Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 60: Vô Nhạn kiêu ngạo

Tiểu thuyết gốc · 1397 chữ

Lăng Thần mắt đảo qua lưng Thiết Ngưu vô số nhát chém hiểu ra.

"Lúc đó như ngươi cũng biết, ta cùng hắn giao thủ, còn lại ngươi cũng biết."

Lăng Thần cũng không tiện hỏi nhiều, đây là nỗi nhục nhã Thiết Ngưu huynh đệ, hắn không nên thăm dò quá nhiều.

Thời gian trôi qua.

Thiết Ngưu được Lăng Thần đỡ đến động phủ, động phủ Thiết Ngưu cũng không khác biệt: "Thiết Ngưu đại ca ngươi ở đỉnh núi nào đây?"

A Thiết Ngưu ngồi xuống giường nói: "Ta ở Lưu Phong Rèn, là chuyên về kỹ năng rèn trang bị, trong ba đỉnh núi ở ngoại môn."

"Còn nội môn, ngươi chắc đã biết không hề có một đỉnh núi nào hết, bởi vì các trưởng lão đều ra đi, không còn."

Lăng Thần gật đầu, không hỏi gì thêm, nhìn Thiết Ngưu tay lấy từ nhẫn trữ vật đưa ra một viên linh thạch sơ kỳ phẩm.

"Lăng Thần huynh đệ, mai linh thạch này quá chân quý."

"Ta không thể nhận." Lăng Thần đưa mai linh thạch đến Thiết Ngưu trong tay: "Đây chỉ là linh thạch sơ kỳ phẩm không phải trung phẩm, Thiết Ngưu đại ca nhận lấy."

Thiết Ngưu thấy Lăng Thần thành khẩn như vậy, không biết từ chối như thế nào. Đành lòng gật đầu đồng ý, hắn đưa tay nhận lấy, Lăng Thần cũng rời đi.

Một tay đưa lên cao, không quy đầu lại rời khỏi động phủ: "Thiết Ngưu đại ca, gặp lại ta đi học viện."

Thiết Ngưu gật đầu: "Huynh đệ đi thong thả, không thể tiễn ngươi." Lăng Thần vui vẻ mà hướng về phía trước, tăng tốc biến mất.

Xuất hiện lần nữa là trong học viện, lúc này cũng đã được hai nén nhang qua đi, hắn ngồi trong phòng, nhìn trên bục giảng, chán nản, tay trái chống cằm suy nghĩ.

Trong phòng học, Lăng Thần hắn chán nản ngồi.

Cứ như vậy hắn thong dong như vậy qua đi, hắn thở dài ngồi trên ghế trong phòng.

Trong phòng lúc này, có một đám đệ tử thảo luận điều gì đó, hắn cũng nghe lén thử.

Một nam đệ tử: "Các ngươi lúc nãy thế nhưng có hay không xem a, Thiết Ngưu huynh vạm vỡ thân hình vậy mà bị đè ép."

"Ngay cả Hàn Thuyên cũng không khác biệt là bao." xung quanh đám đồng học cũng ngơ ngác mà nhìn: "Ngươi nói vậy cả hai người đều bị nghiền ép?"

Nan đệ tử kể chuyện: "Đúng như vậy, hai người đó đều bị nguyền ép, ta tận mắt nhìn thấy, áo bào đen cảnh giới Luyện Khí thất giai, cao hơn ta cũng không rõ."

Tê cả đám đồng môn đệ tử xung quanh hắn đều hóng chuyện, Lăng Thần nghe đến đây cười, quả nhiên là truyện này cùng hắn không có quan hệ lắm.

Nhưng mà Thiết Ngưu huynh đệ chịu khổ hắc hắc.

Hắn lại chuyên tâm suy nghĩ, khi nào có thể xung kích Trúc Cơ cảnh, Lăng Thần phiền lòng. Nhớ ra sư tôn thế nhưng là luyện đan sư.

Giúp hắn luyện đan cũng không phải không được.

Nội môn học viện, Vân Phàm cũng vừa lúc hắn ra khỏi phòng học, cũng không có gì khác biệt là bao với ngoại môn giờ học.

Theo thời gian trôi qua nhanh chóng, , Vân Phàm vừa ra khỏi cửa phòng thấy thân ảnh Đại Sư Huynh.

Nội môn phòng học, trước cửa là hai vị chân truyền đệ tử.

Bên cạnh còn có Thánh Nữ Vô Nhạn, hắn nhanh chóng chạy qua một căn phòng, nhìn xem đối phương. Vô Nhạn vừa bước đi vừa nói: "Cổ Hà ngươi đừng có đi theo ta."

Cổ Hà hắn luôn đi theo sau lưng nàng, muốn nói nhưng mà lại bị Vô Nhạn nói lăn, Cổ Hà cho dù bị chửi rủa: "Vô Nhạn ngươi thế nhưng đừng giận ta."

Hắn không hiểu rõ? Vô Nhạn lại giận hắn. Rõ ràng nàng mấy hôm trước nàng còn có nhận lời hắn? Hôm nay thế nào, tại sao lại như vậy?

Hắn không hiểu rõ liên tục theo sát Vô Nhạn đi đến học viện, xung quanh đám đệ tử cũng ngạc nhiên đi ra lan can, Vô Nhạn thánh nữ vậy mà đích thân đến đây.

Làm xung quanh đệ tử không hiểu rõ? Nghi ngờ nhân sinh? Đều mắt to mà nhìn thánh nữ.

Vô Nhạn bước tới học viện: "Vân Phàm, Tô Hạo, Mạn Chi các ngươi ra đây." ba người núp trong phòng nghe vậy, Tô Hạo bỗng kêu lên.

"Thánh nữ điện hạ, Tô Hạo không có ở đây." Vô Nhạn nghe vậy gật đầu quay người rời đi thì thì nhớ ra, đây chẳng phải giọng nói của Tô Hạo sao.

Thân là thánh nữ bị hố?

Nàng màu tím y phục bay theo người, nhìn xung quanh đám đông đệ tử, không biết rõ giọng nói Tô Hạo ở đâu?

"Tô Hạo, ba người các ngươi ra đây cho ta, các ngươi không ra."

"Hôm nay bổn cô nương muốn náo loạn học viên." Vân Phàm, Tô Hạo, Mạn Chi nghe vậy sửng sốt, mà xung quanh đệ tử cũng ngạc nhiên khi nghe đến ba tên vừa quen thuộc lại xa lạ?

Bởi vì không ai rõ ràng, ba người này là ai? tên cũng là lạ ở trong trường. Nên không chú ý nhiều mà dị nghị: "Ngươi nói xem ba người này là ai?"

Một nữ đệ tử khác lắc đầu: "Ta cũng rõ?" xung quanh đệ tử vây quanh trường học, rất ít người biết đến ba người này ở trường học. Nên đều không hiểu thánh nữ đang nói ai.

Vô Nhạn tức giận dậm chân, bởi vì ba người giúp Cổ Hà phế vật này, giúp hắn cầu hôn nàng. Cái này nàng ít khi đọc sánh cũng biết đến, nên việc này coi như không lạ lẫm.

Vô Nhạn lại tay bỗng nhiên có vô số đạo lôi quang, là lôi nguyên tố thuộc tính: "Ba người các ngươi không ra, học viên muốn nổ?"

Ba người trốn trong phòng học run rẩy. Không muốn ra ngoài, sợ bị nàng dùng nguyên tố lôi thuộc tính công kích.

Ba người biết chắc, Nàng đến là muốn giáo huấn ba người, làm xung quanh mọi người thấy cảnh đẹp, Vô Nhạn thánh nữ lại trực tiếp từ chối Cổ Hà, còn mang theo đan dược rời đi!

Nàng tưởng rằng không ảnh hưởng, vậy mà không ngờ tới lại thành ra truyền tin, thánh nữ bị đại sư huynh cầu hôn, nàng trực tiếp từ chối. Còn không ngừng mặt dày.

Nhận lấy Cổ Hà đồ vật. Nếu như là bình thường nói tới, nàng lấy đồ vật chân truyền, cũng bình thường nhưng ba tên đệ tử này, là ai? Nàng kiêu ngạo không có sao?

Ba người còn được danh là ba vị thần hào cầu hôn người, làm thay đổi xung quanh tạo nên cảnh mỹ vị, nên cũng được truyền bá rộng rãi.

Nhưng không ai biết bên trong học viện có ba người?

Vô Nhạn nàng tức giận dậm chân, cái này cái này, các ngươi vậy mà không ra đừng để ta tức giận, Vân Phàm hắn bên trong phòng, thò đầu ra nhìn Vô Nhạn.

Làm hắn mồ hôi chảy dài, nhìn xung quanh lúc này hai người cũng chạy đến. Đồng loạt gật đầu bước ra khỏi nơi chốn: "Thánh nữ, người tìm chúng có việc gì a?"

Ba người cúi thấp người bước ra khỏi học viện, xung quanh cũng bàn tán không ngớt, đây đây vậy mà là ba người trước đó.

Không ngờ vậy mà cũng ở học viên, nếu như cầu hôn đạo lữ mình thích có thể hỏi qua ý kiến ba người.

Vô Nhạn nhìn thấy ba người, cũng đồng loạt nghe xung quanh bàn tán, nhếch miệng ta cầu sức mạnh các ngươi cũng nên cảm nhận ta sức mạnh.

Hắc hắc các ngươi chạy không thoát, giám giúp tên phế vật cầu hôn bản cô nương, nàng nhếch môi tóc tím bay theo gió.

Các ngươi lần này không thoát được hắc hắc, nàng nhìn ba người dần dần bước tới.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.