Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấc Mơ Kỳ Lạ

Tiểu thuyết gốc · 1591 chữ

Cuốn nhật ký của một cựu chiến binh

“ 21/6/210 đây là ngày dài nhất đối với tôi trong cuộc chiến dài dẵn suốt 8 năm qua, mọi thứ đang dần đi vào bế tắc phe chúng ta đang bị giết, cắt cổ từng người một lương thực thì cạn kiệt cho đến khi người đó xuất hiện, nói thật thì ban đầu tôi không có ấn tượng tốt với anh ta lắm, nghe đấu hắn là chỉ huy từng chỉ huy sư đoàn 4 một sư đoàn dưới sự chỉ huy của hắn đã phải tử đến cầm chân bước tiến của quân đội địch đến với biên giới của vương cảm quốc, là một anh hùng nhưng hắn chả có gì ra vẻ anh hùng cả, bộ giáp cũ kĩ khuôn mật thì bị che đi bởi bô giáp miệng thì chả nói chuyện, nói chung tôi chả có tí ấn tượng gì là cái thằng này sẽ khiến chúng tôi sống được”

“22/6/210 Cầu Thần Vogta người soi đường cho những kẻ kiêu hãnh những người chết trên chiến trường người sẽ cứu rỗi linh hồn và đem cho chúng con về với Thánh Quốc valhum, con sẽ ngồi chung bàn tiệc với người và đâm ngọn giáo này vào trong lòng ngực kẻ thù của người nhưng không phải hôm nay, con xin người hãy cho con sống qua hôm nay con còn gia đình, còn những lý tưởng của con nên con chưa thể chết hôm nay được”

“28/6/210 đã một tuần trôi qua, trận chiến của bọn con đang dần đi vào ngỏ cục các tu sĩ nói với con bọn nó chỉ là những kẻ ngoại đạo, những kẻ hướng mũi giáo đến người thưa vị thần của con nhưng thật sự con muốn hỏi ngài là con đang chiến đấu với cái thứ gì vậy những con người? Không phải, đúng là có con người bên chúng nó nhưng chúng còn cưỡi lên những con quái vật, bọn chúng như được gửi lên từ địa ngục vậy bọn chúng cao 3m có cặp răng dài quá nữa mặt. một con quái vật như vậy đã có thể tiêu diệt được một tiểu đội, đây là ước muốn của người s ao? Cử những kẻ tôn thờ người, những kẻ mà đặt người lên trên cả gia đình đi vào chỗ chết??”

“29/6/210 bọn con đã hết lương thực, sĩ khí cũng đã bị bọn khổng lồ đánh tan rồi, có lẻ con sắp gặp được người rồi.”

“30/6/210 Hy vọng, cuối cùng hy vọng cũng đã xuất hiện rồi cái tên lầm lì ít nói đã mang đến, hắn sử dụng một thánh vật như những gì người truyền đạt xuống thứ sức mạnh có thể thay đổi và ghi đè lên thực tại, hắn biến chúng con thành những chiến binh không thể bị cản phá còn bọn kẻ thù của bọn con những kẻ khổng lồ bọn nó bị cưỡng ép kéo vào một chiều không gian nào đó còn bọn con người thì không còn sức mạnh nhưng con biết cái gì cũng phải có cái giá của nó”

“3/7 chúng con thắng rồi cuộc chiến tưởng chừng như không có ánh sáng xung quanh toàn là bóng tối nhưng nhờ người vị thần của con, vị thần dẫn lối cho những chiến binh người đã cử xuống cho bọn con một anh sáng, tuy cái giá là quá lớn mười lăm nghìn sinh mệnh…. Bao gòm cả sinh mệnh của con, nhưng thưa người con đã hy sinh vì đất nước vì tôn giáo và vì người nên con sẽ được đến valhum đúng chứ?.”.

……….

“gasp!” Agro hắn tỉnh dậy đầu tốc bù xù mắt đầy quần thâm tỉnh dậy

“Cái giấc mơ quái quỷ gì thế này?”

Quận Balmfore ở nơi cuối cùng của vương quốc Skarn nằm ngay biên cương nơi cuối cùng của phương bắc đây là vùng đất nổi tiếng với nơi không dành cho người sống vì sự khắc nghiệt của mình nhưng lạ thay quận Balmfore lại là nơi đông đúc là thường vì nó là tuyến đường giao thương với Quận Herabe và là nơi tập chung của các nô lệ ở các vương quốc lân cận.

“Nhưng còn có một thứ nổi danh hơn tất cả Kazehim Argo các người hiểu ta đang nói gì mà phải không” một hiệp sĩ mặc giáp canh cổng thành nói.

“Là con nít sao?” một hiệp sĩ thực tập cầm thương nhìn hiệp sĩ nói

“Đúng vậy”

“Tại sao? Vì cậu ấy đẹp trai hay là siêu cấp thiên tài vậy thưa ngài”

“hahaha, không Hắn chỉ là một tên phế vật thôi cả ngày chỉ nằm ngủ và ăn chả làm gì cả, chả bù cho em gái của hắn cô chủ Chirsha mới 11 tuổi mà cô chủ đã được công nhận chứng chỉ pháp sư thực tập” tên hiệp sĩ vừa dứt lời với khuôn mặt hả hê đầy tự hào khi nói đến cô chủ của hắn

“không phải, chắc chắn cô chủ sẽ được làm pháp sư chính thức sao? Các hoàng tộc đang xem xét cho cô ấy vì tài năng siêu việt của mình”

“Ta đã nói với cậu rồi mà hahaha, cậu biết có rất ít pháp sư trong quận chúng ta mà đã vậy cô chủ chỉ mới 11 đúng là niềm tự hào của quận này và cả chúng ta những người hầu của người” Tên hiệp sĩ đang nói chuyện cười hả hê nói

“Đúng là không thể so với những pháp sư trong toà pháp phù thuỷ được nhưng để được bầu để làm một pháp sư thì khó thật.”

Một hiệp sĩ khác chen ngang vào câu chuyện họ đang nói

“dù sao thì bọn họ sinh ra đã là quý tộc dòng máu của bọn họ đã hơn hẳn các người thế nên như vậy các người mong đợi gì? “

“……”

Tên hiệp sĩ tát đầu người đang nói “Thằng này sao mày lại kiểu như vậy với người mới hả?”

-HaHaHa thật ra những chuyện này tôi biết hết rồi, đương nhiên là Kazehim rất nổi tiếng nhưng có một nhân vật cũng nổi tiếng không kém là Kazahim Argon hay còn gọi là “Công tử phế vật”

Cậu ta đã mất mẹ khi còn rất nhỏ và chỉ đi phá hoại đến năm 15 tuổi, cậu ta chỉ uống rượu và trêu gái cùng đám bạn ngoài ra chả làm gì khác đó là lý do mang đến biệt danh đó của cậu ta Việc chứng kiến cái chết của mẹ không phải ai cũng có thể chịu đựng được.

“Gasp” Một tên hiệp sĩ quay đầu lại phía sau

“có chuyện gì xảy ra ở đó?”

Vợ thứ Emilia Và tiểu thư Chrisha đang ở đó

Chrisha với ánh mắt xanh dương và mái tóc bạch kim thân hình bé nhỏ người mặc âu phục quý tộc. lườm những người lính

“ai nói với các người là? Nói những điều lung tung trong lúc canh gác vậy hả?” Chrisha lên tiếng với giọng cáu gắt.

Chrisha quay sang emilia và nói

“Thưa mẹ những người nói xấu quý tộc sẽ bị gì?”

Emilia cười rực rỡ và nói

“ đương nhiên là cắt cái lưỡi đó đi và để chảy máu đến chết”

Emilia vừa nói xong thì các hiệp sĩ quỳ xuống và bắt đầu đập đầu xin lỗi gáo riết

Hai tên hiệp sĩ giật mình quỳ gói cầu xin tha chết

“thưa phu nhân, thưa tiểu thư chúng thần biết tội rồi xin hãy tha tội chết”

‘cứ làm sai xin lỗi là xong sao?” Chrisha lên tiếng cấu gắt nói.

Nước mắt của hai tên này tuông ra “chúng thần không dám tái phạm lần nữa nếu còn nữa sẽ chết mà không được đến thần điện valhum”

“các người còn có ý định tái phạm?” Chirha cười nói xong nàng quay đi

“được rồi tha cho các người lần này, các người nhớ giữ lấy cái mồm đấy”

“Các người làm việc của mình đi” Emilia nhìn bọn hiệp sĩ rồi nói.

…………..

“AHHH AHHH AHHH AHHH” hét lên vang vọng khắp căn phòng ở trên giường có một thanh niền tầm 15, 16 tuổi tóc tai bù xù nằm trên giường hắn ta là Argo

Thường thì bây giờ hắn ta đã có thể chìm trong giấc ngủ nhưng hôm nay hắn ta đã thử rất nhiều nhưng không thể chìm vào giấc ngủ được, nghĩ lại thì có lẽ mọi thứ bắt nguồn từ giấc mơ kì lạ đó.

Argo ngồi trên giường trầm tư và tự nói với chính mình

“mình cảm nhận được nó, mùi máu, mồ hôi, sự sợ hãi, sự tuyệt vọng, sự hy vọng đó tiếng hét từ cơ bắp mệt mỏi tất cả cảm giác đó quá chân thật nếu gọi đó là giấc mơ.”

“Và hơn hết những thứ đó là cơ thể mình, cơ thể mình cảm thấy như thiếu vắng đi thứ gì đó, ta cảm giác gần mình không thể giữ được nó nữa rồi” hắn đứng dậy người đầy mồ hôi bước ra khỏi giường, nghĩ một hồi hắn quyết định không nghĩ đến nữa, dù sao cảm giác này hắn cũng trải qua nhiều rồi.

Mặc quần áo vào hắn dự định đi tìm thằng bạn của mình để cùng đi uống rượu và trêu gái…….

Bạn đang đọc Anh hùng. sáng tác bởi tieulao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieulao
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.