Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước vào năm 16 tuổi.

Tiểu thuyết gốc · 1085 chữ

Chương 1: Bước vào năm 16 tuổi

- Đến nơi rồi tiểu thư – Quản gia nhẹ nhàng mở cửa

Mọi người xung quanh ai nấy đều trầm trồ, ngưỡng mộ vì chiếc xe của Vân Hi. Mọi ánh mắt dường như đổ dồn về phía cô. Với vẻ ngoài xinh đẹp khiến các cô nàng ai nấy đều ganh tị. Cô nhẹ nhàng bước xuống xe và ngắm ngôi trường mới và thốt lên:

- Thật tẻ nhạt! Nếu Trạch Dương không chọn ngôi trường này thì tiểu thư đây sẽ không bao giờ muốn đến. Đành phải chôn 3 năm tiếp theo vào nơi quỷ quái này.

Mãi đang bực bội thì từ xa một chiếc xe sang trọng đang đi đến. Vẻ ngoài của chiếc xe đã thu hút không ít ánh mắt của mọi người xung quanh. Bước xuống xe với vẻ ngoài lạnh lùng, thân hình lại như người mẫu. Nhiều cô nàng trong trường đã mê như điếu đổ.

- Aaaaaa.. Trạch Dương đến rồi, Trạch Dương đến rồi! - Vân Hi vui mừng liền chạy xuống thật nhanh. Cô liền ôm lấy Trạch Dương.

- Thật phiền phức! Sao cô lại ở đây - Trạch Dương thờ ơ, cau mày, khó chịu và liền đẩy Vân Hi ra xa.

- Hứ. Nơi nào có anh cũng sẽ có em – Vân Hi quyết liệt đáp trả. Cô chỉ hi vọng mãi mãi luôn được ở cạnh Trạch Dương.

- Cô thật phiền phức. Đừng nghĩ tôi không dám làm gì cô – Trạch Dương bực mình vội bước vào trường.

- Anh đợi đấy. Em là vị hôn thê của anh đấy anh đừng quên – Vân Hi la lớn cố để cho Trạch Minh nghe thấy nhưng anh cũng làm ngơ và cứ thế bước đi mặc kệ cho Vân Hi ở đấy.

Xung quanh ai nấy đều đang cười nhạo và chỉ trỏ về phía Vân Hi.

- Haiz – Sao lại vẫn cứ trẻ con, tiểu thư như ngày nào. Thật khiến cho người ta cảm thấy bực bội. Nhưng mình làm vậy có quá đáng không ta? Mà thôi là tại cô ta cứ cho mình là cái tâm của vũ trụ này (Trạch Dương thầm nghĩ).


- Reng, reng.. Đã đến giờ vào lớp, mời các em vào lớp ổn định chỗ ngồi. Thầy cô sẽ vào phổ biến về nội quy nhà trường – âm thanh từ loa vang lên khắp mọi nơi.

- Chào tất cả các em, Thầy là Mạc Hàn Lâm là thầy giáo phụ trách bộ môn toán và cũng là chủ nhiệm của các em trong 3 năm tới. Hi vọng chúng ta cùng giúp đỡ nhau trong những ngày tháng tiếp theo – gương mặt thầy niềm nở, vui tươi.

Mặc cho thầy đang nói ở trên dưới lớp chả có một động tĩnh nào. Ai ai cũng không quan tâm và chê cười thầy.

- Chả có tí nào thú vị - Hạo Thiên nói.

- Vậy các em hãy tự mình giới thiệu bản thân đi nào – thầy nhẹ nhàng nói.

- Tôi là Hạo Thiên có rất nhiều sở trường - Đây là con trai của tập đoàn phân phối thực phẩm lớn thứ 3 thế giới là bạn thân của Trạch Dương gần 7 8 năm. Cả 2 đều sống cuộc vui chơi sa đọa và học hành không đến đâu.

- Kế tôi đây là Trạch Dương chắc mọi người hẳn cũng đã biết con trai tập đoàn bất động sản lớn nhất thế giới – Hạo Thiên nói. Trạch Dương khiến các cô nàng xung quanh luôn để mắt tới.

- Chào Trạch Dương, tôi là Tư Duệ con gái tập đoàn Lục (tập đoàn không lớn lắm nhưng vẫn duy trì ổn định) tôi muốn hỏi là anh đã có người trong lòng chưa. Anh nghĩ sao về tôi – Tư Duệ ngại ngùng, e thẹn.

Vân Hi thấy thế liền không chịu nỗi đập mạnh xuống bàn và nói:

- Tôi là Tạ Vân Hi là con gái thứ 2 của gia tộc Hạ (gia tộc mạnh trong top của thế giới về buôc bán hải sản) và cũng là vị hôn thê của Trạch Dương. Đừng ai mơ mộng mà đụng đến vị hôn phu của tôi. Nếu ai không chịu nghe lời cảnh cáo này thì đừng trách tại sao tôi lại độc ác.

Tư Duệ tức giận liền nói:

- Cô có chắc là Trạch Dương thích cô chứ? Tôi lại nghe tin đồn rằng anh ấy rất ghét cô..

Chưa kịp ngắt câu Vân Hi vung tay tát mạnh vào mặt Tư Duệ.

- Cô đừng giở thói vô liêm sỉ như vậy – Trạch Dương quát lớn vào mặt Vân Hi và kéo tay cô ra ngoài.

- Tại sao cô lại nói mấy chuyện này ở đây lại còn ức hiếp người. Tôi đã cảnh cáo cô rồi mà – Trạch Dương tức giận dùng hết sức lực siết chặt tay Vân Hi.

- Ức hiếp ư? Là cô ta đã ức hiếp em trước. Thả tay em ra Trạch Dương em đau lắm – Vân Hi ấm ức, cố nén nước mắt vào bên trong.

- Là cô đã không nghe lời tôi nói. Tôi chưa tát cô là may rồi – Trạch Dương thả mạnh tay Vân Hi và quay lại lớp học.

- Bây giờ là tiết các em làm quen với nhau – thầy Lâm nói.

Bước vào lớp, Vân Hi vẫn cố tỏ ra vui tươi như không có chuyện gì xảy ra.

- Mày lại làm gì Vân Hi nữa vậy, Trạch Dương? – Hạo Thiên thì thầm vào tai Trạch Dương

- Đến mày mà còn lo lắng cho cô ta nữa sao. Cô ta đáng bị như vậy – Trạch Dương mặt hầm hầm, tức giận.

- Tao thật không hiểu nổi mày đang nghĩ gì nữa – Hạo Thiên khó chịu và bước tới chỗ Vân Hi.

Nhìn thấy tay Vân Hi sưng lên anh liền vội đưa vào tay cô một tuýp thuốc.

- Đây Vân Hi cậu hãy dùng thử. Cậu có cần tôi đưa vào phòng y tế không? – Cái tên chết tiệt này lại không biết thương hoa tiếc ngọc lại khiến cho người ta bị sưng lên đến như vậy.

- Thôi tôi bôi thuốc được rồi Hạo Thiên. Cảm ơn cậu đã lo lắng – Vân Hi trầm mặt xuống, trong lòng cô rất đau, cố ngăn cho giọt nước mắt không rơi. Tại sao Trạch Dương lại làm vậy với mình (Vân Hi thầm nghĩ).

Bạn đang đọc Chào cậu! Thanh xuân của tôi . sáng tác bởi nancy15

Truyện Chào cậu! Thanh xuân của tôi . tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nancy15
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.