Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Ngân Bảo Khố (Kho Bạc Mithril)

Phiên bản Dịch · 2441 chữ

Nghe được lời nói trong vô thức của Gauvain, người phụ nữ bí ẩn mang mạng che hơi ngẩn ra, trong nháy mắt có chút hoang mang: “Tên tôi là Melitta Penia. Cách phát âm này quả thực có thể khác với những cái tên thông thường ở các nước phía Bắc…”

Gauvain vội vàng đem mấy suy nghĩ sai đường của mình trở về: “Thật xin lỗi, không cần để ý, không cần để ý, là do ta phát âm sai.”

Sau đó, hắn ho hai lần và cố gắng làm cho mình nghiêm túc hơn (nhân tiện, để cứu bầu không khí ngột ngạt này): "Vậy thì vị tiểu thư đến từ Kho bạc Mithril này, có chuyện gì mà ngươi đến thăm đột ngột vào lúc nửa đêm – hơn nữa lại còn leo cửa sổ tiến vào?”

Người phụ nữ nhảy khỏi bệ cửa sổ và đi đến trước mắt Gauvain: "Thật bất đắc dĩ khi phải tiến vào thông qua cửa sổ. Dù sao hiện tại, tôi cũng không biết có bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm vào nơi này, nhưng những thứ ngài để lại trong Kho bạc Mithril là “Bí mật” quan trọng. Theo thỏa thuận của năm đó, bất kể là gửi hay lấy ra, quá trình này phải được thực hiện một cách bí mật."

Trong khi nói chuyện, cô ấy nhìn chằm chằm vào Gauvain với đôi mắt như phát ra ánh sáng màu tím trong bóng tối. Mặc dù không có biểu hiện gì trên khuôn mặt đã che kín, nhưng cặp mắt lại biểu lộ rất rõ ràng.

Bộ não của Gauvain được mở ra nhanh chóng.

Hắn biết Kho báu Mithril — hay đúng hơn, có những hồ sơ liên quan đến Kho báu Mithril trong trí nhớ của hắn.

Kho bạc Mithril không phải là một tổ chức bí ẩn, thực tế thì hầu hết các sinh vật thông minh trên thế giới này đều biết sự tồn tại của nó, nhưng đồng thời, không ai dám nói rằng họ biết rõ bộ mặt thật của cái “Kho bạc” này.

Bề ngoài, nó là một kho bạc toàn diện, có thể giúp chúng ta cất giữ tiền và kho báu của mình. Miễn là trả đủ phí, bạn có thể yên tâm và mạnh dạn để lại bất cứ thứ gì cho bọn hắn bảo quản an toàn - ít nhất công khai bên ngoài của Kho bạc Mithril là như vậy. Và trên thực tế, cho đến hôm nay, cũng không hề nghe nói rằng những thứ được giao cho Kho bạc Mithril sẽ bị mất. Đồng thời, Kho bạc Mithril cũng cung cấp dịch vụ cho vay. Họ có vô số đại lý và người phụ trách trên thế giới này, chỉ cần phù hợp các tiêu chuẩn uy tín, bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng tìm thấy họ và sau đó vay tiền hoặc thứ gì đó từ họ. Chỉ cần chú ý hai chuyện, thứ nhất, bạn có thể vay bao nhiêu hoàn toàn phụ thuộc vào "xếp hạng" của Kho bạc Mithril đối với bạn và tiêu chuẩn xếp hạng này chưa bao giờ được tiết lộ cho người ngoài, thứ hai tất nhiên bạn phải trả lại.

Kho bạc Mithril luôn đảm bảo mỗi một đồng tiền cho vay, khi thu về phải đạt có gốc lẫn lãi.

Cũng như chưa bao giờ nghe về việc bất kỳ món đồ nào bị mất khi giữ ở kho bạc Mithril, cũng chưa từng nghe qua có ai thoạt được mấy món nợ nần của kho bạc Mithril. Tương truyền có một vị Hỏa linh vương đầy xảo trá đã từng thử thách khiên chiến với nguyên tắc này, mặc dù các sinh vật nguyên tố đều không cần tiền tài, nhưng vị hỏa vương này vẫn vay một món tiền lớn trong kho bạc Mithril, sau đó quay về bên trong thế giới nguyên tố, chuẩn bị xem mấy trò đùa của thế giới người phàm, nhưng cuối cùng hắn đã trả lại toàn bộ số nợ.

Vào ngày thứ ba của hạn trả, vị Hỏa vương này cùng các mảnh vỡ nguyên tố khác xuất hiện tại cuộc đấu giá ở phía bắc, và số tiền từ cuộc đấu giá này chỉ vừa đủ tổng số tiền còn thiếu và phí trả chậm của hắn.

Có thể thấy, Kho bạc Mithril không chỉ giao dịch với con người, thực tế còn giao dịch với mọi chủng tộc thông minh trên thế giới, chỉ cần có nhu cầu về tài chính, họ đều là khách hàng tiềm năng của Kho bạc Mithril, thậm chí là cả các yêu tinh ở phương nam cũng không ngoại lệ và những người lùn cứng như đá ở phía tây (người ta nói rằng thậm chí có thể tìm thấy nhà kho báu mithril trong hang động của loài Cẩu đầu nhân). Không ai biết tổ chức này có phải là người hay một loài yêu tinh, hoặc một số chủng tộc khác. Nó vẫn luôn tồn tại như vậy. Ngay cả thủy triều quỷ bảy trăm năm trước cũng không ảnh hưởng đến hoạt động của nó. Thực tế, việc thành lập Vương quốc Assu có một phần tiền bạc được vay từ họ, nhưng cuối cùng Charles cũng đã trả hết khoản nợ đó.

Năm đó, Gauvain Cecil quả thật có giao dịch với Kho bạc Mithril, nhưng quan trọng là…

Trong đầu hắn bây không giờ không hề có ký ức về cuộc giao dịch này!

Gauvain hoàn toàn không biết bảy trăm năm trước, vị tổ tiên của Cecil đã cất cái gì ở Kho bạc Mithril!

Suy nghĩ cứ quay mòng mòng trong đầu, theo bản năng hắn muốn bịa ra một lý do để che đi khoảng trống trong trí nhớ, nhưng khi câu nói này sắp chạm đến môi, hắn nhận thấy ánh mắt chăm chú của quý cô My Little Pony, cảm giác giống như bị đè nén xuống, hắn không thế nói bất kỳ lời nói dối nào.

Người phụ nữ tràn đầy bí ẩn này, do không xác định rõ ràng được lai lịch của cô trước đó, chỉ có thể giảm bớt phiền toái, mà nói dối có thể gây ra phiền phức, bởi vì thiên phú của chủng tộc đặc biệt này là có thể phát hiện ra lời nói dối của người khác.

Hắn tỉnh táo lại, nhìn thẳng vào mắt của Merita: “Năm đó, ta đã gửi cái gì?”

“Ngài không nhớ rõ sao?” Con mắt của Merita hơi nhíu lại, tựa hồ như đang mỉm cười, “Không lẽ do ngài ngủ say quá lâu?”

“Ta đã ngủ bảy trăm năm, đúng là quên không ít thứ,” Gauvain gõ vào đầu của mình, “Có phải là cho dù người trong cuộc chết đi, các ngươi vẫn tiếp tục nhận ủy thác bảo quản vật phẩm sao?”

“Trong tình huống bình thường, nếu người trong cuộc qua đời, ủy thác sẽ kết thúc, vật phẩm ký gửi sẽ có hai cách xử lý, nếu như có người kế thừa chính thức, chúng tôi sẽ ủy thác vật giao lại cho người thừa kế, còn hoặc không có người thừa kế hợp pháp, vật ủy thác sẽ thuộc về Kho bạc Mithril,” Melita mỉm cười, đồng thời khẽ nâng tay lên, một chiếc két an toàn nhỏ tinh xảo xuất hiện trong tay cô, “Nhưng đồ vật ngài cất giữ năm đó rất đặc biệt, ngài còn mua dịch vụ lưu trữ vô thời hạn cho nó, có nghĩa là miễn là Kho bạc Mithril vẫn còn hoạt động, mọi thứ của ngài sẽ được lưu trữ mãi mãi và chỉ có ngài mới có thể mang nó đi.”

Nói xong, cô còn bổ sung thêm một câu: “Giao dịch năm đó, ngài đã bỏ ra số tiền công rất lớn. Sau khi Ngài chết, chúng tôi còn nghĩ rằng sẽ đau đầu đến chết để giải quyết đống sổ sách còn lại, nhưng đến hiện tại, xem ra mọi thứ đã được tính trước.”

Gauvain cau mày, nhận ra sự phức tạp của vấn đề có thể nhiều hơn những hắn gì tưởng tượng lúc đầu.

Nhưng bây giờ không phải là lúc để điều tra những việc này, hắn phải lấy được món đồ đó trước rồi mới có thể đưa ra những phán đoán tiếp theo.

“Ta có thể lấy lại đồ của mình không?”

“Ngài không nhớ chuyện rõ chuyện ủy thác năm đó, này quả thực có chút phiền phức, nhưng ngài hãy yên tâm rằng Kho bạc Mithril đã gặp phải nhiều vấn đề khác nhau và có đủ kinh nghiệm để đối mặt với mọi sự việc ngoài ý muốn", Melitta hai tay nâng chiếc hộp nhỏ, "Trí nhớ chỉ là một vấn đề nhỏ, xin đặt tay của ngài lên phù văn bên trên, các pháp thuật cổ xưa này tự nhiên có thể xác minh được danh tính của ngài.”

Gauvain suy nghĩ trong hai giây, đồng thời huy động hết khả năng "nhận thức nguy hiểm" của một kỵ sĩ. Hắn không nhận thấy luồng khí uy hiếp nào trong chiếc rương được bảo vệ an toàn, các hoa văn bên trên cũng không có dấu hiệu bị nguyền rủa cũng như chất độc và các dao động năng lượng tiêu cực khác. Sau khi xác nhận điều này, hắn đặt tay lên các hoa văn có hình dạng giống như một dấu chân.

Một luồng hơi nóng phả ra từ làn da, chiếc két sắt nhỏ hơi rung động, cái nắp bật ra một khe nhỏ.

“Như vậy là được rồi?” Gauvain kinh ngạc hỏi.

Melitta mỉm cười: "Nhiệm vụ của Kho bạc Mithril là nâng cao mọi sự tiện lợi cho khách hàng. Điều này có thể giúp khách hàng thanh toán các loại giấy tờ về tiền bạc của họ tốt hơn - tất nhiên, giấy tờ của ngài đã được thanh toán bảy trăm năm trước."

Sau đó, cô mở hoàn toàn chiếc hộp và đưa nó cho Gauvain, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy bên trong vỏn vẹn một viên pha lê đã bị hoen ố.

Chờ đã, tinh thể này trông rất quen thuộc?

Gauvain tạm thời dập tắt nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn Melitta: “Tại sao đến bây giờ ngươi mới tìm đến ta? Không lẽ đây cũng là một phần của giao dịch năm đó?”

“Cũng không phải,” Melitta nhẹ nhàng lắc đầu, “Chỉ là chúng tôi cũng cần một chút thời gian để xác minh sự hồi sinh của ngài. Ban đầu, tôi định gặp ngài trên đường đến kinh đô. Chỉ là chuyến đi của ngài, lộ trình thực sự là…quá tao nhã, tôi không biết ngài phải thực hiện kế hoạch gì, cho nên dứt khoát đợi ngài ở trong kinh đô này, nhân tiện tôi cũng muốn nói thêm, tôi đã chờ ngài ở đây rất lâu, giá gạo của kinh đô cũng rất mắc, tiền thuê nhà cũng không rẻ, nhưng bởi vì ngài là khách hàng quan trọng, khoản phí này cũng không cần tính.”

Gauvain: ". . ."

Vậy ngươi còn thuận tiện nhắc…nhắc cái cọng lông!

Gauvain quay đầu, nói vẩn vơ: "Giá cơm ở kinh đô quả thực rất đắt. Thị vệ do ta nuôi cũng ăn quá ngon miệng. Lần này lại bị ngươi đả thương, chỉ sợ cũng tốn khoản dưỡng thương không nhỏ, tuy nhiên, khoản phí tổn thất này ta cũng sẽ không tính với ngươi.”

Melitta: ". . ."

Cô My Little Pony này dường như nở một nụ cười gượng gạo, dù sao thì cũng không thể nhìn rõ bằng mạng che mặt, cuối cùng, cô lắc đầu, giơ tay và đưa một thứ gì đó ra: "Vậy thì thưa ngài Gauvain Cecil, giao dịch này đã hoàn thành thành công, với tư cách là khách hàng đặc biệt của Kho bạc Mithril, ngài sẽ nhận được một phần lễ vật nhỏ.”

Gauvain tò mò cầm lấy nó, là một chiếc nhẫn màu trắng bạc: "Đây là cái gì?"

"Chiếc nhẫn Mithril, mọi khách hàng đặc biệt sẽ nhận được sau khi hoàn thành giao dịch đầu tiên. Thông qua đó, ngài có thể liên hệ với người đại diện của mình, bất cứ lúc nào. Nếu ngài gặp bất kỳ khó khăn tài chính nào trong tương lai, hoặc nếu có kho báu cần được bảo quản, ngài có thể liên lạc trực tiếp với tôi. Tất nhiên, nếu đó là một cuộc dịch vụ nhỏ, ngài cũng có thể mang chiếc nhẫn này trực tiếp đến điểm của Kho bạc Mithril gần nhất, nó có thể giúp ngài nhận được rất nhiều ưu đãi."

Nói xong, cô quay đầu đi về hướng cửa sổ.

Gauvain nâng chiếc nhẫn trong tay lên: "Vậy thì ta hy vọng sẽ không bao giờ có lúc cần đến các ngươi để vay tiền.”

Melitta lại bước lên bệ cửa sổ, nghe xong lời nói của Gauvain, cô quay đầu lại và cười: "Tin tôi đi, quý ngài Gauvain, ai cũng có thể gặp rắc rối về tài chính, và Kho bạc Mithril lúc nào cũng có thể giải quyết mọi vấn đề của khách hàng, chúng tôi luôn luôn mở rộng cửa chào đón.”

Gauvain nghe mấy lời này thì liền liên tưởng đến lời mời chào dùng thẻ tín dụng của đời trước, thế là dứt khoát xua tay: “Tốt, tốt, tốt, ta biết rồi, tiểu thư My Little Pony, ngươi mau tranh thủ về đi, giá gạo ở kinh thành này rất đắt.”

Lòng bàn chân của Melitta hơi trượt, không biết vì giá gạo hay là vì tên gọi My Little Pony này nữa, nhưng cô lần này không quay đầu lại, mà là trực tiếp biến mất trong không khí.

Một lúc sau, bóng dáng cô xuất hiện trên căn gác nhỏ của tầng cao nhất trong tòa trang viên.

Đây là một chổ chắc chắn sẽ không có ai đến quấy rầy, thường được dùng để xếp những thứ linh tinh, nhưng bây giờ lại càng có nhiều thứ hơn như chăn ga, gối đệm, xoong nồi.

Melitta không có gạt người, cô thật sự đã ở nơi này rất lâu…

Vừa thu dọn hành lý, vị tiểu thư đại diện này vừa lắc đầu thở dài: “Cũng may, tất cả đồ ăn ngon đều là cơm gạo nhà cô đem theo."

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.