Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Làm Việc Thứ Hai

Phiên bản Dịch · 1371 chữ

Những người làm việc trong doanh trại nhanh chóng nhận ra rằng “ông tổ” từ 700 năm trước thực sự là một người kỳ lạ.

Về sự thay đổi đột ngột của lãnh chúa thành Cecil từ quý cô Rebecca thành lãnh chúa Gauvain, thường dân và nông nô không ai biết, những người thuộc tầng lớp thấp hơn của thời đại này sẽ chỉ biết ơn sự rộng lượng của lãnh chúa miễn là họ có thể đảm bảo rằng lượng thức ăn hằng ngày sẽ đủ no đến bảy, tám phần. Còn việc, cụ thể vị lãnh chúa là ai?, điều đó hoàn toàn không quan trọng. Đối với họ, điều duy nhất đáng thảo luận sau khi lãnh chúa được đổi thành lão gia Gauvain, thì chính là những quy định kỳ lạ mà vị “cổ nhân” này đưa ra ngay khi vừa xuất hiện.

Liên quan đến việc nông nô có thể trở thành dân tự do, cùng với viêc dân tự do có thể được trả công cho các công việc được giao, phần lớn bọn họ đều lựa chọn tin tưởng có hạn, coi đó như một cách để vị lãnh chúa mới thể hiện sự hào phóng của mình. Theo nguyên luật chung như trước đây, họ tin rằng những lời hứa này cuối cùng sẽ được thực hiện theo một cách rất khắc nghiệt hoặc xảo quyệt: Có thể để nông nô trở thành người dân tự do, nhưng đại khái chắc chỉ có một, hai người, đến việc tiền thù lao có lẽ cũng tương tự như vậy, với đủ mọi lý do để cắt xén tiền bạc, sau cùng nếu may mắn thì khả năng sẽ còn lại một, hai đồng tượng trưng để chứng tỏ cho những gì lãnh chúa đã nói trước đó.

Tuy nhiên thường dân hay nông nô thì đối với vấn đề này cũng không có gì phàn nàn, dù sao một lãnh chúa sẵn sàng thể hiện sự hào phóng của mình sẽ tốt hơn một lãnh chúa xỉa xói đe dọa nô lệ để thể hiện uy quyền của mình.

Và sẽ luôn có một số lợi ích, không phải sao?

So với những quy tắc hào phóng trước đó thì cái gọi là “Điều lệ quy tắc” của quý ngài Guavain mới thật sự khiến người ta hoang mang, khó hiểu.

Chia mọi người thành các nhóm làm việc, phải cạnh tranh giữa các nhóm cũng như việc đăng ký khối lượng công việc và "đánh giá" ... Đây thực sự là những thủ đoạn kỳ lạ chưa từng được nghe qua.

Một số người đang bí mật thảo luận, đoán xem phần nào của những quy tắc mới này sẽ trở thành một phần của việc thu thuế trong tương lai - mặc dù không có ai trong tầng lớp nghèo Cecil đủ khả năng trả thuế. Một số người khác thì đang thảo luận về việc liệu ngài Gauvain đang tạo ra nhiều mánh khóe trong lao động đơn giản, có phải hay không lại là mấy trò màu mè của mấy quý tộc ngày xưa…

Nhưng trong mọi trường hợp, họ vẫn có thể hiểu được một số phần liên quan đến lợi ích sống còn, đó chính là nhóm đứng đầu trong đánh giá công việc hàng ngày sẽ có thịt ăn, nhóm thứ hai và thứ ba có thể ăn bánh mì và canh thịt, bấy nhiêu đã đủ để no căng bụng.

Còn những người mà công việc hoàn thành ở trạng thái trung bình thì chỉ có canh rau và bánh mì gạo lứt, tuy hai thứ này cũng có thể no, nhưng đối với những người không ăn được thịt trong ngày đầu tiên của “cuộc thi dựng lều” mà nói, cảm giác chính mình thì ngồi húp canh rau, trong khi người khác thì đang ăn thịt hầm, thật sự không muốn nghĩ tới.

Bất kể hệ thống thăng tiến và lương bổng nghe có vẻ hư hư ảo ảo, không biết có thật hay không, thì ít nhất việc lãnh chúa cho thịt ăn có thể là sự thật.

Vì vậy, trong trại vào ngày thứ hai, Herty nhìn thấy một cảnh tượng lao động mà cô chưa từng thấy bao giờ - bất kể là thường dân hay nông nô, họ đều làm việc như điên, thậm chí họ làm việc mà không có giám sát đứng gần đó. Bọn họ đã làm việc rất nhanh chóng, bởi vì công việc đã được chia thành các nhóm thay vì làm việc riêng lẻ, bọn họ bắt đầu hình thành sự hợp tác một cách vô thức trong khi làm việc, và hiệu quả công việc rõ ràng được nâng cao hơn rất nhiều.

Hầu hết những người được chọn làm trưởng nhóm sẽ sớm nhận ra rằng nếu họ muốn được ăn thịt, thì cách duy nhất là tăng hiệu quả hoạt động của toàn đội để tất cả mọi người trong nhóm đều có thể ăn thịt. Và số ít có bộ não nông cạn, dựa vào nắm đấm hoặc xảo quyệt để trở thành trưởng nhóm, e rằng cũng sẽ sớm bị thay thế.

Thay vì sử dụng đòn roi để thúc giục họ làm việc, hãy sử dụng sự cạnh tranh và phần thưởng, điều này thật khó tưởng tượng nổi.

Lều đã được dựng lên và Rebecca cũng dẫn một số người đi khảo sát khu đất hoang gần đó. Nhóm đốn củi đã lên đường vào buổi sáng đến điểm khai thác ở thượng nguồn sông Bạch thủy ở phía tây. Trước buổi trưa, một lô gỗ theo dòng chảy của khúc phía trên sông Bạch Thủy nhẹ nhàng theo dòng hạ lưu trồi xuống, để ngăn gỗ bị nước sông cuốn trôi đi, Herty đã giao công việc kiểm tra cho Hiệp sĩ Byron còn chính mình thì chạy đến bãi sông để tiếp ứng.

Đúng thời gian đã định, đợt gỗ đầu tiên xuất hiện, chúng được buộc thành bè bằng những sợi dây thừng dày, bên dưới là gỗ to, gỗ nhỏ chất thành từng tảng, nhìn từ xa trông giống như một khúc gỗ lớn. Trên những khúc cây nhỏ trên sông, hai người nông nô với vẻ mặt lo lắng đứng trên bè, dùng những chiếc cọc dài để điều khiển quỹ đạo của "chiếc bè": dòng chảy của sông Bạch Thủy ở đoạn này đã rất chậm, và hôm nay cũng không có sóng gió, nhưng bản thân chiếc bè được dựng lên tạm thời rất khó điều khiển, chỉ cần bất cẩn một chút cũng sẽ phân tán, khiến bọn họ không khỏi căng thẳng.

Nhưng ngay sau đó, hai người nông nô nhận thấy rằng chiếc bè bắt đầu di chuyển đều đặn về phía vùng nông gần đó: họ nhìn thấy một lòng bàn tay lớn hơn mờ nổi lên từ một bên của chiếc bè, và bàn tay do không khí tạo thành này đang đẩy chiếc bè về phía với một lực mềm nhưng mạnh. Trên bờ, một trong những người nông nô trong vô thức kêu lên, nhưng người kia vội dùng sào đánh vào đầu kẻ ngốc này và chỉ vào quý cô Herty đang đứng trên bãi sông.

Họ vội vàng phối hợp với nữ chủ nhân của mình để chống chiếc bè vào bờ và để nó cọ vào sỏi rồi dừng lại một cách ổn định.

Sau đó những người đã chờ sẵn trên bờ liền lao ra, tháo dây thừng, kéo gỗ, chuẩn bị biến chúng thành những ngôi nhà được xây dựng tiếp theo trong trại.

Ban đầu, gỗ cần một loạt quy trình như phơi trong bóng râm và trừ sâu để trở thành một tấm ván đủ tiêu chuẩn và bền, nhưng vì nhiều cơ sở vật chất được xây dựng trong trại chỉ là tạm bợ và cần phải sử dụng gấp nên không có quá nhiều sự chú ý đến vậy.

Gauvain đứng ở phía sau Herty, nói lên điều đang cảm thán trong lòng: "Phép thuật thật sự rất tiện lợi..."

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.