Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn độn

Tiểu thuyết gốc · 2093 chữ

Năm 3000:

Thế giới đại biến , quái vật xuất hiện coi con người là đồ ăn của mình . Thế giới trở nên hỗn loạn , tỉ lệ tội phạm tăng cao .

Năm 3050 :

Con người bắt đầu được thức tỉnh có những sức mạnh siêu nhiên , nhưng điều đó làm cho thế giới càng bất ổn hơn khi các tổ chức tội phạm càng lớn mạnh .

Năm 3060 :

Chính phủ các nước thành lập ra Liên Minh Anh Hùng , nơi tụ họp những người thức tỉnh làm việc cho chính phủ , họ được gọi là các Anh Hùng giúp đặt lại nền trật tự cho toàn thế giới .

Năm 3100 : Thế giới đặt lại nền trật tự

Năm 3130 .

Tại kí túc xá nam của Trường Đời - một trường cấp 3 nổi tiếng tại thành phố Bạch Giang .

Trường Đời giống như bao trường học khác sau khi thế giới trật tự trở lại đều gồm hai phần là : Học sinh bình thường và học sinh Thức tỉnh . Trước khi thế giới trật tự trở lại , trường học chỉ gồm các học sinh Thức tỉnh để dạy học sinh về quái vật và kĩ năng chiến đấu , nhưng sau đó vì nhu cầu xã hội tăng cao , mà trường học thì lại không đủ nên học sinh bình thường “ được “ học cùng trường với các học sinh Thức tỉnh .

Các học sinh bình thường thì học lí thuyết về Quái vật và Khoa học sau đó sẽ học lên Đại học giống như bình thường để sau này ra ngoài xã hội có thể kiếm được công việc cho mình khi không thể làm Anh Hùng .

Reeng !

“ Alo “ Dương mệt mỏi trả lời .

Dương là học sinh lớp bình thường của trường Đời này . Từ năm 16 tuổi , con người bắt đầu có thể được Thức Tỉnh , thế nhưng hắn lại thuộc vào top người còn lại . Thế mà hắn vẫn may mắn thi đậu vào trường này được , nhưng học phí khá cao mà mẹ hắn lại mất , bố hắn thì mất tích , vì thế hắn phải đi làm đêm để kiếm tiền trang trải việc học .

“ Alo , đây có phải là số máy của Vương Tử Dương không ạ “ Người đầu dây bên kia liền trả lời

“ Vâng ạ , anh là ai đấy ạ “

“ Thưa anh , nhà của anh thuộc khu vực quy hoạch , các nhà khác đồng ý giải phóng mặt bằng rồi , còn mỗi nhà của anh nên tôi gọi cho anh để mong anh thu xếp thời gian chúng ta bàn bạc ạ “

“ Vâng ! Bây giờ tôi lập tức trở về , nhưng chắc phải ngày mai anh quay lại mới được ạ “ Dương liền trả lời

“ Vâng , cảm ơn anh , ngày mai chúng tôi quay lại “

Căn nhà ở đây là căn nhà cũ của bố mẹ hắn , mẹ hắn mất năm Dương học lớp 9 , bố hắn sau khi Dương đậu trường Đời cũng lập tức mất tích , nên hắn cũng chả về đó nữa mà ở lại đây luôn .

Nhưng lần này hắn về lấy phí giải phóng hợp đồng trang trải cuộc sống thuận tiện luôn thăm lại nhà cũ lần cuối .

Dương lập tức rời khỏi giường đeo cặp rồi chạy một mạch đi bắt xe quay trở về nhà . Đường phố vẫn giống như bình thường , người người đi lại , chỉ khác là thi thoảng có một số người bay ở trên bầu trời , đó là những người thức tỉnh hoặc là các anh hùng .

Những con người thức tỉnh thì đa dạng về loại sức mạnh nhưng đã được sắp xếp vào 4 loại chính :

Siêu nhiên : Sở hữu những sức mạnh đặc biệt như điều khiển nguyên tố , tâm linh , bay lượn ,...

Pháp sư : Sử dụng ma thuật

Hoá hình : Biến hoá thành các hình dạng khác nhau

Triệu hoán : Triệu hồi ra những thứ khác phục vụ cho mình .

Dương bước lên chuyến xe bus trở về căn nhà của mình . Suốt cả quãng đường hắn chỉ ngồi tưởng tượng về một ngày hắn thức tỉnh sức mạnh , đầu tiên là đi đập từng thằng mà từng ỷ mình có sức mạnh bắt nạt hắn , sau đó ngao du khắp thiên hạ , lập lại trật tự riêng ,..

Còn việc hắn bị bắt nạt thì là do mấy thằng ở ban Thức Tỉnh , bọn chúng hay sang ban Thường dân để tìm kiếm cho mình mấy thằng tay sai , đứa nào không chịu nghe thì cúng tiền hoặc chịu đòn , và cái mà Dương chịu là ăn đòn , thời gian rảnh thì đi làm lấy đâu ra thời gian phục vụ bọn chúng , tiền kiếm được thì phải nộp học phí lấy đâu ra mà nộp .

Tất nhiên là nhà trường biết điều này nhưng lúc nào cũng giả ngơ , không biết , vì bọn họ luôn coi trọng học sinh thức tỉnh hơn và lúc nào cũng có cái tư tưởng rằng Thường dân thì phải phụ thuộc vào những người thức tỉnh và Anh Hùng .

2 tiếng sau

Chuyến xe bus dừng lại ở trạm , Dương từ từ bước xuống . Quê nhà hắn là một vùng ngoại ô , xa cách với trung tâm thành phố , đa phần những người ở đây đều là người dân bình thường vì những người thức tỉnh thì đã lên thành phố kiếm sống , chỉ còn lại những người bình thường là trẻ em , những người ít học , hay các cụ già , nên nay được giải phóng mặt bằng họ đều rất vui vẻ mà ra đi .

Dương rảo bước trên con đường từng rất quen thuộc đối với hắn . Dương còn nhớ những ngày mẹ hắn dắt hắn đi trên con đường này , nhìn những cánh đồng lúa vàng , những người nông dân tuy đang làm lụng vất vả vẫn cười đùa với nhau .

Nhưng rồi căn bệnh quái ác đã khiến cho mẹ hắn rời xa cõi đời này , nhưng cái điều hắn đáng hận hơn là vào cái ngày mà mẹ hắn phẫu thuật có một Anh Hùng bị thương và đã làm cho lịch phẫu thuật của mẹ hắn phải lùi lại làm bà không qua khỏi .

Từ xa , hắn nhìn thấy căn nhà hai tầng cũ kĩ mà ngày xưa hắn từng sống vui vẻ . Căn nhà bây giờ trông tồi tàn hơn , những căn nhà xung quanh không còn một bóng người . Thông mở cửa bước vào , căn nhà không có người ở nên trở nên lạnh lẽo , bụi bặm bám khắp nơi .

Do không có người ở nên điện cũng đã bị cắt , cũng may là trời còn sáng nên hắn vẫn thấy rõ được mọi thứ xung quanh .Vốn dĩ bây giờ hắn vẫn có thể bàn bạc với bên nhà đất để lấy phí giải phóng mặt bằng nhưng hắn muốn ở lại đây một đêm nữa , ở lại lần cuối cùng trước khi rời đi .

Dương đi khắp căn nhà , căn nhà gần như chả có gì , chỉ còn lại những bức ảnh , những món đồ kỉ niệm . Đi mãi hắn phát hiện ra phòng để đồ của hắn , nhưng căn phòng đã bị khoá lại .

Đến bây giờ hắn mới sực nhớ ra rằng trước khi bố hắn mất tích , bố hắn đã đưa cho hắn một chiếc chìa khoá bảo rằng : “ Sau này có bán đi căn nhà này thì hãy quay về , mở phòng để đồ ra rồi hãy bán “ .

Dương liền lục lọi chiếc cặp của mình , may mắn thay chiếc chìa khoá vẫn nằm ở trong cặp hắn , hay nói đúng hơn là hắn chả bao giờ lấy ra cả .

Dương liền vội vàng mở chiếc cửa bị khoá chặt đó ra , căn phòng chả có gì ngoài một chiếc bàn nằm giữa phòng cùng vài chiếc hộp . Dương từ từ tiến lại gần chiếc bàn , bụi phủ kín bàn . Trên bàn là một chiếc hộp nhỏ cũng bị bụi phủ kín . Hắn liền lau sạch chiếc hộp đi rồi mới mở ra . Bên trong chiếc hộp chỉ là một chiếc nhẫn cũ , màu đen . Cùng một sợi dây chuyền với mặt dây chuyền được khắc một biểu tượng sao năm cánh màu đỏ với một vòng tròn bên ngoài ngôi sao .

Trong hộp ngoài ra còn một mảnh giấy , trên đó chỉ ghi một dòng chữ : “ Nhỏ máu rồi đeo vào , cho dù có chuyện gì cũng đừng tháo ra “ .

Dương không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắn vẫn làm theo . Hắn nhỏ vài giọt máu của mình vào chiếc nhẫn và dây chuyền sau đó đeo vào . Ngay lập tức cả hai thứ đều phát sáng .

Sau đó hàng loạt thông tin được truyền thẳng vào não hắn , khiến đầu hắn giống như sắp nổ tung đến nơi vậy . Ngay lập tức Dương rơi vào trạng thái hôn mê .

“ Ta đang ở đâu thế này “ Dương thắc mắc hỏi

Hiện tại hắn lơ lửng trong không gian , bốn bể đều là một màu đen giống như lơ lửng giữa vũ trụ vậy .

“ Đây là Hư Vô “ Một giọng nói vang lên

“ Ai “ Dương ngó xung quanh sau khi nghe thấy giọng nói cất lên .

Một bóng đen liền xuất hiện trước mặt hắn .

“ Ta không có tên , ngươi chỉ biết rằng những người đeo hai chiếc nhẫn và dây chuyền này sẽ được truyền lại sức mạnh của ta .” Bóng đen chỉ vào người Dương rồi nói

Sau đó , nó tiến lại gần Dương rồi chỉ tay lên người hắn , Dương có thể cảm nhận rõ rệt có một luồng sức mạnh đang chạy .

“ Ngươi không giống tất cả bọn chúng , ngươi sở hữu sức mạnh riêng , vậy ngươi sẽ dùng nó để làm gì “ Bóng đen tiếp tục hỏi

“ Công bằng “ Dương đáp

“ Hãy làm điều ngươi coi là đúng , nhưng nó có thể sai , đừng dừng lại “ Giọng nói vang lên lần cuối rồi biến mất .

Dương từ từ tỉnh lại , sau đó hắn cảm giác rõ rệt về luồng sức mạnh trong cơ thể hắn . Giống như những người thức tỉnh khác họ có một nguồn sức mạnh riêng trong cơ thể . Và đặc biệt hơn trước mắt hắn là một thứ gì đó mờ ảo , trên đó là thông tin của hắn .

Vương Tử Dương : 17 tuổi

Trạng thái : Thức tỉnh

Sức Mạnh : Hỗn độn .

Kĩ năng cơ bản : +Hấp thụ

                       + Sao Chép

Hấp thụ : sử dụng sức mạnh của kẻ khác để phát triển sức mạnh của chính bản thân mình qua việc đụng chạm vào cơ thể

Sao chép : khi hấp thụ sức mạnh của người khác , có thể có luôn sức mạnh của họ , hoặc là nhìn là có thể bắt chước được các kĩ năng của đối thủ .

“ Vậy là mình bá đạo rồi “ Dương vui mừng reo lên .“ Nhưng làm sao để tắt cái này vậy “

Dương xua tay vào cái cửa sổ trạng thái mãi nhưng không tắt đi được , mãi một lúc sau hắn mới biết rằng bật tắt bằng suy nghĩ .

Sau khi thức tỉnh Dương mới biết được rằng thứ làm cho con người thức tỉnh là Linh Khí . Và muốn tăng cường sức mạnh của mình thì bắt buộc phải hấp thụ Linh Khí để phát triển . Linh Khí tồn tại xung quanh Trái Đất nhưng chỉ có những người thức tỉnh rồi mới có thể cảm nhận được Linh Khí xung quanh .

Dương liền đứng dậy để tìm kiếm xung quanh xem trong nhà còn có gì tốt hay không , nhưng cả căn phòng chỉ có một chiếc kiếm cũ là đồ có thể dùng trong chiến đấu , còn lại là mấy món đồ cũ của nhà hắn cất vào đây .

Bạn đang đọc Anh Hùng ? Ta Thích Làm Phản Diện Hơn sáng tác bởi LIGGIL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LIGGIL
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.