Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dương Hoằng Niệm Sợ Xanh Mặt

Phiên bản Dịch · 1004 chữ

Sau khi Triệu Kiến Dũng nghe thấy tên Trần Nam, mi tâm của anh nhăn lại:

- Đây không phải là làm chuyện bậy sao!?

- Trần Nam đi đâu?

Tào Mỹ Quyên:

- Đi hội chẩn, còn chưa có trở lại.

Triệu Kiến Dũng biết rõ, hiện tại là thời điểm chính mình lập công, anh nhìn thoáng qua người nhà:

- Cục trưởng Lý, các ngài đừng quá khẩn trương.

- Tiểu Lý, mau cho tôi xem đơn thuốc một chút!

Lúc này y tá lấy thuốc Lý Vân đã sợ hãi, cô mang đơn thuốc đã kê đưa tới:

- Phó chủ nhiệm Triệu, đây.

Tào Mỹ Quyên vội vàng nói:

- Lấy bản bệnh án ra.

Triệu Kiến Dũng cầm lấy đơn thuốc đã kê, lập tức sửng sốt.

- Vitis coignetiae (họ Nho), mẫu đơn đỏ, cát cánh, tử uyển (họ cúc), vân mộc hương (họ cúc), kha tử, Đại Hoàng (cải ru báp họ Rau Răm), bìm tía (họ bìm bìm), Úc Lý Nhân.

Đây là đơn thuốc gì?

Làm sao mình không biết?

Triệu Kiến Dũng đọc đơn thuốc, căn bản không tìm ra manh mối.

Nhưng, anh đọc không hiểu đơn thuốc, vẫn biết các loại thuốc này.

Trước đây Triệu Kiến Dũng từng khám cho Lý Mạnh Tam, biết rõ thể chất đối phương thuộc về loại hình suy hư khí âm, sau khi anh cầm lấy bệnh án chẩn bệnh nằm viện của Dương Hoằng Niệm xem một lần, càng thêm xác nhận!

Sau khi Triệu Kiến Dũng đọc xong, sắc mặt anh thay đổi:

- Đây là đơn thuốc tào lao gì? !

- Lão gia tử là bị chứng hư!

- Vitis coignetiae là vị thuốc khổ hàn (đắng lạnh) có thể kê lên đơn thuốc?

- Còn có nhiều vị thuốc hành khí.

- Trần Nam không phải bị điên à? !

………

Triệu Kiến Dũng nói một câu khiến trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại.

- Trần Nam này!

- Không phải là đang làm bậy à?

- Thật uổng cho cậu ta là một bác sĩ trung y, ngay cả dược liệu cơ bản nhất nóng lạnh hư dư cũng không phân biệt được, còn dám kê đơn thuốc?!

- Bên trong đơn thuốc có lượng lớn thuốc hành khí (lưu thông khí), còn lấy Vitis coignetiae khổ hàn làm vị thuốc chính, đây không phải là. . . Ai!

- Cơ thể của lão gia tử có chút yếu với bị lạnh, hiện tại khổ hàn kỵ nhau, khí không thể lưu thông, bộ phận tiêu hóa bị rối loạn, dẫn tới loại tình trạng mắc ói này!

- Đây thật sự quá hồ đồ!

Triệu Kiến Dũng dùng một loạt thuật ngữ chuyên nghiệp, nháy mắt đã hù dọa tất cả mọi người có mặt trong phòng.

- Vậy. . . Vậy nên làm sao đây?

Tào Mỹ Quyên nhíu mày hỏi:

- Phó chủ nhiệm Triệu, bây giờ nên làm gì?

Lý Hồng Anh cũng vội vàng hỏi:

- Đúng, phó chủ nhiệm Triệu, hiện tại tình huống này. . . Nên xử lý như thế nào?

Triệu Kiến Dũng hít sâu một hơi:

- Thuốc uống đã được bao lâu rồi?

Lý Hồng Anh nhìn đồng hồ báo:

- Khoảng mười phút.

Triệu Kiến Dũng hít sâu một hơi:

- Thuốc này khẳng định là không thể uống, không những không thể uống, uống còn nguy hiểm!

- Như vậy đi, tôi sẽ kê ngay một vài dược liệu ôn hòa, trung hòa lại một cái!

Mà lúc này, bỗng nhiên lão gia tử Lý Mạnh Tam nói:

- Không được, không được!

Lý Mạnh Tam ngẩng đầu lên, nước mắt nước mũi của ông chảy tèm lem, hít sâu một hơi:

- Không được!

- Tôi đã hỏi kỹ với bác sĩ Trần.

- Sau khi thuốc uống này trong vòng ba mươi phút, cũng không thể uống thêm bất cứ thuốc nào!

Mặt của Lý Hồng Anh thay đổi:

- Cha, cha. . . Cha có phải là hồ đồ không?

- Thuốc này cũng không thể tùy tiện uống!

- Cha hãy nghe theo phó chủ nhiệm Triệu.

Lúc này, Dương Hoằng Niệm cũng vội vàng chạy đến.

- Xảy ra chuyện gì?

- Lão gia tử, đây là thế nào?! Có chỗ nào không thoải mái không?

Dương Hoằng Niệm vô cùng sợ hãi.

Lúc này, Tào Mỹ Quyên mới giải thích:

- Chủ nhiệm, là như vậy, hôm nay bác sĩ Trần kê cho lão gia tử hai đơn thuốc.

- Bảo ngài ấy khoảng ba giờ xế chiều hôm nay uống.

- Nhưng. . .

- Sau khi ngài ấy uống xong đơn thuốc đầu tiên, liền biến thành dáng vẻ này, muốn ói nhưng không ói ra được!

Dương Hoằng Niệm nghe xong, mặt ông biến sắc, con mẹ nó!

Đây không phải là tìm phiền toái cho mình sao? !

Não của ông là bị nước vào, để Trần Nam chăm người bệnh này?

Mẹ nó!

Trong lòng Dương Hoằng Niệm hốt hoảng muốn ngất xỉu.

- Đơn thuốc gì? Đưa tôi nhìn một chút!

Triệu Kiến Dũng vội vàng đưa đơn thuốc trong tay tới.

Sau khi Dương Hoằng Niệm đọc xong, lập tức nhíu mày:

- Cái này. . . Đây là đơn thuốc gì?

Triệu Kiến Dũng thở dài:

- Tôi cũng chưa từng đọc qua!

- Có khả năng là Trần Nam tự sáng tạo!

- Thế nhưng, anh đọc đơn thuốc xem, Vitis coignetiae, Vitis coignetiae chính là vị khổ hàn, có thể kê sao? Thân thể của Lý lão gia tử như vậy, đây không phải là làm bậy à?

- Còn có, chủ nhiệm anh đọc tiếp đi, bên trong toa thuốc này, có rất nhiều dược liệu hành khí (lưu thông khí), rối loạn bộ phận tiêu hóa, khẳng định sẽ gây cảm giác mắc ói!

P/s: vị thuốc hành khí là loại thuốc làm cho khí lưu thông, có tác dụng điều hoà phần khí (và cả phần huyết) trong cơ thể, dùng để chữa các trường hợp khí không lưu thông (hoặc đôi khi dùng kèm thuốc hành huyết để tăng tác dụng hành huyết (lưu thông máu)). Các bộ vị hay bị khí trệ: Tỳ vị, can, phế và các khiếu

Bạn đang đọc Bác Sĩ Trần, Đừng Sợ (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích

Truyện Bác Sĩ Trần, Đừng Sợ (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.