Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa đêm ngộ linh

Phiên bản Dịch · 762 chữ

Ta tên là Mễ Tiểu Phỉ, năm nay 20 tuổi. Bởi vì thuở nhỏ không cha không mẹ, chỉ có nãi nãi (bà nội) sống nương tựa lẫn nhau, cho nên ta đi làm tại cửa hàng tiện lợi giá rẻ kiêm chức phụ cấp sinh hoạt cho bà nội . Hôm nay, tại cửa hàng tiện lợi, đã là đêm khuya mười hai giờ, ta mua 1 cái kem, vừa đi vừa hát, từ từ trở về nhà. Không biết là có phải quá mệt mỏi hay không, ta cảm thấy phía sau giống như có người đi theo ta.

Đi ba bước ta quay đầu lại, nhưng phía sau đều trống rỗng, cái gì đều không có. Điều này làm cho tâm lý của ta không khỏi có chút sợ hãi, dưới chân tự giác bước nhanh hơn vài phần. Mãi cho khi đến cửa nhà, thần kinh ta mới rốt cục thả lỏng , lấy ra cái chìa khóa chuẩn bị mở cửa. Ai ngờ đột nhiên, "Bụp" một tiếng, ngọn đèn hành lang tắt điện tối sầm.

Một trận gió lạnh thổi qua, ta không nhịn được nên hắt xì, cái kem trên miệng rơi trên mặt đất, nát bét. Dùng nửa giờ tiền lương của ta mua kem, huhuhu, thật sự là làm ta đau lòng chết đi được. Nhưng mà, đúng lúc này, hành lang tối đen đột nhiên vang lên tiếng bước chân. Từng bước, hai bước, ba bước. . . . . . Càng ngày càng gần chỗ ta càng ngày càng gần ! Cùng lúc đó, bốn phía không khí tựa hồ cũng trở nên lạnh lẽo, giống như là có người ghé vào gáy thổi khí . Thật là kỳ quái, không khí làm cho ta không nhịn được mà run lên, mồ hôi tràn đầy một đầu, cả người lạnh lẽo. Ta nghĩ lập tức chạy nhanh vào nhà, lập tức!

Nhưng nhà của ta đóng chặt cửa , mặc kệ ta dùng lực như thế nào , mở mãi cũng không ra. Lúc ta đang sốt ruột, một đôi tay lạnh như băng đột nhiên dán chặt tại eo ta, từ phía sau đem ta ôm chặt.

"Haha. . . . . ." Một tiếng cười yếu ớt sau đầu vang lên.

Ngắn ngủi ta sửng sốt một chút, sau đó hơi lạnh từng đợt bốc lên trong lòng. Tổng cộng tầng này chỉ một mình ta, hơn nửa đêm rồi,ai còn tới nơi này chứ? Chẳng lẽ là ảo giác? hoặc là lỗ tai của ta xảy ra vấn đề? Không đợi ta nghĩ ra nguyên nhân, vừa rồi thanh âm kia lại một lần nữa vang lên ở bên tai ."Phu nhân, Ta đến rồi."

Leng keng, cái chìa khóa trong tay ta giống bị ai giao cho sinh mệnh, cửa đang đóng tự mở ra ."Lạch cạch" một tiếng, cửa mở. Rốt cuộc ta còn có chút nghi hoặc,nhìn đến cách bố trí phòng trong quen thuộc, cũng quản không được nhiều như vậy, lập tức liền đi vào, khóa cửa, sau đó trốn vào phòng ngủ, dùng chăn trùm kín mít cả người.

Nhưng dù vậy, trên người ta cảm xúc lạnh lẻo vẫn không có tiêu tán, giống như có một ẩn hình nhân nằm ở bên cạnh ôm ta. Ta run rẩy đem điện thoại ra, muốn đọc Đại Bi Chú làm cho chính mình an tâm . Ai ngờ mới vừa mở lên, điện thoại liền nhảy tới tần số phát tin khí thượng, phát tin một đôi nam nữ thân thiết . Cái đi, đây là tình huống gì? Điện thoại của ta như thế nào lại có này? Ta thề ta luôn giữ mình trong sạch, là cô nương thật tốt, đừng nói xem loại phim này. Ta mẹ nó liên thủ cũng chưa bị nam sinh dắt quá được chứ!! Ta có chút căm tức, trực tiếp đưa điện thoại di động tắt máy, đưa đến tủ đầu giường, buồn ngủ kéo chăn đắp lên. Nửa đêm, ta mơ mơ màng màng nghe được chính mình tự nhiên lại ở truyền phát phim, nhớ tới điện thoại muốn tắt đi, nhưng như thế nào cũng không động đậy được. Ngay sau đó, ta cảm giác có thứ gì đó lạnh như băng đặt trên người ta, dọc theo cổ của ta một đường đi xuống.

Loại kia tê dại cảm giác giống dây leo bò đầy toàn thân của ta, cũng nổi lên một đoàn hỏa diễm nóng rực, cùng với trên thân lạnh buốt cảm giác hình thành chênh lệch rõ ràng.

Bạn đang đọc Chào buổi tối, Minh Vương đại nhân của Đỗ Sơn Khảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.