Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 201: Bảo Vật Xuất Thế

Tiểu thuyết gốc · 1416 chữ

"Hồ Ly nữ chính là Cửu Vĩ Hồ Ly tạo ra, cho nên bảo vật thứ hai là có!' Thiên Thanh Mạn Chi mắt to: "Vậy vậy, nơi đây chính xác có bảo vật thứ hai?"

Thiên Sứ Thần cười nhẹ: "Ta có lừa ngươi qua, đây là ta thần lực quang minh nguyên tố cùng nàng cảm ứng, cho nên mới như vậy dễ dàng cảm ứng!"

Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, nàng bước nhẹ tới Vân Phàm Ca Ca bên cạnh, kéo tay Vân Phàm ca ca, đưa đầu nhỏ bên cạnh tai hắn.

Vân Hoàn hiếu kỳ, Thiên Thanh Mạn Chi sư muội đây là? Hắn đang hiếu kỳ, Mạn Chi môi đã gần sát hắn tai, môi đỏ nàng nói nhỏ: "Vân Phàm ca ca, chúng ta ngư ông đắc lợi!"

"Nhân lúc hai bên tranh nhau bảo vật xuất thế, chúng ta đoạt bảo vật thứ hai." Thiên Thanh Mạn Chi nói đến đây Vân Phàm quay đầu, ánh mắt nhìn nàng.

Bốn mắt nhìn nhau, Vân Phàm hỏi lại nắm chắc: "Ý ngươi là?" Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu: "Hồ Ly nữ không chỉ có một bảo vật xuất thế?"

"Mà còn có một kiện nữa, cũng sắp xuất thế! Đây là Thiên Sứ Thần nhắc nhở." Vân Phàm gật đầu, không có coi nàng lời nói dối là giả trang.

Thiên Sứ Thần nhắc nhở, nên chú ý. Vân Phàm gật đầu đa tạ.

Cách Vân phàm không xa, Lăng Thanh tứ tỷ muội, đứng dậy nhìn mây đen kéo đến cuồn cuộn, một vòng xoáy mây đen mang theo lôi kiếp.

Trời chuyển thành màu đen, thái dương thế nhưng vừa chiếu a. Lăng Thanh cười nhẹ: "Bảo vật là thứ gì đây, pháp bảo vũ khí, thiên giai a, ta nhìn qua đã minh bạch."

Dẫn đến như vậy kinh thiên động địa các thế lực khác đảm bảo đã biết được, Lăng Thanh biết được thêm là do là Tiên Đạo Tông cùng Ma Nữ Tông cho nên.

Không thế lực nào giám tranh cướp, sợ rằng chỉ có Hoa Quốc, Na Na ánh mắt sắc bén: "Đây là Hồ ly nữ xuất hiện bảo vật, vậy có phù hợp ta?"

Nàng hớn hở vui mừng, Cổ Nhược Ca khinh thường cười nó: "Ngươi nha, là mị hoặc, khống chế làm sao có thể cùng thủy nguyên tố đây!"

Băng Huyền lại cười: "Thủy nguyên tố, phù hợp ta băng nguyên tố, song thủy băng cực mạnh khống chế."

Lăng Liên bên cạnh, vẻ mặt hơi nhíu mày, còn nổi lên vẻ không cam lòng: "Các ngươi quên mất, chúng ta ở đây ta là thủy thuộc tính nguyên tố sao?"

Ba người giật mình quay đầu nhìn Lăng Liên, vẻ mặt tức giận, mấy người gắng gượng đều là giả trang cười.

Sư muội mất, quả nhiên mấy người. Không còn như trước vui đùa. Gắng gượng nụ cười nở ra mà thôi: "Lăng Liên sư tỷ, Sở Thiên Thiên cũng là màu xanh linh khí!"

"Muội ấy là thủy nguyên tố khống chế." mấy người cúi đầu: "Lục muội ra đi, chúng ta vẫn không thể quên được!"

Nhất là Lăng Thanh ánh mắt nàng khác biệt: "Là ta!" nàng chỉ nói ra hai câu, làm ánh mắt mấy tỷ muội nhìn nàng.

Các nàng không oán tránh sư tỷ, mà tiến tới ôm sư tỷ trong lòng, xoa xoa lưng nhỏ sư tỷ: "Lăng Thanh sư tỷ, không phải tại ngươi."

"Chúng ta tỷ muội, nguyện chết cùng nhau, cứu giúp tỷ muội cũng thường tình, quay về Tiên Đạo Tông chúng ta rời đi."

"Ta nhìn qua sách, nói qua, sáu vị thần có thể hồi sinh một người đã vẫn lạc, đây là quy tắc mà đại lục này không hề có!"

"Chúng ta tỷ muội ở đây, năm vị, mà không cần đến vị thứ hai. Sư tỷ ngươi là quang minh thuộc tính, chỉ cần ngươi đạt đến cực hạn, chúng ta cảnh giới thần."

"Có khả năng hồi sinh nàng." Cổ Nhược Ca nói, mang theo phần uẫn ức: "Quay về rời đi Tiên Đạo Tông, gắng gượng tu luyện, ngũ tỷ muội chúng ta, tự thân báo thù!"

Cổ Nhược Ca cắn chặt răng, nàng tóc đen nhánh, buộc sau lưng cài lấy bằng vàng trang trí, một hình cánh dài hoa.

Đầu ngước nhìn lên cao, mấy mù đen, nước mắt rơi xuống, vẻ mặt nàng ưu nhìn, đã không còn mà là một vị nữ tử.

Khóc dưới trời đêm lôi kiếp, Băng Huyền không biết nói ra sao, nàng thân là người tuyệt mỹ nhất trong tất cả tỷ muội, ngực lớn, ngực bình ổn là nàng trang.

Ngực lớn mà không làm gì cho lục muội, nàng thật vô dụng. Ai cũng oán tránh bản thân.

Không nói lên lời nào, dù lôi kiếp mạnh mẽ đánh xuống, xung quanh các nàng đệ tử canh gác không rời đi nơi bản thân canh gác.

Chỉ có đệ tử khác rời đi, đệ tử canh gác nhìn mấy người lắc đầu, thấy đi là lục vị quay lại chỉ có năm thật tàn khốc.

Nam đệ tử vừa bước đi thần tra nhìn mấy người cảm thán, bản thân nam đệ tử, hảo huynh đệ đã vẫn lạc.

Chính là vị đầu tiên bị hắc ám thi quỷ giết chết.

Lăng Thần hắn gần nhất nơi hồ, trước mắt hắn hồ nước lớn nước trong xanh, xoay nước thành một vòng, vòng xoáy nước, hút tất cả mọi thứ xuống dưới.

Lăng Thần hắn nhìn ra: "Sư tôn bảo vật, chính là một kiện vũ khí, còn là thủy nguyên tố thuộc tính!"

Sư tôn Lăng Thần gật đầu truyền âm: "Đáng tiếc, Lăng nhi ngươi không thể lấy được."

Lăng Thần gật đầu: "Đồ nhi minh bạch, đồ nhi bây giờ cảnh giới không cách nào tranh đoạt."

Lăng Thần sư tôn vuốt râu cười nhẹ, quả nhiên là ta đồ nhi, dần dần ngươi trí thông minh, cuối cùng ngươi cũng không phụ kỳ vọng của ta.

Lăng Thần hắn đang nhìn trước mắt, đạo sóng nước. Có mang theo một cột sáng màu xanh, bỗng nhiên thiên địa lung lay.

Lăng Thần hắn đứng không vững, nắm lấy hàng rào gỗ, Hoa Vũ. Lưu Vân ôm lấy hắn thân thể: "Lăng Thần, ngươi nắm chắc không thể buông tay."

Lăng Thần gật đầu, chúng đệ tử nhanh chóng kết thành đại trận, ngăn cản dòng nước xoáy hút lấy bản thân.

Ma Nữ Tông một phía khác, ít nữ đệ tử: "Chưởng môn có hay không, hoàn thành nha?" một vị ma tông nói ra.

Bên cạnh nàng nữ tử khác cười nhẹ: "Ta không có rõ, nhưng chưởng môn, đã nắm được đạo thủy thương thiên giai vũ khí, mới có thể làm ra kinh thiên động địa!"

Nữ đệ tử gật đầu.

Dưới Hồ Ly Nữ, bên trong mặt hồ nước, Tuyết Đông mặc chiến giáp che kín thân thể, nắm lấy đạo thương, nàng đứng trên tảng đá.

Bên trên là thủy thương cắm xuống, nàng linh khí truyền vào trong thủy thương, rút ra dần dần. Đạo thủy thương bị lung lay, nàng càng hưng phấn.

"Cuồi cùng cũng đến, ta ngày này ước muốn đạt được." Tuyết Đông cười nhẹ, nàng chờ mong rút ra thủy thương đã từ mấy ngàn năm trước.

Tuyết Đông cười haha: "Thủy thương, ngươi lên a." nàng tay phải nắm lấy thủy thương, kéo mạnh đứng trên tảng đá.

Mà thủy thưởng cắm xuống, nàng đưa thủy thưởng lên cao, trên mặt hồ nước xoáy nước dần dần ngừng lại.

Đạo linh khí từ trên cao đánh xuống, càng ngày càng tăng cao. Cỗ linh khí màu xanh hiển lộ, lôi kiếp từ trên cao càng đánh mạnh xuống.

"Bùm."

"Oanh."

Từng đạo lôi kiếp mạnh mẽ đánh xuống, Tuyết Đông bên dưới hồ nước, thấy được cuối cùng đạo linh khí xuyên đến đáy hồ nước.

Tuyết Đông một chân đạp nhẹ, thân ảnh nàng mặc chiến giáp bay lên trên đạo linh khí.

Chúng đệ tử Tiên Đạo Tông đang phòng hộ kết giới, thấy được mặt hồ nước không còn lung lay mới thở dài, thu hồi lại phòng hộ kết giới.

Bỗng nhiên một tiếng xuyên phá nước, chúng đệ tử ngước mắt nhìn. Thấy rõ ràng thân ảnh lơ lửng trên hư không.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.