Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ - Đồ đệ

Tiểu thuyết gốc · 2889 chữ

Lượt quay đầu tiên, ba người hiện lên là Chu Trúc Vân, Bỉ Bỉ Đông, Tử Cơ.

Hắn nhìn nhìn lên Chu Trúc Vân vuốt vuốt cằm.

"Xem ra tiếp theo ta tới Tinh La Đế Quốc một chuyến."

Lượt tiếp theo, là ba người Thủy Băng Nhi, Chu Trúc Vân, Độc Cô Nhạn.

Hắn tiếp tục thêm một lần nữa, lần này đã có Thủy Ly, tuy nhiên lại một lần nữ Chu Trúc Vân lại xuất hiện.

"Con bà nó! Chẳng lẽ Hệ Thống cũng muốn nhắc nhở ta tới thu nàng sao?"

Kim Nhi nhảy ra cười khúc khích:

- "Khanh khách, tỷ lệ này hoàn toàn là ngẫu nhiên nha phu quân!"

[Keng! Quay thưởng thành công. Chúc mừng ký chủ nhận được Băng Liên Huyền Thảo!]

Vậy là sau 3 lần quay, hắn đã nhận được 2 viên hồn hoàn cùng một loại tiên thảo cho Thủy Ly. Hắn lấy Băng Liên Huyền Thảo ra:

- "Thủy Ly, nàng xem."

Thủy Ly nghe hắn gọi liền nhìn sang, thấy một nhánh có trong suốt như pha lê, toả ra hàn khí lạnh lẽo. Nàng cảm giác hồn lực của mình có chút nới lỏng.

- "Tiểu Nam, thứ này là gì vậy, thiếp cảm giác như nó rất thích hợp tới mình."

- "Thích không? Tặng cho nàng!"

Thủy Ly vui vẻ nhận lấy, chụt vào môi hắn một cái:

- "Cảm ơn tướng công!"

Xong không cần ai chỉ dẫn, nàng nhỏ một giọt máu lên nhánh cỏ trong suốt, khi giọt máu vừa rơi xuống, nhánh cỏ lập tức tan ra thành thể lỏng, từ từ tràn vào cơ thể nàng qua lòng bàn tay.

Thủy Ly cảm nhận cơ thể mình đang cấp tốc thay đổi, cảm thấy băng thuộc tính mình sở hữu mạnh mẽ hơn vô số lần mặc dù hồn lực không có tiến triển chút nào. Gần ba mươi phút sau nàng mở mắt ra, nhào vào ngực hắn, đem đôi gò bồng đào trắng nõn trần truồng cọ sát vào cơ thể hắn.

- "Thiếp rất thích món quà này."

Nam cười cười, nhéo nhéo nhũ hoa:

- "Được rồi, ta hôm nay tới tìm nàng là có chuyện muốn nói."

- "Vậy sao? Chàng có chuyện gì?"

- "Đúng vậy, mục đích chính của ta là tới đây nói với nàng một tiếng trước khi rời đi, ai ngờ vào ngay lúc nàng đang rên rỉ tự sướng thế là ta nhân tiện hiếp nàng luôn. Hắc hắc!"

Thủy Ly đỏ mặt, gắt gỏng:

- "Ăn nói vô sỉ!

Mà chàng định rời đi sao, lúc nào mới quay lại?"

- "Khi nào rảnh ta sẽ trở lại đây, bên ngoài có khá nhiều chuyện ta phải giải quyết (có khá nhiều nữ nhân cần ta đến thu)."

Rồi hắn đưa cho nàng mấy khối hồn cốt:

- "Nàng giữ lấy mấy thứ này, làm phần thưởng cho mấy nha đầu kia chăm chỉ tu luyện!"

Thủy Ly thu vào, liếc xéo:

- "Hừ! Ta biết rồi. Háo sắc!"

- "Hắc hắc!"

- "Ngươi còn không về phòng? chẳng lẽ định qua đêm ở đây?"

- "Rồi rồi!"

Hắn gật gật tranh thủ mút nhũ hoa của nàng thêm một cái mới rời đi.

Thủy Ly khẽ gắt một tiếng "Dâm tặc!"

Hôm sau, sau khi đã hướng dẫn những các thiếu nữ tu luyện xong, hắn vẫy tay gọi các nàng lại tập trung.

- "E hèm, thời gian qua tu luyện dưới sự hướng dẫn của ta các ngươi cảm thấy thế nào?"

Thủy Nguyệt Nhi nhanh miệng lên tiếng:

- "Đệ tử cảm thấy rất hiệu quả, mặc dù hồn lực không tăng trưởng nhiều nhưng tố chất thân thể trở nên cường đại hơn không ít."

Mấy nữ còn lại cũng gật đầu đồng ý.

- "Ừm. Thời gian qua chứng kiến các ngươi tu luyện chăm chỉ, người làm lão sư như ta vô cùng yên tâm. Vì vậy ta muốn đặt mục tiêu cho tất cả, hồn hoàn thứ ba ít nhất phải hấp thu tới vạn năm. Riêng Băng Nhi ít nhất phải 2 vạn năm. Rõ chưa?"

Cả đám đồng thanh:

- "Vâng! Chúng ta chắc chắc sẽ không để lão sư thất vọng."

- "Nhớ kỹ, Sau khi hấp thu xong, chưa tới lúc bất đắc dĩ không được phép bộc lộ hồn hoàn."

Chúng nữ nghe tới đây giống như là hắn đang dặn dò các nàng, bắt đầu cảm thấy lo lắng. Thủy Băng Nhi bước lại gần, lên tiếng:

- "Lão sư, chẳng lẽ người định đi đâu, không tiếp tục hướng dẫn chúng ta tu luyện nữa sao?"

Nam đưa tay xoa đầu nàng:

- "Ta ở Thiên Thủy Học Viện cũng đã một thời gian, bên ngoài còn nhiều việc mà ta cần làm. Hôm nay chính là muốn tạm biệt các ngươi. Nhớ kỹ chăm chỉ tu luyện, sau này gặp lại nếu ai bị bỏ xa ta chắc chắn sẽ phạt thật nặng!"

Chúng nữ nghe xong đôi mắt ươn ướt, sụt sùi, cố gắng nặn từng chữ:

- "Chúng...ta biết rồi... Lão sư!"

- "Đừng khóc, có phải không bao giờ gặp lại đâu." Hắn có chút bất đắc dĩ.

Thủy Nguyệt Nhi khóc thút thít:

- "Hức... Lão sư, vậy nếu chúng ta muốn gặp ngươi phải đi tới chỗ nào?"

Mấy nữ nghe nàng hỏi vậy dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn.

Nam trong lòng cười khổ, hắn đương nhiên không phải luôn ở một chỗ cố định, làm sao có thể trả lời cho các nàng.

Hắn thở dài một hơi, sau đó lấy ra 10 chiếc nhẫn:

- "Mỗi người cầm lấy một chiếc, thứ này có thể giúp các ngươi liên lạc với ta bất cứ lúc nào."

Mấy nữ mắt sáng trưng, lập tức xúm lại chọn nhẫn cho mình, cầm lên ngắm nghía cực kỳ yêu thích.

Thủy Nguyệt Nhi bạo dạn đưa tay ra:

- "Lão sư... Người có thể đeo cho Nguyệt Nhi không?"

Mấy nữ cũng hồi hộp nhìn về phía Nam.

Hắn buồn cười cốc đầu nàng một cái:

- "Nha đầu ngươi! Còn dám đánh chủ ý cả lão sư!"

Thủy Nguyệt Nhi lè lưỡi nhí nhảnh, không đeo mà đem cất đi.

Hắn thấy vậy liền hỏi:

- "Sao không đeo vào?"

- "Hì hì! Ta muốn sau này đích thân lão sư đeo cho ta!"

Mấy nữ còn lại cũng làm như nàng khiến hắn dở khóc dở cười. Bất quá như vậy cũng tốt, có thể giấu diếm một chút, hắc hắc!

- "Được rồi! Các ngươi về nghỉ ngơi đi, ngày mai ta sẽ xuất phát!"

Tối hôm đó.

Nam đang nằm trên giường, Kim Nhi nhảy ra cười:

- "Khúc khích! Phu quân, chuyến đi tới Thiên Thủy Học Viện còn thành công ngoài mong đợi a. Kim Nhi cứ nghĩ phu quân chỉ thu 4 người Thủy Ly, Thủy Băng Nhi, Thủy Nguyệt Nhi và Tuyết Vũ, ai ngờ phu quân thu tới 11 nữ."

Hắn xấu hổ gãi gãi mũi, xong nghĩ nghĩ hỏi lại nàng:

- "Kim Nhi, ta thấy trong danh sách không có 7 người Băng Linh, Ngưng Tuyết, Khinh Vân, Diệp Sương, Thiên Nguyệt, Chi Lan, Linh Nhu, như vậy có vấn đề gì không?"

- "Hì hì! Cái này phu quân yên tâm, những nữ trong danh sách đều là mặc định thôi, sau này phu quân thu thêm người nào ngoài danh sách thì sẽ được tự động bổ sung vào. Bất quá thu càng nhiều thì khi quay thưởng tỷ lệ thành công sẽ càng thấp."

Nam gật gù, nghĩ cũng phải, Hệ Thống còn cổ vũ mình lập hậu cung như vậy thì làm sao có thể có hạn chế này.

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa, giọng của Thủy Nguyệt Nhi truyền vào bên trong:

- "Lão sư, người ngủ chưa?"

Hắn đứng dậy, mở cửa ra:

- "Nguyệt Nhi, sao con lại tới đây giờ này?"

Thủy Nguyệt Nhi có chút xấu hổ, rụt rè lên tiếng:

- "Lão sư, ngày mai người đi rồi, có thể bồi Nguyệt Nhi một đêm không?"

Nàng nói xong sợ hắn hiểu lầm, vội giải thích:

- "Lão sư đừng hiểu lầm, ta chỉ đơn thuần là muốn ngủ cùng với người thôi."

Hắn mỉm cười xoa đầu nàng:

- "Được rồi! Ta làm sao nỡ từ chối cô nương đáng yêu như Nguyệt Nhi chứ?"

- "Hì hì! Cảm ơn lão sư!"

Xong nàng quay đầu lại gọi:

- "Tỷ tỷ."

Thế là thêm hai thân ảnh nữa bước ra, là Thủy Băng Nhi là Tuyết Vũ. Hai người thẹn thùng tiến lại gần hắn:

- "Lão sư...chúng ta cũng muốn ngủ...ngủ cùng ngươi!"

Nam dở khóc dở khóc dở cười. Hiển nhiên ba cô nàng này đều muốn ngủ với hắn, nhưng vì Nguyệt Nhi bạo dạn nhất nên mới để nàng tới xin.

- "Rồi rồi! Vào trong đi, các ngươi cũng thật là..."

Ba nữ vui mừng đi vào trong phòng, Nguyệt Nhi nhanh chân chiếm lấy một bên tay nằm cạnh hắn. Bên còn lại cũng bị Băng Nhi nhanh chóng chiếm lấy, Tuyết Vũ tiếc nuối, hận mình không mạnh dạn hơn một chút.

Thủy Nguyệt Nhi nằm tựa đầu vào ngực hắn hỏi:

- "Lão sư, ba người chúng ta đã có sư nương chưa?"

- "Hắc hắc! Đương nhiên là rồi, hơn nữa sư nương các ngươi không chỉ có một."

Ba nữ nghe hắn nói đã có thê tử trong có chút thất lạc, nhưng sau khi hắn nói là không chỉ có một trong mắt liền loé lên nhiều tia hy vọng.

Thủy Băng Nhi rụt rè lên tiếng:

- "Sư...sư phụ, người có thích Băng Nhi không?"

Hắn mỉm cười:

- "Ta đương nhiên thích các ngươi, nếu không ta cũng không nhận ba ngươi làm đệ tử."

Ba nữ nhoẻn miệng cười vui vẻ:

- "Chúng ta cũng rất...rất thích lão sư."

- "Được rồi, mau ngủ đi..."

Thế là hắn ôm ba nữ nghỉ ngơi, Tuyết Vũ cố gắng nép thật sát vào để được hắn ôm.

Hôm sau, Tuyết Vũ tỉnh dậy đầu tiên, nhìn Thủy Nguyệt Nhi và Thủy Băng Nhi được hắn ôm trong lòng ghen tỵ, liền trèo vào giữa. Bỗng nàng để ý tới phía đũng quần hắn có chút nhô lên, nàng liền đưa tay chạm thử. Cảm giác cứng rắn ấm áp truyền tới khiến nàng cảm thấy có chút yêu thích, không nhịn nổi tò mò liền từ từ cởi chiếc quần hắn ra. Nam bị động tĩnh của nàng làm cho thức dậy, mở mắt, nói nhỏ để không làm hai nữ thức giấc:

- "Tuyết Vũ, con làm gì vậy?"

Tuyết Vũ đỏ mặt:

- "Lão...lão sư, chỗ này của người bị gì sao?"

Nam buồn cười, thiếu nữ này cũng quá ngây thơ đi.

- "Không phải, chỉ là phản ứng của nam nhân vào mỗi buổi sáng thôi."

- "Vậy sao. Xin lỗi lão sư, Tuyết Vũ không biết!"

Mặc dù từng được dạy về nam và nữ nhưng nàng không hề biết thứ này sẽ cứng lên vào mỗi buổi sáng.

- "Không sao, vẫn còn sớm, con ngủ thêm chút đi!"

Tuyết Vũ ánh mắt có chút lưu luyến:

- "Lão sư, nó cứng như vậy có khó chịu không? Tuyết Vũ có thể giúp người!"

Nam suýt nữa phun ra một ngụm:

- "Nói ngốc cái gì, mau ngủ đi, cẩn thận làm Băng Nhi với Nguyệt Nhi tỉnh dậy."

- "Lão sư, Tuyết Vũ thật sự muốn giúp người."

Nói xong cô nàng không đợi hắn đồng ý, kéo quần hắn ra khiến côn thịt bật một cái vào mũi nàng. Nàng hơi đỏ mặt rồi mạnh dạn dùng tay xoa bóp côn thịt. Trong lòng thầm nghĩ "Nó lớn quá!"

Hítttt! Được bàn tay mát lạnh của Tuyết Vũ chạm vào côn thịt đang căng cứng khiến hắn thoải mái hít một hơi, đến lúc này cũng không từ chối nữa:

- "Tuyết Vũ, con đừng nắn nó như vậy, dùng tay của con vuốt ve lên xuống sẽ tốt hơn.

Tuyết Vũ lập tức làm theo:

- "Như vậy sao lão sư?"

- "Ừm...Đúng rồi, con làm tốt lắm!"

Nam không thể phủ nhận thiên phú của nàng trong chuyện này, mặc dù ban đầu có chút lóng ngóng nhưng chỉ mất một lúc đã thuần thục hơn nhiều.

Sau một lúc sục lên sục xuống côn thịt của hắn, nàng chợt thấy phía đầu nó rỉ ra một chút chất lỏng, liền cúi xuống ngửi ngửi thì thấy mùi hơi kỳ quái. Không nhịn nổi tò mò liền le lưỡi ra liếm nhẹ một cái, vị là lạ, bất quá nàng nhận ra khi lưỡi mình chạm vào côn thịt của hắn có chút giật giật, như hiểu ra gì đó ngẩng lên nhìn hắn cười một cái xong đem đầu côn thịt ngậm vào. Dùng chiếc lươi đinh hương của mình đảo xung quanh phần đầu của nó.

Nam không nhịn được khẽ ưm một tiếng. Tuyết Vũ mừng rỡ "Hình như lão sư thích ta làm như thế này hơn." Thế là nàng bắt đầu mút côn thịt của hắn chọp chẹp. Lúc đầu có hơi trúc trắc, thi thoảng còn cạ răng vào nhưng dần dần cũng quen thuộc, mút từ trên xuống dưới.

Khoảng chừng ba mươi phút sau, miệng nàng đã mỏi nhừ, nhưng vẫn cố gắng tiếp tục chiều lòng hắn. Nam lúc này mới lên tiếng:

- "Tuyết Vũ, lão sư sắp ra..."

Nàng nghe vậy liền đưa côn thịt hắn thật sâu vào trong miệng mình, nhưng vì nó quá dài nên nàng chỉ ngậm được hơn một nửa. Hắn rùng mình một cái, tinh dịch bắn thẳng vào cổ họng nàng. Tuyết Vũ cố gắng đem nuốt xuống ừng ực. Đến lúc côn thịt không còn bắn nữa, nàng mới rời miệng ra, nuốt nốt phần đang còn trong miệng. Rồi nàng đem côn thịt mút sạch bong, giúp hắn mặc lại quần, trườn lên trên, cười vui vẻ:

- "Hì hì! Lão sư, đồ nhi phục vụ như vậy người có thích không?"

Nam buồn cười:

- "Xem ra ta nhận phải nữ đồ đệ hư hỏng rồi!"

Nói xong hắn ngậm lấy đôi môi trơn bóng của nàng hôn ngấu nghiến. Tuyết Vũ cũng say sưa để hắn lấy đi nụ hôn đầu của mình, trong lòng hạnh phúc ngập tràn. Thủy Nguyệt Nhi bị tiếng hôn môi nhóp nhép của hai người làm tỉnh giấc, dụi dụi mắt thì thấy lão sư đang cùng Tuyết Vũ tỷ hôn nhau. Nàng trợn tròn mắt, hâm mộ nhìn Tuyết Vũ.

Đến khi hắn và Tuyết Vũ rời môi, Thủy Nguyệt Nhi kéo kéo tay hắn.

Tuyết Vũ thấy Thủy Nguyệt Nhi nhìn nãy giờ gương mặt cấp tốc đỏ bừng. Thủy Nguyệt Nhi không để ý đến nàng mà kéo kéo tay Nam:

- "Lão sư... người có thể hôn Nguyệt Nhi giống Tuyết Vũ tỷ không?"

Nam cười cười, đưa tay vuốt ve gương mặt trắng nõn của nàng, rồi cũng cuối xuống ấn môi mình lên miệng nàng. Thủy Nguyệt Nhi cũng ôm lấy đầu hắn hôn ngấu nghiến.

Hôn Thủy Nguyệt Nhi xong, hắn lại cảm thấy tay áo còn lại của mình cũng đang bị ai đó kéo lấy. Quay sang thì thấy Thủy Băng Nhi cũng đã tỉnh từ lúc nào, nàng rụt rè mở miệng:

- "Lão sư... ta..."

Nam đương nhiên hiểu nàng muốn gì, không đợi nàng nói xong liền đem đôi môi xinh đẹp ngậm lấy.

Vậy là chỉ trong một buổi sáng, một mình hắn đã chiếm lấy nụ hôn đầu đời của ba thiếu nữ xinh đẹp.

Cuối cùng cũng đến lúc rời đi, Thủy Ly cùng 10 thiếu nữ tới tiễn hắn. Ai nấy đều sướt mướt, chỉ có ba nữ Thủy Băng Nhi, Thủy Nguyệt Nhi và Tuyết Vũ là tươi tắn, ngoài ra Tuyết Vũ còn có chút biểu lộ xấu hổ.

- "Lão sư bảo trọng!"

Nam cười khổ:

- "Ta có phải là một đi không trở lại đâu, các ngươi khóc cái gì, đã là đệ tử của ta không được tùy tiện rơi nước mắt, biết chưa!"

Mấy nữ nghe vậy liền lau nước mắt, đồng thời ai nấy đều không khỏi mừng rỡ trong lòng, hắn nói như vậy tức là đã hoàn toàn công nhận các nàng là đồ đệ của mình rồi.

- "Chúng đệ tử đã biết! Thưa Lão sư!"

- "Tốt! Sau này chúng ta sẽ gặp lại!"

Nói xong hắn xoay người rời đi. Thủy Ly mỉm cười nhìn theo bóng lưng nam nhân, vô thức vuốt vuốt chiếc nhẫn trên tay.

Thủy Băng Nhi chú ý tới hành động của nàng, nhận ra chiếc nhẫn kia có phần tương tự cái mà hắn tặng các nàng, liền đi tới hỏi:

- "Cô cô, Chiếc nhẫn này?"

Thủy Ly đỏ mặt:

- "Không có gì, hai nha đầu ngươi mau đi tu luyện đi, đừng quên lời hắn dặn."

Thủy Nguyệt Nhi cùng Thủy Băng Nhi nhìn nhau cười, gật đầu hiểu ý. Nam nếu có mặt ở đây chắc chắn sẽ rất bất ngờ khi biết Thủy Ly lại là cô cô của Thủy Băng Nhi và Thủy Nguyệt Nhi.

Trở lại với Nam, hắn dự định sẽ đến Tinh La Đế Quốc nhưng tiếng của Tuyết Nhi lại vang lên trong đầu:

- "Baba mau tới đây, Tuyết Nhi có chuyện quan trọng!"

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 71
Lượt đọc 2857

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.