Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đỉnh chân thật giả

Tiểu thuyết gốc · 5786 chữ

Bán dạ tản bút.

Chương một : Đỉnh chân thật giả.

Địa cầu năm xxx, âm giới, nhân giới, thiên giới, phật giới, tula giới, quỷ giới, yêu giới, hồn giới, thiên chúa giới, tùm lum giới.... Chung sống tương đối hòa thuận.

Tất cả đều tuân theo đạo luật mà hội đồng tai to mặt lớn của các giới đã thông qua, được gọi là bộ luật " thiên địa nhân hòa".

Trong đó, ngay trang đầu tiên, đã nói rõ một quy định vô cùng công bình, chính xác, mang tính học vấn cao thâm, nghiên cứu chuyên sâu, được người người đồng thuận, ca ngợi, tán thưởng ,được coi là định hướng tồn tại cho tất cả sinh linh. Chính là câu : Thằng nào mạnh, thằng đó ăn.

Hãy nhớ, tất cả mọi thứ diễn ra trên thế gian này, đều là nhân quả thai nghén, là kết tinh của vạn vật cộng sinh, tất cả đều hợp lý. Còn nếu có ai thấy có gì là vô lý, thì hãy tự nạp ba liều tinh chất cây anh túc, chắc chắn sẽ thấy nó hợp lý.

Tại Bang Bang thành, một thành thị sầm uất, nhộn nhịp, là trung tâm kinh tế, chính trị văn hóa, giáo dục của các tổ chức buôn lậu, cướp bóc, tù phạm, tội phạm băng đảng, tội phạm xuyên giới, tội phạm có tổ chức....

Điểm nhấn được nhắc đến nhiều lần trong sổ tay hướng dẫn du lịch của Bang Bang thành là việc có những học đường ban ngày dạy chữ ,ban đêm thắp đèn thành kỹ viện, các lão sư ai cũng có nghề tay trái là chăn dắt gái tuổi teen. Nhộn nhịp phải nói là không gì kể hết.

Trước cổng một hí trường, nơi trước đây là chổ mọi người hay tới mua hai mét vuông đất để chôn cất những người mà họ yêu hoặc ghét. Còn lý do mà nó đóng cửa là vì nạn đào trộm xác để làm món ăn đặc sản cho khách du lịch Ngạ quỷ, chính là những hộp thức ăn nhanh tươi hoặc sấy khô mà ta thường thấy bán ở sảnh hàng lưu niệm của Quỷ Môn Quan. Nói thêm một chút, bây giờ mà có ai chết là được mang thẳng tới nhà hàng luôn, giá thu mua tính theo ký, trẻ con phụ nữ thì thương lượng , giá rất cạnh tranh.

...

...

_ Mại zô, mại zô. Nhanh tay kẻo hết, chỉ còn chưa đến ba mươi vé nữa thôi. Chính là buổi lễ trừ tà kinh thiên động địa, quỷ khốc thần sầu của đại sư trừ yêu Tâm Vô Thẳng. Còn chần chừ gì nữa, nhanh mua đi, nếu để lỡ mất dịp này thì sẽ ngàn đời hối hận, con cháu hai chục đời sau cũng sẽ trách, "tổ phụ ,tổ mẫu, tại sau năm đó các người không mua tấm vé này, chính là đã mất đi một hồi thiên duyên kỳ ngộ đó, hu hu hu " .....mại zô, mại zô.

Thiếu nữ đang rao khoảng chừng 14, 15 tuổi, gương mặt dễ coi, đầy nét non tơ, nhưng hành động cùng tiếng rao phải nói là thuần thục vô cùng.

Bỗng trong đám đông có một tên trung niên nhìn mặt là biết chuyên đóng vai phụ lên tiếng :

_ Hồi sáng ta đưa lão bà đi đẻ, ngang qua đây nghe thấy tiểu cô nương ngươi nói là còn 30 vé, bây giờ lão bà ta đẻ xong rồi, ta đi về vẫn nghe rao là 30. Vậy chẳng phải nói mấy tấm vé này là vé ế hay sao. Nói thật đi tiểu cô nương, có phải là ngươi đang quá khoa trương hay không.?

Gương mặt của tên vai phụ quả có chút thành thật, đám đông bị giọng rao của tiểu cô nương kéo tới bắt đầu chụm đầu xôn xao.

Tên kia thấy thế lại càng cao giọng hơn :

_ Mua vé ế cũng không sao, tỷ tỷ ở nhà của ta cũng ế. Nhưng lỡ buổi trừ tà không được như cô nói, vậy đã làm mất thời gian của mọi người rồi, chẳng phải bọn ta bỏ tiền mua cục tức hay sao. Nói đi tiểu cô nương, tuổi còn trẻ nên sống trung thực một chút. Đừng khiến cho người khác có cảm giác buồn cho thế hệ hôm nay.

" Không ổn ". Tiểu cô nương liếc xéo một cái, tên mặt tàn này thì cô xa lạ gì, chính là tên cu li lâu la gác cổng ban đêm của Hoang Lạc lâu, tên này bình thường ban ngày là giảng sư văn học lãng mạn phương tây, tối nay Hoang Lạc lâu mở hội khoe gái thường niên , chắc chắn đã sắp xếp thả tên mặt tàn này ra, đi khủng bố dạo một vòng mấy chỗ làm ăn chân chính khác, đúng là cạnh tranh không lành mạnh mà.

Quả nhiên, tên kia lại nói tiếp :

_ Hây da, ta nói này, ma cỏ thì đầy đường, nhà ai chẳng nuôi một hai con. Cỏ cây cũng có tình, sống lâu có tình cảm, nay bỏ tiền vào xem người ta đánh ma chẳng phải đã tự khiến mình đau lòng hay sao. (Lắc đầu tiếc hận) Hay là thế này, hôm nay ngày đẹp, mây bay nhè nhẹ, gió hiu hiu, đúng là hữu tình. Chúng hãy cùng nhau làm việc hữu tình đi.

Được trớn ca thì hắn hát luôn :

_ Ta nghe nói tối nay có đại hội mỹ nhân ở Hoang Lạc lâu, chủ đề vô cùng mê mộng, chính là " Trinh trắng lại về " ( ánh mắt lâm ly) . ôi trinh trắng lại về, vừa nghe đã thấy lòng ngập tràn thi vị rồi, ( ngâm thơ) quên sao cái cảm giác đó, mà ngày đầu ta đã trao nhau. ( vỗ tay cái bốp) quyết định vậy đi, sẵn ta cũng có người quen ở đó, mọi người ở đây cứ đi theo ta, nói một câu quân tử, giảm hai phần tiền vé vào cửa cho mỗi người. Đi theo ta.

Đúng là đẳng cấp của một nhà nghiên cứu văn học lãng mạn thâm niên, từng lời nói ra đã thấm sâu vào đũng quần của công chúng, mọi người ngay lập tức không dấu nổi sự rạo rực, hò reo kéo nhau đi. Có chiên cá cũng không lật mặt nhanh đến như vậy.

" Khốn kiếp ", ánh mắt của tiểu cô nương ngập tràn lửa hận, lại nghĩ đến việc mấy bữa trước vừa bị tên thầy giáo mặt tàn kia cho điểm kém bài luận, thật mà có cầm theo thuốc nhỏ mắt laze, hôm nay chết không chỉ vài người.

Cầm cái loa rung rung trên tay, cô không nói gì được, cũng phải, trò sao hơn được thầy. Ra ngoài làm ăn, lâu lâu gặp sao quả tạ như thế này, coi như gặp hạn, muốn tránh cũng không tránh được.

Còn tên trung niên mặt tàn kia không biết kiếm đâu ra cái cờ, bên trên ghi rõ ba chữ Hoang Lạc Lâu được thêu bằng chỉ kim tuyến. Tay phất phất cờ, miệng miêu tả không ngừng, ai không biết còn tưởng hướng dẫn viên du lịch đang dắt tua.

Lúc tiểu cô nương đang định buông xuôi thì sự tình có biến.

Trên bầu trời của hí trường mây đen bỗng cuồn cuộn tầng tầng, gió từ bốn phương bị hút về, tâm của sân khấu nơi tiểu cô nương đang đứng trở thành đỉnh phễu. Bụi mù khắp nơi xung quanh nổi lên, mũ nón bị cuốn vào cơn lốc, tóc tai nam thanh nữ tú rối bời. Bầu trời sa xẩm tối sầm lại.

Đỉnh điểm là khi xuất hiện tia chớp, tiếng sấm như búa đấm thẳng vào tai của người nghe. Rồi một tia chớp từ tầng mây đen đánh thẳng xuống mặt đất nơi cách sân khấu chưa tới ba bước chân. Tạo ra một hố sâu hơn nửa sải tay, đất đá văng tứ tung, bay thẳng vào đám người kia không thương tiếc.

Á á á....giọng của một cô nương nào đó hét lên thất thanh, kéo theo một hồi hệ lụy rối loạn, nháo nhào. Phải nói là...gà bay chó chạy.

Không dừng ở đó.

Một cái đỉnh cũ kỹ to hơn thân người một chút bỗng lăng không xuất hiện trên sân khấu.

Một tiếng ' cheeeeeeng'. Hình như có gì đó bên trong vừa đánh vào nắp đỉnh.

Mọi việc sảy ra quá đột ngột, không hề báo trước.

Im lặng, tất cả im lặng, gió cũng dừng, mọi ánh mắt đều hướng về cái đỉnh đang quay không ngừng trên sân khấu, bên cạnh là một thiếu nữ đang rung lẩy bẩy gương mặt muốn bao nhiêu hoảng sợ thì có bấy nhiêu.

Từ bên trên nắp đỉnh, một làn khói đen nhè nhẹ thoát ra, chầm chậm.

Ánh mắt mọi người nhíu lại, mồm miệng há hốc, cố nhìn cho rõ xem thứ đang thoát ra đó là gì.

Dưới tầng mây đen lơ lửng, hai đốm đen sâu hoắm xuất hiện, chớp chớp. Chính là một đôi mắt, mọi người bị hấp dẫn bởi đôi mắt đó.

Rồi khi đôi mắt đó mở ra, mọi người mới biết là họ đã sai rồi, tại sao lúc đầu không bỏ chạy ngay đi chứ.

_ Ma sát tha la, chính là l..à ...là ma sát ..tha la.

Ai đó vừa hét lên. Những người khác nghe thấy, nghe một lần là nín luôn. Đầu gối ai nấy rung như cần trúc, răng lưỡi đơ lại. Trong đám đông, có người da đen kia từ Phi đại lục qua đây hành nghề trai đứng đường, nhưng bây giờ rất khó nhận ra gốc gác của hắn, chính là vì gương mặt đã chuyển qua màu xanh.

Dành cho những ai chưa biết, ma sát tha la là tên thường gọi của một loại ma, : do oán khí của nhiều quỷ la sát bị giết chết mà tạo thành. La sát quỷ là một trong những loại quỷ cơ bản thường gặp nhất của quỷ giới. Nếu có một hai con la sát quỷ bị giết, oán khí phiêu phật một chút sẽ bị âm khí, dương khí đánh tan, nuốt chửng. Giỏi lắm thì kiếm được vài oan hồn làm thức ăn, tạo thành lửa ma trơi, dù vậy sớm muộn gì cũng phải tan biến.

Nhưng nếu có một cuộc thảm sát diễn ra, vài trăm, thậm chí là vài ngàn, ghê hơn là vài chục ngàn la sát quỷ bị giết cùng một lúc, đám oán quỷ hồn đó tự cắn nuốt lẫn nhau, rồi may mắn cắn nuốt được thêm linh hồn của những sinh vật khác có linh trí, ví dụ như nhân hồn, yêu hồn .... Khi đó, ma sát tha la được sinh ra.

Vì điều đó, ma sát tha la gần như chỉ được sinh ra trong đại chiến của các giới.

Ma sát tha la là thứ ăn tạp mà sinh linh giới nào cũng ghét. Trâu bò lợn gà,người ma quỷ thần, yêu linh hồn quái, chỉ cần có sự sống ,hay có nhục thể đều sẽ là miếng mồi ngon của ma sát tha la. Một thứ ăn là... không ngừng.

Nhiều chuyện một chút, có một chuyện mà mọi người chỉ dám nói nhỏ to xì xầm , nghe nói vua của yêu linh giới đương nhiệm , trước đây chính là một con ma sát tha la nổi tiếng, do cắn nuốt quá nhiều mà tiến hóa thành.

Đang yên đang lành, tự nhiên lòi ra một con ma sát tha la, ai mà còn giữ được bình tĩnh , đủ để có thể tùy ý thu phóng nước tiểu trong quần, cũng coi như là hảo hán.

Con ma sát tha la này coi như đã thành hình, có thể nhìn thấy rất rõ mắt miệng răng lổm chổm sắt nhọn, cùng đôi tay gai vuốt của nó, tất cả dính trên một chùm khí đen chập chờn, chính là cái bụng không đáy nổi tiếng .

Một con ma sát tha la khi mà bắt đầu cắn nuốt, thì nhục thể không nên dùng số lượng một hai để tính, không hiệu quả, dùng đơn vị tấn sẽ nhanh và kịp tiến độ hơn.

Nơi nào cũng có anh hùng, khi mọi người đã thấy trước bi kịch của mình thì vị cứu tinh của chúng ta đã xuất hiện.

Từ phía sau đám người, một bóng dáng to lớn đứng lên, rống một tiếng vang động. Ngay lập tức lấy được sự chú ý của tất cả , đặc biệt là từ con ma sát tha la.

Một giọng thiếu nhi vui mừng vang lên :

_ Hay quá đại ca đầu trâu.

Đúng là vậy, người vừa rống chính là binh sĩ canh cửa đầu trâu của âm phủ, có lẽ đang trong đợt nghỉ phép nên tranh thủ lên nhân giới để mua lẻ hàng lậu về bán lấy phần trăm, nhìn cái túi đang đeo trên lưng là biết.

Mọi người theo phản xạ nhìn quanh tìm kiếm, bởi binh lính các loại của âm phủ rất nhiều, nhưng luôn phân theo cặp một một, có đầu trâu thì phải có mặt ngựa , tạo thành tiểu đội, nổi tiếng là cùng tiến cùng lui, ăn chung ngủ chung, làm chung nghỉ chung, thỉnh thoảng cũng có tắm chung. Chính vì điều đó nên thỉnh thoảng đã tạo ra những chuyện tình rất chi là oan nghiệt.

Quả nhiên không làm mọi người thất vọng, từ phía bên kia của đám đông, một tiếng hí dài kéo lên tới tận trời cao, không ai khác, chính là anh hùng mặt ngựa của chúng ta.

Đám đông như người chết trôi vớ được tấm bè, đã có người bắt đầu bình tĩnh xả ra, mùi kia lúc thường ngai ngái nhưng bây giờ lại ngửi rất thoải mái. Nên gọi là sảng khoái vỡ òa.

Mọi người một lần nữa được chứng kiến sự tinh anh của tinh binh đến từ âm tào địa phủ, đầu trâu mặt ngựa, cả hai hành động ăn ý nhịp nhàng.

Tiến lên phía trước một bước, nhìn thẳng vào đôi mắt tàn ác của ma sát tha la. Dậm mạnh chân xuống nền đường tạo thế tấn, ném tay nải trên lưng xuống ,đồ đạc bay tung tóe nhưng vẫn giữ mắt nhìn thẳng (p/s: hồi nãy nói không sai, quả nhiên toàn hàng lậu, đã vậy còn có hàng nóng , ví dụ như có mấy trăm đĩa tác phẩm điện ảnh kinh điển vốn bị cấm dưới địa ngục như ' mã ơi em yêu anh' ' trâu chó một mối tình ' lộng lẫy nhất là các mẫu nội y size lớn dành cho các sinh vật có nhiều vú, bay phất phơ như lá thu.)

Cùng lúc cả hai rút vũ khí tùy thân ra, một đao lớn một rìu lớn . Tiếp tục cùng hống lên một tiếng thật to, phóng thẳng đao và rìu về phía ma sát tha la. Cuồng phong vũ bão. Khí thế không gì bì kịp, động tác gấp gãy dứt khoát, tranh vẽ truyền thần thì cũng chỉ đến mức đó mà thôi.

Tiếng xé gió bay đi hướng về phía ma sát tha la.

Keng keng, hai tay ma sát tha la chụp lưỡi của hai món vũ khí, chưa tới một giây, bóp vụn ra thành từng mảnh. Tiếng kim loại rơi xuống sàn sân khấu lộp độp làm người nghe cảm thấy lạnh lòng.

Không sao, cao thủ ra chiêu, đòn đầu chỉ là thăm dò, mọi người lại đưa mắt nhìn về phía đầu trâu mặt ngựa.

Tại nơi đó, nay chỉ có bụi mù. Hai anh ấy đang vừa chạy vừa rống ở một nơi xa, rất xa. Cái này trong võ học người ta gọi là kim thiền thoát xác, còn dân ta thì gọi là mạnh thằng nào, thằng đó chạy.

Mọi người, ruột già teo réo, họ mới nhận ra được một điều, đã chết trôi thì cần quái gì tới bè.

Còn ma sát tha la, nói ra sợ bạn không không tin, mặt nó ngu thấy rõ.

Bị chọc tức, ma sát tha la rống lên, khiến đám người kia một lần nữa nhận ra tình cảnh vực thẳm trước mắt. Chỉ tùy tiện âm khí bay ra từ miệng của nó, đã khiến mọi người thần sắc suy kiệt, dương khí héo rũ, sức sống như cát khô trôi qua kẽ tay.

Không còn ai có sức la hét, rên cũng không có, họ như chuột con bị thôi miên bởi đôi mắt hổ mang, chỉ có thể đưa đầu chịu chết.

Bỗng,

Một lần nữa, bỗng,

Tèn ten ten ten.....tèn tén tèn ten

Từ trên trời vang xuống một khúc nhạc hào hùng, khiến tất cả ở bên dưới phải đưa mắt nhìn lên.

Trên bầu trời, thất thải quang mang xuất hiện, ánh sáng chiếu thẳng từng cột sáng rọi xuống mặt đất, đánh không thương tiếc vào tầng mây u ám kia.

_ Yêu nghiệt phương nào , dám náo loạn nhân gian, có ta ở đây, còn không mau chịu trói.

Giọng nói vang vọng như thần thánh giáng trần. Từ trên trời xuất hiện một lão tiên nhân, râu dài đạo mạo, tóc trắng búi cột gọn gàng, áo bào hoa lệ lấp lánh bay phất phơ, tay trái cầm phất trần, tay phải cầm mộc kiếm. Gương mặt đường đường chính khí lẫm liệt, ánh mắt thông thiên chiếu rọi nhân gian, phía sau lưng là vầng hào quang rực rỡ, trong quang mang còn thấy rõ kinh văn từng chữ từng chữ bay ra, người đó từ từ hạ xuống, nhìn ma sát tha la như nhìn một con giun con dế.

_ Tiên nhân, chính là tiên nhân...

Mọi người hò reo.

Gương mặt của lão giả kia có vẻ không vui, đúng lúc này tiểu cô nương nãy giờ co rúm trên sân khấu cầm loa hét lớn :

_ Tiên nhân ,cái gì mà tiên nhân. Đây chính là đại sư Tâm Vô Thẳng của chúng ta, đại sư chính là người có pháp lực vô biên, đạo hạnh đã vượt xa khỏi thập giới, trên uống trà với ngọc hoàng, dưới đánh cờ với ma vương, cùng thần phật thượng đế đàm đạo chuyện chúng sinh, đại sư Tâm Vô Thẳng chính là người đã đạt đến đẳng cấp của sáng thế thần nhân. Chính là cứu sinh của địa cầu, là thông thiên chi nhân, là niềm tự hào đáng tôn kính của chúng ta. Dùng hai chữ tiên nhân để gọi ngài chính là xúc phạm, nhưng may mắn cho các ngươi, đại sư chính có tấm lòng vô lượng hải hà, khoan dung với trời đất, nên cho phép các ngươi dùng danh hào khiêm tốn nhất để gọi, hãy gọi đi, đại sư Tâm Vô Thẳng, đại sư Tâm Vô Thẳng Thẳng Thẳng Thẳng Thẳng...

Nín nhịn được bộc phát, phải nói sức kêu gọi của tiểu cô nương thật khiến người ta ngưỡng mộ. Đám đông nhiệt tình hưởng ứng :

_ Đại sư Tâm Vô Thẳng, đại sư Tâm Vô Thẳng...

Lúc này thì con ma tha la sát tỏ vẻ vô cùng hoảng sợ, đám mây đen trên đầu nó đã bị đánh tan tác, nó rít lên the thé, giống như bị ai bóp nghẹt ở cổ, đôi mắt nhìn xung quanh như tìm đường thoát, nhưng cột ánh sáng kia nó không cách nào phá được, chó cùng thì dứt dậu, nó quyết định nhào tới, giương móng vuốt thẳng về phía đại sư Tâm Vô Thẳng.

Khí thế của con ma tha la sát là đám người kia ồ lên sợ hãi.

Còn đại sư Tâm Vô Thẳng thì khí độ bất phàm, đến lúc này vẫn không thèm nhìn con ma tha la sát đến nửa con mắt, chỉ khoan thai chầm chậm đưa hai ngón tay chỉ thiên, miệng lẩm bẩm chú văn, cuối cùng hất phất trần một cái.

Một cái lưới bát giác lóng lánh màu vàng đầy chú văn xuất hiện, quấn lấy con ma tha la sát.

Con ma tha la sát giãy giụa, kêu gào, nhưng không có cách nào thoát khỏi được tấm lưới. Càng quẩy càng mạnh, âm thanh phát ra càng đáng sợ. Cảnh tượng đúng là khiến người kinh hãi.

Đại sư Tâm Vô Thẳng chầm chậm hạ thấp, ánh mắt đượm buồn, giọng nói trầm ấm nhưng vang vọng :

_ Thiên địa có đức hiếu sinh, dù là ma hay người thì chỉ cần tồn tại, sẽ có số phận của mình. Không thể nói trời đất có một sinh linh như ma tha la sát ngươi là đúng hay sai, chỉ có thể trách ngươi vượt quá phận của mình, gây rối tại nhân gian. Hôm nay ngươi gặp được ta cũng coi như một hồi nhân duyên, để ta hóa độ cho ngươi vậy.

Nói rồi đại sư Tâm Vô Thẳng rút mộc kiếm ra, giương thẳng trước mặt, tay kia vẽ bùa lên thân kiếm, rồi chầm chậm đâm vào bên trong lưới.

Thân ảnh tăm tối của ma tha la sát mờ dần, đám mây đen kia cũng biến mất. Đại sư thu lưới lại, lúc này trước mặt mọi mọi người chỉ còn một bong bóng trắng trong suốt, nó lơ lửng bay lên trời, rồi tan biến.

Một tiếng ngân vang trong suốt . Không khí như sương mai, ánh nắng chiếu rọi ấm áp, mọi người cảm thấy rõ sự thanh tẩy diễn ra vừa rồi, tự nhiên lòng thanh thản.

Không ai bảo ai, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, trên mặt mỗi người đều ngập tràn nụ cười, xen kẽ giọt nước mắt đầy cảm xúc, cảm giác nửa chân gửi ở quỷ môn quan vừa rồi thật không dễ chịu.

Đại sư Tâm Vô Thẳng bay xuống đứng trên sân khấu, bình thản nhận sự ca ngợi của mọi người. Tiểu cô nương đứng bên cạnh lúc này trở thành ngọc nữ, bộ dáng vô cùng dịu dàng, thanh khiết.

Đợi đám đông bớt đi sự phấn khích, đại sư Tâm Vô Thẳng chầm chậm cất lời :

_ Ta ngao du thiên hạ, tạo phúc cho chúng sinh. Gần đây lúc dự tiệc bàn đào của Thiên mẫu nương nương, có gặp qua Thái Cổ chân nhân, y có việc nhờ cậy ta, chính là liên quan đến chiếc đỉnh này.

Đại sư Tâm Vô Thẳng xòe lòng bàn tay, cái đỉnh đang quay kia thu nhỏ lại, bay vào lòng.

_ Cái đỉnh được tạo thành từ thần thạch mà năm xưa Nữ Oa nương nương luyện đá để vá trời, có tên gọi là Thiên Ngục Trấn Ma Đỉnh chuyên dùng để trấn áp tà ma ngạo quỷ. 500 năm trước, tại hồi đại chiến chư giới, Thích Đạo Chân đại sư đã dùng nó để hàng ma phục yêu, tạo phúc cho chúng sinh, nhờ đó đắc đạo thành phật. Từ đó chiếc đỉnh được hậu thế chôn ở chân núi Tàng Kinh tự, là thánh địa phật môn, hy vọng có thể ngày ngày dùng kinh phật để độ hóa.

Không ngờ.! Yêu nghiệt quen tính, theo thời gian lại càng dấn sâu vào tà đạo, không ngừng rục rịch muốn thoát ra , các cao tăng ở Tàng King tự đành phải nhờ thiên giới giúp đỡ. Nhưng thiên giới không có ai làm được, nên mới phải nhờ đến ta.

Đừng nhìn đỉnh này nhỏ mà coi thường, hai chữ lợi hại cũng chưa đủ nói về nó đâu. Thiên Ngục Trấn Ma Đỉnh có bảy bảy bốn chín tầng, mỗi tầng lại giam giữ yêu vật càng thêm lợi hại. Con ma tha la sát vừa rồi, không đáng xếp ở tầng thứ nhất.

Hôm nay. ( giọng của đại sư nghiêm nghị hơn). Ta mở đại hội khai đỉnh, chính để thanh tẩy lũ yêu ma bên trong . Việc này chính là đại phúc, cho các ngươi vào xem, chính là cho các ngươi cơ hội tăng thêm phúc phần, hưởng lây thiện quả, từ đó để đức cho con cháu mai sau.

(Trừng mắt ) vậy mà có người dám hồ ngôn loạn ngữ, xuyên tạc tấm lòng của ta. Được, đã vậy ta mang đỉnh lên Thiên Sơn, khai đỉnh một mình.

Nói rồi đại sư Tâm Vô Thẳng phất tay, tỏ ý quay đi.

Mọi người chưa kịp nói gì thì tiểu nha đầu bên cạnh ngay lập tức quỳ xuống, giọng khẩn khoản :

_ Xin đại sư đừng giận, mọi người vô cùng kính phục công đức vô lượng của đại sư, ai ai cũng một lòng hướng đến . có chăng chỉ là do có người xấu rắp tâm xúi giục . chính là tên mặt tàn kia.

Thẳng theo hướng ngón tay tiểu cô nương chỉ, đám đông giãn ra, đứng ở giữa chính là tên giảng sư kiêm ma cô tay vẫn đang cầm cờ của Hoang Lạc lâu.

Tên đó đứng ở giữa, xung quanh ngập tràn những ánh mắt căm ghét. Có những người vừa rồi bá vai choàng cổ với hắn, bây giờ chỉ hận là không thể cởi giày ném vào mặt hắn ngay được. Có lẽ lúc này chỉ cần có người ho một tiếng, đám đông sẽ bạo nộ ngay, khi không ra đường gặp quỷ, không có ai tâm trạng tốt hết.

Người phi thường là trong những lúc bất thường sẽ làm được những việc phi thường, tên kia nói chậm, truyền âm rõ từng chữ , người ngoài sẽ không nghe được :

_ Nha đầu kia, khỏi phải học bài, A cộng, từ đây đến cuối học kỳ.

Hí, tiểu cô nương cười toe toét, nhìn lên đại sư nghiêm nghị đang chầm chậm lắc đầu quay lưng .

Tên kia cắn răng :

_ Được, coi như hôm ta thua, một giá một, phòng VIP Hoang Lạc lâu bao ba ngày, giảm nửa giá tiền rượu, tiền mồi với gái thì không đổi. Hừ, ta đã xuống nước, làm người đừng ép nhau quá.

Mặt của tiểu cô nương nhăn lại, cái mũi hếch hếch, nhìn lên thì lại thấy đại sư cười toe toét.

Thấy ổn, giá đã thành giao. Tên kia thì liền quỳ xuống đóng cho trọn vai, làm bậc thang cho người ta đi xuống :

_ Đại sư, tiện dân ngu muội, chỉ là hạng vô học, nói bậy mấy câu, là tiện dân sai, là tiện dân có lỗi, xin đại sư tha thứ, hu hu hu hu.

Đám người kia thấy người ta thật tình như vậy cũng có chút cảm thông, cũng bắt chước quỳ lạy khấu đầu năn nỉ.

Cuối cùng đại sư quay người, giọng vô cùng hòa ái :

_ Ta làm sao không hiểu tấm lòng của các ngươi, thôi đứng dậy cả đi. Tối nay hãy tới đây để cùng ta chia sẻ cái công đức này. Ta chỉ muốn các ngươi nhớ một việc, đó chính là, : việc tạo phúc, dù giá nào cũng phải làm, cho dù giá có gấp năm, gấp mười, thì cũng phải làm.

Câu nói vừa dứt, người đầu tiên gật đầu chính là tiểu cô nương kia, gương mặt sáng sủa như vậy, đương nhiên nghe một phải hiểu mười.

Đại sư Tâm Vô Thẳng phẩy phất trần, toàn thân tan biến trong một làn khói mỏng. Ngay lập tức đám người kia bu vô miệng kêu gào đòi mua vé, giá nào cũng phải mua. Bởi vì số lượng có hạn.

Giá vé thêm một con số không cũng chẳng là gì, có người còn mua nhiều vé để tích thêm công đức. Vấn đề là vé chỉ có 30 tấm, sau khi bán hết mấy trăm vé thì nó vẫn còn ba mươi tấm, thật khiến mọi vui vẻ không thôi. Phép lạ dạo này, đâu đâu cũng thấy.

....

...

Một lát sau. Sau khi đếm xong số tiền thu nhập vượt trội.

_ Gia gia, gia gia là số một, trình độ diễn xuất của gia gia đúng là xuất quỷ nhập thần, con mà không biết trước chắc cũng phải tin sái cổ, đúng gừng càng già càng cay, người càng già càng xảo quyệt.

_ Ừ, ừ, Lệ nhi ngoan, y, ..cái gì mà xảo quyệt. Không biết thì đừng có bày đặt nói, phải nói là người càng già công lực càng cao thâm.

_ Phải, phải, gia gia cao thâm, gia gia là số một.

Ừm ,ưng...tiếng đằng hắng phát ra từ bên cạnh, ngay lập tức tiểu cô nương kia sà vào :

_ Sát quỷ bá bá, bá bá hôm nay diễn phải nói là tuyệt vời. Lúc hai tên đầu trâu mặt ngựa kia xuất hiện, con thật sợ muốn đứng tim. Cũng may là đạo hạnh bá bá hơn người, chỉ một chiêu đã dọa bọn họ chạy mất dép.

_ Ha ha ha ha.

Ma tha la sát vừa rồi lúc này lại biến thành hình một trung niên nhân gầy gò, ria mép cá trê, chỉ có đôi mắt nguyên thủy màu đen là không đổi được, nên phải đeo cặp kính tối màu để che đi.

_ Chỉ là hai tên gác cổng nhãi nhép, ăn thua gì với bá bá chứ. Năm xưa tới diêm vương còn phải một hai xưng huynh gọi đệ với bá bá, ha ha ha, bọn chúng mà chậm chân một chút, thì bây giờ ta đã có áo khoác da mới rồi đó. Ha ha ha.

Tiểu cô nương bĩu môi, lẩm bẩm ' bá bá diễn sâu quá rồi đó '.

_ Nói cái gì đó nha đầu?

_ Con có nói gì đâu, chỉ là con bực mình tên giảng sư kia, đây không phải lần đầu hắn tới chọc gậy bánh xe.

_ Thôi thôi, bỏ qua đi. - vị ' đại sư ' nói. Đều là kiếm cơm cả, ai cũng phải làm việc của mình, hắn làm không tốt thì cũng sẽ có người phạt hắn thôi. Ngày nào cũng gặp mặt, bỏ qua được thì cứ bỏ qua đi, với lại không phải con cũng kiếm được lợi rồi sao.

Mặt la lị kia tí tửng. Hí hí hí, vậy là khỏi phải chép tài liệu môn đó nữa, tập trung chép cho môn khác. Rồi bỗng cô nương Lệ nhi kia chống nạnh :

_ Đừng nói với con là bá bá với gia gia thật định vào Hoang Lạc lâu đó nha. Con không thích đâu, tiền kiếm được bao nhiêu cũng đổ vào đó hết, con không hiểu, nơi đó có gì tốt chứ.

Ma la sát quỷ đứng dậy, lẫm liệt :

_ Nơi đó đương nhiên là không có gì tốt, chính vì vậy nên chúng ta mới phải đến đó, mục đích của chúng ta vô cùng cao đẹp, chính là để xoa dịu tâm hồn cho mấy cô nương xinh đẹp đó, khiến họ cảm thấy mình tốt hơn, thỉnh thoảng gần nhau một chút, sẽ thấy ấm áp hơn . Việc này con nít như con không hiểu được đâu.

Nhìn sang lại thấy gia gia gật gù tán thành, cái đầu của Lệ nhi thật muốn to ra, lại tiếp tục lẩm bẩm : " phải nói là người càng già càng háo sắc mới đúng ".

Để mặt hai ông già tự luyến, Lệ nhi mân mê cái đỉnh đạo cụ làm ăn.

_ Cái đỉnh này có phải đồ cổ không ?, gia gia, bá bá.

Tâm Vô Thẳng gia gia vẫn đang vui vẻ, tiện nói :

_ Lần đó ta đi đánh mạc chược, lại trúng ngày nhân phẩm bộc phát, thắng hết tiền của đám lừa trọc, bọn chúng đem cái đỉnh ra để chuộc lại mấy cái y bát, để còn xin ăn dọc đường. Ta thấy tội nên mới đồng ý, không ngờ hôm nay đem ra sài lại hiệu quả đến như vậy, ai nói bọn đầu trọc không biết sài đồ tốt chứ.

Quỷ bá bá phụ họa theo.:

_ Có lần đệ đánh tên la hán kia, lúc lột cà sa của hắn, huynh biết có gì trong đó hay không, toàn thịt chó loại một sấy khô, lại có nước chấm nữa chứ. Ai nói bọn đó khổ hạnh, riêng đệ thì đệ không tin đâu.

Dò trúng đài, người gia gia kia nói tiếp :

_ Nói đâu xa, Hoang Lạc lâu kia kìa, lần nào có đợt gái mới xuất chuồng, bọn nào bỏ giá cao nhất, toàn là bọn đầu trọc đó không đấy.

...

...

Á, Lệ nhi bỗng kêu khẽ một tiếng, thì ra nắp của cái đỉnh có điểm nhọn, đâm vào tay Lệ nhi làm chảy ra một giọt máu.

Hai vị kia thì vẫn đang hăng say lên án đám đầu trọc giành gái , thù sâu như biển, nên không chú ý.

Chuyện cũng không có gì nên Lệ nhi đặt lại cái đỉnh xuống bàn, quay ra chỗ túi tiền, định cất vào tủ. Lúc này cô mới phát hiện chỗ tiền đã vơi đi một lượng rất lớn, còn mặt của hai vị kia thì tỉnh như ruồi. Sự ồn ào trong nhà lại bắt đầu.

Trong âm thầm, cái đỉnh kia sáng một vòng lập lòe từ trên xuống dưới. Năm chữ Thiên Ngục Trấn Ma Đỉnh đảo một vòng, cuối cùng hợp lại, tạo thành chữ Ngục Trấn Thiên Ma Đỉnh.

Đúng lúc này, tại một nơi hoang phế cách đó mấy khu, là nơi người ta tới để tống khứ rác rưởi, cũng là nơi người khác tới đào rác rưởi lên để ăn. Trong một căn nhà hoang xập xệ, ngập tràn vỏ bia rượu lăn lóc, hộp thức ăn ôi mốc, một người tuổi xấp xỉ hai mấy ba mươi, tóc tai bù xù, mặt mũi nhem nhuốc bỗng mở mắt. Đôi mắt đó quá sáng, không hợp với tất cả mọi thứ xung quanh, người đó nghiêm trọng thốt lên hai chữ : " không tốt ".

Bạn đang đọc Bán Dạ Tản Bút sáng tác bởi Trươnglangvuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trươnglangvuong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.