Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 61: Vô Nhạn giáo huấn (1)

Tiểu thuyết gốc · 1335 chữ

Vân Phàm Tô Hạo, Mạn Chi bước chậm rãi đến, cúi người chắp tay : "Thánh nữ đại nhân, tìm ba vị huynh muội chúng ta?"

Vô Nhan khoanh tay trước ngực, nhìn ba người ánh mắt khinh thường, chán ghét rồi thu lại lôi thuộc tính: "Các ngươi đi theo ta." ba người gật đầu, không thể từ chối.

Từ chối đối phương dùng lôi nguyên tố đánh hắn thì sao, nên đi theo nàng ra khỏi trường học.

Cổ Hà cũng theo sau ba người, Vân Phàm ngước mắt nhìn hắn: "Đại sư huynh ngươi vậy mà tiết lộ danh tính chúng ta cho nàng?" Cổ Hà dùng tay dấu đi mặt mình nhìn hắn.

"Không có cách nào, nàng thế nhưng hỏi ta. Ta cũng không cách nào là nói cho nàng." Điều này là thật sự, hắn nhớ lại khí ức hôm qua thật thể run nhẹ kèm theo giật mình.

Hắn đang ngồi trước động phủ, trước động phủ hắn hướng tây có một tảng đá to. Cổ Hà ngồi trên tảng đá tu luyện, ngồi xuống vận công.

Cảm thấy xung quanh có người, do tinh thần cảm nhận.

Cổ Hà mở mắt: "Sư tôn?" hắn đoán sai, không hiểu sao bị một quyền đánh vào đầu, hai tay ôm đầu, quay đầu nhìn lại là Vô Nhạn.

Cổ Hà nghi ngờ? Nàng sao lại tới đây. Hôm qua nàng nhận lấy đồ của hắn, nàng không có tu luyện qua? Hắn không hiểu rõ: "Vô Nhạn ngươi đồng ý làm đạo lữ của ta?"

Vô Nhạn lắc đầu, khinh bỉ nhìn hắn: "Ta không có đồng ý với ngươi, ngươi biết ba người từng giúp ngươi?" Cổ Hà lắc đầu.

Hắn không thể tiết lộ danh tính ba vị sư đệ, sư muội đã giúp hắn.

Vô Nhạn tay phải đánh hắn mặt: "Ngươi nói hay không?" Cổ Hà vẫn lắc đầu, hắn thân nam nhi không thể thất đức.

Mãi mãi ẩn dấu mới là, Cổ Hà hắn sắc mặt nghiêm nghị, không muốn tiết lộ. Vô Nhan tóc tím nữ tử không nói nhiều, tím y phục bay theo gió.

Một cước đá Cổ Hà khỏi tảng đá, từ ngồi tu luyện cũng thành ngã nhào về phía trước.

Cổ Hà có thể giáo huấn nhiều lần.

Còn về phần ba người, nàng muốn tìm ra giáo huấn đối phương một trận nhớ đời. Lúc này thân hình nàng biến mất, xuất hiện sau lưng Cổ Hà liên tục đá hắn, làm Cổ Hà không thể phản kháng.

Liên tục bị đánh bay ra ngoài, việc này cũng không tệ. Bị chính người mình thương đánh cũng không tồi, Cổ Hà vừa thụ thương vừa cảm thán suy nghĩ.

Nhưng mà hắn chưa kịp hưởng thụ, hắn bị nàng hảo huynh đệ. Ôm lấy mà ngã xuống đất, hắn ôm lấy đầu ngục xuống đất kêu rên rỉ, lý do này là lúc hắn khai ra ba người.

Vô Nhạn từ trên cao đáp xuống, nhìn hắn: "Nói hay không?" Cổ Hà sợ run rẩy, không biết nói như thế nào. Hắn run rẩy không ngừng lại nhớ tới hình ảnh hôm qua, về sau sẽ không thể cùng nữ nhân ôm ấp.

Hướng nàng cầu xin: "Vô Nhạn tha cho ta, ta nói ta nói. Ba vị đệ tử giúp ta là Vân Phàm, Tô Hạo, Mạn Chi, ba người hình như là học viện học sinh."

Vô Nhạn nghe vậy gật đầu, hướng hắn hỏi thêm: "Ngươi nói cho ta biết, hắn động phủ ở đâu?" Cổ Hà gật đầu liên tục, giải thích cho nàng biết.

Vô Nhạn biết hết tất cả, chân phải một cước đá hắn lăn trên đất vài vòng, nàng quay người rời khỏi. Ngày mai ta sẽ tìm các ngươi giáo huấn.

Vô Nhạn cười tà ác, rời đi. Nghe Cổ Hà tường thuật lại ba người nuốt nước miếng, quả nhiên a nữ nhân càng đẹp càng độc ác. Vân Phàm cùng Tô Hạo cảm thán, lòng sợ hãi nhìn trước mắt nữ nhân.

Có nên chạy trốn hay không? Mấy người nhìn nhau rồi lắc đầu, trốn càng không tốt, chỉ có thể nhẫn nhịn.

Không biết qua bao lâu.

Năm người bước đến một căn phòng.

Bên trong phòng, xung quanh quanh nhiều vũ khí, làm vừa bước vào Tô Hạo nuốt nước miếng, đây đây là trừng phạt dùng roi đánh, dun nóng sắt dí vào ngực sao?

Hắn run rẩy không ngừng, Vân Phàm nhìn thấy vậy che miệng cười, không thể cười ra hắn ý niệm thoát qua. Hắn dùng hai tay che lấy, không thể cười ra miệng.

Mạn Chi hiếu kỳ? Nghiêng đầu nhìn hai người, không hiểu truyện gì đang xảy ra, nhưng chắc chắn không phải truyện tốt lành. Vô Nhạn bước đến bên trong phòng dừng lại.

Quay đầu hướng bốn người: "Các ngươi biết đây là đâu sao?" bốn người lắc lắc đầu, biểu lộ không hiểu đây là đâu.

Vô Nhạn lại vô ý thức cười: "Các ngươi bây giờ được biết a."

"Nơi đây là nơi các ngươi sẽ phải cảm nhận cơn đau kịch liệt, hắc hắc." nghe đến đây Tô Hạo suýt thì ngất đi.

Vân Phàm lại ngước nhìn hắn, Tô Hạo ngươi khi nào thì nhát gan như vậy?

Vô Nhạn tay trái lấy từ trên giá đỡ ra một dây roi, đánh xuống đất. Bốn người cách không xa mắt to mà nhìn, nàng dùng tay linh hoạt uyển chuyển.

Đánh roi ra, gây nên công kích xung quanh phòng cũng bị tiếng roi quật ngã vang vọng.

Nếu bị đánh trúng quả nhiên không thể nghi ngờ, là nằm giường mấy tháng.

Bốn người vô ý thức lui lại về phía sau, sát vách tường mới dừng lại, Vô Nhạn lại bước từ từ, dùng tay vuốt ve dây roi: "Các ngươi đừng có chạy, để tiểu yêu xà có thể giúp các ngươi vui vẻ."

Bởi vì cây roi dài làm bằng dây thừng, buộc lại với nhau. Còn có thể linh hoạt công kích nên gọi là tiểu yêu xà.

Bên trong căn phòng, xung quanh căn phòng, có bốn người sát vách tường, mà một nữ tử tím y phục, màu tóc tím cười tà ác.

Bốn người quay đầu nhìn nhau. Nhầm hiểu ra ý đối phương. Chắc chắn là phải chạy không thể nghi ngờ.

Vân Phàm trước tiên hướng cửa ra nhanh chóng chạy đi, Vô Nhạn nhìn hắn: "Haha các ngươi chạy không thoát." nàng dùng dây roi đámh ra một đạo, cửa phòng bị dây roi quấn quanh đóng lại

Vân Phàm không chú ý đâm đầu vào cửa.

Oanh.

Ba người bên trong nhắm mắt không muốn nhìn cảnh Vân Phàm bị đụng cửa.

Ba người còn lại run rẩy, lại ngước nhìn Vô Nhạn thánh nữ, trước tiên chỉ cần chói nàng lại. Ba người nhìn nhau thân thể để lại linh khí biến mất, xuất hiện tại trên góc tường cao của trần nhà.

Vô Nhạn đưa tay che miệng cười: "Các ngươi phản kháng? Ta rất thích. Cố lên a mong các ngươi có thể phản kháng."

Ba người nuốt nước miếng, ngươi không phải thánh nữ thì bọn ta đã cho nằm. Kêu khóc không ai biết, vừa dứt lời Tô Hạo thân ảnh từ trên cao nhảy xuống.

Công kích sau lưng nàng, muốn đánh ngất nàng, nhưng mà Vô Nhạn quay người, tay lưu loát khống chế dây roi đánh ra chói lại Tô Hạo.

Nàng lại đưa tay sang trái, Tô Hạo bị lôi nguyên tố bao phủ ném đi, đụng vào vô số binh khí ngã xuống đất, vũ khí lung lay rơi xuống đất theo hắn.

Tô Hạo không chịu thua, đối phương không phải thánh nữ hắn thề không đập chết ngươi mới là.

Hôm nay là Tết Hải Đăng nên chúc chư vị Tết Hải Đăng Vui Vẻ.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.