Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 35: Trúc cơ cảnh hậu kỳ

Tiểu thuyết gốc · 1370 chữ

Vân Phàm nghe vậy: "Gia Phong tiền bối, vậy chúng ta thế nhưng là đệ tử ngoại môn hay nội môn?"

"Với thân phận của ba vị, không thể khả năng làm ngoại môn, ba vị thế nhưng là nội môn đệ tử, nếu có thể được một vị trưởng lão nhận làm đồ đệ có thể tăng tiến chân truyền đệ tử."

Vân Phàm gật đầu, bên cạnh Mạn Chi Tô Hạo hai người cũng nghe ngóng trước khi đi đến tông môn.

Gia Phong lại nói thêm: "Nếu ba vị có thể làm đệ tử hạch tâm khi nào sẽ có thể có chức vụ cao trong tông môn."

Gia Phong nói đến đây, Vân Phàm cũng hiểu ra. Với thân phận bây giờ của ba người nếu như làm đệ tử ngoại môn, vậy cớ nào bôi nhọ Vân Quốc, nên cũng có thể vào nội môn với con ông thế gia là điều thường tình.

Lúc này thuyền cũng đi đến ngoại môn cùng tạp dịch ngoại môn nơi ở . Hai chiếc thuyền bay đến, thuyền thứ hai thế nhưng dừng tại đây sau thuyền Vân Phàm.

Để hắn cùng vài người bước xuống, Vân Phàm cùng mấy người thấy vậy từ bên cạnh nhảy xuống dưới đất.

Thuyền cũng như vậy mà bay đi, bên này Gia Phong theo thuyền bay mà bay đi, về hướng nội môn.

Hắn thế nhưng phải đi thông báo chưởng môn, về việc này. Bên này Vân Phàm vừa bước xuống mắt, nhìn cảnh trước mắt náo nhiệt không thôi.

Nhiều người bước xuống được từ đâu xuất hiện một vị chấp sự, hắn phân phát các đệ tử đi theo hắn phân phối những đệ tử mới này. Còn hắn đích thân đi đến trước mặt Vân Phàm.

"Hoàng tử bệ hạ, ta tới chậm trễ mong người thứ lỗi, mời người theo ta." hắn cúi người, đưa tay mời ba người vào trong.

"Tiền bối khách khí." cứ như vậy ba người được đưa đi vào trong nội môn, trên đường đi Mạn Chi hiếu kỳ hỏi: "Tiền bối ngươi thế nhưng là chấp sự, còn ngoại môn trưởng lão đây?"

Chấp sự dẫn ba người đi: "Ngoại môn có bảy vị trưởng lão, nhưng một vị đã tăng tiến làm nội môn, nên còn có sáu vị nhưng mà đều bị thương, không thể ra khỏi động phủ."

Mạn Chi nghe vậy gật đầu, bên cạnh nàng Vân Phàm hắn suy nghĩ liên tục, rốt cuộc là ma tông thế lực nào có thể làm ra tông môn Tiên Đạo Tông thiệt hại như vậy?

Bên này Lăng Thần hắn liên tục tìm kiếm hai người, nhưng không có tìm ra. Hắn thật sự không muốn mất đi muội muội tỷ tỷ lần nữa, hắn đang đi thì đụng phải một thiếu niên.

Thiếu niên quay lại nhìn hắn thì thấy một thanh niên quần áo rách rưởi. Làm thiếu niên hắn thân là thiếu gia một gia tộc lớn mạnh, phải gặp một tên ăn mày?

Tên thiếu gia cầm quạt lên, đóng lại chỉ về hướng Lăng Thần: "Tên ăn mày ngươi vậy mà đụng phải ta, ăn mày như ngươi cũng giám đụng bổn đại gia."

Hắn chất vất Lăng Thần, Lăng Thần thấy vậy cúi thấp: "Vị thiếu gia này, tại hạ xin lỗi đã đụng phải người, thiếu gia ngươi không chê cười có thể bỏ qua cho ta!."

Tên thiếu gia hắn thân Lưu gia, Lưu Hòa cười nhẹ: "Haha cho ta bỏ qua cho ngươi, ăn mày nhà ngươi nên chết đi." dứt lời hắn đưa quạt trên tay công kích về phía Lăng Thần.

Lăng Thần rút kiếm ra chém về hướng Lưu Hòa. Lưu Hòa nhanh tay mở cây quạt ra, kiếm Lăng Thần chém trúng cây quạt nhưng không làm nứt đôi cây quạt.

Xung quanh thấy ồn òa đều tránh ra xa hai người tỷ thí, bởi vì ở đây cũng không cấm tỷ thí đây. Bên này xa xa Thanh Nhi cùng Tuyết Liên đang ngồi thì thấy xung quanh náo loạn.

Lăng Thanh: "Tỷ tỷ rốt cuộc bên kia có truyện gì?" nàng hiếu kỳ hỏi, phải giả trang từ bây giờ đi, không thể không đề phòng bởi vì sắp tới tông môn không nên lộ sơ hở.

Thân ma tông đệ tử Thiên Thanh Nhi, việc này ít người biết đến nhưng trong tông môn hay các thế lực lớn.

Biết đến nàng được một vị lão tổ ma tông thu nhận, chỉ biết nàng tên Thanh Nhi không hề biết họ của nàng.

Lúc này, Lăng Thần nhảy lên cao, một kiếm chém xuống. : " Chỉ là một tên ăn mày cũng giám cản bổn đại gia, xem chiêu Phi Hoa."

Lưu Hòa lùi lại, đưa câu quạt chém về phía trước. Từ cây quạt bay ra năm cánh bông hoa bay về phía Lăng Thần. Lăng Thần tránh né vài cánh lá bông hoa bay đến.

Hắn thấy xung quanh không có không gian, đều là người vây quanh nên hắn chỉ còn cách dùng kiếm né tránh, hướng chém về phía trước.

Hoa bay đến đều bị hắn chém nát, nhưng mà lúc này Lưu Hòa lại dùng lại công pháp, Phi Hoa bay đến.

Lăng Thần tiếp tục chặn lấy cánh hoa. Hắn suy nghĩ không có cách nào khác, nếu như không phản công hắn sẽ bị đối phương giết.

Vừa suy nghĩ tay phải nắm chặt kiếm: "Lăng Gia kiếm pháp." Lăng Thần thân hình uyển chuyển, chạy nhanh đến né tránh công kích bay đến. Thoát ẩn thoát hiện xuất hiện trước mắt Lưu Hòa.

Lưu Hòa nhìn thấy Lăng Thần trên kiếm còn mang linh khí toát ra khí tức đáng sợ, thêm thể run rẩy.

Lăng Thần xuất hiện đã một cước đã hắn ngã ra sau. Hắn không thể đỡ lấy công kích này.

Tay hắn cầm quạt ngã về phía sau, tay không tự chủ đưa ra trước mắt.

Lúc này trong đám người có một vị lão nhân đội mũ trùm đầu thấy vậy:"Thiếu gia gặp nguy hiểm đến tính mạng, ta mới có thể xuất thủ."

Thân ảnh biến mất hiện ra sau lưng Lăng Thần một cước đá mạnh, Lăng Thần hộc máu ngã xuống ván gỗ, vãn gỗ trên thuyền cũng xuất hiện vết nứt.

Lão nhân nhân chạm nhẹ bước đến bên cạnh Lưu Hòa: "Thiếu gia người có sao không." Lưu Hòa được đỡ dậy: "Phế vật ngươi vậy mà không ra hỗ trợ ta."

"Ta chỉ có thể xuất thủ khi thiếu gia gặp nguy hiểm." Lưu Hòa tức giận quát mắng: "Ngươi ngươi, lên giết tên ăn mày đó cho ta."

Nghe vậy lão nhân định tiến lên, nhưng mà chấp sự đã nói: "Vị tiền bối này, ta thế nhưng đồng ý ngươi lên thuyền nhưng không thể cho ngươi náo loạn."

Lão nhân thấy vậy đứng thẳng người, vừa cười vừa bộc phát tu vi Trúc Cơ cảnh hậu kỳ nói: "Chỉ là một Trúc Cơ cảnh sơ kỳ cũng dứng danh nói chuyện với ta?"

Trên thuyền, đông người đông đức, bên trong đám người vậy lại có bốn thân ảnh.

Chấp sự bị lão nhân dùng linh khí đè ép xuống, quỳ sụp xuống đất, xung quanh cũng náo loạn cực kỳ bởi vì xuất hiện Trúc Cơ cảnh hậu kỳ đây.

Lăng Thần bên cạnh kêu gọi nói: "Sư.. sư tôn cứu giúp ta."

"Lăng nhi không cần gấp, có người sẽ tới cứu ngươi không cần ta ra tay." nghe đến đây Lăng Thần mộng bức? Chấp sự hắn thế nhưng bị phế còn ta thế nhưng không còn ai.

Xa xa Lăng Liên, Lăng Thanh nhìn thấy vậy quay người nhìn nhau đều hiểu ý, cứu giúp chấp sự cùng đệ tử. Vậy cỡ nào ngưu bức không dễ dàng bị lộ danh tính.

Lăng Liên đứng dậy, xung quanh nhiều người vây quanh ồn ào đều tránh cho nàng đi qua.

"Các ngươi tránh ra không được hại hai người bọn hắn." Lăng Thần, chấp sự nghe vậy đảo mắt về Lăng Liên.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.