Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Điện Giật! (1)

Phiên bản Dịch · 1282 chữ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Lần này muốn mượn thân phận của ngươi bái sư Thiên Lang Tông, ta tự nhiên sẽ toàn lực giữ gìn ngươi! Chẳng những không để cho ngươi chật vật, ta còn muốn ngươi trở thành tiêu điểm chói mắt nhất trong ngày đại hôn! Trước đánh tan mụn nhọt cái đã!

Vương Khả lấy ra một hộp thuốc tiêu viêm đưa cho U Nguyệt công chúa.

U Nguyệt công chúa thoa thuốc lên mặt, nhìn khuôn mặt mình ở trong gương, các mụn nhọt nhanh chóng biến mất, rất nhanh khôi phục như lúc trước. Chỉ là vết sẹo do Nhiếp Thiên Bá gây ra, nhìn vẫn rất dữ tợn.

- Chỉ còn một vết sẹo mà thôi, đã rất tốt rồi!

U Nguyệt công chúa cười khổ nhìn vết sẹo kia.

- Ngươi chờ một chút, ta gọi người đến!

Vương Khả lắc đầu nói.

- Ai?

U Nguyệt công chúa mờ mịt hỏi.

Vương Khả gọi tới một nữ tử.

- Tiểu biểu muội, vết sẹo trên mặt U Nguyệt công chúa kia, nhờ vào ngươi rồi!

Vương Khả phân phó.

Nữ tử kia cực kỳ cung kính:

- Gia chủ yên tâm, có gia chủ điều chế phấn lót và kem dưỡng da, hiện tại tay nghề của ta nhất định sẽ làm gia chủ hài lòng!

Vương Khả gật đầu:

- Tốt, ngươi chữa trị cho U Nguyệt công chúa trước, ta ra ngoài an bài một chút!

- Vâng!

Tiểu biểu muội cung kính nói.

Vẻ mặt của U Nguyệt công chúa mờ mịt nhìn tiểu biểu muội lấy ra một cái rương, nhẹ nhàng mở ra, hơn nữa điều chỉnh đủ loại bút lông, chấm chút chất lỏng kỳ quái, bắt đầu bôi lên trên mặt mình.

Thời gian dần qua, U Nguyệt công chúa ngạc nhiên nhìn mình ở trong gương, vết sẹo do đao gây ra từng chút từng chút phục hồi như cũ, không, là che phủ, vậy mà ở trong thời gian ngắn ngủi, trên mặt đã nhìn không ra vết sẹo, tựa hồ khôi phục như lúc ban đầu.

Mặc dù biết rõ là giả, nhưng cái này cũng quá thần kỳ rồi.

Đối với nữ nhân mà nói, dung mạo mãi mãi là chủ đề được quan tâm nhất, năng lực hoá trang của tiểu biểu muội lợi hại như thế? Vậy sau này có thể trao đổi lẫn nhau, kết làm khuê mật.

- Cái này, cái này, mặt của ta, mặt của ta? Ngươi là tiểu biểu muội của Vương Khả? Sao năng lực hoá trang lợi hại như thế? Trước kia ngươi làm nghề gì?

U Nguyệt công chúa kinh ngạc hỏi.

- Khâm liệm!

Tiểu biểu muội nói một câu liền không lên tiếng nữa.

U Nguyệt công chúa:

- ...

Khâm liệm? Trang điểm cho người chết? U Nguyệt công chúa nghẹn nửa ngày không biết nói cái gì. Giờ khắc này, nàng không dám đề cập tới sự tình khuê mật. Mặc cho tiểu biểu muội trang điểm cho mình.

Lần này trang điểm, không chỉ khôi phục dung mạo ngày xưa, càng giống như hào quang vạn trượng, để U Nguyệt công chúa nhìn cực kỳ xinh đẹp động lòng người.

Rất nhanh lại có thị nữ đưa tới y phục.

- Gia chủ phân phó, mời U Nguyệt công chúa thay đổi váy cưới!

Thị nữ kia nói.

- Váy cưới?

U Nguyệt công chúa nhìn váy cưới màu đỏ tạo hình kỳ quái kia.

- Gia chủ nói, cái này là sườn xám, gia chủ tự mình thiết kế, vừa rồi chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất may ra! Mời mặc vào, gia chủ đang đợi!

Thị nữ nói.

Tiểu biểu muội cũng trang điểm xong, cất hộp rời đi.

Váy cưới? Sườn xám là cái gì?

U Nguyệt công chúa cảm thấy rất ngờ vực, nhưng vẫn thay đổi.

Bản thân U Nguyệt công chúa vốn xinh đẹp động lòng người, được tiểu biểu muội trang điểm, thì càng thêm sặc sỡ loá mắt, giờ phút này mặc váy cưới sườn xám vào, lập tức hiển lộ hết dáng người mỹ diệu, nhìn càng xinh đẹp hơn mấy lần.

Soi mình trong gương, U Nguyệt công chúa lòng sinh cảm thán, váy thật đẹp, đẹp hơn tất cả váy áo của mình lúc trước, chân vốn rất dài, ở dưới sườn xám phụ trợ càng thẳng tắp thon dài, như ẩn như hiện, duy nhất để U Nguyệt công chúa cảm thấy xấu hổ là ngực quá lớn, có chút phá hư tiên khí.

U Nguyệt công chúa cảm giác, đời này chưa từng xinh đẹp qua như vậy qua.

- Vương Khả? Làm sao hắn biết kích thước thân thể của ta? Bất quá váy cưới này đẹp hơn bất luận loại váy nào ở hiện tại!

U Nguyệt công chúa sợ hãi than.

- U Nguyệt công chúa, xong chưa?

Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Vương Khả.

- Ra ngay!

U Nguyệt công chúa mở cửa phòng đi ra, bộ pháp xinh đẹp, dung nhan tuyệt mỹ, lại phối hợp sườn xám màu đỏ, để nàng càng thêm sặc sỡ loá mắt.

Ngoài cửa, giờ phút này đang đứng Vương Khả, Trương Chính Đạo, còn có một đám thuộc hạ của Vương Khả.

Bọn thuộc hạ của Vương Khả không dám nhìn nhiều, Vương Khả lại khẽ giật mình, giống như có sợi dây nào đó trong lòng bị kích thích, trái tim bất tranh khí nhảy lên. Loại cảm giác này, là thời điểm Vương Khả vào đại học, vì một học tỷ mà lần thứ nhất động tâm thầm mến mới có.

- Thế nào?

U Nguyệt công chúa hỏi.

- Oa, U Nguyệt công chúa, ngươi thật đẹp!

Trương Chính Đạo khoa trương kêu lên.

Trong lòng U Nguyệt công chúa vui vẻ, ccảm kích nhìn về phía Vương Khả:

- Vương Khả, y phục này của ngươi thật xinh đẹp!

Trong lòng Vương Khả run lên, từ trong trạng thái vừa rồi tỉnh lại.

- Vương huynh, sao ngươi ngơ ngác không nói lời nào?

Trương Chính Đạo nghi ngờ hỏi.

- Ta giống như bị điện giật!

Vương Khả khẽ run rẩy nói.

- Điện giật? Điện giật là gì?

Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.

Không để ý tới Trương Chính Đạo, Vương Khả thu hồi ánh mắt, cưỡng ép đè xuống xao động trong lòng, ta làm sao vậy? Gặp sắc khởi ý sao? Không đúng, chỉ là nam nhân bình thường thẩm mỹ!

Vương Khả hít một hơi thật sâu:

- Tốt rồi, U Nguyệt công chúa, lên kiệu đi, bây giờ chúng ta tới Thiên Lang Tông bái sơn!

Lúc này U Nguyệt công chúa mới nhìn thấy, bọn thuộc hạ của Vương Khả hợp thành một đội ngũ, bao vây một cái kiệu tám người khiêng ở chính giữa.

- Đây là...

U Nguyệt công chúa kinh ngạc nói.

- Từ giờ trở đi, ngươi chính là Trương Ly Nhi! Chúng ta là đội ngũ đưa dâu!

Vương Khả giải thích.

- Ngươi để ta mặc áo cưới, chính là vì giả mạo Trương Ly Nhi, lẫn vào Thiên Lang Tông?

U Nguyệt công chúa kinh ngạc hỏi.

- Không sai, đây là cơ hội duy nhất để chúng ta đi vào Thiên Lang Tông, cũng là phương pháp ngươi gặp Mộ Dung Lục Quang nhanh nhất!

Vương Khả giải thích.

U Nguyệt công chúa cắn môi, cuối cùng gật đầu:

- Tốt, ta nghe ngươi!

U Nguyệt công chúa chậm rãi bước vào trong kiệu, sắc mặt Trương Chính Đạo cổ quái nói:

- Vương huynh, chúng ta có thể chui vào sao? Đệ tử của Thiên Lang Tông cũng không phải người ngu!

Bạn đang đọc Bất Diệt Thần Vương (Dịch) của Quan Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 621

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.