Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt Đầu Đánh Dấu Ba Trăm Năm Tu Vi

Phiên bản Dịch · 1543 chữ

Nam Châu, Thần Huyền Hoàng triều.

Thiên Vũ Hầu phủ.

"Không nghĩ đến tiên đế lại truyền Đế vị cho Tam Hoàng tử, đúng là ngoài dự đoán của bản Hầu!"

Trong hoa viên, một tráng hán trung niên với gương mặt uy nghiêm, chắp hai tay sau lưng, khẽ lắc đầu.

Cảm thấy có chút không thể nào hiểu được.

Thần Huyền Hoàng triều thống ngự gần bảy phần mười thổ địa của Nam Châu.

Bên dưới có gần ức vạn thần dân.

Tam Hoàng tử hoàn toàn không có thế lực mạnh mẽ dưới quyền, lại không có Đế tài tuyệt thế, thì làm sao có thể ngồi vững trên Đế vị.

Dưới cái nhìn của hắn, ý chỉ này của Tiên đế rất có thể sẽ khiến Thần Huyền Hoàng triều rơi vào rung chuyển vô biên.

Trước mặt hắn có một vị lão nhân đang ngồi thẳng.

Lão nhân cầm chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

"Tiên đế tu vi thông thiên, gần đến cảnh giới Thần Ma, không thể đột nhiên chết được!"

"Việc này, chỉ sợ bên trong có không ít điểm kỳ lạ."

Lão nhân đưa ra ý kiến.

Thần Huyền Hoàng triều chính là Hoàng triều mạnh nhất Nam Châu.

Làm Hoàng đế của Thần Huyền Hoàng triều, dựa vào tu vi của Tiên đế thì làm sao có thể đang yên đang lành lại đột nhiên chết được.

"Ý của ngài là?" Hai mắt của Thiên Vũ Hầu co lại.

"Xuỵt! Đoán được cũng không cần nói, biết rồi thì không nên hỏi."

"Ngươi là người của Hoàng triều, nhiệm vụ của ngươi chính là vững chắc thế cuộc Hoàng triều."

"Bất kể Tam Hoàng tử làm thế nào, làm có được hay không, Thần Huyền Hoàng triều cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì cả."

"Chỉ có như vậy, trong tương lai khi xuất hiện biến cố nào đó."

"Thân là Thiên Vũ Hầu của Hoàng triều, ngươi mới có thể bình yên vô sự!"

Lão nhân đưa ra câu châm ngôn tiếp theo, thân hình dần dần vô hình ở trước mặt Thiên Vũ Hầu, biến mất khỏi hoa viên.

"Thì ra là như vậy." Thiên Vũ Hầu không có tâm tư khiếp sợ về chuyện này, hoặc là đã không còn cảm thấy kinh ngạc nữa.

Vào lúc này, hắn hiểu được ý trong lời nói của lão nhân, sau lưng đột nhiên bị mồ hôi chảy ướt sũng.

Trước đó, hắn còn muốn chỗ đứng.

Phụ tá Hoàng tử mà chính mình vừa ý, lật đổ Tam Hoàng tử bây giờ.

Nhưng bây giờ xem ra, chuyện này không khác gì là muốn chết!

"Ổn định thế cuộc Hoàng triều sao?"

"Xem ra cần tiến cung gặp mặt Tam hoàng tử một lần!"

Ánh mắt của Thiên Vũ Hầu đọng lại.

Sau một giây, thân hình của hắn cũng chậm rãi biến mất ở trong hoa viên.

. . .

. . .

Cùng lúc đó.

Hoàng đô.

Trong hoàng cung tráng lệ.

Huyền Minh ngồi trên long ỷ với vẻ mặt đầy khiếp sợ.

Trong hai mắt đều là vẻ không dám tin.

Ngày hôm qua, hắn vẫn còn là Hoàng tử có nội tình yếu nhất Đại Huyền Hoàng triều.

Trên dưới cả triều, hầu như không có ai nghĩ rằng Huyền Minh có thể đăng lâm Đế vị.

Thế lực khắp nơi đều chú ý lên người các Hoàng tử khác.

Trực tiếp bỏ qua Huyền Minh.

Nhưng vào tối ngày hôm qua.

Tiên đế đột ngột chết.

Một tờ thánh chỉ khiến cho Huyền Minh trực tiếp mặc vào long bào, trở thành Tân đế của Đại Huyền Hoàng triều.

Nhanh chóng như vậy, khiến cho không ai trong Đại Huyền Hoàng triều kịp phản ứng lại.

"Chuyện lớn rồi."

Sau khi hết khiếp sợ, Huyền Minh từ từ phục hồi tinh thần lại.

Trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ lo âu.

Đế vị của Thần Huyền Hoàng triều, đại diện cho trung tâm quyền lực của Nam Châu.

Khống chế sinh tử của ức vạn sinh linh, có thể gọi là Chúa tể Nam Châu.

Nhưng mà, cũng không phải chỉ cần ngồi lên là có thể nắm giữ quyền lực này.

Sự tồn tại của Đế vị là một loại cơ chế giao thoa rắc rối phức tạp của lợi ích.

Thân ở Đế vị, sau lưng cần phải có vô số người có lợi ích ngang nhau chống đỡ mới có thể ngồi vững vàng.

Mà hắn, Tam Hoàng tử của Thần Huyền Hoàng triều.

Sau lưng hầu như không có bất kỳ thế lực nào chống đỡ.

Dưới loại cục diện này, muốn ngồi vững vàng vị trí đó là chuyện còn khó hơn lên trời.

Huống hồ, ở bên cạnh hắn còn có rất nhiều Hoàng tử nhìn chằm chằm Đế vị.

Bây giờ hắn có thể ngồi yên tĩnh ở đây.

Hoàn toàn là vì thánh chỉ của Tiên đế quá nhanh.

Dẫn đến những Hoàng tử kia không đủ thời gian triệu tập sức mạnh sau lưng mình.

Nhưng theo thời gian trôi đi.

Những ca ca, đệ đệ này của Huyền Minh sẽ không giảng hoà.

Đến lúc đó, áp lực chân chính của việc ngồi trên Đế vị sẽ giống như dời núi lấp biển ép về phía Huyền Minh.

Vào lúc ấy, việc mất mặt khi lui ra khỏi tranh cướp Đế vị chỉ là việc nhỏ.

Không biết được chết thế nào mới là chuyện lớn!

Nghĩ đến đây, trên trán Huyền Minh xuất hiện lấm tấm mồ hôi lạnh.

Hắn xuyên việt đến giới này đã được hơn mười năm.

Biết rõ sự tàn khốc của việc tranh giành quyền lực.

Nếu sau lưng hắn cũng có rất nhiều thế lực chống đỡ, Huyền Minh còn có thể đọ sức với các Hoàng tử khác, tìm kiếm thời cơ triệt để vững chắc sự thống trị của bản thân.

Nhưng mà, hắn không có.

Chuyện này làm cho hắn không còn lựa chọn nào khác.

"Ta nên làm gì mới có thể truyền Đế vị cho người khác một cách thể diện đây?"

"Đồng thời, an toàn rời khỏi vòng xoáy tranh giành quyền lực?"

Huyền Minh rơi vào trầm tư.

Ngay khi Huyền Minh đang suy nghĩ.

Chợt nghe được một thanh âm.

Keng! Hệ Thống Triệu Hoán Vạn Giới kích hoạt, bây giờ bắt đầu trói chặt với kí chủ!

Keng! Hệ thống trói chặt thành công!

Kí chủ: Huyền Minh, Hoàng đế Thần Huyền Hoàng triều!

Không thể cởi trói, không thể thay đổi!

Hệ thống tận sức chung thân phục vụ một vị kí chủ!

Hệ thống?

Tâm tình vốn đang lo lắng của Huyền Minh đột nhiên bị tiếng nói máy móc rời đi.

"Hệ thống đến rồi?"

Tâm thần Huyền Minh chấn động.

"Hừm, đến rồi đây kí chủ."

Hệ thống trả lời một câu.

Huyền Minh: ". . ."

"Nói một chút xem ngươi có tác dụng gì."

Huyền Minh hít một hơi thật sâu rồi hỏi.

Vào lúc này, sự kinh hoảng khi leo lên Đế vị hỗn tạp với sự vui mừng khi thu được hệ thống, khiến cho lòng hắn rất phức tạp.

Nhưng mà, bây giờ hắn lại rất bình tĩnh.

Mười năm qua, bất kể là thiên phú của bản thân hay là nhân tố khác.

Đều không giúp hắn giành được lợi ích gì trong việc tranh bá ở Thần Huyền Hoàng triều.

Chuyện này khiến cho hắn nhất định phải giao ra thân phận của chính mình.

Nhưng bây giờ hệ thống xuất hiện, làm cho hắn ý thức được, cơ hội của mình đã tới.

"Hồi bẩm kí chủ: Chức năng chủ yếu của hệ thống chia làm hai loại."

"Loại thứ nhất là chức năng đánh dấu: Mỗi ngày kí chủ có thể tiến hành đánh dấu một lần, mỗi lần đánh dấu được khen thưởng ngẫu nhiên: Có quán đỉnh tu vi, có triệu hoán binh sĩ, có thu được bảo vật kỳ dị. . ."

"Loại thứ hai là chắc năng triệu hoán: Mỗi một tháng kí chủ có thể triệu hoán một vị Thần Ma từ chư thiên vạn giới giáng lâm, Thần Ma hoàn toàn trung thành với kí chủ. . ."

"Đánh dấu và triệu hoán."

Hai mắt Huyền Minh sáng lên.

Trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Hệ thống quả nhiên không làm hắn thất vọng.

Hai chức năng này nếu như có thể nắm chắc.

Đế vị Thần Huyền Hoàng triều sẽ triệt để vững chắc.

"Keng! Số lần đánh dấu trong ngày đã đổi mới!"

"Kí chủ có lựa chọn đánh dấu hay không!"

Tiếng gợi ý của hệ thống vang lên.

"Đánh dấu đi."

Huyền Minh hơi tựa vào long ỷ, ra lệnh một câu trong lòng.

"Cũng không biết lần này đánh dấu sẽ được tưởng thưởng gì."

Trong lòng Huyền Minh hiện lên vẻ mong đợi.

Hôm nay hắn có Đế vị trên người.

Nhưng bất kể tu vi hay là quyền lực, đều còn lâu mới đạt tới cấp độ Hoàng đế Thần Huyền chân chính.

"Keng! Chúc mừng kí chủ, đánh dấu được ba trăm năm tu vi!"

—--

Dịch: MB

Bạn đang đọc Bắt Đầu Hoàng Triều Chi Chủ, Từ Chư Thiên Triệu Hoán Thần Ma (Dịch) của Ly Hoa Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 258

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.