Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Không Và Bái Đường Cùng Một Con Heo

Phiên bản Dịch · 1180 chữ

“Đau quá!” Một tiếng kêu thất thanh phát ra từ trong chiếc kiệu hoa.

Ninh Vãn Ca ôm đầu lờ mờ cảm thấy đau nhức, mở hé hai mắt ra, từ trong kiệu ngồi dậy.

Tiếng reo hò, pháo nổ ríu rít bên ngoài làm cô ù tai

Cúi đầu xuống xem xét, cô thấy mình mặc chiếc áo dài cưới màu đỏ tươi, hình như mình đang trong hình dáng một tân nương, chiếc khăn trùm đầu rơi sang một bên đã trở nên nhăn nhúm.

Cô cau mày, cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó.

Cô nhớ mình bị bắn vào tim, vội vàng cúi đầu nhìn thân thể của mình, không thấy có vết thương nào cả?

Vấn đề mấu chốt hơn chính là cơ thể to béo này của cô, thân hình mập mạp như này từ đâu mà ra đây?

Nhìn bên ngoài thì chắc là 150 cân, còn chiều cao là 1 mét 62

Thân hình quá khổ này đúng là ...

Cô vốn là một nhân viên đặc công ở thế kỷ 21. Khi đó, cô đang thực hiện một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn đó là được cấp trên giao phải lấy được 3 loại nhạc cụ cổ có lịch sử hàng nghìn năm, được cho là báu vật.

Nhưng khi cô đang hưng phấn lấy cổ vật đi thì bị ám sát, một viên đạn xuyên qua lồng ngực làm cô chết.

Cô nhớ rằng trước khi ngã gục xuống đất, ba đồ vật kia đã phát ra một thứ ánh sáng trắng mờ ảo.

Cô liền mất đi ý thức...

"Chết tiệt! Chẳng lẽ mình đã xuyên không?" Cô thầm nguyền rủa

Vậy bây giờ ở đây là chỗ quái quỷ nào ?

Cô vén rèm kiệu và nhìn ra, thấy bên ngoài thổi kèn inh ỏi, và đường xá đông người vây xem.

Đánh giá từ cách họ ăn mặc, những con đường thì nhỏ hẹp, những tòa nhà cổ kính, và những người đứng xung quanh xem đang mặc những trang phục cổ xưa, rất giống những bộ phim cổ trang mà cô đã xem trên TV.

Nghĩ đến đây, khóe miệng của cô bỗng giật giật cảm thấy sốt ruột

"Ôi chao, đây không phải là Ngũ tiểu thư Ninh Vãn Ca sao? " Bỗng nhiên có người nhìn thấy Ninh Vãn Ca ngồi trong kiệu, không khỏi hét lên một tiếng.

Âm thanh đột ngột làm cho Ninh Vãn Ca khựng lại

Chủ nhân của thân thể này cũng tên là Ninh Vãn Ca sao?

“Tiểu thư, mau hạ rèm xuống, trùm khăn che mặt lên đi ạ!” Sắc mặt của nha hoàn đi bên cạnh kiệu bỗng biến sắc, vội vàng kêu lên. Vì sẽ rất xui xẻo khi cởi khăn trùm đầu trước khi động phòng trong ngày cưới.

Ninh Vãn Ca mù mà mù mờ hiểu ra, bây giờ tình huống này cô có thể đoán đại khái đây là một thiên kim tiểu thư, chuẩn bị lập gia đình ?

Cô sống đến nay còn chưa từng yêu đương ai cứ đừng nói đến chuyện kết hôn, điều này thật sự rất là mất mặt mà. 

Kiệu đột ngột dừng lại.

"Mời tân lang đá kiệu!" Bên ngoài có người kêu lên.

Ninh Vãn Ca ngập ngừng, nhặt chiếc khăn rơi trong kiệu và trùm lên đầu.

Nhưng đợi hồi lâu cũng không nghe thấy tiếng đá kiệu, phải một lúc sau, người hầu bên ngoài mới chậm rãi nói: "Vương gia đã ra lệnh, tân nương sẽ tự xuống kiệu, tiến vào phòng bái đường”

Tự mình? Tiến phòng bái đường?

Đúng lúc đó, rèm kiệu bị mở ra rồi, theo tầm nhìn của cô thì chỉ thấy nhiều loại quần áo, giày dép khác nhau trước mắt.

"Tiểu thư, hạ kiệu ạ!" Nha hoàn vươn bàn tay nhỏ bé bắt lấy tay Ninh Vãn Ca, dẫn cô nhẹ nhàng xuống kiệu hoa.

Ninh Vãn Ca được dẫn đến đại sảnh, đột nhiên bên tai vang lên một tiếng rên rỉ "hừ, hừ, ục ục" của một con heo.

"Vương gia nói, con heo này đến đại sảnh thay ngài bái đường." Người chủ trì buổi lễ kêu lên.

Khóe miệng Ninh Vãn Ca bỗng giật giật, cô cảm thấy vị Vương gia này nhất định là rất ghét cô gái này. Nhưng mà như vậy, lòng cô cũng thoải mái, vốn đã ghét thì nên yêu cầu ly hôn, sau đó rời đi thì tốt hơn.

Nghĩ đến đây, cô vui vẻ quỳ xuống, tiếp nhận bái đường, lập tức hô to: “Tới đi, bái đường, bái đường!"

Tất cả mọi ngươi trong sảnh đều sững sờ. Rõ ràng cảnh trước mặt là không đúng lắm!

Chủ trì hành lễ cũng ngẩn ra, một lát sau mới chậm rãi gọi: " Nhất bái cao đường!"

"Hừ hừ..." Chủ trì hành lễ mới gọi một tiếng, con heo kêu một tiếng.

"Nhị bái thiên địa!"

"Hừ hừ..."

Nghe tiếng heo kêu, Ninh Vãn Ca hung hăng vươn tay ra vỗ vào mông con heo, khiến nó bên cạnh nhảy dựng lên, kêu lên: " Hừ hừ! Ầm ầm!"

Trong đại sảnh , một trận cười rộ lên.

Chủ trì hành lễ cười xấu hổ, màn chào của tân lang tân nương cuối cùng cũng không nói nên lời.

“ Được rồi, phu thê giao bái! ” Ninh Vãn Ca thay chủ trì lễ nói luôn, vội vàng cúi đầu qua loa rồi đứng dậy, tuy khăn trùm đầu che mất tầm nhìn của cô, nhưng cô vẫn có thể cảm giác được ánh mắt của người nào đó lạnh lùng đang nhìn vào mình.

Cô chậm rãi vỗ vỗ nếp gấp của váy cưới, được nha hoàn bên cạnh dẫn đi

Tiếng động dần dần biến mất, Ninh Vãn Ca đột nhiên nắm lấy tay nha hoàn đang dẫn cô đi, hỏi: “Nói cho ta biết, ta là ai?

Câu hỏi đột ngột khiến Tiểu Lục đang bị cô nắm lấy tay sửng sốt một chút, a một tiếng: “Tiểu thư, người làm sao vậy?” Câu hỏi của cô được hỏi đột ngột như vậy quả thực không thể tưởng tượng được.

"Nói cho ta biết nhanh!" Ninh Vãn Ca có chút nóng nảy, sự kiên nhẫn của cô là có hạn

“Cái này… Tiểu thư, cô là cô con gái thứ năm của phủ Thừa tướng ở Đông Lăng Quốc - Ninh Vãn Ca ạ! "

Phủ Thừa tướng, xem ra lai lịch cũng không phải vừa.

"Thật ra đáng lẽ hôm nay tam tiểu thư sẽ là người xuất giá, nhưng nô tì không biết tam tiểu thư đã dùng cách gì trốn không thể tìm ra. Khi nô tì tìm được người, phát hiện người đã mặc váy cưới ngồi trong kiệu hoa rồi. Nô tì đã đi theo tiểu thư nhiều năm, lo lắng đến chết đi sống lại đấy ạ"

" Ta được gả cho ai? " Ninh Vãn Ca cau mày.

Bạn đang đọc Béo Phi Xoay Người, Tà Vương Đại Nhân Muốn Ôm Một Cái của Lưu Li Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dtntram
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.