Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2253 chữ

- "Để kết thúc, xin nhấn mạnh rằng, niềm tin vào sự huyền bí là nhu cầu có thật của con người, và theo các nhà khoa học, nó lớn hơn mọi chứng cớ phản bác". -

                             Nguồn : Báo mạng.

--------------------------------------------------------------

Chạy xe ở Sài Gòn buổi trưa chính là một cực hình thử thách giới hạn sức chịu đựng của con người, nhưng buổi tối thì ngược lại, tôi nắm chắc tay lái con chiến mã băng băng qua những con đường lớn nhỏ của Sài Gòn, cảm nhận sức gió nhẹ nhàng đưa vào mặt.

Đúng 8h30 tôi dừng xe trước tòa nhà, sớm hơn hẳn 1 tiếng, lái xuống hầm xe liền bị một chú bảo vệ già ngăn lại.

- Đi đâu ? Giờ này tòa nhà không nhận khách.

Thái độ chú có vẻ không tốt, tôi lễ phép gật đầu rồi hướng chú cười nói.

- Dạ con là bảo vệ ca đêm mới chú, cho con hỏi chú Tâm ở đâu vậy chú ?.

- Ờ dị hả ! Tao Tâm nè, sao mày tới sớm dữ, đợi tao xíu tao lấy quần áo cho.

Chú Tâm liền đổi thái độ tích cực hơn, vui vẻ trả lời tôi rồi quay lưng đi lại chiếc bàn gỗ của chú, với tay kéo cái học bàn, chú Tâm lấy cái bọc đen bên trong rồi quay lại đưa cho tui.

- Sáng thằng Vũ có dặn, chú để sẵn đồ cho mày, 9h30 mới vô ca giờ mày thay đồ, rồi đi ăn uống gì đi xíu quay lại.

- Dạ con cảm ơn chú ! Mà thay đồ ở đâu chú Tâm.

Chú Tâm đưa tay chỉ vô cái phòng cạnh thang máy, rồi quay lưng đi vào chỗ ngồi.

Tôi dắt xe vô góc, tay cầm bọc đồ rồi đi theo hướng mà chú Tâm chỉ, trên cửa phòng đề bảng "Phòng An Ninh" ở trên phần kính còn dán mảnh giấy "Không phận sự miễn vào", tôi mở tay nắm cửa rồi đẩy vào, giữa phòng là hai hàng ghế gỗ dài xếp tựa lưng vào nhau, phía bên trái là một hàng tủ nhỏ, kiểu tủ để vật dụng cá nhân phổ thông thường thấy, đối diện là 2 chiếc bàn gỗ lớn cùng vài cái ghế nhựa được xếp ngay ngắn phía dưới bàn, tôi để cái bọc đen lên bàn gỗ, rồi mở ra xem. Bên trong, là một bộ đồ bảo vệ, còn có thêm một cái nón có huy hiệu phía trên, phía cuối phòng có một cánh cửa, tôi cứ ngỡ đó là toilet nên tiến đến mở cửa, nào ngờ khi mở cửa thì mới biết đó là phòng camera, bên trong có 8 cái màn hình, trên bàn toàn nút là nút, trong phòng còn có một thanh niên đang cúi đầu húp ly mì sùm sụp, tôi mở cửa hắn giật mình nhìn lên, thấy người lạ hắn vội vàng bỏ ly mì xuống rồi hỏi.

- Cậu là ai ? Ai cho cậu vào đây.

- Dạ chào anh ! Em tên Cường là bảo vệ mới nhận việc hôm nay.

Tôi gật đầu chào hắn.

- À chào cậu, anh tên Phương. Ca đêm 9h30 mới làm sao cậu đi sớm thế, mà cậu vào đây làm gì ?.

Hắn niềm nở trả lời tôi, còn đưa tay hướng tôi, tôi liền chìa tay bắt tay hắn.

- Dạ em đi thay đồ, em tưởng phòng này là toilet.

- À thay đồ thì cứ thay ở phòng trước, còn toilet thì trên tầng, lúc trực đi chỗ nào cũng được, phòng an ninh không có toilet.

- Dạ vậy e ra trước thay đồ.

Hắn phủi phủi tay, tôi liền quay lại căn phòng phía trước để thay đồ, cũng toàn đàn ông không có gì mà ngại.

Bộ quần áo bảo vệ có hơi rộng một chút, tôi phải xiết chặt dây nịt thêm nút mới miễn cưỡng vừa, bất quá sau khi đứng trước chiếc gương lớn trong phòng soi soi, cảm thấy vẫn còn ngon trai chán. Dù vậy khi nhìn hình ảnh của mình trong gương, tôi không kìm được lòng mà thở dài một tiếng, mới mấy hôm trước còn sơ vin công sở quần tây áo trắng tinh, soái ca trong truyền thuyết, mấy cô mấy dì hàng nước dưới công ty còn không ngớt lời khen tôi ngon trai, nhìn lại tình cảnh hôm nay của mình tôi có một chút hối hận về hành động lần trước.

Tự sự rất nhanh trôi qua, tôi mở cửa phòng camera chào anh Phương một tiếng, quay lại bãi xe nói vài câu xã giao với chú Tâm rồi đi uống cà phê ngồi đợi đên ca làm.

Thời gian rất nhanh liền đến 9h30, tôi nhìn đồng hồ sau đó thanh toán tiền nước, quay lại tòa nhà, Chú Tâm thấy tôi liền đứng dậy đợi tôi đến.

- Đây chú đưa mày cái bộ đàm, bây giờ mày đi theo chú.

- Dạ dạ chú.

Tôi theo chú Tâm đến thang máy, tòa nhà này có 23 Tầng, riêng 4 tầng thượng bị bỏ trống thì không cần phải kiểm tra thường xuyên, còn lại khoảng 18 tầng trừ tầng trệt thì đều là văn phòng của các công ty lớn nhỏ. Chú Tâm nhấn nút tầng G, thang máy rất nhanh liền di chuyển.

ding một tiếng, thang máy dừng lại sau đó cửa tự động mở ra, tầng G này chính là sảnh tiếp tân mà lúc sáng tôi phỏng vấn, tôi đi theo bác Tâm dọc hàng lang để đi tuần, giờ này cơ bản các văn phòng đã đóng cửa, chú Tâm đưa tôi thêm một chiếc đèn pin, tôi hơi thắc mắc vì lúc này đèn của tòa nhà vẫn còn sáng, chú Tâm liền trả lời.

- Đúng 10h cửa tầng hầm bãi xe sẽ đóng lại, đèn của tòa nhà cũng tắt luôn, đi tuần chỉ có thể dùng đèn pin này. Mày cứ yên tâm một số tầng vẫn còn mở ít đèn, mày có sợ không ?.

Nghe chú nói tôi gãi đầu cười cười.

- Đàn ông thanh niên có gì mà sợ chú, với lại con cũng đi chung với chú mà sợ gì ?.

- Đâu có, tao đi với mấy 3 tầng đầu để giải thích công việc cho chú mày nghe, còn lại mình chia ra mà đi chứ không đi chung.

Nói đoạn chú chỉ chỉ vào bộ đàm nói.

- Lúc chia ra mà tuần có gì cứ dùng bộ dàm này liên lạc, thằng Phương phòng cam cũng có một cái. Thôi tao với này lên tầng trên tao chỉ tiếp cho.

Tôi theo chú Tâm bắt đầu học hỏi, thật ra công việc cũng đơn giản, chính là tôi với chú chia nhau đi tuần, 19 tầng thì mỗi người chia hai ra mà đi, tôi đi 9 tầng trên còn chú đi 10 tầng dưới, lúc đi tuần cứ đi dọc hành lang xem có gì khác lạ, chuyển tầng hoàn toàn có thể dùng thang máy, sau khi kiểm tra xong một tầng phải mở bộ đàm báo cho anh Phương dưới phòng cam, một đêm sẽ đi 3 lần vào lúc 10h đêm, 2 giờ và 5 giờ sáng, thời gian còn lại có thể tập trung ở phòng camera nghỉ ngơi. Công việc quá đơn giản tôi chỉ cần nghe chú Tâm nói một lần là có thể tự tin làm ngay, sau khi đi lên tầng 3 thì tôi bắt đầu phải tự đi tuần khu vực của mình.

- Thôi chú mày đi tuần từ tầng 19 đến tầng 11, cứ đi thang máy từ tầng cao nhất xuống, đây bấm thang thì bấm tầng 20 rồi đi xuống, tòa nhà này không có tầng 18, đây này chú mày thấy không 20 rồi tới 19 rồi 17. Đó ! Tầng 20 thật ra là tầng 19.

- Ủa sao kì dị chú ?

Chú nói tôi mới để ý, bảng điều khiển thang máy đúng là không hề có tầng 18.

- Ừ tòa nhà người ta làm vậy, tao không biết chú mày cứ theo đó mà làm, nên nhớ cẩn thận chút, có chuyện gì điện đàm liền cho tao với thằng Phương.

- Dạ con biết rồi ! Con đi chú !

- Ừ.

Tôi dạ như vậy nhưng trong lòng có chút thắc mắc, công việc đơn giản như vậy thì có gì mà cẩn thận, "Chắc người già họ hay lo như vậy" tôi nghĩ.

Tôi bước vào thang máy rồi bấm tầng 20, thang máy nhanh chóng đóng lại, hình ảnh của chú Tâm cũng theo đó mà khuất theo cửa của thang. Bây giờ, tôi chính thức bắt đầu công việc bảo vệ đêm của mình, bất quá lòng cũng có chút phấn chấn, công việc khá nhàn lương thì rất ổn, tôi cảm thấy tôi rất may mắn.

Lại ding một tiếng, thang máy sau hồi di chuyển liền dừng lại, phía trên bảng điện tử hiện số 20, cửa thang từ từ mở ra, tầng này đèn đã tắt hết, ánh sáng từ thang máy hắt ra làm không gian có chút lờ mờ, mà ánh sáng từ thang máy cũng chẳng thể vương xa, nó chỉ chiếu được một khoảng không phía trước mặt.

Tôi cúi xuống bật đèn pin, bắt đầu rọi về phía xa xa, dọc hành lang là mấy căn phòng lọng kính, tôi bắt đầu đi ra khỏi thang máy, cửa thang khép lại, chút ánh sáng theo đó mà mất dần. Lúc này nguồn sáng duy nhất chính là chiếc đèn pin, tôi tự tin bước về phía trước, đi dọc theo phía hành lang, rọi đèn xung quanh kiểm tra, bên trong mấy căn phòng bằng kính là bàn ghế cùng máy tính ngổn ngang, rất nhanh tầng 20 được tôi kiểm tra kĩ lưỡng, tôi với tay cầm bộ đàm, ấn vào nút bên cạnh.

- Tầng 20 bình thường nha chú !

Rè rè.....

- Ừ mày cứ đi xuống tiếp đi, lần sau xong câu nhớ nói Over !. Over !

- Dạ ! Over !.

Tôi thoải mái đi từng tầng kiểm tra, khoảng 1 tiếng hơn vòng tuần của tôi kết thúc, tôi từ tầng 11 bấm thang xuống tầng hầm B, bước vào phòng thay đồ rồi ngồi ở cái ghế gỗ ở cửa, trong phòng có một lốc nước suối, tôi mở một chai ra uống. Nghe tiếng động chú Tâm từ phòng cam đi ra ngoắt tôi vào, tôi mở cửa kéo ghế ngồi cạnh chú và anh Phương.

- Sao rồi, quen chưa ?.

- Dạ cũng quen rồi chú.

- Ừ ! Công việc cũng đơn giản, có gì hỏi không chú chỉ cho.

- Dạ cũng không có gì chú, ủa mà mình ngồi ở đây tới 2h mới đi tuần tiếp hả chú !.

- Ừ đúng rồi ! Quên dặn mày, 2h bắt đầu tuần nhưng phải chú ý, đi nhanh một chút trước 3h sáng phải xuống B, nếu tuần không kịp cũng kệ trước 3h sáng phải đi xuống B ngay.

Chú Tâm nói với tôi với một vẻ khá nghiêm trọng, tôi không hiểu liền hỏi.

- Ủa sao vậy chú ?.

- Ừ ! Nguyên tắc ở đây nó vậy, mày đừng hỏi nhiều cứ làm theo, nhớ trước 3h sáng phải xuống B nghe chưa.

- Dạ con biết rồi.

Chứ Tâm ừ một tiếng, sau đó với tay mở tivi ở góc phòng, lúc này tôi mới để ý ở góc phòng đúng là có một cái tivi nhỏ, chú Tâm châm chú xem một bộ phim gì đó, tôi hơi thắc mắc là từ lúc tôi bước vào tới giờ, anh Phương chỉ ngồi quay lưng về tôi với chú, châm chú xem lên màn hình camera, không hề động đậy hay nói gì. Tôi nghĩ chắc lão này lười nên ngủ cmnr cũng nên, chú Tâm kéo thêm cái ghế để gác chân, chú ngồi chắn ngang giữa tôi với cả anh Phương, tôi lười để ý thêm liền móc điện thoại ra để đọc truyện, tôi mê truyện lắm đặc biệt là truyện trinh thám, tôi đọc ngấu nghiến bất kỳ bộ trinh thám nào mới ra, bây giờ mở điện thoại tiếp tục bộ Đề Thi Đẫm Máu của tác giả Lôi Mễ. Thời gian chầm chậm trôi qua, đồng hồ lúc này điểm khoảng 1 giờ 50, chú Tâm liền tắt tivi sau đó kéo tôi ra ngoài, tôi vừa đóng cửa vừa nhìn lén bóng lưng của anh Phương, kì lạ là ổng vẫn im re ngồi tư thế châm chú vào màn hình.

Tôi với chú Tâm lên tầng rồi chia nhau ra, tôi lại bấm thang lên tầng 20 bắt đầu công việc hơi hơi quen thuộc, cửa thang máy một lần nữa mở ra, giờ khuya tôi cũng hơi rén, nên bước nhanh hơn lần đi tuần trước, đột nhiên bộ đàm kêu rè một tiếng làm tôi giật thót tim, trong đó liền phát ra tiếng của chú Tâm.

- Alo alo Cường ! Nhớ 3h phải xuống tầng hầm nghe. Over !.

Tôi thở phào một hơi, nhém dọa chết tôi rồi.

- Dạ con biết rồi chú ! Over !.

Việc 3h sáng thì có gì mà quan trọng phải nhắc đi nhắc lại như vậy, tôi quăng chuyện đó ra đằng sau mà tiếp tục đi tuần. Đột nhiên

Bạn đang đọc Tòa Nha Quái Quỷ ! Bảo Vệ Trực Đêm Ký. sáng tác bởi maimaigakon1997

Truyện Tòa Nha Quái Quỷ ! Bảo Vệ Trực Đêm Ký. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maimaigakon1997
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.