Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khương Dao Ca dâng trà !

Phiên bản Dịch · 1322 chữ

Editor: Kingofbattle

Ngày hôm sau.

Ánh bình minh vừa ló dạng.

Mặt trời từ từ nhô lên sau đám mây dày đặc, giống như là một thanh kiếm sắc bén nấp sau bóng tối vô biên từ từ xé rách chui ra, soi sáng thế gian.

Đẩy cửa ra, Lục Huyền chậm rãi vươn vai.

Có sự trợ giúp từ Thiên Nguyên Đan, mặc dù chỉ mới tu hành một đêm, tu vi cũng tăng lên không ít.

Cứ dựa theo tốc độ tu luyện như thế này , chỉ sợ rằng không bao lâu, lại có thể tiếp tục đột phá cảnh giới.

"Hôm nay khí trời có vẻ tốt đây."

Trên mặt Lục Huyền lộ ra một nụ cười, trên miệng lại ngâm nga điệu hát dân gian, nhanh chân soải bước ra sân.

Hắn phải nắm chặt thời gian tranh thủ tặng đi hai thanh bảo kiếm cho người khác.

Lục Huyền vừa đặt chân tới trước cửa viện Khương Dao Ca .

Hắn vốn tưởng là Khương Dao Ca vẫn còn đang bế quan, đang suy nghĩ xem chính mình lúc này có hay không nên quấy rầy nàng , thì cánh cửa trước mắt đột nhiên lại mở toang ra.

Bốn mắt chạm nhau, có chút kinh ngạc.

"Đại sư huynh ?"

Trong lời nói của Khương Dao Ca có chút ngạc nhiên, cũng ẩn chứa một tia vui sướng khó có thể phát giác.

"Xem ra là muội tu luyện rất chăm chỉ ."

Lục Huyền vừa cười vừa nói.

"Vâng, đối với việc lý giải bên trong kiếm quyết, còn có chút khó hiểu, cho nên muốn đi tìm huynh hỏi một chút, thật không ngờ tới huynh đã xuất hiện ở trước mặt."

Đôi mắt đen láy Khương Dao Ca nhẹ chớp, trên khuôn mặt thanh tú cũng nở nụ cười.

Có lẽ là ánh nắng sáng sớm đặc biệt mềm mại, chiếu rọi lên trên người Khương Dao Ca, tạo ra một sức hấp dẫn đặc biệt.

Mặc dù là Lục Huyền nhìn thấy cũng phải ngơ ngẩn.

Đột nhiên hắn phát hiện dường như vị sư muội này càng ngày càng xúc động lòng người.

Khẽ lắc đầu, Lục Huyền liền bỏ đi tạp niệm.

Tập trung vào chuyện chính.

"Vài ngày gần đây tông môn thu được vài món binh khí, ta nhớ là muội vẫn còn dùng một thanh linh khí hạ đẳng , cho nên đem tặng cho muội."

Lục Huyền nói .

"Đại sư huynh trước tiên đi vào đã."

Vẫn đứng ở cửa nói chuyện, không khỏi có chút mất lễ nghĩa.

Khương Dao Ca khẽ cười nhẹ nhàng nói.

"Vào thôi."

Lục Huyền bèn gật đầu, đi vào trong.

"Đại sư huynh có muốn uống chút trà gì không ?" Khương Dao Ca dường như đã sớm chuẩn bị không ít đồ dùng đãi khách , theo lẽ thường ngày là không có.

"Sao cũng được."

Lục Huyền ngồi ở trên ghế tròn.

"Vâng."

Khương Dao Ca liền pha một bình linh trà.

Hương trà lượn lờ khói bay nghi ngút, như thấm vào ruột gan.

"Từ khi nào muội học được cái này ?"

Lục Huyền khẽ nhấp một ngụm trà, mùi vị không ngờ lại thơm đến vậy.

" Mặc dù trong khoảng thời gian này muội đang bế quan, nhưng cũng có lúc nghỉ ngơi, trong lúc buồn chán, liền ra ngoài làm vài việc không liên quan đến tu luyện, "

Khương Dao Ca nói thỏ thẻ, "Việc pha trà là sự tình đơn giản nhất, cũng có khả năng giúp cho tâm thần người an tĩnh lại, vừa vặn lúc đại sư huynh đi qua đây, cũng có thể chiêu đãi tốt một phen."

"Nếu không đại sư huynh mỗi lần cho đồ vật liền rời đi, vội vàng như vậy, để cho muội thật không biết dùng phương thức gì mới có thể đền đáp."

Nghe vậy, Lục Huyền lấy tay sờ trên mũi một cái, hơi có chút xấu hổ.

Hắn dường như đúng thật là cái dạng này.

Qua đây cũng chính là cho đồ vật.

Cho hết liền ở lại, cũng sẽ không ở lâu.

"Không cần suy nghĩ sẽ báo đáp huynh làm gì. "

Lục Huyền ho khan một tiếng, "Đều là đồ vật của tông môn, huynh có, thì muội cũng có."

Khương Dao Ca đương nhiên không tin.

Trước đó, nếu như tông môn có nhiều thứ tốt như vậy, há lại xuống dốc như hiện tại.

Bỗng nhiên nàng có cảm giác đại sư huynh rất là thần bí, thường cách một đoạn thời gian, là có thể mang ra một số thứ tốt.

Đan dược công pháp các loại, dường như ngày hôm nay lại có thêm vũ khí, cũng không biết là vũ khí phẩm cấp gì.

Giữa lúc nàng đang suy nghĩ , Lục Huyền cầm Kiếm Hạp mở ra.

Kiếm Hạp vừa mở, Ánh sáng chiếu rọi xung quanh,nhất thời hai luồng khí tức sắc bén càn quét ra ngoài, nếu như lúc trước Lục Huyền không làm thêm một số thủ đoạn phong ấn.

Sợ rằng lúc này trên trời đã xuất hiện dị thường.

"Đây là bảo khí ?"

Khương Dao Ca không nhịn được lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn lại, đôi mắt lộ ra vẻ không tưởng.

Bảo khí tuy rằng không có thưa thớt như vậy, nhưng giá rất đắt.

Nàng nhớ kỹ trong tông cũng chỉ có sư tôn mới sở hữu một thanh, hơn nữa còn là trước mấy đời truyền xuống. "Chính xác là bảo khí thượng phẩm."

Lục Huyền vừa cười vừa nói, chỉ về chỗ chuôi kiếm.

Ở đấy khảm ba viên Thiên Địa kỳ thạch.

Khương Dao Ca chấn động, trong lòng dường như nhấc lên sóng to gió lớn.

Nếu là bảo khí hạ phẩm, nàng còn có thể giải thích được.

Dù sao tông môn tuy nghèo, nhưng dùng hết nội tình sở hữu, mua hai, ba bảo khí cái hạ phẩm vẫn là không có vấn đề.

Nhưng đây chính là bảo khí thượng phẩm.

Hơn nữa còn là hai thanh!

Đem mười mấy cái Đông Lâm Tông bán, mới có thể mua được. . .

Khương Dao Ca nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nhìn về phía Lục Huyền.

Có lẽ là ánh sáng trong hộp quá mức chói mắt, làm cho nàng nhìn không rõ hình dáng Lục Huyền .

Mơ hồ.

Giống như là phủ lên người một tầng sương dày đặc.

"Một thanh tên là Tử Tiêu, một thanh tên là Băng Ngục, cái trước là lôi thuộc tính, cái sau lại là Băng Thuộc Tính, muội có tu luyện qua Tử Lôi Kiếm Quyết, cá nhân huynh đề nghị muội chọn thanh Tử Tiêu."

Lục Huyền đóng Kiếm Hạp lại, đẩy tới trước mặt Khương Dao Ca, " hiện nay Tiêu Tử Diên vẫn chỉ là Nhục Thân Cảnh, không có luyện ra Chân Khí, cái này bảo khí cho nàng, cũng không phát huy ra được uy lực vốn có."

"Bởi vậy tạm thời do muội giữ lấy, đợi đến lúc nàng đột phá đến Linh Hải Cảnh, muội lại đưa cho nàng thanh còn lại."

Nếu là không có Tiêu Tử Diên, khẳng định là Lục Huyền sẽ tặng hai thanh kiếm khí cho Khương Dao Ca.

Nhưng dù sao bây giờ cũng hơn một người, hơn nữa thiên phú của Tiêu Tử Diên cũng không kém, có tư cách nhận được một thanh.

"Vâng."

Khương Dao Ca vội vàng nhận lấy.

Trong nội tâm của nàng vẫn còn đang chấn động.

Cho dù trong gia tộc của nàng, bảo khí thượng phẩm cũng là tồn tại rất trân quý, chỉ có những tộc nhân thiên tài đỉnh cấp và trưởng lão mới có tư cách sử dụng.

Nhưng hiện nay trong tay của mình sở hữu tận hai thanh!

Bạn đang đọc Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! (Dịch) của Tả Tả Đích Nhục Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 494

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.