Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Bạch Bạch !!!

Tiểu thuyết gốc · 1940 chữ

Theo kiến thức và trí nhớ của chủ nhân thân thể này liên tục ùa vào đầu, Phát đã hiểu thêm nhiều hơn về thế giới này

Thân thể mới tên: Lục Thanh Nhi

Thế giới này gọi là: Long Tích Đại Lục

Thế giới này, lấy Vũ vi cường, lấy Linh vi tôn. Mọi tầng lớp khác có thể coi là phù du. Bởi vì những thế giới này tồn tại hai loại tầng lớp chí cao vô thượng

Vũ Giả: Hay còn gọi là Võ Giả, là những người am hiểu chiến đấu, có thể vận dụng lực lượng bản thân để dời non lấp bể, còn có thể điều khiển nguyên tố thuộc tính trong thiên địa để tăng cường cho bản thân. Vũ Giả không phải ai muốn thì có thể trở thành, phải có thể chất cùng thiên phú mới có thể trở thành một vũ giả, cái này tương tự như Linh Căn ở các truyện Tu Chân mà Phát từng đọc

Linh Giả: Đây là những người am hiểu sử dụng lực lượng linh hồn để tu luyện, chiến đấu cũng như luyện đan luyện khí. Đây có thể coi là tầng lớp cao nhất trong thế giới này. Bởi vì trong hàng trăm hàng ngàn người chỉ có thể xuất hiện vài chục Vũ Giả, thì cùng tỷ lệ đó chỉ có thể xuất hiện một người có thể trở thành Linh Giả mà thôi

Vũ Giả am hiểu cận chiến cũng như các chiêu thức mang tính hủy diệt, thì Linh Giả lại chú trọng về công kích tầm xa cũng như các loại công kích linh hồn, mỗi người đều có thế mạnh riêng. Thế nhưng Linh Giả thường sẽ được tôn kính hơn vì họ có thể luyện ra các đan được và vũ khí giúp ích cho Vũ Giả sử dụng, trong khi Vũ Giả lại không thể

Vũ Giả chia làm mười cấp bậc, từ thấp đến cao bao gồm:

Vũ Khí - Vũ Đồ - Vũ Sĩ – Vũ Sư – Vũ Phách – Vũ Tướng – Vũ Suất – Vũ Vương – Vũ Tôn – Vũ Đế

Linh Giả cũng chia làm mười cấp bậc như Vũ Giả gồm:

Linh Khí - Linh Đồ - Linh Sĩ – Linh Sư – Linh Phách – Linh Tướng – Linh Suất – Linh Vương – Linh Tôn – Linh Đế

Mỗi một cấp độ so với nhau chênh lệch như Trời với Đất, mà mỗi cấp độ càng lúc càng khó có thể chạm tới. Trong thế giới này, một Vũ Sư đã có thể coi là cao thủ phong hoa tuyệt đại, về phần Linh Sư thì khỏi nói làm gì, càng được tung hô như ông trời

Các Vũ Tướng, Linh Tướng thì có thể xem như bá chủ một phương, địa vị cao cao tại thượng, giẫm đạp thiên địa

Vũ Tôn, Linh Tôn và Vũ Đế, Linh Đế thì đừng mơ, họ căn bản không có tồn tại, chưa từng có ai nghe nói qua về việc họ tồn tại, coi như các cấp bậc đó chỉ là mộng tưởng

Khám phá thế giới này khiến Phát có chút chờ mong vì tương lai của mình ở thế giới này, thế nhưng thông tin tiếp theo lại khiến hắn phát điên

- Đen như Chó! Đậu má!

Phát ngồi trên giường, tát mạnh vào mặt thằng mập đang sợ hãi nhìn mình cho bõ tức

Theo thông tin phũ phàng hắn mới nhận được, thế giới này vô cùng khốn nạn

Trên Long Tích Đại Lục, Vũ Giả và Linh Giả cao quý, tuy Linh Giả có chút hiếm ra thì Vũ Giả rất nhiều, chiếm đa số trong cộng đồng nhân loại

Nhưng…

Nữ nhân không bao giờ có thể tu luyện, không bao giờ có thể trở thành Vũ Giả và Linh Giả

Trên Long Tích Đại Lục chưa từng ghi nhận một nữ nhân nào có thể tu luyện, cho dù là Vũ Giả cấp độ Vũ Đồ cũng không có nữ nhân nào đạt được

- Chết tiệt, sao lại xuyên vào cái thế giới ngu ngốc này?

- Xuyên thành Nam nhân còn có thể tu luyện đứng lên đỉnh thiên lập địa, hết lần này đến lần khác lại xuyên vào một nữ nhân, giờ làm sao mà tu luyện?

Phát liên tục vả mạnh vào mặt tên mập, thằng này hiện tại y như một cái bao cát để hắn chà đạp cho bõ ghét

- Không lẽ giờ tự sát? Đùa! Chết thật thì ngu người!

Bên ngoài đình viện

Từng tiếng bạch bạch vang lên không ngừng, thanh âm nghe rất có nhịp và vô cùng êm tai

- Không ngờ Cửu Thiếu Gia trâu bò như vậy, trông người hơi béo một chút nhưng sức chiến đấu quả thật dẻo dai a, nãy giờ đã là một canh giờ rồi vẫn còn hăng say, đã vậy ngày càng nhanh!

- Công nhận! Ta còn tưởng béo như người sẽ cùng lắm năm phút thôi, không ngờ còn trụ tới giờ

Hai tên lính gác thì thầm với nhau, từng tiếng bạch bạch khiến bên dưới của họ cũng có chút phản ứng

- Con mẹ nó thật dữ dội, lát tan ca trực phải về chiến đấu với con vợ ba trăm hiệp

- Chém gió! Nhưng ta cũng sẽ làm y hệt ngươi! Ha Ha!

Hai thằng lính ngu này không biết rằng, bên trong phòng, nguồn gốc của tiếng bạch bạch đó chính là do tên Phát Nhọ tát liên hoàn vào mặt tên béo mà thành ra như vậy

Phạch Phạch Phạch! Bép Bép Bép!

Thanh âm càng lúc càng gấp rút

Hai tên lính gác ánh mắt bội phục nhìn về đình viện

- Quá đỉnh! Cửu Thiếu Gia số một!

- Mai ta sẽ xin người bí kíp a, quá trâu bò!

Trong một căn phòng khác, một nam tử trung niên đang khoanh chân ngồi, quanh người hắn phát ra từng luồng năng lượng dao động khiến không gian vặn vẹo

Đôi mắt vốn nhắm nghiền của hắn chợt mở to, lập tức biến mất tại chỗ như thể hắn chưa từng ngồi ở đó

Hai tên lính gác vẫn chưa biết công tử trâu bò của họ đang bị trói trên giường như con heo mà ngược đãi, vẫn vô cùng thán phục khi nghe từng trận âm thanh va đập

Vù!

Chợt một tiếng xé gió vang lên, trước mặt hai tên lính canh này thoắt cái xuất hiện một trung niên

- Bái Kiến Gia Chủ!

Hai người lập tức kinh sợ hành lễ

- Đáng chết, các ngươi canh gác kiểu gì thế hả?

- Chuyện này…

Hai tên lính vẫn không hiểu tại sao mình bị gia chủ quở trách, một người nói

- Gia chủ! Chúng ta vẫn trực nghiêm chỉnh mà? Cửu Thiếu Gia vẫn ở trong đó…nện tân nương a

Gia chủ hắn liền cốc đầu hai tên một cú đau điếng, hắn quát

- Đồ ngu! Tiếng đó là thanh âm khi tát người mà sinh ra rõ chưa? Còn không mau ngăn cản thiếu gia các ngươi lại, nó tát chết con người ta bây giờ

Hai tên lúc này mới nhận ra thanh âm đó đúng là tiếng vả mặt chứ ko phải tiếng thịt đâm vào thịt, cả hai vội vàng lao đến đình viện

- Cửu Thiếu Gia! Không nên a! Mạng người là quan trọng nhất, chết rồi lần sau không còn mà dùng đâu thiếu gia ơi!

Rầm!

Cánh cửa mở ra, tràng cảnh khiến cả hai trợn mắt há hốc mồm xuất hiện

Cửu Thiếu Gia nhà họ trên người không một mảnh vải, bị trói như con heo trên giường, miệng bị một tấm vải bịt kín không thể nói chuyện hay kêu la, mặt hắn đỏ rực sưng húp, nước mắt đầm đìa trên gối nệm

Còn cô bé Lục Thanh Nhi mới bị tên này bắt cóc hồi chiều vốn khóc la om sòm khiến ai cũng tiếc thương thì lúc này như con điên, ngồi một bên tát lia lịa vào mặt công tử bọn hắn, miệng không ngừng chửi rủa

- Đệt mẹ mày! Đậu mía mày! Kí lùm mía mày!

Từng thứ ngôn ngữ lạ lùng mà bọn hắn chưa từng nghe, chỉ hiểu mỗi chữ “mày” mà thôi

- To gan! Dám hành hung Cửu Thiếu Gia!

Hai tên lính gác nhanh chóng tiến đến, Lục Thanh Nhi liền hốt hoảng, nàng muốn chạy trốn, nhưng hai tên này đứng ngay cửa, cửa sổ thì song sắt cứng chắc, căn bản không thể phá

- Muốn chạy à? Đâu có dễ vậy tiện nhân! Dám vô lễ với thiếu gia thì đời ngươi coi như xong rồi!

Lục Thanh Nhi ngưng trọng, nàng thủ thế theo Võ Cổ Truyền ngày xưa từng học, muốn đánh nhau với mấy người này

- Ồ? Muốn phản kháng? Đây! Đánh đi!

Tên lính gác đứng bên trái cười nhạt, sau đó dang hai tay ra sẵn sàng ăn đập

Quanh người hắn xuất hiện chút dao động năng lượng, Lục Thanh Nhi giật mình

- Vũ Giả! Toang rồi!

Nhưng nàng không còn cách nào khác, chỉ đành lao lên

- Hầu Tỏa! Thôi Sơn! Song Phi Cước!

Bốp Chát Bụp Bụp!

Thanh âm vô cùng êm tai, Lục Thanh Nhi đánh như điên nhưng không làm tên lính canh này suy chuyển chút nào

- Một nữ nhân chân yếu tay mềm như ngươi cũng dám đả thương Vũ Sĩ như ta? Đúng là chuyện cười lớn nhất thế gian!

Lục Thanh Nhi cảm thấy tay mình muốn trật khớp vì đấm quá nhiều, vậy mà sát thương xem như bằng không, nàng bắt đầu tuyệt vọng

- Mẹ mày! Ăn thêm một đạp!

Lục Thanh Nhi hét to, một cước mạnh mẽ tung ra

- Thoải mái luôn! Trăm đạp cũng được!

BỐP!

Đang cười hả hê thì tên lính gác chợt tắt ngấm nụ cười, một cước kia vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại truyền đến cơn đau khủng khiếp nhất trần gian

Lục Thanh Nhi rút chân ra khỏi đũng quần của tên này, nàng vốn chỉ muốn thử một chút, không ngờ thực sự có tác dụng

- Vũ Sĩ thì sao? Đá vào bi cũng như bao người, nằm tại chỗ!

Lục Thanh Nhi nghĩ thầm, nàng như phát hiện được thứ gì đó tuyệt vời nhất trên đời

- Thì ra mấy thằng ngu ở đại lục này không thằng nào biết phòng thủ hạ bộ à? Hay là chỉ mấy tên này? Về sau phải đi đá thử vài thằng nữa xem sao?

Lục Thanh Nhi còn đang hí hửng nhìn chiến tính của mình đang nằm ôm quần kêu la thảm thiết, quên mất vào đây có tới hai tên

- Láo xược!

Bốp!

Thân ảnh tên lính canh thứ hai chớp mắt xuất hiện sau lưng Lục Thanh Nhi, gõ một cái vào gáy nàng.

Trước mắt Lục Thanh Nhi tối sầm, đất trời quay cuồng sau đó lăn ra bất tỉnh

- Kiểm tra thương thế cho hắn, ta xem Thiếu Gia các ngươi có làm sao không? Nữ nhân này thì mau ném vào đại lao chờ xét xử!

- Rõ…Gia chủ!

Hết chương 2...

( Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin )

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

AgriBank 5505205166180 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.