Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tên tra nam lòng dạ hẹp hòi

Phiên bản Dịch · 2042 chữ

Tra Tự ăn xong cơm trưa liền đi thu dọn phòng bếp, một câu cũng không nói với Chúc Thận liền lên lầu. Chúc Thận đợi một hồi, thấy người ta không muốn xuống dưới, rốt cuộc thở phào, eo mềm nhũn dựa vào lưng ghế sô pha mềm mại.

Hiện tại cậu có thể hảo hảo ngẫm lại về sau nên làm cái gì bây giờ.

Chúc Thận là cô nhi, nhưng vận khí thực tốt được một đôi chồng chồng đồng tính nhận nuôi, ba lớn ba nhỏ nhà Chúc Thận khi cậu lên đại học liền đi du lịch vòng quanh thế giới, một năm số lần gặp mặt rất ít, hiện tại đột nhiên đi vào nơi này, Chúc Thận luyến tiếc nhất chính là bọn họ.

Hy vọng cậu có thể tìm được biện pháp trở về, nhưng tiền đề là cậu có thể sống sót, rốt cuộc thì thân phận của cậu là pháo hôi nha.

Quyển tiểu thuyết đoàn sủng này Chúc Thận chưa đọc qua, cốt truyện cùng nhân vật đều là dựa vào lúc nghỉ trưa khi đồng nghiệp phun tào mới biết đến, vai chính đoàn sủng Chúc Dao mở mồm ngậm miệng toàn là chán ghét cậu. Ngoại trừ rất nhiều đàn ông ưu tú thích Chúc Dao sủng Chúc Dao ra, truyện còn có một tên đại tra nam.

Căn cứ theo Chúc Thận quan sát, đại tra nam này rất có khả năng chính là đối tượng liên hôn của cậu, Tra Tự.

“Cho nên, mình gả tới là có mục đích gì nhở? Câu dẫn tra nam, mưu đoạt tài sản?” Chúc Thận nhớ tới lúc ở ngoài cửa Chúc Dao nói câu kia, trong đầu các loại âm mưu sôi nổi xông ra.

Chúc Thận biết quá ít sự tình, suy đoán không ra cái gì, ngược lại giữa trưa ăn đến quá nhiều quá no, nằm trên sô pha vừa mềm vừa thoải mái, nghĩ nghĩ một lúc liền bắt đầu mệt rã rời.

Chờ ngủ một giấc tỉnh lại nói không chừng lại trở về được, ôm ý nghĩ này Chúc Thận mặc kệ hết thảy đi ngủ.

Ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ yếu dần, cuối cùng chỉ còn một vệt nắng lưu lại trong phòng.

Trên lầu.

Tuy rằng tân hôn nhưng vẫn bận rộn làm việc suốt buổi trưa, Tra Tự có chút đói bụng, vừa nhìn thời gian, phát hiện đã hơn 7 giờ rồi.

Khi Tra Tự bưng ly nước đã uống hết xuống lầu khi, liếc mắt một cái liền nhìn thấy trên sô pha Chúc Thận tóc vểnh lộn xộn.

Đối phương nghiêng người ngủ, một chân ở trên sô pha, một chân khác trực tiếp đặt trên bàn trà, chân đi vớ màu trắng vớ thường thường rung lên, đến gần còn có thể nghe thấy tiếng ngáy.

“……” Hắn làm việc bao lâu, cái túi khóc này liền ngủ bấy lâu à?

Tra Tự yên lặng, nơi này bình thường chỉ có một người ở, một ít việc vặt đều là tự mình làm, nhưng công việc bận rộn nên cứ hai ngày sẽ có người tới quét tước vệ sinh. Cho nên hiện tại căn biệt thự này cũng chỉ có hắn cùng Chúc Thận đang ngáy ngủ.

Nhớ tới khoảng thời gian trước, Chúc Thận tới tìm hắn thương lượng liên hôn, khi đó cậu vừa lý trí vừa bình tĩnh, Tra Tự rất khó đem Chúc Thận hiện tại thích khóc thích ăn thích ngủ ngủ liên tưởng đến cậu khi đó.

Chúc gia không phải là có hai đứa con riêng chứ? Tra Tự bắt đầu hoài nghi rằng Chúc Dung Tuấn lão cáo già này có phải lại hố hắn không.

Thôi kệ cậu ngủ đi, nói không chừng có thể ngủ đến sáng mai, nghĩ thế Tra Tự xoay người đi vào phòng bếp, bắt đầu làm cơm chiều.

Phòng bếp nấu cơm khó tránh khỏi sẽ phát ra tiếng động, Chúc Thận bị đánh thức, cậu thường xuyên tăng ca cộng với vài ngày ngủ trưa không đủ, vậy nên vừa rồi có cảm giác ngủ đến cực kỳ thoải mái.

Chờ cậu ngửi được mùi thơm bánh mì mơ mơ màng màng ngồi xuống trước bàn cơm, mới ý thức được mình hiện tại đang xuyên sách.

Cậu xoa xoa đôi mắt còn buồn ngủ, thấy cái đĩa trên bàn đặt hai miếng sandwich mới vừa làm xong còn nóng hôi hổi, lại nhìn đến Tra Tự đang rửa nồi trong phòng bếp.

Tra nam thật là săn sóc nha, không nói tiếng nào liền làm tốt cơm chiều.

Chúc Thận dưới đáy lòng khen một câu, không khách khí mà cầm lấy một miếng sandwich gặm một cái, tức khắc bánh mì xốp giòn kết hợp trứng lòng đào tràn ngập toàn bộ khoang miệng.

Sandwich! Thơm thơm!

Tra Tự rửa xong nồi đang quay người lại chuẩn bị ăn cơm chiều, nhìn cái túi khóc nào đó hẳn là đang ngủ lặng yên không một tiếng động ăn hơn phân nửa khối sandwich, tức khắc ánh mắt lạnh lẽo.

Bởi vì giữa trưa không ăn no, Tra Tự cố ý làm hai phần sandwich, căn bản là không phải là chuẩn bị cho Chúc Thận!

Ăn xong sandwich, Chúc Thận liếm liếm môi, còn thèm một khối khác, đang muốn lén lút xuống tay, bỗng nhiên sau lưng chợt lạnh. Cậu ngẩng đầu nhìn lại, đụng phải ánh mắt lạnh thấu xương của Tra Tự.

Dường như trong nháy mắt Chúc Thận liền hoảng sợ, nhưng cậu phản ứng thật sự mau, mới vừa ấp ủ ra nước mắt, liền thấy Tra Tự hùng hổ từ bên người cậu đi qua, cầm áo khoác trên giá liền ra cửa.

Tiếng đóng cửa thực vang, giống như muốn nói rằng chủ nhân biệt thự đang rất khó chịu.

“Ha, tra nam đúng là lòng dạ hẹp hòi, ăn mỗi miếng sandwich cũng ghim.” Chúc Thận nghển cổ ra bên ngoài hóng, nhìn đến xe thật sự rời đi rồi, hoan thiên hỉ địa đem khối sandwich còn lại ăn nốt.

Mãi cho đến 10 giờ đêm, Tra Tự vẫn chưa trở về, Chúc Thận đi dạo quanh biệt thự một vòng, cuối cùng ở trên lầu tìm được một căn phòng có đặt rương hành lý, trên giường vứt vài bộ quần áo, Chúc Thận nhìn thấy là kích cỡ của cậu, đây hẳn là phòng cậu.

Chúc Thận còn tưởng rằng với gương mặt như này, tra nam sẽ ngủ cùng cậu, nhưng cậu phát hiện đồ vật trong phòng đều là một phần, xem ra hai người là phân phòng ngủ.

Đoán chừng Tra Tự buổi tối sẽ không trở lại, rốt cuộc người ta hộp tin có hơn nghìn bạn tốt, sinh hoạt ban đêm nhất phong phú hơn người khác nhiều, Chúc Thận tắm rửa xong tính toán lên giường vọc di động, tìm hiểu một chút đám người Chúc gia.

Đang lúc Chúc Thận tính toán lên giường, cậu thấy ngoài cửa sổ có ánh đèn ô tô hiện lên, cậu đứng trước cửa sổ nhìn nhìn, hình như là Tra Tự đã về.

Chúc Thận nhanh chóng đem hai nút áo ngủ trên cùng cài lại, chạy tới cửa cầu thang trốn, âm thầm quan sát phía dưới.

Không bao lâu, có người nhập mật mã mở cửa, so với lúc đi ra ngoài, Tra Tự rõ ràng tâm tình không tồi, hơn nữa áo khoác vắt trên cánh tay, nút cổ áo nới một viên, thoạt nhìn rất là thích ý thả lỏng.

Theo sau Tra Tự một người đàn ông đi vào, người này so với Tra Tự thấp hơn một chút, đeo mắt kính viền vàng mỏng, khuôn mặt thanh tuấn, khí chất ôn nhuận, từ quần áo có thể nhìn ra đối phương tuy có vẻ gầy nhưng thực chất không hề gầy, là loại thường xuyên rèn luyện.

Người đàn ông cùng Tra Tự nói nói cười cười, nhìn ra được không phải lần đầu tiên tới, rất quen thuộc từ tủ giày lấy ra dép lê, đi đến.

Xem ra người đàn ông này là bạn tốt của Tra Tự, Chúc Thận dưới đáy lòng yên lặng nói thầm, cậu nhìn kỹ đối phương, lại xem chính mình, khó trách hai người không ngủ cùng phòng.

Tra Tự khả năng là không thích loại hình bình hoa như mình, hơn nữa ngủ cùng nhau thì không tiện dẫn người trở về.

Mới vừa kết hôn liền quang minh chính đại dẫn người trở về, cái tên này thật đúng là tra đến rõ ràng, không hổ với họ của hắn!

Có điều, nếu hai người bọn họ ngủ một giường hắn lại dẫn người về ngủ, không phải càng kích thích sao?

Chúc Thận lắc lắc đầu, đem một hồi cốt truyện XXX dụ hoặc trong đầu quăng đi, tiếp tục nhìn dưới lầu. Theo kịch bản của cậu, hai người vừa vào cửa nên ở trên sô pha trước tiên quay cuồng một phen, vừa như vậy như vậy vừa lên lầu.

Lúc này dưới lầu.

“Cậu lúc này mới tân hôn, mang tôi tới không tốt lắm nhở?” Tuân Nhạc Xuyên đi đến phòng bếp pha ly cà phê, bưng ra cho Tra Tự một ly.

“A, người kia phỏng chừng đã sớm đi ngủ.” Tra Tự nhìn thoáng qua sô pha, nhớ tới tư thế ngủ của cái thùng cơm, yên lặng ngồi xuống sô pha đơn bên kia.

“Khẩu khí này của ngươi nghe có chút bất mãn a, tôi nhớ người lần trước gặp cũng là dạng không tầm thường, bằng không cậu cũng sẽ không đáp ứng liên hôn, như thế nào hôm nay tức giận đến huấn luyện viên đều không chịu nổi đấm của cậu.” Tuân Nhạc Xuyên trong mắt lộ ra vài phần thú vị, ngồi trên sô pha mà Chúc Thận ngủ, chỗ bày ly cà phê vừa vặn là chỗ Chúc Thận gác chân.

Tra Tự quyết định không nhắc nhở thằng bạn tốt thích sạch sẽ này, bằng không hắn sẽ phát rồ không ngừng .

“Tôi đáp ứng cùng cậu ta liên hôn, là bởi vì cậu ta muốn rời khỏi Chúc gia, hơn nữa đáp ứng sẽ không quấy rầy tôi. Bằng không cái của nợ Chúc gia này, ta cũng sẽ không đồng ý liên hôn.” Tra Tự thở dài, nhớ tới cái túi khóc kia, vừa thấy người ta khóc hắn liền tự thấy mình là người xấu độc ác không tha thứ.

“Ai biết Chúc Thận kết hôn xong thay đổi thành người khác, tôi kêu Tiểu Hạ đi tra xét, có lẽ Chúc Dung Tuấn không chỉ có một đứa con riêng, nói không chừng là song sinh.”

“…… Nói thật, chuyện của cậu so với chuyện tôi gặp ở bệnh viện còn kích thích hơn.” Tuân Nhạc Xuyên rũ mắt, nhéo nhéo mũi, gần nhất bệnh viện rất bận, hắn quả thật có chút mệt mỏi.

“Được rồi, đừng uống cà phê nữa, đi lên nghỉ ngơi đi.” Tra Tự cầm ly cà phê vào phòng bếp rửa sạch sẽ, khi trở ra Tuân Nhạc Xuyên đã dựa vào sô pha ngủ rồi.

Chúc Thận trốn ở đầu cầu thang nhìn Tra Tự từng bước một đến gần Tuân Nhạc Xuyên, tim đập càng lúc càng nhanh.

Tới tới! Muốn hôn! Vạn nhất quá kích thích cậu có thể tiếp tục xem hay không?

Tra Tự đứng trước mặt Tuân Nhạc Xuyên, cúi người xuống, Chúc Thận che miệng sợ chính mình phát ra âm thanh bị phát hiện. Cậu mở to hai mắt nhìn, nín thở, cho rằng chuẩn bị xem đến hình ảnh kiều diễm gì kia.

Chỉ thấy Tra Tự cầm lấy gối dựa sau lưng Tuân Nhạc Xuyên, kéo mạnh, Tuân Nhạc Xuyên đột nhiên bị ngửa ra sau bừng tỉnh.

“Cảm giác thế nào?”

“Nhìn cậu có vẻ rất khó chịu, lần sau tôi cũng làm như vậy với Chúc túi khóc thử xem.”

“……” Tuân Nhạc Xuyên cùng Chúc Thận.

Bạn đang đọc Cầm kịch bản pháo hôi thật sướng của Hoa Thanh Loan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Laughterici
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.