Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con đường đã được tìm ra

Phiên bản Dịch · 667 chữ

Nhà ăn của Đại học Thiên Thủy có nhiều người dùng bữa nhất là ở tầng 1 và tầng 2, diện tích ít nhất cũng gấp đôi tầng 3. Hiện nay sinh viên khá lười, nên thường chỉ ăn ở tầng 1 và tầng 2. Chỉ khi nào hết chỗ thì mới lên tầng 3 dùng bữa.

Vừa vặn lúc này đang là giờ học, tầng ba hầu như không có người, Đường Thiên chỉ gặp phải mười mấy cái tang thi. Nhưng lầu hai thì không giống vậy, theo thời gian sắp đến tiết học, chỗ trống ở đây rất nhiều, nên đa số học sinh sẽ lựa chọn lúc này lầu một cùng lầu hai ăn cơm, cho nên thời điểm khi tan học, nơi này đặc biệt nhiều tang thi.

“Cứu, ai cứu chúng ta với…”.

Lúc Đường Thiên đang quan sát tầng hai, tiếng kêu cứu lại từ đâu đó trên tầng truyền đến, lần này Đường Thiên nghe rõ ràng, lập tức khóa mục tiêu vào căn phòng riêng ở tầng hai. Bởi vì cánh cửa đầy tang thi, mà tiếng kêu cứu cũng từ nơi đó truyền ra, Đường Thiên sau khi cẩn thận lắng nghe, cũng phát hiện trong phòng riêng khác cũng có tiếng khóc yếu ớt, nhưng không có giống như tiếng người trong phòng riêng kia.

"Đây không phải là tìm đến cái chết sao? Lũ tang thi rất mẫn cảm với âm thanh nên sẽ biết bọn họ ở bên trong." Về điều này, Đường Thiên tỏ ra khinh thường người đang la hét.

"Có nhiều tang thi như vậy, hắn phải làm sao bây giờ?" Đường Thiên thầm nghĩ.

Hắn không sợ một hai con, chủ yếu là bởi vì u linh thích khách, một hai con tang thi tới đây thì chỉ tặng điểm kinh nghiệm thôi, nhưng toàn bộ sảnh tầng hai có mấy trăm tang thi, Đường Thiên cùng u linh thích khách có nguy cơ bị xé thành từng mảnh.

Trong cơn tuyệt vọng, Đường Thiên không còn cách nào khác đành phải lui lên lầu ba, ngồi trên ghế cố gắng tìm đường. Sau khi cẩn thận xem xét tất cả các tình huống của mình, Đường Thiên phát hiện ra rằng bởi vì mình đã gϊếŧ hai tang thi ở tầng ba, nên chỉ còn lại 20 điểm kinh nghiệm là có thể thăng cấp.

Chợt mắt hắn sáng lên, hắn nghĩ ra cách rồi. Bằng cách này, các tang thi ở tầng dưới có thể bị tiêu diệt và mình có thể thăng cấp rồi.

Vừa nghĩ tới đó, Đường Thiên lập tức dời chỗ ngồi trên lầu ba, chặn cầu thang lại, chỉ để lại một lối đi chỉ một người đi qua, để đảm bảo lối đi không bị tang thi tràn ngập, Đường Thiên tổng cộng di chuyển mấy chục cái bàn chắn cầu thang.

Sau khi đầu này bị chặn lại, Đường Thiên đã di chuyển mấy chục cái bàn để phong tỏa đầu kia, đề phòng tang thi từ cầu thang bên kia chạy lên cắt đứt đường đi của chính mình, đường quay về của chính mình cũng bị cắt đứt. Lúc phong tỏa hành lang, hắn cố ý để lại một cái lỗ cho một người chui qua, chỉ có nhấc hai cái bàn mới có thể an toàn đi qua.

Đường Thiên mất gần một giờ mới làm xong tất cả những thứ này, cho dù thể chất của hắn đã tăng lên một cấp, nhưng hắn vẫn cảm thấy mệt như chó chết, cuối cùng đành phải ngồi trên ghế thở hổn hển.

Tuy nhiên, nhìn thấy thành quả lao động của mình, Đường Thiên khá hài lòng.

Sau khi nghỉ ngơi, Đường Thiên nảy ra một ý tưởng, thu thập hơn chục cái bàn vào trong nhẫn trữ vật của mình, phòng khi không đánh bại được tang thi, có thể ném ra ngoài để chặn chúng lại.

Bạn đang đọc [Bản Dịch] Trò Chơi Ma Thần Tận Thế của Thạch Văn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranmytam1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.