói: "Nhưng hôm nay anh nghĩ thông suốt rồi. Hắn vẫn là một con người đáng ghét, sự sa đọa của hắn anh không sao tiếp nhận được, nhưng mà, anh có thể hiểu được hắn.”

Chương Nhiễm Nhiễm nhìn anh, trong đầu hơi loạn, anh có thể hiểu được Cố Phương Hoa, là bởi vì hôm này mình diễn cảnh khó sinh mà chết sao?

Lâm Ngưỡng mỉm cười nói: "Cố Phương Hoa thật sự rất yêu Phương THiến Nhiên, thứ tình cảm này, tuyệt không chỉ là tình yêu nam nữ. Hẳn là...Linh hồn bầu bạn.”

Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu, Lâm Ngưỡng nói: "CHo nên, anh sẽ không vì thế mà do dự nữa. Đây là Cố Phương Hoa lựa chọn, vậy thì hẳn là "Anh" cũng đang lựa chọn, vì anh đang diễn hắn, nhưng dù sao cũng không phải là hắn, không có tư cách khoa chân múa tay với những chuyện hắn đã làm, anh chỉ cần, tận lực đem chuyện xưa của hắn diễn lại.”

Trong nháy mắt này, Chương Nhiễm Nhiễm có một loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm hoàn toàn, cô nhào qua, ôm lấy Lâm Ngưỡng.

"Em ăn nói kém, luôn không biết nói với anh thế nào thì mới tốt, Hà Bất Ly lại cái gì cũng không nói với anh, anh luôn so tài cùng với bản thân..." Giọng cô có chút nghẹn ngào, "Bây giờ anh nghĩ thông suốt là tốt rồi.”

"Đến cùng vẫn là bởi vì em." Anh sờ đầu Chương Nhiễm Nhiễm, "Anh biết là em luôn lo lắng cho tâm trạng của anh. Chuyện quan trọng nhất, em diễn rất tốt.”

"Đó là vởi vì anh là Cố Phương Hoa..." Chương Nhiễm Nhiễm rất thành thực mà nói, "Nếu như là người khác diễn Cố Phương Hoa, nhất định là em không cách nào để diễn được.”

Lâm Ngưỡng: "Ừ... Đây cũng là một loại tiến bộ.”

Chương Nhiễm Nhiễm nhịn không được mà cười: "Chính xác!”

Sau đó tâm trạng của Lâm Ngưỡng quả nhiên càng lúc càng tốt, ngoại trừ cảnh diễn Cố Phương Hoa lúc cuối đời, cảnh này Lâm Ngưỡng cố gắng giảm cân gần như là thành bộ xương rồi, nhưng sau khi quay xong lại bắt đầu khôi phục lại cân nặng bình thường, vấn đề mất ngủ cũng khá lên, cũng không thường xuyên thất thần nữa.

Đến cuối năm là chính thức đóng máy, Chương Nhiễm Nhiễm lần nữa trở về tổ phim để tham gia tiệc đóng máy, Lâm Ngưỡng cũng cho bản thân nghỉ ngơi.

Trước đó cái chương trình gameshow kia mời có lẽ Lâm Ngưỡng có ý định đồng ý, đáng tiếc đối phương tưởng họn họ không nhận, đã mời người khác để bắt đầu quay rồi, Lâm Ngưỡng liền cùng Chương Nhiễm Nhiễm đi Iceland một chuyến.

Bởi vì là mùa ít khách, người cũng không nhiều, thuê một chiếc xe ở Iceland, hai người từ từ lái xe, lên đường từ Reykjavik (thủ đô của Iceland), thật ra mùa đông ở Iceland cũng không lạnh như trong tưởng tượng, ngoại trừ lúc tối bỗng nhiên hạ nhiệt, mặt khác cũng chỉ là 0 độ.

Bởi vì là mùa đông, bọn họ chỉ có thể có thể đi xe ở bờ phía nam của ngọn núi Nuys, không có cách nào xem bên trong núi lửa, nhưng mà rất ít người, cực quang* cũng rất nhiều, lúc xe ở trong núi tuyết chậm rãi đi về phía trước, phía trước chính là màu đỏ và màu xanh lá cây cùng đan vào cực quang, xung quanh không có chiếc nào, trong ô tô đang phát một bài hát của ban nhạc bản xứ không biết tên, Chương Nhiễm Nhiễm cảm giác trong trời đất chỉ còn lại cô và Lâm Ngưỡng, cảm giác muốn một đường mà đi đến tận cùng thế giới.

*Cực quang: hiện tượng sinh học sinh ra ở vùng vĩ độ cao, càng lên cao không khí càng loãng. Dưới ánh nắng tươi đẹp, Lâm Ngưỡng mang theo chân đỡ máy ảnh và cô cùng nhau xuống xe, hai người hôn nhau trước một cái thác nước, lưu lại một tấm ảnh tràn đầy ánh sáng.

Sau khi trở lại, vừa đúng lúc "Hiệp Khách Hành" công chiếu, phòng bán vé rất tốt, cũng thuận tiện thu hoạch được một vé bao gồm cả "Cả Đời Đẩy Nhiễm Nhiễm”

ở trong đám fans nhiệt tình ủng hộ, cô không xem đánh giá ở quảng trường Thái Cực, bởi vì cảm thấy cũng không cần phải để ý.

Bởi vì biểu hiện của Chương Nhiễm Nhiemx ở trong "Hiệp Khách Hành" không tệ, tiếp theo có không ít kịch bản được đưa đến, Liễu Trạch lựa chọn một lần, Chương Nhiễm Nhiễm lại tự mình chọn một ít, cuối cùng cho Lâm Ngưỡng xem, Lâm Ngưỡng giúp cô chọn một đạo diễn có uy tín lâu năm, diễn một nữ cảnh sát.

Chương Nhiễm Nhiễm rất mọng đợi trailer của phim "Thi nhân" cuối cùng có, lần này Hà Bất Ly rốt cuộc cũng không bị trì hoãn giống trước kia, Chương Nhiễm xem rồi rất mong chờ bộ phim điện ảnh này.

Kết quả lúc chính thức xem, Chương Nhiễm Nhiễm khóc đến nỗi kính áp tròng cũng rơi ra ngoài.

Mới vừa mở đầu là cô có thể vừa xem vừa nhớ lại cảnh này đã quay bao nhiêu lần, cảnh kia quay bao nhiêu lần, về sau thì hoàn toàn đắm chìm vào bộ phim, chứng kiến thời điểm "bản thân" chết, Chương Nhiễm Nhiễm kéo lấy tay của Lâm Ngưỡng ở bên cạnh, toàn thân như không chịu nổi, sau đó Lâm Ngưỡng tham dự tang lễ, rồi mới dần dần rơi vào, Chương Nhiễm Nhiễm cũng không dừng lại.

Cuối cùng Lâm Ngưỡng không thể xem phim một cách nghiêm túc, luôn ở bên đưa khăn giấy cho Chương Nhiễm Nhiễm lau nước mắt.

Ngảy cả Liễu Trạch xem xong cũng xúc động vô cùng, đem Chương Nhiễm Nhiễm khen không ngừng.

Khen ngợi vô cùng hiếm thấy như nước thủy triều, mỗi một bình luận phim đều nói đến nhân vật của Chương Nhiễm Nhiễm, cũng khen cô đã thay đổi, mặc dù trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm biết rõ, thật ra cô chưa từng diễn bộ phim nào tốt như thế.

Bộ phim này tăng rất nhiều, bất luận là Hà Bất Ly cắt bỏ, có thể gọi là số lần quay phim và thời gian biến thái, còn có Lâm Ngưỡng từ đầu đến cuối làm bạn.

Ít nhất bây giờ cô diễn phim cảnh phỉ (cảnh sát và kẻ cướp), đạo diễn thường than thở: "Chương Nhiễm Nhiễm, cô có thể đừng cười tràng* không!”

*Cười tràng: trong lúc quay phim, diễn viên sẽ vì lời thoại hoặc yếu tố nào đó làm cho cười không ngừng. Hai tháng sau khi bộ phim công chiếu, giải thưởng Kim Mã liền nêu tên "Thi Nhân" gần như là người thắng đậm nhất, giải thưởng nam nữ chính tốt nhất, đạo diễn tốt nhất đều có cả.

Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy đạo diễn tốt nhất và nam chính tốt nhất nhất định là "Thi Nhân", có thể cạnh tranh nữ chính tốt nhất không thiếu người uy tín lâu năm và đại hoa đán, Chương Nhiễm Nhiễm không có tự tin gì cả.

Nhưng mà không ngờ, hiện trường trao giải, cô nghe thấy tên của mình.

Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa kịp phản ứng, Lâm Ngưỡng vỗ nhẹ tay của cô, Chương Nhiễm Nhiễm mới hồi thần trở lại, từ tiếng vỗ tay đi về phía khán đài, cô có chút mờ mịt mà đứng ở trung tâm sân khấu, chờ người chủ trì nói xong mới bắt đầu lên tiếng.

"Tôi... Tôi có phải nhầm hay không? Hay là mọi người nhầm?”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều nở nụ cười, Chương Nhiễm Nhiễm cũng hơi ngượng ngùng mà cười.

Cô hít một hơi thật sâu, cầm thấy giải thưởng, cuối cùng vẫn không kìm được mà khóc lên.

Cô một bên lau nước mắt, một bên nói: "Thật ra tôi biết rõ, bản thân tôi cũng không phải là diễn xuất tốt đến mức có thể cầm được giải thưởng này, phải biết là, rất nhiều cảnh quay, tôi cảm thấy đạo diễn Hà rất muốn mắng người.”

Hà Bất Ly nổi danh là không mắng diễn viên, Chương Nhiễm Nhiễm nói như thế, tất cả mọi người đều hiểu ý mà nở nụ cười.

Hà Bất Ly ngồi ở bên cạnh Lâm Ngưỡng, cũng nhếch nhếch khóe miệng.

Chương Nhiễm Nhiễm nói: "Tôi càng hiểu hơn là, nam chính là Lâm Ngưỡng, cũng cho tôi rất nhiều trợ giúp.”

Đây là trường hợp đầu tiên Chương Nhiễm Nhiễm chủ động công khai nhắc đến Lâm Ngưỡng, mọi người lại nhịn không được mà vỗ tay.

"Từ... Từ khi công khai tình cảm, cho tới hôm nay, chớp mắt cũng đã qua 2 năm." Chương Nhiễm Nhiễm thở hắt ra, cảm thấy như là nằm mơ, "Xảy ra rất nhiều chuyện, cũng cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện, tôi thực sự vô cùng vô cùng cảm ơn anh ấy, anh đối với tôi sinh ra những ảnh hưởng gì, tôi cảm thấy, là một nghìn cái micro đang hướng về phía tôi, tôi cũng không rõ ràng lắm. Ừ...

Tóm lại, cám ơn anh, người khổng lồ làm tròn giấc mơ của em.”

Ống kính nhắm ngay phía Lâm Ngưỡng, anh tự nhiên hào phóng gật đầu mỉm cười với ống kính.

Chương NHiễm Nhiễm nghĩ nghĩ, nói: "Còn có, mẹ của tôi, tôi hẳn nên là cảm ơn bà đầu tiên đúng không? Nhưng mẹ tôi dường như không thích xem tivi... Con rất cảm ơn mẹ, mẹ là một người phụ nữ vô cùng dịu dàng nhưng lại rất kiên cường, khi con ở thời điểm thấp nhất cũng kiên trì tin tưởng con. Còn có... Bố tôi, tôi cũng cảm ơn ông, tôi vẫn vĩnh viễn hoài niệm ông.”

Chương Nhiễm Nhiễm dừng lại một chút, không nói sâu nữa, xoa xoa mắt: "Đương nhiên, còn có người đại diện của tôi, tiểu thư Liễu Trạch, nếu như không phải chị ấy, căn bản ta sẽ không tiến vào vòng giải trí, cũng sẽ không có sau này.

Cám ơn chị, chị như một kị sĩ vì em mà vượt qua mọi chông gai...”

Chương Nhiễm Nhiễm dần dần ổn định cảm xúc, cô nghĩ rồi nói: "Dường như tôi nói hơi nhiều, nhưng mà, thật xin lỗi, tôi không có chuẩn bị bản thảo diễn giảng gì bởi vì tôi cảm thấy mình sẽ không nhận được giải này, bây giờ đi lên, cũng phải nói nhiều một chút, có khả năng đời này chỉ gặp một dịp cơ hội này thôi.”

Cười vang lên.

Chương NHiễm Nhiễm cũng nở nụ cười: "Tôi rất vui khi mình nhận được tán thành, cũng biết bản thân có thể chưa đủ, tôi sẽ vì việc chưa đủ này mà cố gắng tiếp, phấn đấu tiếp, tôi còn nhớ kĩ thật lâu trước đây, lúc tôi lần đầu tiên biết mình cũng có fans hâm mộ, thật sự vô cùng kinh ngạc, hi vong cho tới hôm nay mới thôi, tôi không có để cho mọi người thất vọng. Ở trên người tôi cũng không có câu chuyện gì, chỗ khiếm khuyết của tôi đến nay vẫn đang khiếm khuyết, nhưng, mặc dù tiến bộ nhỏ, đại khái cũng đều có một ngày phát hiện được. Tại hai năm trước, có người nói với tôi, cố gắng của anh là để tôi sau này không vất vả như vậy, cho tới hôm nay tôi muốn nói, cám ơn anh, nhưng tôi không hề sợ khổ cực nữa, nếu như anh tiếp theo đi lên phía trước, tôi cũng muốn đi lên phía trước, chúng ta cùng nhau cố gắng được không? Chỉ cần anh không chê em đi chậm.”

Chương Nhiễm Nhiễm nói một đoạn dài, cuối cùng cúi đầu một cái thật sâu, chậm rãi xuống sân khấu, Lâm Ngưỡng đứng dậy, cho cô một cái ôm thật chặt.

Ống kính ở bên trong quay được cảnh này vô cùng hài hòa hoàn mĩ, nhất là khi Chương Nhiễm Nhiễm ngồi xuống mới phát hiện mi giả của mình vì khóc mà lệch ra, Lâm Ngưỡng còn giơ tay chỉnh lại giúp cô, một màn này lại được quay lại.

Cuối cùng nam chính tốt nhất không ngoài ý muốn là Lâm Ngưỡng, coi như là khách quen, ngược lại anh không nói quá nhiều, chỉ cảm ơn tổ nhân viên của đoàn phim, nói mặc dù vất vả nhưng rất đáng giá, sau khi nói một câu: "Ngược lại tôi muốn nghỉ ngơi một chút, bây giờ còn có lúc huyết áp thấp, lớn tuổi rồi tương đối khó khôi phục.”

Dưới sân khấu Chương Nhiễm Nhiễm xì một tiếng bật cười.

Cuối cùng anh nói: "Nhưng mà, tôi cũng rất hi vọng người đi bên cạnh nhanh hay chậm cũng không quan trọng, chỉ cần người bên cạnh là em.”

Bạn đang đọc Ảnh Hậu của Tắc Mộ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hằng_Chun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.