Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin chào Em !

Tiểu thuyết gốc · 1103 chữ

Phó Vân Hy đưa anh ta vào thành phố rồi nhanh chóng rời đi, cô còn phải đến bữa tiệc chết tiệt đó. Cô chạy xe đến một cửa hàng quần áo nổi tiếng nhất thành phố, không nói gì chỉ đi thẳng vào phòng nhà thiết kế, có vẻ nhân viên ở đây cũng đã quá quen nên không ai ngăn cản cô cả.

- Bạch Ái Na, cậu đâu rồi ?

Bên trong phòng không có ai cả, cô đảo mắt nhìn khắp phòng. Chợt một giọng nói trong trẻo vang lên

- Vân Hy, cậu đến tìm tớ làm gì ?

- Tí nữa tớ phải đi dự một buổi tiệc, cậu giúp tớ chọn 1 bộ váy dạ hội đi. Đơn giản thôi là được rồi.

- Dự tiệc à ! Tớ đi nữa được không ?

Cô không trả lời chỉ gật đầu một cái, Bạch Ái Na cười tít cả mắt nhanh chóng đi chọn cho cô một bộ lễ phục.

Bạch Ái Na chọn cho cô một bộ váy màu trắng làm tôn lên làn da trắng hồng,được thiết kế ngang vai làm lộ xương quai xanh đẹp đẽ , phần eo được đính thủ công hình hoa mẫu đơn tuy đơn giản nhưng lại vô cùng sang trọng và thanh tú, chân váy xé tà khiến đôi chân thon gọn thoắt ẩn thoắt hiện. Phó Vân Hy vốn dĩ đã có gương mặt rất đẹp, ngũ quan tinh tế nên không phải trang điểm nhiều, mái tóc đen óng thả tự do làm toát lên vẻ đẹp tự nhiên của cô. Bạch Ái Na nhìn cô trong gương mà cảm thán không ngớt

- Vân Hy à Vân Hy, sao cậu lại đẹp đến thế chứ ? Đúng là lụa đẹp vì người mà.

- Cậu đừng nói nữa, nhanh chóng lên chúng ta sắp trễ rồi đấy.


Biệt thự Lâm Gia

Phó Tùng sốt ruột liên tục nhìn ra cổng, lòng bàn tay ông ta đổ đầy mồ hôi. Ông ta đang lo lắng không biết cô có đến không, ông ta đã hứa với Chủ tịch Lâm sẽ đưa con gái đến cho Lâm đại thiếu gia. Lúc này Chủ tịch Lâm cùng con trai nhìn thấy ông ta liền tiến đến.

- Chào Chủ tịch Phó. Ông đến một mình à ?

Phó Tùng gượng cười chào lại ông ta, đôi bàn tay ông run rẩy. Tuy Lâm gia không phải là tập đoàn lớn nhất nhưng so ra thì vẫn lớn hơn Lục gia, nếu lần này đắc tội với họ thì Công ty coi như xong đời.

- Ái nữ của tôi có chút việc bận, con bé sẽ đến trễ một chút, mong đại thiếu gia đừng giận.

- Không sao. Chờ đợi người đẹp là niềm vinh hạnh của con.

Đại thiếu gia Lâm gia Lâm Nhật Phong cười vui vẻ, sao có thể không vui cơ chứ ? Anh ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi. Anh ta đã để ý đến Phó Vân Hy từ khi cô còn là học sinh cấp ba, nhưng do cô quá khó gần nên anh không có cách nào tiếp cận cô. Cơ hội lần này anh ta nhất định nắm thật chắc không để vuột mất. Đúng lúc Phó Tùng đang lo lắng thì ngoài cổng truyền đến tiếng xì xào lẫn tiếng khen ngợi

...

Ất : Wao, đó là thiên kim nhà nào thế ? Thật là xinh đẹp.

Giáp: Nè, nhìn kìa. Chắc chắn gia thế không hề tầm thường, nhìn bên cạnh cô ấy kìa. Đó không phải là NTK nổi tiếng Bạch Ái Na sao ?

Ất: Bạch Ái Na sao ? Tôi thích BST MoonLight của cô ấy lắm đó. Nhưng chưa có vinh hạnh được mặc lần nào. Nghe nói là cô ấy thiết kế riêng cho một người đặc biệt.

Giáp: Chẳng phải là bộ váy cô gái kia đang mặc sao ?

...

Phó Vân Hy không để tâm đến những lời bàn tán đó mà trực tiếp đi đến bên cạnh Phó Tùng, nhìn thấy cô cuối cùng ông ta cũng thở phào nhẹ nhỏm, nỗi lo trong lòng được giải tỏa.

- Con gái, mau đến đây chào hỏi một chút. Đây là Chủ tịch Lâm, đây là đại thiếu gia Lâm gia.

Lâm Nhật Phong đứng đờ người nhìn cô, ngay từ giây phút nhìn thấy cô hắn ta như bị mất hồn vậy, vẫn luôn nhìn cô mãi khiến cho các cô gái xung quanh đều phải ghen tị với cô. Hắn ta cười tươi như hoa đưa tay ra muốn bắt tay với cô.

- Chào em. Tôi là Lâm Nhất Phong.

Phó Vân Hy lịch sự bắt tay hắn và mỉm cười. Chỉ một nụ cười của cô đã khiến hắn hồn phách điên đảo, hắn hận không thể lập tức ôm người con gái này vào lòng nâng niu. Cô nhìn thấy ánh mắt tà mị của hắn thì muốn buồn nôn vội rút tay lại muốn rời đi. Bạch Ái Na không biết đã đi đâu từ lúc nào, cô xin phép rời đi rồi tìm xung quanh nhưng vẫn không thấy cô ấy, cuối cùng cô dừng lại ở bàn rượu, lấy cho mình một ly rượu vang đỏ nhâm nhi. Chợt một giọng nói phá vỡ không gian riêng tư của cô

- Liệu tôi có vinh hạnh được biết tên em không ?

Nhìn người đàn ông trước mắt, Phó Vân Hy chỉ ước cô có thể tàng hình.

- Tôi tên Phó Vân Hy.

Cùng lúc đó âm điệu du dương vang lên, mọi người bắt đầu nắm tay nhau ra khiêu vũ. Lâm Nhất Phong đưa tay ra muốn mời cô nhảy một điệu nhưng lúc đó lại xuất hiện thêm một đôi bàn tay khác nữa, âm thanh quen thuộc vang lên khiến cô bất ngờ:

- Chúng ta lại gặp nhau rồi. Tôi có vinh hạnh được nhảy cùng em không ?

Phó Vân Hy ngẩn người vài giây, đây chẳng phải là người đàn ông hồi chiều cô gặp ở bãi biển sao.

- Có thể.

Lúc đó không hiểu sao cô lại không hề bài xích anh ta mà chấp nhận cùng anh ta khiêu vũ. Lâm Nhất Phong tức điên người, bao nhiêu cô gái muốn được anh chạm vào lại không được, anh chủ động mời mà lại bị một cục bơ thật to, nhục ơi là nhục! Chưa bao giờ hắn ta thấy mất mặt như lúc này, nhưng hắn không những không từ bỏ mà quyết tâm muốn chiếm hữu cô càng mãnh liệt hơn.

Bạn đang đọc Anh Là Nắng, Em Là Mưa sáng tác bởi lucia_ngocmy

Truyện Anh Là Nắng, Em Là Mưa tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lucia_ngocmy
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.