Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 279: Cổ gia lão tổ vẫn lạc

Tiểu thuyết gốc · 1431 chữ

Đầu đội mũ giáp khó chịu nói, sau lưng mười hai tên cận vệ Ket Đan cảnh gật đầu, quay người muốn chạy trốn.

Đứng đầu cận vệ, dương thương hai tay nắm chặt nhìn hai thân ảnh nữ tử ma mị trên bức tường phủ, một thân ảnh nữ tử màu tím y phục.

Kiếm chém chết một cận vệ, thân thể cận vệ bị nàng đẩy xuống hồ nước, thân thể lơ lửng trên mặt hồ. Máu từ ngực vết thương còn không ngừng chảy ra.

Mặt hồ xanh biếc, nhuốm màu đỏ máu. Cận vệ đứng đầu ánh mắt sợ hãi, nhưng mà chưa đợi hắn phản ứng.

"Cận vệ, ngươi muốn chạy trốn ha ha chết dưới lưỡi kiếm bổn cô nương." Cô Cô cười tà ác, một chân chạm xuống đất, thân ảnh xuyên qua cận vệ đứng đầu.

Cận vệ đứng đầu, ánh mắt hiện ra hình ảnh nàng chạy đến đưa kiếm lên, hắn hình ảnh đã thay đổi, thấp hình ảnh chỉ thấy nàng bước chân chạy qua.

Quả nhiên, như hắn đoán Cô Cô chạy qua một kiếm chém đứt đầu hắn rơi xuống, thân thể ngã xuống theo đó không lâu.

Cô Cô thân ảnh đã xuyên qua mười mấy cận vệ còn lại, cận vệ hét to: "Không, không được giết ta, Cổ gia chắc chắn sẽ không tha cho các ngươi."

Hắn rống lên, thân thể ngã xuống. Vết máu dính trên mặt Cô Cô, nàng tà ác cười.

"Ha Ha, cảm nhận nỗi đau a. Các ngươi cản thấy bản thân cơ thể, khó thở sao? Khó chịu sao?"

"Đây chính là cái chết, các ngươi hưởng thụ trên đời cái chết chỉ có một lần." nàng vẻ mặt tà ác dính máu, nhìn xuống bỗng nhiên nhớ ra.

"A, con người chỉ có thể chết một lần, các ngươi nếu muốn. Ta có thể để các ngươi sắp chết đến nơi, đem các ngươi hồi phục lại giết, như vậy cảm giác tử vong."

"Ai ai cũng có thể cảm nhận." Lăng Thần hắn vừa nhảy xuống, nàng đã giải quyết toàn bộ cận vệ, một bên Lưu Vân ánh mắt nàng khác lạ.

Ánh mắt ngạc nhiên, Cô Cô sư tỷ nàng, vậy mà tính cách giống ta. Đều là hưởng thụ chiến đấu.

Bốn người nhanh chóng tụ hợp, trước khi chưa bị phát hiện. Nhanh chóng chạy đi, mấy người chạy nhanh qua đại điện, một hình tròn đường đi qua rào cản tường chính giữa?

Có kết giới ngăn cản, Lưu Vân đưa tay lên sờ thử: "Chính là kết giới, đến ta muốn phá hủy sao?" Chu Trúc suy tư, nàng linh khí có thể xâm nhập kết giới.

Nàng tay nhỏ đặt lên, từ ban đầu kết giới từ tay nàng. Độc tố lan truyền vào trong kết giới màu vàng, nhanh chóng bao phủ toàn bộ kết giới.

"Chúng ta đi vào." ba người không ngạc nhiên nàng cách làm, vừa bước vào cảnh tượng trước mắt làm ba người ngơ ngác.

Xung quanh dưới đất đều là mặt hồ? Còn có hoa sen? Có một cầu gỗ đi qua, thấy rõ một mái lớn, một nam nhân đang ngồi tu luyện.

Linh khí nồng đậm, từ dưới hồ thủy bay lên xâm nhập hắn cơ thể:" Chính là Cổ gia lão tổ, đột phá sao ngu ngốc như vậy?"

Chu Trúc lắc đầu: "Hẳn đây là kết giới ngăn cản lôi kiếp, nếu không chắc hẳn là hắn phải ở trong mật thất."

Ba người không nói gì, rút ra bản thân kiếm.

Cô Cô công pháp nàng không thay đổi về tên, thay đổi chỉ là hiệu quả tạo nên. Tân Hạc Kiếm năm trên tay phải: "Tịch tà Kiếm Pháp."

Một hình tròn linh khí màu đen tiến vào Tân Hạc Kiếm, từ màu trắng thanh kiếm bỗng dưng thay đổi thành một màu đen thanh kiếm, nàng nhanh chóng chém ra.

Vô số đạo kiếm khí màu đen bay đi, Chu Trúc bên cạnh nàng cũng ra tay: "Hắc Xà Lân Độc."

Nàng cúi thấp người, màu xanh lục y phục tay áo dài, chạm xuống đất từ dưới đất một con Hắc Xà vảy lóe sáng, lao đến há miệng.

Trên miệng lưỡi dài, không ngừng lắc lư răng nanh còn không ngừng nhỏ giọt. Lăng Thần hắn nhắm mắt vuốt nhẹ lưỡi kiếm lên cao.

"Chu Lăng Kiếm." một cỗ khí tức mạnh mẽ từ kiếm hắn truyền đến, tóc dài bay theo gió phủ ra sau lưng.

Lưu Vân nàng đỏ y phục mái tóc đen đỏ, bay qua sau lưng, một mắt nhìn trên cầu gỗ đi qua xa xa thân ảnh.

"Lĩnh Ngộ kiếm Pháp, Nhất Kiếm kiếm này ta gọi trảm." nàng nắm chặt Mộc Chi Kiếm chạy tới, đi qua cầu gỗ.

Bên trong cầu gỗ lúc này, thân ảnh ngồi trên cầu gỗ, linh khí không ngừng tăng cao, thân thể linh khí không ổn định, không chú ý tới xung quanh, đang có vô số kiếm khí màu đen bay tới!

Kiếm khí màu đen vừa chạm vào hắn thân thể, nam nhân trung niên ho khan ra máu, quay đầu nhìn lại thấy rõ bốn đại công pháp đang lao đến công.

"Đám tiểu tử, các ngươi nhân cơ hội lão phu đột phá Hóa Thần cảnh đánh lén, không thể tha thứ, không thể tha thứ. Các ngươi chết!"

Nam nhân mặc y phục xanh nhạt, đứng thẳng chưa đợi hắn đưa tay lên hắc xà há miệng từ trên cao cắn nuốt hắn, độc từ hắc xà miệng.

Cắn nuốt nam nhân, xung quanh nam nhân trung niên thân ảnh, độc tố toàn bộ bao phủ kinh mạch bị đứt đoạn, độc tố xâm nhập cơ thể.

Vừa đột phá linh khí còn hỗn loạn, nam nhân vừa đứng dậy khỏi hắc xà biến mất, Lăng Thần mở mắt một kiếm chém ngang, một màu xanh kiếm khí chém qua.

Nam nhân khó khăn, đưa tay ngăn cản. Đáng tiếc xung quanh hắn đều là màu sắc độc tố, đối phương còn kiếm khí từ đầu làm hắn bị hỗn loạn đột phá!

Còn có hắc xà, độc vậy mà khó phá giải như vậy? Kim Đan cảnh Nguyên Anh cảnh sao có thể giết chết Xuất Khiếu cảnh viên mãn? Hắn không tin gầm thét.

"Không thể, không thể ta là Cổ gia lão tổ các ngươi đám nhãi con muốn giết ta?" Hắn linh khí bộc phát, Lăng Thần kiếm khí đến gần.

Một kiếm đem hắn đánh bay đến cột gỗ, mái trên cao, run rẩy rơi xuống từng mảnh mái ngói. Lăng Thần nhảy lên cao, thân ảnh xuất hiện trước mắt.

Xanh nhạt y phục nam nhân: "Hừ, quá kém thân là Xuất Khiếu cảnh đột phá Hóa Thần cảnh. Ngu ngốc đến nỗi chỉ để nhỏ nhoi mười mấy Kết Đan cảnh bảo vệ."

Ngu dốt như vậy nên chết, Lăng Thần chém xuống một đạo kiếm, linh khí vừa bộc phát bị Lăng Thần chém đứt, cảnh giới bây giờ bị đám ô nhục.

Đánh xuống chỉ còn là Kết Đan cảnh cửu giai: "Súc sinh, đám súc sinh các ngươi nhân cơ hội đánh lén ta. Xuất Khiếu cảnh viên mãn ta còn có đám ô nhục các ngươi làm sao giết..."

Chưa đợi hắn nói hết câu, Lưu Vân bay đến một kiếm chém xuyên qua người hắn, ngay cả cột gỗ sau lưng hắn dựa vào cũng bị nàng chém đứt.

Lăng Thần nhanh chóng, nhảy ra sau, xoay người lộn vòng lùi xa. Lưu Vân một kiếm chém qua, nàng trực tiếp hướng đối phương cổ một kiếm chém qua, máu bay lên cao.

Đầu bay lên cao, tóc dài nam nhân trung niên đôi mắt không có nhắm lại, màu trắng mắt nhìn đám súc sinh, nhân cơ hội này giết chết hắn.

Không thể tin nổi. Căn bản không thể tin nổi hắn gầm thét, một bước nữa thôi, ta sẽ là Hóa Thần cảnh sơ kỳ, lại bị một đám súc sinh giết chết.

Ha Ha, đám súc sinh có thể giết chết hắn. Không phải là đối phương mạnh mà hắn quá ngu dốt, không để Cổ Mộc ở đây bảo vệ.

Nam nhân trung niên thân là cổ gia lão tổ, cứ như vậy vẫn lạc, đầu rơi xuống cầu gỗ. Máu không ngừng chảy, bên dưới hồ nước thủy hoa sen.

Đều bị nhuỗm màu đỏ máu.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.