Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông còn đợi gì nữa?

Phiên bản Dịch · 2077 chữ

Trong chớp mắt, đỉnh núi Phi Vũ rơi vào yên lặng, tất cả người xem đều tỏ ra kinh ngạc.

Trận chiến của Diệp Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng phân định thắng thua, quyết chiến sinh tử, nhưng không ai ngờ vị Kiếm Thánh Đảo Quốc này sẽ đứng ra chen một tay vào ngay lúc này.

“Watanabe Heizou?”

Đám người Dược Không Nhàn định rời đi chợt dừng bước, vẻ mặt sửng sốt.

Diệp Thiên phong thần sau một trận chiến, giết chết Tiêu Ngọc Hoàng ngay tại đây, bây giờ khí thế đang ở đỉnh cao, sắc bén không thể chống đỡ. Watanabe Heizou là tay kiếm vô thượng một đời, hẳn cũng biết rõ tìm Diệp Thiên quyết đấu vào lúc này mang ý nghĩa gì?

Nhưng Watanabe Heizou đã lên tiếng, đến đứng ở đối diện Diệp Thiên, khiến đám người Dược Không Nhàn không thể hiểu nổi.

“Thầy…”

Kawasa Hidetatsu đứng ở mé vách núi, ánh mắt sâu thẳm, biết rõ lúc này ra trận chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu, thậm chí bảy mươi phần trăm sẽ có kết cục giống như Tiêu Ngọc Hoàng, nhưng Watanabe Heizou vẫn hiên ngang đứng ra. Đến lúc này, hắn mới hiểu chấp niệm và ý chí theo đuổi “cảnh giới siêu phàm” của Watanabe Heizou đã đến mức độ nào.

“Còn đánh nữa sao?”

Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ nhìn quanh, trong lòng lại hồi hộp. Vốn cho rằng Diệp Thiên giành thắng thì chuyện này sẽ kết thúc, bây giờ lại xảy ra biến cố.

Sau cơn kinh ngạc ngắn ngủi, tất cả người xem bùng nổ tiếng la hét như thủy triều dâng.

Bọn họ thật sự không ngờ, ngày hôm nay trên đỉnh núi Phi Vũ, không chỉ thấy hai cao thủ của Hoa Hạ là Diệp Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng quyết đấu, mà bây giờ còn có cơ hội xem hai nhân vật đỉnh cao của Hoa Hạ và Đảo Quốc giao chiến.

Hơn mười năm trước, Watanabe Heizou đã có danh tiếng rất lớn ở Hoa Hạ, từng đánh bại vô số cao thủ. Nhưng lúc đó ông ta đến nhanh, đi cũng nhanh, nhiều người chưa được thấy tận mắt ông ta ra tay, lúc này đây, có vẻ bọn họ có thể chứng kiến rồi.

Diệp Thiên giết chết Tiêu Ngọc Hoàng, bây giờ cậu chắn chắn là nhân vật đại diện cho giới võ thuật Hoa Hạ. Còn Watanabe Heizou được gọi là Kiếm Thánh Đảo Quốc, cũng là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới võ thuật Đảo Quốc. Trận chiến giữa hai người so với trận chiến giữa Diệp Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng trước kia càng đáng xem, khiến mạch máu người ta sôi trào.

Diệp Thiên đứng chắp tay sau lưng, khóe miệng nhếch lên một đường cong hứng thú.

“Tiêu Ngọc Hoàng đã chết dưới tay tôi, ông nên hiểu rõ điều đó nghĩa là gì, bây giờ ra tay thì ông có bao nhiêu phần thắng?”

Watanabe Heizou im lặng lắc đầu, nặng nề thở dài.

“Haizz, võ thuật của cậu đã đạt đến trình độ mà tôi không thể thấu hiểu, chiến đấu với cậu thì phần thắng của tôi không đến hai phần mười."

Diệp Thiên mỉm cười, tò mò hỏi: “Nếu đã như vậy, sao ông còn dám ra tay?”

Watanabe Heizou nở nụ cười, dùng tay làm đao, dừng ở trước ngực.

“Cho dù biết trận chiến này nhất định sẽ thua, tôi vẫn phải mạo hiểm thử một lần. Đứng trước sự cám dỗ của “siêu phàm”, ai có thể chống lại được?”

“Kết quả xấu nhất cũng chỉ giống như Tiêu Ngọc Hoàng, ngã xuống trên con đường theo đuổi “siêu phàm” mà thôi. Sống hay chết với tôi mà nói đã không còn quan trọng nữa."

“Đây là cơ hội cuối cùng của tôi!”

Ánh mắt Diệp Thiên sâu thăm thẳm, khi cậu nhìn vào mi mày của Watanabe Heizou, cậu hiểu ra và gật đầu. 

“Hóa ra là vậy, đây đúng là cơ hội cuối cùng của ông rồi!"

Watanabe Heizou trông bề ngoài khí thế mạnh mẽ, toàn thân chứa đầy ánh kiếm, nhưng giữa mi mày lại hội tụ một luồng tử khí, sức sống quanh người đã sắp tắt dần. Điều này chứng tỏ bây giờ Watanabe Heizou chỉ là hồi quang phản chiếu, tuổi thọ thật ra đã không còn lại bao nhiêu nữa.

Giờ đây, nhìn tinh khí thần của Watanabe Heizou thì trong vòng ba ngày nữa, tuổi thọ của ông ta sẽ cạn kiệt, tọa hóa tại chỗ.

Nhưng Diệp Thiên lại có chút hiếu kì, một khi vào chí tôn võ thuật, tuổi thọ ít nhất cũng từ một trăm năm mươi năm trở lên. Tính kĩ càng Watanabe Heizou cũng chỉ mới bảy mươi tuổi, sao lại đến mức độ đèn cạn dầu rồi?

“Cảm nhận của cậu đúng là mạnh thật, ngay cả tình trạng cơ thể tôi hiện giờ mà cậu cũng có thể thấy chính xác được."

Watanabe Heizou mỉm cười, thở dài: “Tôi mười tuổi đã tiếp xúc với kiếm đạo, tự cho rằng thông tuệ hơn người, vượt xa những người cùng tuổi. Do đó, tôi không chú ý bồi dưỡng căn bản, mà lỗ mãng vội vàng phát triển, chỉ theo đuổi cảnh giới cao hơn."

“Nhưng nóng vội thì không thành công, đi sai một bước, ủ thành tai họa không thể bù đắp, dẫn đến bây giờ khí huyết hư ảo, tuổi thọ giảm mạnh."

“Bây giờ tôi chỉ còn ba ngày tuổi thọ, cơ hội duy nhất giúp tôi kéo dài tuổi thọ là khiêu chiến với cậu, tiến vào “siêu phàm”, cậu nói xem làm sao tôi có thể bỏ qua?”

Diệp Thiên nhìn chằm chằm Watanabe Heizou, trong lòng không có chút thương cảm nào. Mọi nhân quả đều do con người tạo ra, nếu năm xưa Watanabe Heizou tiến từng bước vững chắc, không gấp gáp thành công thì sẽ không đến nông nỗi ngày hôm nay.

Hành động quyết chiến đến cùng, mong cầu một cuộc sống mới khiến cậu dao động, nhưng khó mà khiến cậu khâm phục.

Muốn dùng cậu làm bàn đạp bước vào “cảnh giới siêu phàm”, đúng là người si nói mộng!

“Nếu cơ hội đã ở ngay trước mắt, ông còn đợi gì nữa?”.

Ánh mắt Diệp Thiên hững hờ, vẫy tay với Watanabe Heizou.

“Được!”

“Diệp Lăng Thiên, hôm nay tôi sẽ dùng kiếm đạo của Đảo Quốc đối đầu với thần thoại mới lên của Hoa Hạ là cậu!”

Giọng nói của Watanabe Heizou to rõ, tay chém nghiêng xuống.

Trong màn mưa, một ánh đao lấp lánh bay lướt qua, chém xuống đỉnh đầu Diệp Thiên.

Một trận quyết đấu giữa cao thủ lại nổ ra lần nữa!

Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ rơi nước mắt, nhưng vẫn nhìn về phía Diệp Thiên, đầy lo lắng.

Trước đó Diệp Thiên đã chiến đấu kịch liệt một trận, bây giờ lại xuất hiện thêm một cao thủ nữa, liệu Diệp Thiên có còn sức để đối phó không?

Cao thủ chí tôn võ thuật của bảy gia tộc lớn như Lữ Phong vốn đã từ bỏ ý định với cỏ Ngân Lân, nhưng nhìn thấy Watanabe Heizou đứng ra, hi vọng lại dâng lên.

Nếu Watanabe Heizou có thể giết chết Diệp Thiên, vậy thì cỏ Ngân Lân trong thung lũng hoa có thể tùy bọn họ phân chia rồi.

Lưỡi kiếm lướt qua trời không, Watanabe Heizou chỉ vung ra một kiếm, đám đông đứng xem đều sợ hãi. Cho dù là tu vi của đám người Dược Không Nhàn, muốn sử dụng kiếm khí cũng cần thời gian tích lũy nhất định, hơn nữa chỉ có thể chém ra được mười trượng mà thôi.

Nhưng Watanabe Heizou chém ra ngang trời, lưu loát mạnh mẽ, bọn họ không thể so sánh được. Đây chính là điểm mạnh của Kiếm Thánh Đảo Quốc!

Lưỡi kiếm chém tới trên đầu, Diệp Thiên không bày tỏ cảm xúc nào, chỉ đánh ra một quyền.

Vô số hạt mưa nổ tung, nắm đấm của Diệp Thiên đã va chạm với lưỡi kiếm.

“Rắc!”

Lưỡi kiếm lấp lánh nổ thành đốm sáng đầy trời, nó lại bị Diệp Thiên đánh tan chỉ bằng một quyền.

Watanabe Heizou kêu lên một tiếng giữa không trung, chân lùi về sau một bước, cột đá lung lay sắp đổ.

Một kiếm của ông ta bị Diệp Thiên phá nhưng ông ta không hề hoảng loạn, hai tay đan vào nhau đưa lên cao, lại chém mạnh xuống một kiếm.

Lần này, lưỡi kiếm to gấp đôi trước kia xao động, kiếm khí mãnh liệt lấp đầy không gian hơn mười trượng, ngay cả hạt mưa cũng không thể rơi xuống.

 “Watanabe Heizou, kiếm đạo của ông đã đạt đến cực hạn mà tu vi hiện nay của ông có thể đạt được, nhưng chung quy vẫn không thắng nổi tôi."

“Kiếm như vậy sao có thể làm tôi bị thương được?”

Diệp Thiên lạnh nhạt lên tiếng, chỉ đưa tay ra, nắm lấy lưỡi kiếm. Lưỡi kiếm rộng ba tấc, dài hơn mười trượng bị cậu bóp nát bằng một tay.

“Sao có thể?”.  

Lần này, ngay cả Watanabe Heizou cũng không khỏi biến sắc.

Một kiếm của ông ta gần như đã dốc hết toàn lực, thế mà lại bị Diệp Thiên bóp nát bằng tay không. Sự chênh lệch này gần như khiến ông ta ngạt thở.

Mấy giây trôi qua, ông ta ngẩng đầu nhìn chăm chú, kiếm ý mạnh mẽ rút về toàn bộ, biến mất trong cơ thể. Đôi mắt ông ta cũng ảm đạm đi trong chớp mắt.

“Hả?”

Ánh mắt Diệp Thiên lấp lánh, hiện lên vẻ kinh ngạc. Cậu có thể cảm nhận được, mạng sống của Watanabe Heizou đang mất đi nhanh chóng.

“Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là nhân vật xuất sắc nhất của Hoa Hạ trong một trăm năm trở lại đây, tôi không thắng được cậu."

Watanabe Heizou khẽ hé môi, giọng nói có vẻ vô cùng yếu ớt, nhưng trên mặt lại hiện lên nụ cười xem thường cái chết.

“Hôm nay tôi chắc chắn sẽ thua, nhưng cho dù có thua, tôi cũng phải đánh cược xác thịt mà mạng sống vào phút cuối cùng của sinh mệnh, sử dụng một kiếm mạnh nhất của tôi!”

Ông ta nói xong, đặt lòng bàn tay với nội lực phun trào lên đỉnh đầu mình, một dòng máu tươi bắn ra giữa trời.

“Lấy máu của tôi, hòa cùng hồn phách, lấy thân làm kiếm, chém tận nhân gian!”

Một lát sau, cơ thể ông ta nổ tung, hóa thành ánh sáng vàng che phủ bầu trời, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh kiếm Katana Đảo Quốc màu vàng rực rỡ.

Đây chính là một kiếm mạnh nhất của Watanabe Heizou!

Đao Katana ánh vàng rực rỡ lơ lửng giữa trời, đây chính là Watanabe Heizou hóa thân thành. Lúc này ông ta đã vượt ngoài giới hạn của kiếm đạo, vượt qua sự ràng buộc của xác thịt và tinh thần.

Vào thời khắc ông ta chém ra hai kiếm liên tục bị Diệp Thiên đỡ được dễ dàng, ông ta đã biết mình không có cơ hội thắng Diệp Thiên, càng không thể bước vào cảnh giới siêu phàm.

Vào giây phút cuối cùng của sinh mệnh, ông ta chỉ suy nghĩ đến tương lai của giới võ thuật Đảo Quốc.

Với thiên phú và tính cách mạnh mẽ của Diệp Thiên, nếu để mặc cậu tiếp tục trưởng thành, tương lai chắc chắn sẽ thống trị thiên hạ.

Đảo Quốc và Hoa Hạ xưa nay bất hòa, giới võ thuật hai nước cũng luôn luôn tranh đấu với nhau. Nếu để Diệp Thiên tồn tại, tương lai giới võ thuật Đảo Quốc còn chỗ nào để đứng?

Chỉ dựa vào một mình cậu, có lẽ có thể lật đổ cả giới võ thuật Đảo Quốc.

Watanabe Heizou biết rằng không còn cơ hội kéo dài mạng sống, nên ông ta quyết tâm, dứt khoát dùng xác thịt và tinh thần của mình liều mạng đánh một trận, giết chết Diệp Thiên tại đây, cống hiến sức mạnh cuối cùng cho giới võ thuật Đảo Quốc.

“Thầy!”

Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân của Phong Hòa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BabyLove
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.