Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin Tức Về Rồng

Phiên bản Dịch · 1229 chữ

Nghe được lời này của Gauvain, Victoria khẽ gật đầu, đại công tước Baldin bên cạnh hơi nhíu mày: “Tôi có cần tránh đi?”

“Không vấn đề gì,” Gauvain lấy một ly rượu vang đỏ từ khay của người hầu đi ngang qua và quay lại nhìn Victoria - “Là liên quan đến tin tức về rồng.”

“Đó chỉ là một đồn nhảm, tôi đã điều tra qua,” Victoria thẳng thừng nói, giọng lạnh như gió bắc, nếu không biết cô ấy, e rằng còn nghĩ đến việc không thể tiếp cận được cô. "Tôi đã cử người đến điều tra, ngoại trừ con ma men hôm đón, không ai nhìn thấy bóng dáng của cái gọi là rồng khổng lồ. "

“Ta không phải hỏi tới lần kia mà là phương Bắc mấy trăm năm qua,” Gauvain nhìn vào mắt nữ công tước - “Kể từ khi ta qua đời, có bao nhiêu tin đồn về những con rồng khổng lồ ở phương Bắc?”

Lông mày của Victoria hơi nhướng lên, Đại công tước Baldin bên cạnh cũng nhìn cô đầy tò mò: "Vậy ... mấy câu chuyện cổ xưa về “Sự xuất hiện của rồng” dường như là một “đặc sản” của mấy người phương Bắc các cô đi?”

"Đúng là thỉnh thoảng có những câu chuyện về rồng ở phía bắc, thậm chí có một số nhóm nhỏ người dân thờ rồng. Nhưng về cơ bản đó là sự mê tín của người dân vùng núi." Victoria lắc đầu. "Phía bắc có rất nhiều núi, trên núi thường có gió và tuyết, người trên núi coi âm thanh của gió và tuyết là tiếng rồng gầm, phía bắc lại giáp Vương quốc Thánh Long, hơn nữa cái quốc gia kia còn tự xem mình là hậu duệ của Rồng, đem rồng trở thành thánh vật, người miền núi ít nhiều bị bọn họ làm ảnh hưởng nên không tránh khỏi có những câu chuyện kỳ quái được lưu truyền - trên thực tế, gia tộc Wilde đã sống ở phía bắc hơn 700 năm và chưa từng nhìn thấy một con rồng nào xuất hiện trên bầu trời, mấy câu chuyện xa xưa cũng xem như đồn đại mà thôi.”

“Nhưng bây giờ một con rồng thực sự đã xuất hiện, bay ngay trước mắt ta.” Gauvain lạnh nhạt nói.

"Nếu quả thật có rồng, tôi sẽ thông báo cho ngài trước tiên," Victoria nói nhẹ và dường như mỉm cười, "Tôi còn nghĩ ngài sẽ mời tôi khiêu vũ."

“Thôi được rồi…ta cũng không am hiểu mấy việc nhảy múa này, bảy trăm năm qua đi, ta lại càng không biết hiện tại người ta mùa hát kiểu gì,” Gauvain lắc đầu cười rồi xua tay, “Các ngươi đều bận rộn như vậy, lại ở chổ này cùng một hóa thạch sống hơn bảy trăm năm như ta nói chuyện phiếm, có thể không được thỏai mái, thôi thì ta sẽ tự mình xem xét mấy vấn đề này.”

Vẻ mặt của hai công tước đồng thời hơi cứng nhắc (Victoria luôn tỏ ra rất cứng nhắc). Nói chung, họ đã nói câu này với các hậu bối khác hoặc các quý tộc nhỏ trong bữa tiệc. Đây là lần đầu tiên có người nói câu đó với chính họ trong nhiều năm qua, cảm giác như được trở về tuổi thơ ...

Hết lần này đến lần khác cũng không thể phản bác lại được…

Nhìn hại vị công tước rời đi, trong lòng Gauvian khẽ thở dài một thoáng.

Quả nhiên mọi chuyện không dễ dàng như vậy, lúc nãy hắn nghe Công tước phương Bắc đề cập đến những tin đồn về sự hiện diện của rồng trong cuộc nói chuyện vừa rồi, hắn còn nghĩ đó là một manh mối quan trọng.

Đã qua một thời gian quá lâu kể từ khi con rồng rời khỏi lục địa này. Không có sự kiện nào được ghi chép lại về việc nhìn thấy rồng trong gần một nghìn năm qua. Từ xưa cho đến nay, sinh vật hùng mạnh này chỉ tồn tại trong các câu chuyện huyền thoại của đại bộ phận chủng tộc thông minh trên lục địa này. Tuy nhiên đối với Gauvain, người đã treo lơ lửng trên bầu trời hàng ngàn năm, sự hiện diện của rồng cũng không mấy xa lạ.

Từ sau khi chứng kiến con rồng đó, hắn đã sắp xếp những ký ức trong tâm trí mình và đếm tất cả những hình ảnh mà rồng xuất hiện, sau khi xem xét qua hắn phát hiện về cơ bản tất cả những con rồng này đều đến từ phương bắc.

Bất kể khoảng thời gian là ngàn năm hay vạn năm, dù rồng bay đến đại lục là một hay theo nhóm, chúng đều vượt qua dãy núi phía bắc trước, sau đó tiến vào nội địa của đại lục, lần nào cũng vậy. Những con rồng đến và đi, chúng dường như có mục đích rõ ràng - chúng sẽ bay thẳng vào sâu trong đất liền, sau đó nhanh chóng rời đi khi đã làm xong một số việc, không hề có ý định thăm thú núi non sông nước.

Thật đáng tiếc là khi đó góc nhìn của Gauvain bị hạn chế một điểm ở trên bầu trời. Hắn chỉ có thể nhìn thấy một lượng nhỏ đường bờ biển của lục địa và khu vực phía nam. Hắn thậm chí còn không chắc phần cực bắc của lục địa này có thể lan rộng đến đâu. Do đó hắn không thể đoán được những con rồng đó là bay ra từ phía sau của dãy núi phương Bắc, hay là nó đến từ một lục địa khác ở phía bên kia bờ biển, xa xôi hơn.

Thế nhưng hắn có cảm giác rằng con rồng đó nhất định sẽ xuất hiện trở lại.

Gauvain và nhóm của hắn cũng không ở lại kinh đô quá lâu, đến ngày thứ ba thì bọn hắn liền rời đi.

Sự trợ giúp mà nhà vua hứa trước đó sẽ mất một thời gian mới thực hiện được: lương thực và vật dụng không thể đi bằng đường bộ, nếu không nhóm người trên đường đi sẽ buộc phải ăn một nữa trong số đó. Còn nếu vận chuyển bằng đường sông, họ phải đợi trong nửa tháng cho đến khi mực nước sông Dorgon trên Đồng bằng Thánh Linh dâng lên. Một đội gồm một trăm thợ thủ công và người học việc cũng sẽ mất thời gian để thành lập, chủ yếu là chờ các hiệp hội khác nhau chọn ra những người không có thế lực, dễ bị ép buộc và đang bị tù tội. Việc tuyển chọn vào nhóm 100 người kém may mắn nhất cũng là một quá trình tốn nhiều thời gian và phải đảm bảo rằng những người này sẽ khởi hành tốc độ nhanh chóng trước khi lương thực được đưa lên tàu.

Gauvain không đợi được nữa, cuối cùng cũng đã có được quyền khai thác mình muốn, trong đầu có rất nhiều kế hoạch đang chờ thực hiện, cho nên sau khi nhận được một lượng lớn tài liệu cần thiết do nhà vua cung cấp, hắn liền không chờ được mà ngay lập tức rời khỏi kinh đô.

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.