Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha hiền ra con dại

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

Mặc cho bên ngoài nói bóng nói gió Phương Kế Phiên không thèm so đo. Hiện tại hắn đang bận tính sổ sách, qua mấy ngày nữa Vương Kim Nguyên sẽ mời người đến dọn nhà, Dương quản sự lại khóc lớn một trận, thiếu chút nữa tắt hơi.

Đặng Kiện trưng ra vẻ đáng thương đi theo Phương Kế Phiên. Phương Kế Phiên đối với những công nhân Vương Kim Nguyên gọi tới rất khách khí: "Các vị đại ca, nhẹ tay một chút, phải cẩn thận, đây là bảo bối tổ truyền của Phương gia ta. Tuy nói giờ đã đổi họ nhưng ta vẫn còn có cảm tình. Những cái bình sứ kia càng phải cẩn thận. Đây là sứ Tống Diêu do tằng tổ của ta truyền xuống, chỉ cẩn đụng một chút cũng làm ta đau lòng. Tiểu Đặng Đặng tới đây, cho các vị đại ca rót nước, phương xa tới là khách, không thể chậm trễ."

Đặng Kiện liếc mắt, trực tiếp khạc ra hai chữ: "Không có."

Phương Kế Phiên hiểu hắn đang âm thầm biểu tình. Hai ngày nay, Đặng Kiện đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn. Vốn không thèm so đo cùng người này nhưng suy nghĩ một chút thì đó không phải phong cách của Phương Kế Phiên, Phương gia bại gia tử. Phải cẩn thận một chút, mới mấy ngày không phải ghim kim, không thể lộ ra chân tướng a.

Vì vậy gương mặt hắn đen lại, nổi giận đùng đùng quát to: "Đồ chó, không có là sao?"

"Trà cụ đã bán tất." Đặng Kiện đích xác là có chút sợ Phương Kế Phiên.

Phương Kế Phiên bừng tỉnh, khi ấy đang lúc tận hứng, nếu giá tiền Hắc Mộc tăng vọt thì đó chính là món lợi gấp mấy lần. Dưới lợi ích mờ mắt, vì bạc trắng, Phương Kế Phiên có thể nói là bán tất những gì mình có.

Thật ra coi như giá Hắc Mộc không tăng vọt thì hắn cũng không gấp. Dẫu sao Hắc Mộc ở thời đại này rất quý hiếm, cũng sẽ không thua thiệt: "Nói sớm một chút có phải không. Chờ lát nữa ngươi cùng Lưu kế toán đi ra ngoài chọn mua chút đồ gia cụ, xài bạc tiết kiệm một chút, cái nào rẻ thì mua cái đó, thiếu gia muốn dùng tiền để làm đại sự."

Đặng Kiện khóc, nước mắt chảy ra, lập tức quỳ xuống dưới chân Phương Kế Phiên: "Thiếu gia ngài có thể đổi sở thích được không? Đi thanh lâu, sòng bạc, đi nơi nào cũng tốt, chớ nên làm đại sự."

Trong lòng Phương Kế Phiên cảm khái, không làm đại sự, chả nhẽ dần dần bị các ngươi dưỡng thành phế vật ư?

Hắn không biết làm sao, chắp tay sau lưng, huýt sáo: "Còn dài dòng nữa thì ta chặt đứt ba cái chân của ngươi!"

...

Mấy trăm ngàn lượng bạc, hết thảy đều sắm Hắc Mộc, để cho toàn bộ kinh đô không còn một mống. Chuyện này gây kinh động toàn kinh thành, cũng may đối với những hành vi của Phương bại gia tử mọi người cũng đã thành thói quen, trừ châm biếm để dẫn chuyện ra thì chuyện hoang đường này rất nhanh rơi vào quên lãng.

Ước chừng qua một tháng, mùa hè đến, thời tiết trở nên nóng bức, rốt cuộc cái quạt cũng đã có chỗ dùng, không cần phải quạt giữa trời đông làm bộ phiêu dật tiêu sái. Thực ra loại hành động này ở trong mắt Phương Kế Phiên rất tức cười nhưng không có cách nào, vì hắn là Phương Kế Phiên a.

Một ngày này trời khá sớm, tiểu Hương Hương vội vã chạy vào, Đặng Kiện hô lớn: "Thiếu gia, thiếu gia, mau dậy... Mau dậy..."

Phương Kế Phiên hơi ngước mắt, nhìn sắc trời vẫn còn tối, nhất thời căm tức: "Sớm như vậy đã gọi ta, các ngươi có ý gì? Uống lộn thuốc sao?"

Đặng Kiện gấp đến độ giậm chân: "Bá gia... Bá gia khải hoàn trở về. Thân binh theo Bá gia tới trước báo tin nói là Bá gia đã vào thành. Vốn ngài ấy phải vào cung diện thánh nhưng trong lòng nhớ thiếu gia nên về nhà trước nhìn một chút. Thiếu gia, mau dậy."

Cha... Trở lại?

Phương Kế Phiên rùng mình.

Không phải nói còn một quãng thời gian nữa mới về ư? Đợt này là xuất chinh trấn áp phản loạn ở vùng Vân Nam, nơi đó nhiều chướng khí (khí độc), kẻ địch xảo trá không chịu đối mặt chính diện với quân triều đình, theo như mọi người nói thì cũng phải kéo dài tới cuối năm, lúc này mới bắt đầu vào hè a.

Phương Kế Phiên có cảm giác muốn xong đời rồi.

Hắn giả vờ không gấp gáp, bình tĩnh nói: "Ô, thay y phục đi, phải ngênh đón phụ thân..."

Khi hai chữ phụ thân vừa ra khỏi miệng, Đặng Kiện chợt cảnh giác nhìn về phía hắn.

Trong lòng Phương Kế Phiên lộp bộp.

Xảy ra chuyện gì? Điều gì không may?

Đặng Kiện híp mắt, tựa hồ cảm thấy Phương Kế Phiên lại bị bệnh, không nhịn được nói thầm: "Thiếu gia chưa bao giờ gọi Bá gia là phụ thân a!"

Súc sinh!

Phương Kế Phiên mắng to, người này là người sao, thật không bằng heo chó a, ngay cả cha ruột cũng không nhận.

Hắn chỉ đành ho khan: "Thiếu gia ta đã trưởng thành chẳng lẽ lại không hiểu chuyện? Ngươi cũng dám ngắt lời, hừ, bổn thiếu gia nói đúng, bổn thiếu gia phải ra nghênh đón lão phụ thân trở về."

Nhất thời gương mặt Đặng Kiện vui vẻ lên, giống như thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì đúng rồi, vừa nãy suýt chút nữa hù chết tiểu nhân, thật đúng là sợ bệnh của thiếu gia chưa được chữa khỏi. Dương quản sự đã viết thư báo tin vui cho Bá gia, nếu như Bá gia trở lại biết bệnh của thiếu gia chưa được chữa khỏi thì nhất định sẽ trách phạt tiểu nhân. Bây giờ thấy thiếu gia hoàn hảo như lúc ban đầu, trong lòng tiểu nhân..."

Nói tới chỗ này hắn lại nghẹn ngào, mừng đến chảy nước mắt.

Tim Phương Kế Phiên loạn như ma. Đợi tiểu Hương Hương phục vụ mình mặc quần áo xong, lại thấy đầu tiểu Hương Hương cúi thấp, mặt đỏ nhìn mũi giày mình, Phương Kế Phiên bừng tỉnh hiểu ra, thiếu chút nữa quên mất, liền mặt gian: "Tiểu Hương Hương, ngươi lại lớn hơn..."

Bóp một cái qua loa bỗng nghe thấy tiếng pháo nổ bên ngoài, Phương Kế Phiên chạy ra khỏi phòng, khi hắn vừa ra đến cửa chính liền thấy một võ quan anh vũ xuống ngựa, Dương quản sự dẫn mười mấy người đứng xếp thành một hàng.

Võ quan lưng hùm vai gấu, tỏ ra rất hung mãnh. Hắn có khuôn mặt vuông vức, khác với Phương Kế Phiên công tử ca tuấn tú, có chút tươi sáng...

Mình không phải là lão Vương sát vách đi.

Trong lòng Phương Kế Phiên âm thầm le lưỡi một cái.

Phương phụ tên là Phương Long Cảnh, mặt đầy gió sương, sát khí mười phần nhưng khi nhìn thấy Phương Kế Phiên thì ánh mắt sắc bén hòa tan, bước lên hai ba bước, đỡ Phương Kế Phiên một cái, liền nói: "Kế Phiên, ngươi mắc bệnh não, cha ở Nam Cương mà lòng như lửa đốt, chẳng qua do chiến sự không thể phân thân, dứt khoát tham công liều lĩnh, cuối cùng ông trời phù hộ mới tiêu diệt được man nhân. Lúc này mới về tới, nửa đường biết được ngươi khỏi bệnh rồi, thật là tổ tông phù hộ."

Nguyên lai bởi vì bệnh của mình cho nên phụ thân mới mạo hiểm dụng binh, khó trách trở về sớm như vậy.

Nhất thời Phương Kế Phiên cảm nhận được tình thương của cha, trong lòng hắn tan ra, ngước mắt nhìn người xa lạ trước mặt, nói: "Phụ thân..."

Chữ phụ thân vừa ra khỏi miệng, khuôn mặt Phương Long Cảnh lướt qua vẻ nghi hoặc.

Mà Dương quản sự, đại phu cùng chúng người hầu đứng một bên cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ai...

Phương Kế Phiên chỉ đành hạ ngoan tâm, tiếp đến cười to: "Lão già ngươi cuối cùng cũng trở lại."

"Ha ha!" Phương Cảnh Long lúc này mới cười lớn, nghi ngờ diệt hết, con trai lão Phương ta bị bệnh não, cái này không phải rất bình thường ư? Giống như đúc ngày trước! Hắn vỗ vai Phương Kế Phiên một cái: "Con trai ngoan, đi, chúng ta vào trong nói chuyện. Bệnh của ngươi vừa mới khỏi, không có chuyện gì chứ?"

Nghe giọng nói nhạo báng lại ung dung của hắn, tựa như làm chuyện xấu xa cũng chẳng phải vấn đề lớn gì.

Quả nhiên biết con không bằng cha.

Khó trách lại đẻ ra tên Phương Kế Phiên não tàn này, với sự cưng chiều như vậy, con giỏi cũng nuôi thành tàn a.

Phương Kế Phiên thở dài, chung quy vẫn nói: "Nhi tử có thể làm chuyện gì xấu? Chẳng qua là bán chút đất đai mà thôi."

Phương Cảnh Long vẫn cười lớn: "Bán đất mà thôi, ha ha, bán mấy mươi mẫu đúng là không coi vào đâu, tùy tiện bán, không có bạc thì nói cho cha, từ nay về sau..."

Nói tới chỗ này, chợt Phương Cảnh Long thấy được bộ mặt cha mẹ chết của Dương quản sự, trong lòng run rẩy một cái: "Bán máy chục mẫu hả?"

"Mấy ngàn mẫu!" Phương Kế Phiên nói: "Chính xác mà nói là hơn hai ngàn mẫu."

"Hai... Hai ngàn... Mẫu..."

Bạn đang đọc Bại Gia Tử Triều Minh của Thượng Sơn Đả Hổ Ngạnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jame_Raleigh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 250

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.