Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 57: Lăng Thần trộm hoa

Tiểu thuyết gốc · 1086 chữ

Trước sân nhà là một ghế dài, Lăng Thanh ngồi trên ghế: "Ân, sư tỷ!"

Lăng Liên nghe vậy dùng trên mình cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai, toàn bộ thôi thúc linh khí.

Một đạo màu xanh linh khí bay vào trong nhỏ ruộng, mắt thường thấy rõ Hoa Bỉ Ngạn mọc lên từ từ.

Cuối cùng không qua bao lâu, Hoa Bỉ Ngạn nở ra,Lăng Thanh cùng Lăng Liên đều mắt to mà nhìn, các nàng không mắt không thể rời khỏi, bởi vì quá đẹp.

Hai người nhìn nhau, cười cười: "Sư tỷ cái này cũng quá đẹp đi, ngươi nhìn xem đây là màu đỏ, nhưng mà tại sao có màu khác biệt lẫn vào trong đó?"

Lăng Liên cũng hiếu kỳ, nhìn xem ruộng nhỏ Hoa Bỉ Ngạn tuy không lớn, nhưng có hơn mười mấy Hoa Bỉ Ngạn. Cũng phải không có màu đỏ chủ đạo, mà màu xanh màu tím cũng có.

Đây không giống như tưởng tượng của hai nàng, Lăng Liên không biết như thế nào: "Việc này chúng ta không thể định rõ, nhưng chắc chắn, việc này có sơ xuất."

Hai người quay đầu bước vào trong nhà.

Cách đó không xa Lăng Thần trong nhà ở, hắn đang ngồi tu luyện.

Bỗng nhiên nhẫn trên tay hắn lay động, sư tôn hắn truyền âm, giọng nói khác biệt: "Hoa Bỉ Ngạn màu tím xuất thế, Lăng Thần ngươi nhanh chóng bắt lấy, rất gần nơi đây."

Lăng Thần đang tu luyện, nghe vậy chột dạ: "Sư tôn ngươi cũng có cần quá đáng vậy không."

Sư tôn Lăng Thần thấy phản ứng của hắn: "Ngươi vẫn không thông minh? Lăng Thần đây là cửu phẩm.

Lăng Thần hắn không hiểu rõ, bị sư tôn thúc dục ra khỏi giường vừa đi vừa nói.

"Chỉ ngay ở gần đây, nhảy qua sau núi." Lăng Thần nghe theo nhảy qua sau núi, trước mắt hắn xuất hiện một căn nhà biệt lập.

Xung quanh không có nhà đệ tử, rõ ràng đây là một căn nhà tách biệt xa xa còn một hồ nước, trước nhà hình như có thứ gì đó hấp dẫn hắn. Sư tôn hắn thấy vậy cười cười.

"Trước mắt thế nhưng là một ruộng nhỏ Hoa Bỉ Ngạn, còn có Hoa Bỉ Ngạn tím." Lăng Thần nghe sư tôn nói như vậy cũng không hỏi gì thêm, thân ảnh xuất hiện trên một cành cây.

Sư tôn hắn nhìn xung quanh, trầm ngâm: "Lăng nhi, thừa dịp không có ai nhanh chân cướp lấy Hoa Bỉ Ngạn màu tím bên trong ruộng nhỏ." sư tôn Lăng Thần nhìn đám Hoa Bỉ Ngạn không khỏi cảm thán.

"Nhưng ngươi đừng bộc lộ cảnh giới của mình, xung quanh sẽ gây nên phiền toái."

Lăng Thần gật đầu, hắn bước chân, thân ảnh biến mất, thấy rõ lần nữa ngay trên ruộng nhỏ. Nhìn xung quanh xem chắc chắn có an toàn không.

Cảm thấy xung quanh không có người, nhà cũng đóng cửa bên trong cảm giác cũng không có người.

Hắn tay định đào lấy Hoa Bỉ Ngạn màu tím, trong mười mấy cây Hoa Bỉ Ngạn chọn màu tím mà đào.

Lăng Thần đang mải mê đào, Lăng Liên cùng Lăng Thanh thấy vậy ở sau lưng hắn.

"Hoa Bỉ Ngạn là một loài hoa thôi ngươi cũng giám trộm?" hai nàng bây giờ chưa biết bản thân trồng linh thảo về sau mới biết a.

Lăng Liên nhanh chóng nắm lấy một thanh gỗ, đánh mạnh đầu tên trộm, Lăng Thanh cười hắc hắc: "Trộm hoa chết đi."

Lăng Thần đang đào cảm giác đầu có chút đau, dùng tay lên sờ, hắn cũng nghe đến tiếng.

Đây vậy mà là sư tỷ của hắn Lăng Liên, mà sư tôn đã chạy để lại mỗi một câu: "Lăng nhi ngươi trộm bị phát hiện, vận khí của ngươi với cơ duyên là bằng không."

Lăng Thần muốn quay đầu giải thích, giọng nói nhỏ nhẹ của Lăng Thanh vang lên: "Tỷ tỷ hình như tỷ gõ quá nhẹ hắn không có ngất!"

Lăng Liên càng là cầm thanh gỗ lại gõ thêm hơn ba mươi cái, Lăng Thần đầu ngơ ngác triệt để ngất, ngã xuống trên ruộng nhỏ.

Lăng Liên tinh thần xem đối phương xem còn có thể tức dậy không?

Mà nàng không thể giết chết đối phương, Sư tôn hắn trong nhẫn thấy cảnh này suy nghĩ: "Lăng nhi ngươi không cần sợ, đây là sư tỷ, sư muội ngươi!"

Không đúng ta cảm giác sai sai, đây chưa tiến tăng cửu phẩm mà chỉ là thất phẩm Hoa Bỉ Ngạn, đợi vài năm nữa tăng tiến cửu phẩm lúc đó thu hoạch cũng không muộn.

Hắn biết thu hoạch cũng không muộn bởi vì, ở đây không có người nào nhận biết Hoa Bị Ngạn màu tím, đề phòng bắt chắc vẫn nên dùng linh khí tạo kết giới.

Nếu như ai đó đào không phải hai tỷ muội nàng, vậy thì hắn nên ra tay giải quyết, sư tôn Lăng Thần chưa vội.

Lăng Thanh Lăng Liên hai người nhìn nhau.

Không biết làm sao, trước tiên kéo hắn vào phòng rồi nói, hai nàng kéo hắn vào trong phòng. Lấy ra một cái ghế, Lăng Thanh kéo ghế đến bên cạnh Lăng Liên.

Hai người nhìn nhau gật đầu, Lăng Liên tay uyển chuyển từ trong nhẫn trữ vật, xuất hiện ra một dây thừng.

Không thể để hắn ở trên giường, đây thế nhưng là trộm hoa.

Lăng Thanh kéo thêm hai ghế lại đến, cùng Lăng Liên ngồi.

Nàng đưa tay lên sờ lấy mặt, ta có hay không chết, nàng cũng không hiểu rõ, trước tiên mặc kệ, nàng nhìn chăm chú Lăng Thần trước mắt.

Có nên hay không dùng nước đổ lên đầu hắn không?

Không thể, hắn thế nhưng trước kia còn kêu nàng sư muội, hả sư muội chắc chắn ta không thể nhượng bộ.

Nàng nhìn Lăng Liên rồi vẻ mặt ủy khuất: "Sư tỷ ta muốn dùng nước đổ đầu hắn, để hắn thức dậy."

Lăng Liên nhìn muội muội khả ái như vậy, gật đầu, hai tay lưu loát chuyển động, trên tay nàng lơ lửng nước đọng lại trên cao.

Trong căn phòng nhỏ, một nam nhân bị trói trên ghế, mà hai hử tử ngồi ghế nhìn hắn, một nữ tử tay còn có Thủy Nguyên tố thuộc tính.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.