Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dã Pháp Sư

Phiên bản Dịch · 2306 chữ

Ám ảnh giới.

Gauvain không biết đối với thế giới nhân loại hiện đại bây giờ thì sẽ hiểu về Ám Ảnh giới như thế nào, nhưng một trong những ký ức được kế thừa kia, Đế chế Gondar hơn bảy trăm năm trước đã thực hiện rất nhiều nghiên cứu về khía cạnh này, tuy nhiên còn ít kinh nghiệm. Các học giả khi đó cả ngày chỉ biết đi tìm hiểu các loại sách, điển tích khô khan và số liệu đến bạc trắng cả đầu, lại nhìn chằm chằm vào tiêu xích ma lực được chôn sâu dưới giếng thần để phỏng đoán bộ dáng chân thực của thế giới, từ đó tạo nên mô hình cổ điển được sử dụng để mô tả "sự phân tầng" của thế giới.

 Trong mô hình cổ điển này, các học giả cho rằng thế giới được chia thành nhiều "lớp ranh giới", trong đó lớp trên cùng là thế giới vật chất ổn định nhất, mọi thứ trong đó đều có quy luật để có thể tiếp xúc trực tiếp và dễ dàng quan sát. Nó cũng là thế giới tốt nhất đồng thời là thế giới mà hầu hết các sinh vật đang sinh sống; và bên dưới vật chất giới chính là Ám ảnh giới mà hầu hết con người không thể trực tiếp tiếp xúc. Ám ảnh giới là sự phản chiếu vặn vẹo của thế giới vật chất. Con người bình thường không thể trực tiếp chạm vào và quan sát nó, nhưng chúng có thể được nhận thức và đo lường thông qua các kỹ năng ma thuật và tâm linh; từ Ám ảnh giới xuống sâu hơn nữa là U ảnh giới, đây là một vùng hư ảo và bí ẩn hơn, nó là sự phản chiếu của Ám ảnh giới, thế giới này đã đạt tới cấp độ mà bất kỳ ma thuật và sức mạnh tâm linh nào cũng không thể tìm kiếm được. Một số pháp sư may mắn đã bắt được một vài sinh vật bóng tối với khả năng có thể giao tiếp, sau đó đoán ra sự tồn tại của U ảnh giới từ lời nói của những sinh vật đó.

Và một số học giả cấp cao hơn đã mở rộng mô hình cổ điển này. Họ nghĩ rằng có thể tồn tại thêm một tầng sâu hơn dưới U ảnh giới, nhưng tầng đó đã nằm trong lãnh địa của các vị thần linh, được Thần Sáng tạo đặt ra khi ông tạo ra thế giới này."Nền tảng của nguồn gốc" không còn là một phạm trù mà người phàm có thể nghiên cứu.

Theo hiểu biết của Gauvain, mô hình này giống như những lớp giấy kraft trong mờ, hình ảnh thực của thế giới thực tế được đặt lên hàng đầu, và bóng của hình ảnh thực này được chiếu lên các lớp giấy tiếp theo sẽ càng bị mờ và bị biến dạng.

Hắn và Amber đang ở mặt sau của tờ giấy đầu tiên – Ám ảnh giới.

Ngay cả khi chỉ là cấp độ thứ hai, nó đã là một nơi mà hầu hết con người chưa bao giờ đặt chân đến.

Hắn cảm thấy mình rất sáng suốt khi không hỏi Amber tại sao lại có năng lực tiến vào Ám ảnh giới, bởi theo những gì cô gái nói, có thể phán đoán được rằng, đây là lần đầu tiên cô tiến vào một nơi sâu thẳm như vậy, dù hỏi thêm thì cũng không có câu trả lời.

Vẫn còn nhiều bí mật trong thế giới này đáng để khám phá, nhiều điều kỳ thú mà khi còn trôi nổi trên không trung nhiều năm cũng không thấy rõ.

Sau khi phán đoán đơn giản, Gauvain cảm thấy lần theo dấu chân của Betty chính là điểm đột phá duy nhất.

Nhưng trước khi rời khỏi hiện trường, anh có chút lo lắng nhìn lại, Herty, Rebecca và những người khác vẫn đứng ở đó như những "con búp bê sứ". Bọn họ vẫn đang ở thế giới thực chiến đấu với oán linh sương mù đang bao trùm, nhưng trong hình chiếu của Ám ảnh giới, bọn họ lại bị bất động và màn sương đen bao trùm từ mặt đất đang không ngừng làm tan rã họ.

May mắn thay, xét theo tốc độ xói mòn của sương mù, bọn họ vẫn còn một khoảng thời gian.

“Có lẽ đây là tình trạng thực sự của Oán linh sương mù,” Amber cũng liếc nhìn theo tầm mắt của Gauvain, lắc đầu và nói, “Nếu phát hiện của chúng ta được bán cho Hiệp hội Phép thuật Bí mật hoặc Hiệp hội Chiêm tinh, ngài nói xem, giá trị sẽ được bao nhiều tiền ?"

“Bọn họ sẽ đổ cho ngươi một đống thuốc rồi buộc một cái tinh thạch ghi chép lên trên đầu ngươi, cuối cũng là sẽ ném ngươi vào Ám ánh giới để làm người thử nghiệm,” Gauvain trợn mắt nhìn Amber, “Tiếp tục, việc quan trọng,”

Amber vẫn còn lẩm bẩm sau lưng của Gauvain: “Nhưng có thể để ngài ra mặt trước, dù sao đi nữa, ngài cũng là một trong những người sáng lập Assu, bọn họ có thể đổ đầy thuốc vào tổ tiên hay sao?”

“Ngươi nghĩ thế nào?”Gauvain giật nhẹ khóe miệng, “Họ rất sẵn lòng treo tranh của ta lên tường, lưu lại trong sử sách và đứa lên bàm, thậm chí nhà vui cũng nguyện ý hằng năm dẫn cả nhà già trẻ tự mình bày ra bó hoa xem như tưởng nhớ ta, cũng thuận tiện cho mình ba ngày nghỉ phép, tuy nhiên nếu là nhìn thấy lão tổ tiên bỗng cậy nắp quan tài mà sống dậy,…phản ứng đầu tiên của bọn hắn chỉ sợ ngay lập tức đẩy ta trở lại quan tài, sau đó đóng hơn 200 cây đinh khắp bốn phương tứ hướng, tàn nhẫn hơn là còn muốn đổ chì vào…”

Amber bị hù đến trợn tròn mắt: “Tại sao?!”

Gauvain liếc mắt nhìn cái tên bán yêu tinh đầu óc chậm chạp này, tức giận mà ném một câu: “Bởi vì kỳ tảo mộ hay còn là kỳ nghỉ lễ kéo dài tận ba ngày trên cả nước đã không còn!!”

Nói xong, Gauvain đi về phía trước, bỏ lại Amber một hồi lâu rồi đột nhiên hét lên: "Chờ một chút! Ngài nhầm rồi! Kỳ tảo mộ của ngài sẽ không có ngày lễ! Chỉ đến lúc tảo mộ của các vị vua có công sáng lập mới được ba ngày nghỉ lễ! Ngài chết sớm nên chắc không biết rồi…”

Gauvain xém chút nữa là ngã chổng vó…

Tuy nhiên, dù Amber đã dẹp tan ý định bán thông tin về Ám ảnh giới, Gauvain vẫn có kế hoạch của riêng mình, hắn tò mò về Ám ảnh giới, hoặc ... là nói hắn tò mò về toàn bộ thế giới này.

Cho nên đến một ngày nào đó, hắn muốn hiểu rõ tất cả những điều này.

Chuỗi dấu chân này cũng không kéo dài ra bao xa.

Có lẽ do hoàn cảnh đặc thù của Ám ảnh giới, nên thói quen phán đoán khoảng cách xa và ngắn trong thế giới vật chất khó có hiệu lực ở đây. Gauvain và Amber chỉ đi được một đoạn ngắn dọc theo dấu chân, một ngôi nhà gỗ đột nhiên xuất hiện trước mặt của họ.

Ngôi nhà gỗ kia vừa nhỏ lại vừa nát, không biết đã đứng ở đây bao lâu, quanh nhà gỗ có thể thấy một vòng tường rào gãy, nhìn hàng rào thưa thớt sợ rằng không còn tác dụng phòng ngự gì nữa. Trong một góc của ngôi nhà gỗ, Gauvain nhận thấy một chút màu sắc.

Đó là màu của rêu, nó hiện ra trông rất đột ngột trong thế giới đen trắng này, thời gian trôi qua, chút màu sắc đó cũng sẽ nhanh chóng phai mờ.

Dấu chân của Betty kéo dài đến tận cửa ngôi nhà gỗ.

Amber rút con dao của chính mình ra, khẩn trương khoa tay múa chân ở trước ngực: “Chờ lão nhân gia là ngài trực tiếp mở cửa mà xông vào đại chiến ba trăm hiệp, phía sau có ta sẽ hỗ trợ ngài…”

Gauvain suy nghĩ một chút, cố gắng khắc chế mà nắm cổ áo Amber ngay lập tức ném vào bên trong, hắn cẩn thận một tay cầm lấy chuôi kiếm, một tay khác từng li từng tí đẩy cánh cửa lớn màu trắng trước mặt.

Quả nhiên không hề có cuộc công kích nào đánh tới.

Bên trong ngôi nhà gỗ chỉ là một căn phòng bình thường, cũ kỹ, cũ nát như một bức ảnh đen trắng cũ kỹ.

Nhưng có người bên trong.

Một người đàn ông với bộ râu xồm xoàm và chiếc áo choàng ngắn cũn cỡn ngồi sau chiếc bàn vuông ở giữa ngôi nhà gỗ. Ông ta tiều tụy đến mức Gauvain không thể đoán được tuổi thật của ông ấy, mà phía sau người đàn ông, bày ra cái bàn đầy bình, lọ, giá gỗ cùng với đại luyện kim cổ xưa.

Khắp phòng đều có thể nhìn thấy các thiết bị thí nghiệm ma pháp, nhưng chúng đều đổ nát và chồng chất lại một chổ, nếu có pháp sư bình thường nào nhìn thấy chỉ sợ sẽ gào lên khóc vì cảnh tượng thê thảm này.

Người đàn ông ngồi sau chiếc bàn vuông ngẩng đầu lên và nhìn về hướng Gauvain, nở một nụ cười cứng nhắc: “A, khách nhân…đã rất lâu rồi không có ai ghé thăm phòng thí nghiệm của ta, hơn nữa còn có hai người?”

Amber nhô cái đầu nhỏ ra từ bên cạnh Gauvain, trên mặt của thiếu nữ tràn đầy cảnh giác: “Không…không đánh nhau chứ?”

Gauvain tuy không rút kiếm nhưng cũng không rời tay khỏi chuôi kiếm, từ khi bước vào nhà gỗ hẵn vẫn duy trì trạng thái sẵn sàng chiến đấu này: “Chúng tôi chỉ đi ngang qua đây, đang tìm một cô gái tầm mười lăm mười sáu tuổi, trên tay cầm một chiếc chảo…”

Tuy nhiên, người ngồi sau bàn có vẻ như không nghe thấy lời Gawain nói, chỉ cười nhạt và khẽ gật đầu: "Mời anh tìm chỗ ngồi đi. Annie đang chuẩn bị bữa trưa. Rừng già không có chỗ để nghỉ ngơi, nếu không chê thì hãy ở lại đây ăn tối."

“Annie?” Gauvain vô thức hỏi.

"Đó là con gái tôi," người đàn ông mỉm cười, "rất ngoan ngoãn".

Lúc này, âm thanh của cô gái từ phía sau truyền ra: “Lão gia?”

Gauvain nhìn về nơi âm thanh phát ra, liền thấy Betty đang đứng bên cánh cửa nhỏ trong góc nhà gỗ với vẻ ngạc nhiên.

“Betty? Ngươi không có việc gì là tốt rồi,” Gauvain nhẹ nhàng thở ra. “Ta đến đón ngươi.”

Nhưng mà Betty lại khẽ lắc đầu, người đàn ông phía sau bàn vuông cũng nhìn về phía cô gái, nhỏ giọng nói: “Annie, đã chuẩn bị cơm trưa xong chưa?”

Betty nhu thuận gật đầu: “Đã sắp xong rồi thưa bố.”

Cô bé quay người đi vào bếp, Gauvain trao đổi ánh mắt với Amber, xác nhận người đàn ông cổ quái phía sau bàn vuông không có phản ứng gì thì liền đi theo Betty.

Betty đang ở trong phòng bếp nấu cơm, sử dụng chiếc chảo nhỏ của cô ấy, một đám lửa nhạt nhạt hiện lên trong bếp lò, lạp xưởng bên trong chảo đã được chiên chín.

Amber cảm thấy hế sức kỳ lạ: “Bên trong Ám ảnh giới cũng có thể làm cơm sao?”

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Gauvain đi đến bên cạnh Betty, thấp giọng hỏi.

Xét về thần thái và cách cư xử của cô gái nhỏ, cô ấy không bị ảnh hưởng bởi các phép thuật như bị điều khiển tâm trí, nhưng cô ấy lại ở đây để nấu ăn theo ý của mình, và gọi người đàn ông kỳ lạ bên ngoài là "Bố" - điều này thực sự hơi kỳ lạ.

“Tôi cũng không hiểu,” Khuôn mặt Betty lúc nào cũng có chút bối rối, "nhưng người bên ngoài có vẻ coi tôi như con gái của ông ta ..."

Amber mở to hai mắt nhìn: “Vậy ngươi liền ngoan ngoãn đem ông ta gọi là cha sao?”

Betty lắc đầu: “Ông ấy có vẻ đáng thương…cho nên tôi mới muốn làm cho ông một bữa cơm.”

Gauvian và Amber nhìn nhau.

Sau đó Betty đột nhiên đưa tay vào trong túi váy hầu gái, lấy ra một cuốn sổ cũ và đưa cho Gauvain.

"Thưa ngài, đây - cái này do người đàn ông đó đưa cho tôi. Tôi không hiểu nhiều thứ trong đó, nhưng có lẽ ngài có thể hiểu được."

Gauvain cầm lấy cuốn sổ không dày lắm, vội vàng lật giở vài trang cuối sau khi mở nó ra.

Amber tò mò tiến lên phía trước: "Cái gì? Để tôi xem ... công thức ma thuật? hay là Phù văn?”

Cô giá bán yêu tinh đang bị những ký hiệu và tính toán phức tạp đó làm cho hoa mắt, ngẩng đầu lên nhìn Gauvain với vẻ mặt sững sờ: "Vậy ra ông già kỳ lạ kia là một pháp sư sao?”

"Nói đúng ra, ông ta là một dã pháp sư," Gauvain cuộn lại cuốn sổ tay và gõ vào đầu Amber, "Khi người bước vào liền nhìn thấy nhiều dụng cụ và thí nghiệm ma pháp như vậy, chẳng lẽ không nhận ra sao!”

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 186

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.