Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực lực áp đảo

Tiểu thuyết gốc · 2029 chữ

Lời này của hắn như chọc phải vảy ngược của Tiết Độc Mộc, lão ta đột nhiên cười phá lên, tiếng cười cực kỳ lạnh lẽo khiến người nghe được đều lạnh cả sống lưng.

-Ngươi quậy phá ở trong Tử Phong tông chúng ta, còn đánh Tiết Thường Xuân sống dở chết dở, thật sự cho rằng ta không dám làm gì ngươi sao?

Long Đại Hải nghe thế thì cũng nóng tính, dùng giọng điệu âm dương quái khí mà đáp:

-Người của Tử Phong tông các ngươi ngang ngược bá đạo, ta chỉ giúp các ngươi dạy dỗ bọn hắn mà thôi. Sao nào? Muốn động thủ với ta sao? Ngươi nghĩ mình có năng lực đó sao?

-Ngươi …

Tiết Độc Mộc bị hắn làm cho tức điên, cứ thế lao tới tấn công hắn mà không suy xét thiệt hơn. Trước đó cũng có hai tên trưởng lão thực lực thất hải cảnh bị Long Đại Hải nhẹ nhàng chế trụ, bản thân lão ta cũng chỉ có tu vi tương đương như vậy thì sao có thể làm nên điều khác biệt chứ? Long Đại Hải dùng tốc độ nhanh hơn tiếp cận lão, tay phải nắm thành quyền giáng một đòn vào phía dưới cằm của lão ta. Tới khi Tiết Độc Mộc nhận thức được chênh lệch thực lực đôi bên thì đã muộn, quyền đầu của đối phương đã chỉ cách cằm của lão chưa tới một phân.

-Rầm!

Nắm đấm của Long Đại Hải dễ dàng phá tan chân khí phòng ngự của lão, khiến cho cả người lão bị đánh bay đi như đạn pháo. Thân thể của lão ta đâm sầm lên một vị trí trên khán đài khiến khu vực đó lập tức sụp đổ, mãi mà vẫn không thấy lão ta đi ra từ trong đống đổ nát, có vẻ như một đòn kia đã khiến lão ta bị thương không nhẹ. Những võ giả đang ngồi gần đó vội vàng chạy tán loạn. Long Đại Hải này vậy mà lại ra tay với người của Tử Phong tông, e rằng chuyện ngày hôm nay khó mà có thể hòa hoãn lại được. Trong số những thế lực tới tham gia thiên tài chiến thì có rất nhiều người lặng lẽ rời đi vì sợ sẽ bị cuốn vào trong mớ hỗn độn sắp diễn ra.

-Khốn kiếp!

Mãi một lúc sau thì bóng dáng của Tiết Độc Mộc mới bay ra khỏi đống đổ nát trên võ đài, trước ngực áo của lão đã bị máu tươi nhuộm đỏ, quả nhiên là thương thế không nhẹ.

-Các ngươi còn chờ gì? Mau tới bắt cả hai tên kia lại, tuyệt đối không được để bọn hắn chạy thoát!

Những người khác của Tử Phong tông nhìn Long Đại Hải với ánh mắt cực kỳ e ngại rồi cũng cắn răng lao lên. Ở chỗ này có tới mấy chục cao thủ khí hải cảnh, một mình hắn ta cộng thêm một tên Nhân Trung Long thì sao có đủ sức phản kháng chứ?

-Long huynh cẩn thận!

Nhân Trung Long vội vàng nhắc nhở Long Đại Hải, sau đó bản thân hắn cũng bị hỏa diễm bao quanh, biến thành một hỏa nhân. Khí thế trên người của hắn lập tức tăng vọt, đã có thể so sánh với khí thế của cường giả lục hải cảnh. Trọng kiếm màu đen rung nhẹ một cái, sau đó bị hắn vung lên, một cơn sóng bằng hỏa diễm cũng từ đó chui ra tấn công tất cả những kẻ đang lao tới.

-Hỏa Lãng Thôn Thiên!

Hỏa lãng như một con quái thú thượng cổ đang há cái miệng khổng lồ ra muốn nuốt trọn toàn bộ địch nhân của hắn vậy. Chỉ nghe thấy một loạt những tiếng nổ ầm vang, toàn bộ những người đang lao tới đều bị đánh bay đi ra xa. Nhân Trung Long cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi. Trước đó hắn đã thi đấu với Tiết Đông Đạo, bây giờ lại dùng bí pháp gia tăng thực lực rồi còn xuất ra Hỏa Lãng Thôn Thiên, cho dù có mười khí tuyền trong đan điền cũng khó mà có thể chèo chống được với tốc độ tiêu hao chân khí này. Hắn vội vàng lấy ra một bình đan dược chứa chân khí linh đan ra phục dụng, mặc dù trong lòng có chút tiếc rẻ số đan dược này nhưng tình cảnh nguy hiểm hiện tại không cho phép hắn chần chừ. Nhìn lại một vòng xung quanh, võ giả của Tử Phong tông bị một chiêu của hắn ép lui nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, căn bản chẳng có ai bị thương cả. Cũng phải thôi, một chiêu của hắn có thể đánh lui được mấy chục cường giả khí hải cảnh cùng một lúc đã rất tốt rồi, muốn đả thương đối phương thì lại là chuyện bất khả thi. Đám cường giả của Tử Phong tông thấy hắn không còn hậu chiêu nào khác thì liền tiếp tục lao lên vây công hai người. Tình cảnh của hắn và Long Đại Hải lúc này đã rất bết bát, Nhân Trung Long định làm gì đó nhưng tiếng của Đan lão lại vang lên trong đầu hắn:

-Tiểu tử, ngươi chớ vội, mấy tên này không làm nên trò trống gì đâu!

Nhân Trung Long còn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì thì bên tai lại truyền tới một tiếng quát rền vang như tiếng sấm:

-Cút ngay!

Tiếng quát này mang theo một loại khí thế uy nghiêm bức người, đi tới đâu thì liền hóa thành âm ba kỹ tấn công võ giả của Tử Phong tông. Chỉ thấy cao thủ của Tử Phong tông đồng loạt bị đánh bay ngược ra đằng sau, tên nào tên nấy cũng đều phun máu như mưa. Những võ giả có tu vi khí hải hậu kỳ trở lên thì mới may mắn chống đỡ được tiếng quát này, có điều sắc mặt của bọn hắn cũng trở nên tái nhợt, khí huyết trong người nhộn nhạo khó có thể kìm chế được.

-Hừ, không chịu nổi một kích!

Long Đại Hải hừ nhẹ một tiếng, sau đó thân thể hắn lập tức biến mất trước sự kinh ngạc của mọi người. Đây không phải là thuật che mắt, thuật che mắt dù có tinh diệu đến đâu cũng không thể giấu được tất cả mọi người, rõ ràng là thân ảnh của Long Đại Hải đang di chuyển với tốc độ mà mắt thường không thể theo kịp. Đám cường giả của Tử Phong tông thầm kêu không ổn, tới khi dùng thần thức để kiểm tra thì đã muộn, thân ảnh của Long Đại Hải đã xuất hiện sau lưng Tiết Độc Mộc.

-Ngươi …

Tiết Độc Mộc kinh hãi thốt lên, chỉ là lời nói còn chưa ra khỏi cổ họng thì công kích như cuồng phong loạn vũ của Long Đại Hải đã ập tới. Chỉ trong nháy mắt mà hắn ta đã tung ra mấy chục chiêu công kích, các loại quyền cước trút xuống người lão ta như là mưa sa bão táp. Thân thể của Tiết Độc Mộc bị công kích vùi dập, không có chỗ nào là còn nguyên vẹn, y phục hai màu lam bạch trên người cũng bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ tươi, nếu như không phải sinh cơ của cường giả khí hải cảnh rất cường đại thì lão đã sớm về chầu diêm vương rồi. Những người có mặt tại tràng lại được một lần nữa kinh hãi, một tên khí tuyền cảnh lại có thể dễ dàng chế trụ mấy chục cường giả khí hải cảnh, sự rung động mà hắn mang lại vẫn không hề kém lần đầu mọi người thấy hắn làm như vậy.

-Hắn chỉ là khí tuyền cảnh mà thôi, mau bay lên cao!

Một cường giả của Tử Phong tông còn trụ lại được lớn tiếng nhắc nhở những người khác, tất cả bọn họ ngay lập tức phi thân lên trên thiên không. Đúng vậy, tên Long Đại Hải kia dù có quái thai như thế nào thì cũng chỉ là khí tuyền cảnh, làm sao có thể phi hành được như cường giả khí hải cảnh chứ, Nhân Trung Long không phải cũng như vậy sao? Có điều bọn hắn lại một lần nữa tính nhầm, ai bảo Long Đại Hải không thể phi hành chứ? Chỉ thấy thân thể hắn cấp tốc phóng theo tên cường giả vừa mới hô lên kia, tốc độ của hắn đã vượt xa bất cứ người nào của Tử Phong tông khiến cho bọn họ kinh hãi không thôi. Tên cường giả kia bị Long Đại Hải nhắm tới thì lông tơ khắp người dựng đứng hết cả lên, vội vàng lấy một thanh bảo đao ra chém về phía hắn.

-Liệt Sơn Trảm!

Hắn hét lớn một tiếng, chân khí trong người tuôn ra như suối hóa thành một đao kỹ cường đại chém thẳng về phía nam tử trẻ tuổi trước mắt. Long Đại Hải như không ý thức được nguy hiểm, vẫn cứ lao thẳng một mạch về phía hắn. Tên cường giả kia thấy thế thì cuồng hỉ trong lòng, nếu như một đao này có thể chém chết đối phương thì hắn xem như đã lập được công tích vĩ đại rồi. Mười mét, tám mét, năm mét … khoảng cách của hai người mỗi lúc một gần, kinh hỉ trong lòng hắn cũng theo đó mà tăng lên. Lưỡi đao hạ xuống ngày một nhanh, trên đó tỏa ra đao quang lấp lánh, không một chút trở ngại nào chém trúng vai trái của Long Đại Hải.

-Ken két!

Tên cường giả kia còn đang cười thầm Long Đại Hải ngu ngốc thì bị một màn dọa sợ, chỉ thấy hai ngón tay của Long Đại Hải khép chặt lại kẹp lấy lưỡi đao của hắn, vậy mà dễ dàng ngăn trở thế tiến lên của lưỡi đao khi nó chỉ còn cách vai trái có một phân. Một người vận hết sức bổ xuống một đao lại bị một người dùng hai ngón tay kẹp lại, như vậy thì lực lượng của hai người phải chênh lệch cỡ nào chứ? Tên cường giả kia còn đang kinh hãi thì công kích của Long Đại Hải đã ập tới, chỉ mấy quyền đã đủ khiến hắn trọng thương, thân thể rơi tự do xuống mặt đất tạo thành một tiếng rầm. Nói ra thì lâu nhưng tất cả những việc này chỉ diễn ra trong chớp mắt mà thôi. Long Đại Hải sau khi hạ được một người thì chân của hắn lại đạp mạnh trong không khí, cả người hắn đột nhiên đổi hướng bay lao về phía một người khác. Người kia quá hoảng sợ muốn bỏ chạy nhưng khổ một nỗi thân hắn còn đang trên không, cho dù có thể đổi được quỹ đạo bay nhưng thân thể lại không thể nào linh hoạt được như Long Đại Hải. Cuối cùng hắn cũng bị người trẻ tuổi kia đuổi kịp, kết quả là cũng bị đánh trọng thương như người trước đó. Những người còn lại cũng chẳng khác là bao, tên nào tên nấy đều như những con dê béo chờ Long Đại Hải tới làm thịt vậy, một chút lực phản kháng cũng không có. Chỉ trong chưa đầy một phút đồng hồ mà toàn bộ những cao thủ còn lại của Tử Phong tông đều bị đánh gục, những người chứng kiến chỉ biết há hốc mồm, hoàn toàn không có lời nào để nói. Long Đại Hải vừa mới làm ra chiến tích vĩ đại nhưng trên mặt không có vẻ gì là vui cả, chỉ thấy hắn quét mắt về bốn phía rồi lạnh lùng quát lớn:

-Nếu đã tới rồi thì mau lộ diện đi, giả thần giả quỷ thì tính là loại anh hùng gì chứ?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.