Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 220: Cổ Thần diệt Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão (1)

Tiểu thuyết gốc · 1406 chữ

Đệ tử đang ở khán đài cách đó không xa nơi bằng phẳng, Vô Ngạn đứng trong đó, nàng nhìn Thiên Thanh Mạn Chi, đi đến sau lưng nàng.

Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, không có xua đuổi đi Vô Ngạn. Nàng nhìn trên cao phía tây, Cổ Thần bay đến theo sau nàng là Lăng Thanh.

Cùng các nữ, Lăng Thần sư tôn truyền âm.

"Lăng Thần sự việc này xảy ra, ta khuyên ngươi, theo nàng trở về ma tông a." Sư tôn Lăng Thần nhìn bóng lưng các nàng bay đi mà trầm tư.

Cổ Thần nàng mặc chiến giáp váy, bên dưới là một cái quần ngắn giáp, chúng đệ tử bên dưới muốn nhìn nàng bên dưới?

Ta không phải phóng khoáng nữ tử, nàng nhếch miệng, độc lan tấn công đệ tử, một đường gió, kém theo gió bay đến, công kích nàng.

Phong này, như một mũi kiếm chém nàng, Cổ Thần cảm thán, không hổ là Tiên Đạo Tông, đáng tiếc Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão vẫn lạc tại đây.

Cổ Thần dứt lời, nàng thân ảnh biến mất, độc tố xuất hiện sau lưng Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão, một cước đánh ngã đối phương từ trên cao bay xuống.

Chỉ thấy được trong đêm tối, một thân ảnh bay nhanh như gió, kèm theo màu lửa rơi xuống phía khán đài, bùm.

Khán đài xung quanh được đá lấp lấy thành bình phẳng chi địa đá. Đại trưởng lão xuất khiếu cảnh.

Vận khí không tốt, kéo dài một đường dưới đất, những tảng đá làm ra bằng phẳng tấm đá hình vuông, xếp thành bằng phảng chi địa đá.

Bị hắn phá vỡ, Đại trưởng lão, nhìn Cổ Thần nàng ánh mắt tà ác, đầu hơi ngước lên cao, vẻ mặt khinh thường.

Lăng Thanh phía này, nàng không ngồi yên: "Hàn Hoa Chi Thể." xung quanh từng đạo dây gai khổng lồ, bốn hướng tấn công chúng đệ tử bên dưới.

Chúng đệ tử trong đó có vài vị Kim Đan cảnh đệ tử, tu luyện hơn trăm năm cuối cùng đi ra.

Một kiếm chém tới, Na Na ngăn cản, Băng Huyền băng tinh công pháp tấn công, Lăng Liên: "Trùng Kích." một đạo ánh sáng màu xanh dài.

Nàng thương trên tay thay đổi thành hình ô thương, xuyên qua đám người công kích Kim Đan cảnh đệ tử, Kết Đan cảnh.

Cổ Nhược Ca thân ảnh, thuấn di phía tây lại phía đông, kéo dài tấn công chúng đệ tử đang tấn công các nàng. Lưu Vân cười nhẹ.

"Các tỷ muội, còn giả trang, đều nắm giữ lý trí mà trang quá mức a." Lưu Vân nhớ lại bốn nàng đứng dậy, còn nói gì đó. Bước ra vỗ vai nàng.

"Lưu Vân đa tạ ngươi, rồi mới bước đến phía Lăng Thanh cách đó không xa." Lưu Vân lắc đầu, kỹ năng diễn kỹ thật hảo.

Lăng Thần sư tôn truyền âm: "Chậc chậc, Lăng Thần đến phiên ngươi trang bức, dùng hết kỹ năng mà ta dạy ngươi, trang bức tiến lên."

Lăng Thần trên cao, mũi kiếm trên tay phải hướng bên dưới đệ tử, Hoa Vũ không chần chừ: "Hỏa Long Chân Thân, Cực Hạn Chi Hỏa."

Đầu long từ dưới đất, nhô lên tấn công. Tiên Tông trên cao, hắn từ đại điện nhảy xuống, hai vị Kim Đan cảnh viên mãn, Nguyên Anh cảnh bát giai đều ra tay.

Lăng Thanh thân thể bay đến, tay trái nàng hiện ra một đầu ma kiếm, Đại trưởng lão Nguyên Anh cảnh bát giai vừa nhảy từ trên cao xuống.

Lăng Thanh tay trái từ hướng đông, hướng kiếm bay đến hướng tây, đẩy lùi Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão ngã xuyên phá qua đại điện của.

Bùm.

Oanh.

Thân thể đại trưởng lão sau lưng, va chạm với cảnh của đại điện, rơi xuống, miệng hộc ra máu. Lăng Thanh đổi qua, để lại cho Liễu Long.

Cổ Thần thân ảnh lại biến mất, nàng một quyền đánh ngực Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão bay ra xa, Xuất Khiếu cảnh trưởng lão bụng một quyền nàng kéo dài.

Xuất Khiếu cảnh đại trưởng, bụng còn bị nàng truyền độc tố, hắn thân ảnh còn dính nàng quyền kéo lê trên cao, rơi xuống đất.

Cổ Thần một cước đá hắn, Xuất Khiếu cảnh ngã trên đất, cách đường lên đỉnh núi thứ nhất lên đỉnh núi thứ hai ở phía tây.

Là một số dãy núi nhỏ, Cổ Thần một quyền đánh hắn ngã trên đất, bên cạnh là dãy núi nhỏ.

Cổ Thần một quyền đánh xuống, lại cước đá xuống. Nàng một chân nhẫn mạnh lên đầu Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão: "Ngươi nói lại?"

Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão, im bặt. Vừa kháng độc tố trên người, hai tay còn nắm lấy nàng chân, nàng dẫm quá mạnh hắn xương đều đau.

Hai tay nắm lấy nàng giày da, Cổ Thần ánh mắt khinh thường, hơi hướng lên: "Ngươi Chân Thân? Một Xuất Khiếu cảnh nhất giai cũng giám hỗn."

Nàng bỏ xuống chân, một cước đá mạnh Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão, ngã trên đất lăn vài vòng.

Đại trưởng Xuất Khiếu cảnh xương gãy, hắn xương ngực bị nàng dẫm, còn độc tố xương gãy độc tố xâm nhập, kinh mạch gần như bị phế.

Liên kích công pháp? Không thể nào, thân ảnh già nua đại trưởng lão không thể tin vào mắt hắn. Nữ tử này? Rốt cuộc là ai, năm mươi măm trước trận chiến.

Nàng không có gặp qua, Đại Trưởng lão ho khan khục khục, một tay đưa xuống đất, cố gắng đứng dậy.

Thân ảnh tóc trắng già nua, khập khiễng đứng dậy, Cổ Thần thấy vậy nhếch miệng: "Không hổ là ngươi, Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão."

Đại trưởng lão lau máu trên môi: "Phong chân Thân." hắn vừa nói ra, sau lưng một cơn lốc nổi lên gió thổi mạnh mẽ.

Xung quanh dãy núi nhỏ, cây xanh thổi lung lay, ngã nhào ra một bên, một đầu chim ưng lớn xuất hiện trên cao, đây chính là chân thân hắn.

Chân thân tùy loại mà cao bao nhiêu, hay lớn bao nhiêu, đầu chân thân của hắn là một đầu chim ưng: "Phong Kích."

Đại trưởng lão Xuất Khiếu cảnh đưa tay ra, một làn gió bay tới, từ bên cạnh Cổ Thần bay qua.

Keng.

Từng đạo gió kiếm bay qua bên cạnh nàng, Cổ Thần phía đông, nàng đứng trong một dãy núi, thung lũng nhỏ, bên cạnh nàng là xanh cỏ cây.

Chiến giáp màu đen, bị phong kiếm, không đúng là từng đạo phong bay đến, công kích nàng như đao khí.

Phong đao? Nàng không có rõ? Nhưng nàng biết, đối phương đầu chim ưng chân thân quả như nàng đoán, dang rộng bay đến từ mọi hướng công kích nàng.

Cổ Thần cười nhẹ, phất tay độc tố lan rộng, đầu phong đao, cố gắng chém từng đạo rồi tiêu thất.

Cổ Thần cười nhẹ, một đạo độc tố bay đến như gió, đầu độc tố bay thẳng đến, trước mắt Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão.

Trầm trọng, không thể chạy trốn, độc tố xâm nhập cơ thể quá mức, không thể duy trì lâu, rốt cuộc làm sao mới có thể?

Xuất Khiếu cảnh đại trưởng lão, chưa kịp suy nghĩ nhiều độc tố gần sát cơ thể, tay phải đưa ra, phong nguyên tố thuộc tính ngăn cản, phong nguyên tố là gió.

Có thể đẩy độc tố xương mù, dễ dàng. Nhưng nàng độc tố dễ dàng đẩy độc tố xương mù sao?

Không đời nào a, một lần thôi a, quả nhiên như hắn suy đoán. Độc tố bay xuyên hắn cơ thể, xuyên phá qua hắn bụng, bay qua sau lưng hắn tiêu thất.

Đại trưởng lão Xuất Khiếu cảnh, ho khan ra một đầu độc tố, trên đất là màu đen độc tố, Phong Chân Thân hắn vẫn không ngừng tấn công Cổ Thần.

Cổ Thần thuận tay đưa ra, một đầu độc tố bao quanh lấy cổ chim ưng, bay tấn công nàng liền bị tóm.

Không còn bay nữa, chim ưng bị độc tố bao quanh lấy cổ, như riềng xích mà kéo đầu chim ưng xuống.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.