Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia cảnh nghèo khó

Tiểu thuyết gốc · 705 chữ

Hàn Tâm ngồi ngơ ngẩn trước sân, trong tay cầm một cây gậy bằng gỗ gọt nhọt ở một đầu đang loay hoay viết trên đất. Bỗng nghe tiếng động từ xa, ngước mặt lên nhìn thấy hình bóng quen thuộc đang đi về phía mình.

Hàn Tâm từ nhỏ đã cực kì thông minh, yêu đọc sách, có rất nhiều ý nghĩ mới giúp cho người trong thôn, nên ai cũng yêu quý. Mỗi khi phụ thân nhìn thấy người khác khen Hàn Tâm, thì đều cười vui vẻ. Đọc nhiều sách ý nghĩ cũng nhiều, đa số là đọc những sách mà trưởng thôn lúc còn lưu lạc cầu học bên ngoài mang về.

Đối với những truyền thuyết, con người, đời sống bên ngoài đều vô cùng hướng tới. Ngẩng đầu nhìn phụ thân, Hàn Tâm thở dài một tiếng, cất hết những suy nghĩ xoay quanh trong đầu. Đứng lên dọn dẹp, bước vào trong nhà pha 1 ly trà nóng và đặt xuống bàn.

Hàn Tự bước vào trong sân, tay cầm một xâu thịt được chia từ đội săn treo lên sau cửa, nhìn quanh nhà trước trống sau không, có lẽ tài sản quý báu nhất là bộ giường ngủ được cả thôn tặng sau lúc vì dân làng mà bị mất cánh tay, ngồi xuống chiếc bàn gần như mục nát, uống một ngụm rồi thở dài nói:

-Tâm nhi, đọc sách thế nào rồi ?

Hàn Tâm ứng phó vài câu, phụ thân lại nói tiếp:

-Tâm nhi, ngươi phải đọc sách cho thật tốt, sang năm trong huyện có mở khóa thi, về sau có tiền đồ hay không là phải xem lần thi này rồi, đừng giống như ta, cả đời vẫn ở một cái thôn này. Haiz !

Hàn Tâm nghe đến đây thì cũng thở dài, hài tử nhà nghèo sớm lo. Nhìn gia cảnh trước sau trống vắng, lại càng thở dài. Lúc Hàn Tâm vừa sinh ra, do nhà nghèo khó, phụ mẫu của hắn phải làm việc cực nhọc, cộng thêm thời gian dài lao động không nghỉ nên lúc sinh hắn xong thì cũng bệnh mà qua đời. Phụ thân một tay nuôi cho đến lớn, trong nhà cũng không còn tích xúc, giờ đi thi thì đến lộ phí cũng không có.

Dường như đoán được suy nghĩ của Hàn Tâm, phụ thân đứng dậy đi thẳng vào trong phòng ngủ, kéo cái giường qua một bên rồi dùng tay xới đất một góc chân giường. Hoay loay chừng 1 khắc sau đó trịnh trọng nhấc 1 chiếc hộp bằng gỗ phủ một lớp vải màu xám lên đặt trên giường mở ra rồi nói:

-Ở đây có 100 lượng bạc, là của hồi môn của mẫu thân con, đến lúc bệnh sắp mất bà ấy cũng dặn là để cho con sau này cưới vợ.

Nói rồi hắn thấy hai mắt phụ thân đỏ lên, cảm giác bất lực của một người đàn ông không lo được cho người phụ nữ của mình, cảm giác ân hận, tự trách ấy đến mãi sau này hắn mới hiểu được. Điều chỉnh lại cảm xúc, phụ thân hướng về phía hắn nói tiếp:

-Tâm nhi, lần này hãy làm theo ý cha, con còn tương lai ở xa hơn, chuẩn bị đồ đạc đi, cha có người quen ở trên huyện, sang năm cha đưa con vào huyện thành.

Không đợi Hàn Tâm kịp trả lời, phụ thân bỗng chốc đi lại gần bếp, đưa tay lấy 1 bình rượu ra rồi uống vài ngụm. Buổi tối, Hàn Tâm đã sớm đi ngủ, bên tai còn nghe được thanh âm nghẹn ngào của phụ thân, đứng trước bài vị của mẫu thân mà tâm sự.

Hàn Tâm nội tâm vừa cao hứng có thể đọc sách, lại vừa cảm thấy khó xử, lần này có lẽ là cơ hội để thay đổi hoàn cảnh của nhà hiện tại.

Sáng sớm hôm sau, phụ thân đã qua nhà trưởng thôn để nói về việc học của Hàn Tâm, trước khi đi phụ thân nhìn hắn thật lâu, hắn biết đó là ánh mắt không nở, đan xen kỳ vọng.

Bạn đang đọc Cầu Tiên sáng tác bởi lamvanvinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lamvanvinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.