Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi không muốn làm con rể nhà người ta!

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Trời tháng bảy, nắng gắt như lửa.

Trong ruộng ngô bên trên núi Thanh Long, một trận thanh âm huyên náo bỗng truyền đến.

"Tiểu bại hoại, dùng sức lớn như vậy, người ta đau!"

"Nguyệt tỷ, dễ chịu sao?"

"Dễ chịu cũng phải nhẹ nhàng một chút a, có biết cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc hay không?"

Diệp Thần nghe được yêu cầu nữ nhân gặp khó khăn, cười nói: "Nguyệt tỷ, chân của tỷ bị bong gân, muốn đem ứ máu vò ra thì phải dùng sức a!"

"Vậy...... Dùng chút sức thôi."

"......"

Diệp Thần im lặng, trong lòng tự nhủ những nữ nhân này lúc thì muốn ôn nhu, lúc thì muốn dùng lực, thật không hiểu rõ rốt cuộc các nàng muốn cái gì!

Bất quá dáng dấp Thu Nguyệt vẫn là rất xinh đẹp, mặt trứng ngỗng mắt to, da thịt màu lúa mì căng bóng khỏe mạnh, bím tóc đuôi ngựa trên đầu thô thô rũ xuống bộ ngực sung mãn, để cho người ta xem qua khó quên.

"Tiểu tử thúi, nhìn đi chỗ nào vậy?"

Thu Nguyệt phát hiện Diệp Thần nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng, con mắt đều không nháy mắt một chút, lập tức khuôn mặt có chút xấu hổ đỏ lên trừng Diệp Thần một chút.

"Nguyệt tỷ, nơi này là ruộng ngô, làm chút chuyện xấu hẳn là không người biết đi?"Diệp Thần cười xấu xa.

"Đừng có hù dọa tỷ, muốn làm chuyện xấu a, tỷ thì không có vấn đề gì, chỉ sợ cậu không dám thôi!"

Thu Nguyệt nói xong cởi ra cái cúc áo đầu tiên trước ngực mình, lộ ra một vòng tuyết trắng mê người......

"Nguyệt tỷ ngưu bức! Tại hạ cáo từ!"

Diệp Thần thấy thế dọa sợ, nói xong xám xịt chạy ra ruộng ngô.

"Tiểu gia hỏa, có tặc tâm không có tặc đảm!"

Thu Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ chật vật đào tẩu của Diệp Thần, ngồi xổm ở bên trong ruộng ngô cười đến nhánh hoa run rẩy.

"......"

Thật vất vả chạy đi, lúc này Diệp Thần mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn xoa xoa mồ hôi trán, nguy hiểm thật, kém chút liền bị Nguyệt tỷ 'ăn tươi nuốt sống' !

Mình vẫn là 'gà tơ' a, mà Thu Nguyệt cũng đã từng kết hôn, nếu thật sự phát sinh chút gì, mình chẳng phải là bệnh thiếu máu?

Còn có, vào lúc năm tuổi năm đó hắn đã ưng thuận hứa hẹn qua với bảy vị sư tỷ

"Sư tỷ, chờ đệ trưởng thành sẽ cưới các người!"

"Tiểu Thần, chúng ta đều không phải tiểu hài tử, đệ cũng không thể gạt chúng ta a, trưởng thành chúng ta làm nàng dâu của đệ."

Lúc ấy Nhị sư tỷ mới sáu tuổi, còn rất manh mang đáng yêu!

"Quá tốt rồi, sư tỷ, chúng ta móc tay!"

Không sai!

Mình còn từng móc tay với bảy vị sư tỷ a......

Hồi tưởng chuyện cũ, Diệp Thần nhếch miệng lên, không biết lúc nào có thể xuống núi nhìn các sư tỷ một chút, hiện tại các nàng hoàn hảo sao?

Cái này đều là do xú lão đầu!

Vào lúc năm tuổi năm đó bị lão đầu mang lên phía sau núi, ngoại trừ muốn mình tu hành y thuật cổ võ cùng hắn, còn phải hầu hạ lão già họm hẹm này ăn uống ngủ nghỉ......

Đáng hận nhất chính là vào lúc hắn 18 tuổi năm đó, lão đầu đem bảy vị sư tỷ đưa tiễn xuống núi, từ đó Diệp Thần bắt đầu tách ra với mấy vị sư tỷ như hoa như ngọc.

Lão già họm hẹm rất hư!

Rất nhanh, Diệp Thần về tới đỉnh núi.

Trên đỉnh núi có một tòa nhà gỗ nhìn rất phổ thông đứng sừng sững lấy, trông hơi có vẻ cũ nát, phía ngoài phòng còn treo bắp ngô, ớt đỏ, tỏi, nhìn giống y như nông gia bình thường không khác tí gì.

Nhưng nếu có người hiểu công việc nhìn thấy nhà gỗ, nhất định sẽ quá sợ hãi!

Bởi vì cả tòa nhà gỗ toàn bộ là chế tạo từ gỗ trinh nam vàng, giá trị quá trăm triệu!

Két!

Diệp Thần đẩy cửa vào.

Ghế bành bên trong gian phòng tại nhẹ nhàng lung lay, nằm phía trên là một lão đầu tóc bạc, hắn chính là sư phó của Diệp Thần.

"Trở về? Ngồi xuống, ta có việc muốn nói với ngươi!"

Mí mắt lão đầu đều không ngẩng một chút, để Diệp Thần ngồi đối diện hắn, từ trong ngực móc ra một tấm phong thư màu đỏ đưa tới

"Diệp Thần, ngươi nên xuống núi!"

"Xuống núi? Lão đầu, lão đùa tôi a?"

Mấy năm này Diệp Thần vẫn nghĩ xuống núi tìm sư tỷ, nửa đường hắn cũng trộm đi qua mấy lần, nhưng mỗi lần bị lão đầu bắt trở lại đánh cho thất điên bát đảo!

Mà lại công phu của lão đầu sâu không lường được, mỗi lần sau khi Diệp Thần đột phá đều tìm lão đầu luận bàn, kết quả đều biến thành 'Tìm tai vạ'

"Ta cũng không có thời gian đùa với ngươi."

Lão đầu lười biếng duỗi lưng một cái, ngáp một cái nói "Ta tại Ninh Châu tìm cho ngươi một mối hôn nhân, trước tiên ngươi xuống núi kết hôn đi!"

"Không thể nào, lão để cho tôi đi làm con rể nhà người ta?"

"Hắc hắc, làm con rể nhà người ta có cái gì không tốt? Ta tìm cho ngươi chính là nhà giàu có, tiểu tử ngươi có thể tiền sắc song thu a!"Lão đầu nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng 'cá trắm cỏ'.

"Không đi!"

Diệp Thần quả quyết cự tuyệt, lời lẽ chính nghĩa nói:"Nếu tôi kết hôn, vậy các sư tỷ làm sao bây giờ?"

"Tiểu tử thúi, ngươi có bảy người sư tỷ, một cân bảy ngươi chơi nổi sao?"

"Tóm lại tôi không thích làm con rể nhà người ta!"

"Nếu ngươi không muốn, vậy tự mình lăn xuống núi từ hôn đi, ta cũng không muốn đi chùi mông cho ngươi!"Lão đầu tức giận nói.

"......"

Bạn đang đọc Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta của Lạp Mỗ Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 1440

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.