Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương Lượng

Phiên bản Dịch · 1471 chữ

Khi Rebecca bất ngờ được gọi tên, phản ứng đầu tiên là giật mình một chút: Đối với người thừa kế nhỏ bé của một gia tộc sa sút, tình cảnh trước mặt cô và vòng vây của những người xung quanh về cơ bản là cảnh tượng mà cô không bao giờ mơ tới, thậm chí hồi nhỏ cô vào rừng đánh nhau với bầy sói và bị thương một cái chân làm cho choáng váng, nhưng cô cũng chưa bao giờ có ảo giác đến mức này. Nhìn tổ tiên của mình trò chuyện và cười đùa với những đại nhân vật có máu mặt, cô thậm chí còn quên rằng mình thực sự là một người tham gia quan trọng trong cuộc họp này.

Nhưng Rebecca dù sao cũng là một cô gái có cái đầu sắt, cho dù có chút mơ hồ, nhưng ngay lập tức liền bình tĩnh và trở nên mạnh mẽ, thậm chí các dây thần kinh hoại tử cũng muốn bền dẻo trở lại, sửa sang lại ngôn ngữ của mình, quý cô lãnh tước đến từ biên giới phía nam bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc như một cơn ác mộng xảy ra ở thành Cecil.

Mọi người đều tập trung tinh thần lắng nghe, cho dù không ai nghĩ cô gái nhỏ này sẽ lên tiếng, nhưng những sự việc kinh khủng kia cũng khiến bọn họ nghiêm túc ngậm miệng lại.

Liên quan đến sự kiến phát sinh ở biên giới phía nam, tất cả mọi người ở đây đều ít nhiều đã nghe nói đến. Sự kiện này đã nổi lên khắp vùng phía nam của lãnh thổ vương quốc, đủ mọi phiên bản, lời đồn bay đầy trời, dĩ nhiên không phải chỉ nhờ công lao của Gauvain, Hắn chỉ cử người đi lan truyền tin tức chủ yếu là liên quan đến việc mình “Hồi sinh”, mấy sự việc khác thì không có nhấn mạnh. Tuy nhiên đây chính là chất xác tác để tạo ra các lời đồn về thảm họa này, hai tháng ấp ủ và lan truyền đi, cả khu vực phía nam không ai là không biết.

Dân chúng bình thường có lẽ sẽ không đi điều tra chân tướng, nhưng quý tộc thì khác, họ thông qua mọi thủ đoạn để tìm hiểu, do đó người ngồi ở chổ này ít nhiều cũng biết một vài sự kiến, Francis II lại có nhiều tin mất báo từ các quý tộc ở phía Nam, nhưng dù là các bản mật báo tường tận đều khó có khả năng đáng tin bằng cảm giác của người trong cuộc đã chứng kiến và trải qua.

Trong lời kể ngày càng trôi chảy của Rebecca, thảm họa từ từ được ghép lại với nhau và thiết lập mối liên hệ với hắc ám ma triều cách đây 700 năm, sự xuất hiện của một con rồng đã khiến toàn bộ sự việc cuối cùng càng trở thành một lớp màn khó hiểu.

Nhìn vẻ nhíu mày của các quý tộc và quốc vương, Gauvain khe khẽ thở dài.

Những người này vừa mới lo lắng về việc một đại công tước lập quốc nào đó từ trong cõi chết sống lại, nhà Cecil có phải muốn tìm kiếm lợi ích từ hoàng tộc hay không, e rằng họ đã quên mục đích chính của gia tộc Cecil ở kinh đô hoàng gia là thực sự chỉ để báo cáo về những con quái vật đó. ——Nhưng cũng không thể đổ lỗi cho bọn họ, ai bảo cảm giác tồn tại của Gauvain quá lớn?

Và cảm giác tồn tại này được tạo ra bởi hắn ...

“…Bây giờ hầu hết toàn bộ Lãnh thổ Cecil đã bị biến thành đất cháy. Long viêm ẩn chứa sức mạnh ma thuật. Nơi bị đốt cháy đã không thể trồng thực phẩm trong vài năm tới. Người dân của tôi phải sống dưới sự che chở của Tử tước Grumman. "Rebecca đã đứng lên, cô ấy nắm chặt tay, sự rụt rè và căng thẳng biến mất," Bệ hạ và các vị lãnh chúa, mặc dù Cecil chỉ là một thành nhỏ, nhưng thảm họa này là một tín hiệu, sự xuất hiện của Rồng có lẽ còn chưa rõ nhưng những con quái vật đó thực sự là một thảm họa. Những con quái vật này cũng đã xuất hiện vào bảy trăm năm trước, chính chúng đã dẫn đến sự hủy diệt của Đế chế Gondor - tổ tiên của tôi đã tự mình trải qua tất cả những điều đó.”

Francis II bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện với tể tướng của triều đình và Đại công tước phương Bắc, vài người khác cũng cúi đầu thảo luận, có thể thấy bọn họ không coi tin tức do Rebecca đưa tới là không khí. Điều này phải cảm tạ những người đã loan tin, bức thư bí mật từ phía nam và sự tồn tại của chính Gauvain Cecil, nếu không có những thứ này, một nhà quý tộc đang sa sút ở vùng nông thôn phía nam chạy đến gặp nhà vua và nói rằng lãnh thổ của gia tộc mình đã bị phá hủy bởi quái vật và rồng. Tất cả những gì cô có thể nhận được là sự chế nhạo, đừng nói đến việc thảo luận, mà còn có khả năng bị chịu tội.

Nhưng rất khó để nói họ có thể chú ý đến mức độ nào và có thể đáp ứng được bao nhiêu.

Dù sao, thế giới này cũng đã hòa bình được hơn bảy trăm năm.

“Thưa ngài, công tước Cecil,” người đàn ông cao và gầy ngồi cách một vài ghế phía bên trái của Gauvain nói. Ông ta là Đại công tước miền Tây, Baldin Franklin, một quý ông lịch lãm, “Tôi tin vào chuyện mà con cháu của ngài nói, nhưng thật sự vẫn không thể tưởng tượng được, trách tôi thật lắm miệng nhưng đám quái vật này thật sự là giống với trước đó bảy trăm năm trong trận hắc ám ma triều sao?”

“Ta đã đối phó với chúng trong 20 năm, và đã chiến đấu với chúng cho đến khi chúng biến thành tro ta vẫn có thể nhận ra chúng," Gauvain nghiêm nghị nói. "Hơn nữa, ta đã từng chiến đấu với chúng một lần nữa, vì vậy có thể chắc chắn rằng những con quái vật đó là từ bên trong thủy triều quỷ nổi lên. Thật đáng tiếc, chúng sẽ nhanh chóng tan rã sau khi bị giết, cũng không có cách nào để lại mẫu vật xác chết và con rồng xuất hiện sau này cũng đã đốt cháy toàn bộ lãnh thổ, bây giờ cũng không có cách nào cử người đến Cecil để kiểm tra tính huống phát sinh bên trong.”

Baldin Franklin nhìn về phía công tước phía đông Silas Lauren, Gauvain thấy thế liền nói: “Nếu các người cho rằng nhà Cecil cố tình phóng đại sự thật để đổi lấy sự cảm thông, và muốn nhân cơ hội này để trở về trung tâm quyền lực, điều đó có thể nói thẳng ra ngay từ đầu.”

"Không, không, chúng tôi sẽ không có loại suy nghĩ như vậy," đại công tước Baldin vội vàng nói, "Chúng tôi chỉ cần ... xác nhận lại những điều này. Dù sao thì, nó liên quan đến ma triều của bảy trăm năm trước. Mức độ kinh khủng... thậm chí còn vượt quá phạm trù mà bất kỳ vương quốc loài người nào có thể đối mặt một mình ... "

"Nhưng chúng nó đã đánh đến tận cửa!" Rebecca có chút kìm nén không được mà đứng người lên, "Tôi tận mắt thấy chúng nó!"

“Đừng nóng vội, hãy bình tĩnh,” Gauvain ấn vai Rebecca, đẩy cô về chỗ ngồi và quay lại nhìn Francis II. “Ta biết sự thận trọng của các người là chính đáng. Dù sao để chuẩn bị cho một cuộc chiến cũng phải có một cái giá rất lớn. Ta cũng mang theo một số bằng chứng, là vũ khí và trang bị của binh lính ở biên giới phía Nam, tuy xác chết của những con quái vật đó không thể bảo quản nhưng trang bị chắc chắn sẽ bị ô nhiễm bởi các nguyên tố khi chống lại chúng, khí tức ăn mòn còn sót lại trên các vật này sẽ cung cấp cho các người một số thông tin. Ta tin rằng ngay cả những học giả hoàng gia xuất sắc nhất cũng không có khả năng tìm thấy các mẫu vật tương ứng bị ăn mòn bởi hơi thở của ma triều hắc ám ở thế giới thực.”

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.