Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 214: Hoa Vũ, Lưu Vân ra tay

Tiểu thuyết gốc · 1333 chữ

Vân Phàm thân ảnh bay đến gần nàng, bên dưới nàng là tỷ muội của nàng chưa có hoàn toàn bị lệ khí.

Thật ra là chưa thể hấp thu máu của nàng. Lăng Thanh tay thu hồi. Nhìn xuống tiểu tử trước mắt, nghiêng đầu Vân Phàm.

Ngươi tránh ra, ta lần này không muốn giết ngươi. Vân Phàm hắn bên dưới cúi thấp: "Tại hạ Vân Phàm, lúc trước có quen biết với cô nương."

Vân Phàm bên dưới thung lũng, hắn đứng trước tảng đá trên cao là Lăng Thanh , nàng y phục bay phấp phới thêm cùng vài màu đỏ lệ khí.

Vân Phàm thân ảnh cúi thấp người, hắn không cách nào ngăn cản nàng cả. Cho nên muốn cùng nàng giao thủ.

Lần cuối cùng, coi như xuyên qua huyền huyễn gặp phải thiên kiêu, khác biệt một trời một vực cùng với thiên mệnh chi tử não tàn.

Vân Phàm bỗng nhiên nhớ tới, thiên mệnh chi tử hắn gặp qua chưa bao giờ trang bức đánh mặt, chỉ là hơi máu liều.

Vân Phàm nghi ngờ nhân sinh, bản thân có hay không xuyên đến trong bộ tiểu thuyết nào không?

Thiên mệnh chi tử không não tàn, còn não to. Như vậy thiên mệnh chi tử, giống như vậy khó có thể giải quyết.

Lăng Thanh không nói lời nào, nàng đưa tay xuống dưới. Sau lưng nàng một dây gai khổng lồ, đâm từ dưới đất.

Nàng thân ảnh bay trên cao, bản thân trên đầu là vài đạo dây gai không lồ công kích. Vân Phàm tươi cười nàng tuy lí trí không còn.

Vẫn đáp ứng giao thủ, Vân Phàm rút ra kiếm, thân thể một chân đạp xuống đất, thân thể bay lên cao.

Vân Phàm thân ảnh xoay người né tránh dây gai khổng lồ công kích. Tay nắm lấy kiếm chém vào một dây gai, đôi chân nhảy lên nhầm lên dây gai.

Hắn đứng trên dây gai, mặt đối mặt Lăng Thanh, Lăng Thanh sau lưng Dương Ánh Hoa Chân Thân.

Thay đổi, một giọt nước màu xanh rơi xuống từ bông hoa, giọt nước rơi xuống dây gai, dây gai lung lay, Vân Phàm đứng trên cao cười nhẹ.

"Hừ." hắn nhảy lên cao, kiếm bao phủ một lớp linh khí, Vân Phàm chém, Lăng Thanh thân ảnh lùi ra sau.

Một cỗ ma khí, bên cạnh Vân Phàm. Vân Phàm không chú ý tới, liền bị nàng một kích đánh bay, Lăng Thần nơi xa thấy sư muội.

Dù bị lệ khí khống chế bản thân, vẫn không ngừng phản kích, Lăng Thần định tiến lên: "Lăng Nhi, đừng đi. Sư muội ngươi trước khi lệ khí xâm nhập."

"Ở nàng linh thảo trồng, để lại ngươi đồ. Ta cảm ứng được, bởi nàng là cho chúng ta cảm ứng."

Lăng Thần gật đầu, nhìn Hoa Vũ Lưu Vân nói: "Hoa Vũ, Lưu Vân, ta nhờ các ngươi ngăn cản Vân Phàm tấn công ta sư muội."

Lưu Vân, Hoa Vũ mộng bức? Nhưng cũng theo Lăng Thần sắp xếp, Hỏa Long Chân Thân.

Hoa Vũ nói ra sau lưng nàng, một đầu chân chân hiện ra. Xung quanh lệ khí xâm nhập đệ tử run rẩy lùi ra xa.

Lăng Thanh bên này, nàng ngăn cản Vân Phàm tấn công, tay trái đưa ra trước mắt.

Nàng từ cánh tay, một dây gai xoay quanh nàng. Dần dần mọc ra tấn công Vân Phàm, Vân Phàm bước sang bên cạnh né tránh.

Ánh mắt sắc bén, Vân Phàm đưa vũ khí xuống, dùng đến công pháp. Một đầu hỏa long từ trên cao, cắn xé hắn.

Vân Phàm hắn vừa ý thực được thân thể bay trên cao, bị một đầu chân thân cắn xé, thân thể thiêu rụi rơi xuống đất.

Vân Phàm ngã trên đất, thân thể cháy rụi. Ánh mắt nhìn đứng trên đầu chân thân, thân ảnh.

Hoa Vũ một trong, thiên mệnh chi nữ. Nàng làm sao tấn công ta? Vân Phàm đang nghi hoặc, bên cạnh hắn thanh kiếm kề trên cổ.

"Vân Phàm, ngươi lui ra còn công kích Lăng Thanh, chúng ta không tha cho ngươi."

Vân Phàm ngồi trên đất, thanh kiếm bỏ xuống tay đưa lên cao nhìn trước mắt nữ tử.

Nàng mắt phải che bởi một tấm khăn màu đỏ, đôi tai buộc dây chuông. Tóc đen đỏ nhìn hắn.

Trong đạo thung lũng, trước tảng đá, cánh rừng nhỏ có cây xanh bị cháy rụi. Hoặc bị tiêu thất, không còn thấy gốc cây.

Vân Phàm ngồi trên đất, vẻ mặt thất thần. Nhìn trước mắt ưu nhìn nữ tử, thanh kiếm kề trên cổ hắn.

Khuyên ngăn hắn tấn công Lăng Thanh nàng, Lưu Vân đây là muốn cứu nàng ra khỏi sao? Tiên Tông hắn một bên né tránh, dây gai khổng lồ.

Không ngờ tới nàng, là Kim Đan cảnh. Còn nắm giữ chân thân, hắn còn chưa lĩnh ngộ ra đây.

Tiên Tông ánh mắt cũng hiện rõ ràng, dưới đất Vân Phàm đưa tay đầu hàng, Lưu Vân dương kiếm trước mắt hắn.

Tiên Tông thở dài, nữ đệ tử không có bị lệ khí bao quanh. Chỉ có một điều rằng nàng muốn cứu, hoặc là ma tông người.

Tiên Tông thân ảnh già nua bay đến, đưa tay lên cao, một cỗ linh khí trên tay hắn. Hoa Vũ trên cao, tay không chế hỏa long, một đạo ánh sáng lửa.

Bùm.

Oanh.

Rơi xuống chưởng môn Tiên Tông thân ảnh, Tiên Tông không thể tin nổi, nàng ta nắm giữ chân thân. Còn là kết đan cảnh, đây chính là thiên kiêu.

Tiên Tông hắn thân chưởng môn, thấy rõ lần lượt thiên kiêu đều biến thành mất trí, có lý trí lại tấn công đồng môn.

Thân là đời thiếp theo thiên kiêu, giữ vững Tiên Đạo Tông lại là ma tông.

Làm hắn thân chưởng môn, không cách nào đối phó cũng như chịu nổi đả kích. Hoa Vũ trên không đứng trên cao, nàng mặc trên mình, áo váy đỏ, nhảy xuống.

Tay nàng cháy rực lửa, công pháp Cực Hạn Chi Hỏa, Vô Song quyền. Hoa Vũ nhảy xuống một quyền đánh từ trên cao.

Chưởng môn giật mình, thân ảnh già nua quay người, nàng quyền đánh xuống đất. Tiên Tông hắn mới may ra né tránh được: "Hoa Vũ, thân là đệ tử Tiên Đạo Tông."

"Ngươi tấn công chưởng môn, đồng môn đệ tử?" Hoa Vũ thu tay lại đứng thẳng, nhìn ngã trên đất Tiên Tông thân ảnh già nua.

Ngước đầu lên cao cười: "Hừ, ngươi là cái thá gì? Ta thế nhưng nghe theo lệnh ta Phu quân tương lai, ngươi cái danh chưởng môn."

"Mười kiếp, cũng không để ta nghe ngươi lời." Tiên Tông nằm trên đất, hơi đứng dậy, một tay ôm lấy ngực, nghe vậy càng tức giận.

Ho khan ra máu, Hoa Vũ cười nhẹ, tay đưa ra. Bỗng nhiên một cỗ linh khí đánh bay nàng lui ra sau.

Hoa Vũ quay đầu nhìn lại, là một thân ảnh nữ tử nàng vẻ mặt ưu nhìn, môi hồng, ánh mắt sắc bén. Tóc đen nhánh có hai đạo phủ ra trước ngực.

Hoa Vũ, nhìn ra: "Kim Đan cảnh ngũ giai." Cô cô đưa tay ra vuốt nhẹ tóc đưa ra trước ngực, che nàng đôi tai.

Đổi tay đẩy lùi tóc về sau, vẻ mặt bình tĩnh ánh mắt sắc bén: "Sư huynh, ngươi lui trở về, ở đây ta giải quyết."

Tiên Tông gật đầu, thân ảnh đứng dậy quay đầu: "Sư muội bảo trọng." Tiên Tông bay rời khỏi, hắn vừa bay đi, tâm tình bất ổn.

Thân chưởng môn, vậy mà để trưởng lão bảo vệ, thật hổ thẹn. Còn là hắn sư muội, Cô Cô gật đầu, ngước đầu nhìn Hoa Vũ, ánh mắt nàng màu tím hiện lộ sắc bén.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.