Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận trong trận

Tiểu thuyết gốc · 2011 chữ

- Rầm rầm rầm!

Thân ảnh của mấy người liên tục va chạm, các loại công kích được đánh ra không ngừng, khí lãng tràn ra khiến những người ở tít tận trên khán đài cũng cảm thấy mười phần áp lực. Bên phía Long Đại Hải có ba người còn đối phương lại có tới năm người, thực lực tổng hợp cũng thua xa phía đối phương nên rất nhanh liền bị áp chế. Năm tên cường giả nửa bước hóa cương cảnh là một cỗ lực lượng không thể khinh thường, đổi lại thì bên phía Long Đại Hải chỉ có duy nhất nữ tử mặc hắc bào là có thực lực ngang hàng với những người này, thậm chí còn mạnh hơn nhiều. Có điều đúng như những lời mà Long Đại Hải nói trước đó, nàng này chỉ có thể áp chế được một người bên phía địch nhân mà thôi, nếu phải cùng lúc đánh với hai người thì rất khó xoay sở, huống hồ bây giờ có đến ba người đang vây công nàng ta.

-Sa Quách, không ngờ lại là ngươi! Ngươi dám đối đầu với Tử Phong tông chúng ta, chẳng lẽ không sợ sẽ làm liên lụy tới Vân Sa thương hội sao?

Một lão già phía đối diện vừa nhận ra thân phận của nam tử trung niên bên phía Long Đại Hải liền lên tiếng đe dọa. Người này tên là Sa Quách, là thiếu chủ của một thương hội có tiếng tăm cực lớn ở Vân Phong đế quốc gọi là Vân Sa thương hội. Sa Quách nghe thấy lời đe dọa của người kia thì cũng có chút bối rối nhưng rồi cũng mạnh mẽ đáp:

-Ta đã không còn là thiếu chủ của Vân Sa thương hội từ lâu rồi. Hôm nay ta một mình tới hỗ trợ cho Nhân Trung Long, không liên quan gì đến thương hội cả.

Lời này của hắn là thật, ở đây cũng có nhiều người có thể chứng thực lời nói của hắn. Có điều đó không phải là thứ đối thủ muốn, chỉ trong một khoảnh khắc mà hắn bối rối thì mục đích của đối phương đã đạt thành rồi. Lão già kia lợi dụng lúc hắn ta sơ hở, đánh ra một chưởng khiến hắn bay ngược ra đằng sau.

-Rầm!

Thân thể của Sa Quách bị đánh rơi xuống mặt sàn võ đài ngay bên cạnh Nhân Trung Long khiến hắn phân tâm.

-Sa lão!

Nhân Trung Long lo lắng gọi tên hắn, Sa Quách ngay lập tức đứng dậy, hắn ho sặc sụa mấy tiếng rồi trả lời:

-Ta không sao, ngươi đừng để bị phân tâm.

Nhân Trung Long thấy hắn vẫn ổn thì mới cảm thấy yên tâm hơn một chút, chỉ một hành động nhỏ như vậy thì cũng đã khiến chân khí trong người của hắn bạo động, y phục cũng bị cháy xém nhiều hơn, thậm chí thân thể của hắn cũng nứt ra nhiều chỗ, máu tươi từ đó vừa mới phun ra thì liền bị hỏa diễm nóng rực đốt thành tro bụi.

-Cẩn thận!

Sa Quách lại lo lắng lên tiếng, Nhân Trung Long gật đầu đáp lại rồi tập trung toàn bộ tâm thần đi khống chế hỏa diễm. Sa Quách nhìn về phía hai người Long Đại Hải, so với Nhân Trung Long thì hắn lại càng lo lắng về chiến cuộc phía bên kia hơn. Nếu như hai người kia không cầm cự được đủ thời gian cho Nhân Trung Long ra chiêu thì đám người bọn họ khẳng định sẽ thảm rồi.

-Nhan Phi, ngươi lùi lại một chút đi!

Long Đại Hải truyền âm cho nữ tử kia khiến nàng ta giật thót, hai con ngươi trợn trừng, nếu như có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng ta thì chắc chắn có thể thấy rằng lúc này nàng ta đang rất kinh ngạc. Rõ ràng là hai người không quen không biết, người kia làm sao lại biết tên của nàng chứ? Có điều bản thân nàng đang bị ba tên cường giả vây công tới mức chật vật không chịu nổi, thấy hắn ta nói như vậy thì nàng ta vội vàng đánh lui ba người kia lại rồi lùi ra đằng sau. Chỉ thấy Long Đại Hải ném ra một loạt những khối kim loại đủ loại màu sắc và hình thù kỳ lạ, những khối kim loại kia vừa bay lên không thì lập tức biến mất, ngay sau đó là một loạt những trận đồ hiện lên sau lưng của hắn. Những trận đồ kia không ngừng xoay chuyển, lấy một trận đồ làm trung tâm rồi lại kết thành một loại trận đồ lớn hơn và phức tạp hơn.

-Trận trong trận!

Cung gia chủ ở trên khán đài đứng phắt dậy, chân khí trong người bạo động khiến cho ghế ngồi sau lưng hắn vỡ tan thành một đống đá vụn. Những người khác nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu, thế nhưng chỉ có hắn mới biết cảnh tượng trước mắt kinh khủng cỡ nào. Người trẻ tuổi kia không những có thực lực siêu cường mà còn là một trận pháp sư, thủ pháp mà hắn vừa sử dụng là trận trong trận, chính là sử dụng nhiều trận pháp đan xen vào nhau để đạt được uy lực lớn hơn. Thủ pháp này có thể nói đã đạt tới đỉnh phong của trận đạo ở Nam vực này rồi, số người có thể làm được như vậy chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bản thân hắn đã từng nghiên cứu thủ pháp này nhiều năm nhưng ngay cả việc liên kết hai loại trận pháp mà hắn cũng không làm được nên chỉ có thể từ bỏ. Hắn nghe nói ở Nam vực từng có một vị trận pháp sư có thể liên kết ba tòa trận pháp khác biệt, như vậy đã đủ để khiến toàn bộ trận pháp sư của Nam vực cúi đầu cam bái hạ phong rồi, thế nhưng nam tử trẻ tuổi kia đang làm cái gì chứ? Một, hai, ba, bốn … Cung gia chủ chậm rãi đếm như một đứa trẻ, sau khi xác định nam tử kia đang liên kết bảy loại trận pháp khác biệt thì hắn lại càng kinh hoảng không nói nên lời. Việc này có ý nghĩa to lớn tới cỡ nào, những người ngoại đạo không thể hiểu, ngay cả bản thân hắn ta cũng không thể ước lượng chính xác được.

-Chỉ là vương trận mà thôi, ngươi nghĩ có thể ngăn được chúng ta sao?

Một lão già trong đám thái thượng trưởng lão khinh thường buông lời chế giễu, sau đó thân thể lão lao tới như một mũi tên đánh thẳng về phía Long Đại Hải. Một lão già khác thấy vậy thì cảm thấy tâm thần bất an nhưng lại không dám chắc đống trận pháp kia lợi hại tới đâu nên cũng ngậm miệng không nói gì.

-Rầm!

Thủ chưởng của lão già kia chỉ cách người của Long Đại Hải có một mét thì lập tức bị một màn chắn vô hình chặn lại, va chạm khiến cho màn chắn kia rung lên tạo thành những gợn sóng lăn tăn có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Lão già kia còn đang bất ngờ trước lực phòng ngự siêu việt của trận pháp trước mắt thì màn chắn vô hình kia đột nhiên truyền ra lực phản chấn vừa bằng lực lượng một chưởng của lão khiến cho cánh tay của lão ta đau đớn vô cùng. Tình cảnh này chẳng khác gì bị chính bản thân mình đánh một chưởng trong lúc không phòng bị, cho dù là cao thủ nửa bước hóa cương cảnh thì cũng sẽ thụ thương.

-Hít!

Tiếng hít khí lạnh vang lên từ khắp mọi nơi, có điều người rung động nhất vẫn phải kể đến gia chủ của Cung gia. Quả không hổ là trận trong trận, chỉ vỏn vẹn bảy vương trận thượng phẩm mà có thể dễ dàng ngăn trở công kích của cường giả nửa bước hóa cương cảnh. Chưa hết, ngay khi tên thái thượng trưởng lão kia bị đánh lùi lại thì Long Đại Hải lập tức ném một đống linh thạch vào không trung, sau đó từ trên bầu trời đột nhiên có một bàn tay khổng lồ đập xuống nhắm thẳng vào người lão ta. Tốc độ hạ xuống của bàn tay này nhìn có vẻ tương đối chậm chạp nhưng đó là vì kích cỡ của nó quả lớn mà thôi, thực tế tốc độ của nó nhanh tới không tưởng, cho dù tên thái thượng trưởng lão kia có né tránh thế nào cũng không thoát khỏi tầm công kích của nó.

-Cẩn thận!

Một vị phụ nhân trung niên vội vàng lao ra đỡ lấy chưởng ấn khổng lồ kia với lão, thời gian không có nhiều nên hai người chỉ có thể cùng nhau đánh một chưởng mạnh nhất trong lúc vội vàng để đón đỡ.

-Rầm!

Những tưởng hai cao thủ nửa bước hóa cương cảnh cùng nhau ra tay thì có thể dễ dàng hóa giải một đòn công kích từ trận pháp kia nhưng mọi người đã lầm. Mặc dù chưởng ấn khổng lồ bị đánh cho tan nát nhưng hai tên thái thượng trưởng lão kia cũng chẳng khá khẩm hơn chút nào, cả hai đều bị chưởng lực đánh bị thương, miệng mũi đồng loạt phun máu tươi.

-Sư phụ, người có thấy người này rất quen hay không?

Nhân Trung Long nhìn thấy uy lực của trận pháp thì trong đầu liền nghĩ tới một người, có điều khi hắn hỏi Đan lão để xác nhận thân phận của người kia thì đối phương lại chơi trò giả chết khiến hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ.

-Tiểu tử, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?

Chỉ một thoáng phân tâm mà đã khiến cho hỏa diễm quanh người hắn thoáng mất khống chế, thương thế trên người hắn lại trở nên nghiêm trọng hơn khiến cho Sa Quách phải lên tiếng nhắc nhở. Nhân Trung Long không dám phân tâm nữa, vội vàng tập trung toàn bộ tinh thần để hoàn thiện bước chuẩn bị sau cùng.

-Khốn kiếp! Ngươi muốn chết sao?

Bốn người thái thượng trưởng lão còn lại thấy đồng bạn bị đánh tới mức phun máu thì giận tới mức đỏ mặt, bọn hắn cùng nhau xuất thủ đánh về phía Long Đại Hải. Chỉ thấy hắn ta lại ném một đống linh thạch vào không trung, ngay sau đó từ trên thiên không xuất hiện bốn loại công kích khác nhau, có chưởng, có quyền, có trảo, thậm chí còn có một đạo công kích mang hình dạng của một ngọn núi lớn. Bốn đạo công kích này cùng lúc đánh về phía bốn người đang lao lên khiến cho tròng mắt của cả bốn người đồng loạt co rụt lại. Bốn đạo công kích này hoàn toàn không thua kém gì chưởng ấn khổng lồ đã đả thương đồng bạn của bọn hắn, một người thì khó mà có thể đón đỡ được một đạo công kích trong đó. Điều đáng sợ là bây giờ cả bốn người bọn hắn đều đang đứng cùng một chỗ, vì thế nên bốn đạo công kích kia cũng cùng tụ về một chỗ, nếu như đón đỡ trực diện thì không biết bọn hắn sẽ thê thảm tới mức nào. Lại nói bây giờ muốn bỏ chạy thì cũng muộn rồi, công kích từ trận pháp của Long Đại Hải quá nhanh đi, căn bản không thể nào tránh thoái nổi.

-Phong Sát!

Hai người trong số bốn người hô lớn cùng một lúc, từ chỗ của bọn hắn có hai đạo lốc xoáy cự đại cuốn tới đâm sầm vào bốn đạo công kích kia.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.