Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1740 chữ

Sở Lăng Tuyệt mặc dù bị giam giữ một thời gian, khí huyết suy yếu , sắc mặt tái nhợt , tinh thần tiều tụy nhưng Từ Lạc vẫn có thể nhận ra được. Gương mặt xinh đẹp như tiên thiên đó , phàm là nam nhân chỉ cần gặp qua một lần tuyệt đối không thể nào quên huống hồ gì Từ Lạc không chỉ gặp qua mà còn tiếp xúc trực tiếp.

Mấy năm trước, khi còn là một tiểu tạp dịch không chút nào đáng chú ý ở Kim Hà Tông, tuyệt đại cung chủ Phiêu Miểu Cung đã từng đến làm khách dẫn theo Sở Lăng Tuyệt. Lần đó cũng là mùa xuân, vạn vật sinh trưởng, Sở Lăng Tuyệt cùng thiên kiêu tài nữ của Kim Hà Tông là Sư Khanh Khanh cùng nhau đi dạo linh điền, vô tình bị thu hút bởi một loại trái cây nhỏ bé, chua chua ngọt ngọt, có màu đỏ rực liền tìm tạp dịch hỏi thăm. Cũng thật tình cờ, loại trái cây đó chính là Từ Lạc tự tay tìm tòi lai tạo mà ra, gọi là cà chua bi. Nói cũng xảo, vốn kiếp trước Từ Lạc rất thích ăn cà chua bi nên khi xuyên qua đến thế giới này, lại trở thành một tên làm vườn. Sau khi tìm hiểu thì biết được thế giới này không có cà chua nên hắn mày mò lai tạo đủ thứ hỗn tạp , cuối cùng thành công trồng được một loại trái cây tương tự như vậy, dù hoàn toàn chẳng phải linh quả gì nhưng mùi vị cùng hình dáng thì không khác cà chua bi ở thế giới kia là mấy.

Có lẽ là cảm thấy hợp khẩu vị, Sở Lăng Tuyệt liền thỉnh giáo phương pháp trồng cùng xin một ít hạt giống cà chua nhỏ. Để cảm ơn Từ Lạc, khi rời đi Sở Lăng Tuyệt đưa cho hắn một miếng Thất Thải Ngọc có tác dụng trợ giúp tu luyện. Lúc đó, tất cả đều cho rằng đây là thiên đại cơ duyên đối với Từ Lạc, ngay cả bản thân hắn cũng mơ hồ vẽ ra một viễn cảnh thay đổi nhân sinh, cho dù không nhất phi trùng thiên thì chí ít cũng thoát khỏi thân phận tạp dịch, rời khỏi linh điền trở thành ngoại môn đệ tử. Nhưng kết quả thì....

Ngoại môn trưởng lão lập tức đem tất cả hạt giống cà chua bi tịch thu, đuổi hắn ra khỏi linh điền, chuyển qua nuôi nấng linh thú. Miếng Thất Thải Ngọc kia cũng bị nội môn đệ tử cướp đi mà không ai quản, hơn nữa Từ Lạc còn bị đánh một trận thừa sống thiếu chết, bị lăng mạ ê chề chỉ vì Từ Lạc là một tạp dịch nho nhỏ mà dám cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, không xứng đáng có được tiên duyên của Sở Lăng Tuyệt.

Mỗi lần nhớ đến chuyện này, Từ Lạc không khỏi lửa giận công tâm. Nửa năm trước, khi rời khỏi Kim Hà Tông , Từ Lạc đã từng thề độc sẽ trở lại, đem đám cẩu tạp chủng kia chặt tận gốc.

" Con mẹ tụi nó ! " Từ Lạc nghiến răng :" Ta cho rằng đời này sẽ không còn cơ hội nhìn thấy Sở Lăng Tuyệt nữa, thật không ngờ lại đụng ngay chỗ này..... đã vậy nàng lại còn bị giam giữ... "

Đứng trước cửa mật thất, Từ Lạc không ngừng suy tư.

" Theo như Hoàng Xảo Xảo nói thì Sở Lăng Tuyệt là bị phụ mẫu của Trần Hồng Phi bắt giữ, để dành làm lô đỉnh song tu cho hắn.... Hiện tại Trần Hồng Phi đã bị ta giết, động phủ của hắn cũng trở thành của ta. Nói đúng hơn.... Sở Lăng Tuyệt hiện tại cũng là của ta... Hay là ta.... trực tiếp bá vương ngạnh thương cung ?? "

Từ Lạc nghĩ đến đó liền quả quyết lắc đầu. Không ổn !

Nếu như là một đệ tử bình thường của Phiêu Miểu Cung thì cũng chẳng sao, vấn đề ở đây Sở Lăng Tuyệt là đương đại Thánh Nữ của Phiêu MIểu Cung. Nếu như cưỡng bức nàng thì đừng nói gì cao xa, chỉ cần đám nam tu trong thiên hạ mỗi người một ngụm nước miếng cũng đủ phun chết hắn.

" Hay là... trước cứ cưỡng bức nàng rồi sau đó âm thầm hủy thi diệt tích ? Nhưng mà... làm vậy được gì ? Nhất thời thống khoái ? " Từ Lạc lắc đầu thật mạnh." Tuyệt không thể sướng con kiu mù con mắt được! "

Mỹ nữ a, người người đều thích. Từ Lạc cũng không ngoại lệ. Nhưng mà híp xong giết là một hành động Từ Lạc không thể làm, hắn không phải người tốt lành gì nhưng ít nhiều gì hắn cũng có ranh giới cuối cùng của mình. Cho dù ranh giới của hắn vô cùng thấp nhưng ít nhất cũng còn có một chút. Huống hồ gì thống khoái nhất thời rồi đưa đến họa sát thân thì không đáng. Quan trọng nhất là hắn vẫn chưa biết được phụ mẫu của Trần Hồng Phi làm cách nào để bắt Sở Lăng Tuyệt tới đây. Vạn nhất sau này người của Phiêu Miểu Cung lần theo manh mối tra ra được trên đầu Từ Lạc thì đừng hòng còn đất dung thân, cho dù là Xích Luyện Tông cũng không đảm bảo cho hắn mà còn đem hắn luyện hóa. Thêm một cái nữa , là song tu cùng đệ tử của Phiêu Miểu Cung có thể nuôi dưỡng cái gì mà Hợp Hoan Chi Hoa, tăng tu vi lên...

Phải ! Là nuôi dưỡng ! Không thể một sớm một chiều được. Muốn tăng tu vi, nhất định phải đem Sở Lăng Tuyệt giam giữ , ngày ngày cày cấy, công pháp vận chuyển mấy năm liền ... chuyện này nếu lộ ra ngoài nhất định sẽ bị hắc bạch hai đạo truy sát đến chân trời góc bể.

" Thân phận của Sở Lăng Tuyệt quá đặc thù , là một củ khoai nóng bỏng tay. Ta giữ bên cạnh tương đương giữ một trái bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể mang đến họa sát thân... " Càng nghĩ , Từ Lạc càng đau đầu không biết phải xử lý thế nào.

Hắn lửng thửng đi vào mật thất, giọng của lão thái bà lại vang lên : " Ngươi không phải cẩu tặc họ Trần kia ! Ngươi là ai ? Có ý đồ gì hả ? "

" Trần Hồng Phi đã bị ta giết ! Động phủ này hiện tại là của ta. " Từ Lạc lạnh nhạt trả lời.

" Cái gì ? " Lão thái bà khiếp sợ thốt lên :" Trần Hồng Phi là ngoại môn tam đẳng đệ tử , ngươi giết hắn cướp động phủ, chẳng lẽ .... ngươi là tạp dịch sao ? "

" À há ? Lão tiền bối xem ra hiểu rất rõ quy củ của Xích Luyện Tông ta đó nha . " Từ Lạc cười nhạt.

" Người trẻ tuổi ! Nghe giọng nói của ngươi thì niên kỷ cũng không lớn phải không ? Ngươi bái nhập Xích Luyện Tông chắc chắn là không được bao lâu đâu hả ? Thời gian ngắn như vậy mà ngươi có thể giết Trần Hồng Phi thì quả thật là cao thủ đó nha. " Lão thái bà nói đoạn không thấy Từ Lạc trả lời thì nói tiếp : " Ngươi có biết lão thân là ai không hả ? "

" Không biết ! Cũng không muốn biết ! " Từ Lạc cộc lốc trả lời, mở cửa gian mật thất giam giữ Sở Lăng Tuyệt.

Trong góc mật thất, Sở Lăng Tuyệt ngồi đó, nàng đã vô cùng suy yếu nhưng gương mặt xinh đẹp vẫn khiến người động tâm.

Nhớ lại năm đó, khi mới đầu trông thấy Sở Lăng Tuyệt, nàng xinh đẹp kinh nhân động phách, tiên khí bồng bềnh như một tiên tử hạ phàm. Hiện tại Sở Lăng Tuyệt so với mấy năm trước thiếu đi mấy phần tiên khí, nhiều hơn mấy phần thê mỹ, một bộ dáng sở sở động lòng người làm người sinh lòng thương tiếc. Nàng nép mình trong góc mật thất, hai tay ôm chặt trước ngực, đôi mắt đẹp long lanh nhìn chằm chằm Từ Lạc.

" Kiệt ... Kiệt... Kiệt....Kiệt...." Từ Lạc cười gian trá, tay xoa cằm nhìn Sở Lăng Tuyệt từ trên xuống dưới , lấy một phong thái đại ác nhân vô cùng kinh điển nói: " Tiểu cô nương... hía hía hía... dáng người thiệt là ngon đó nha. "

" Tiểu tử không biết sống chết ! " Mật thất bên cạnh, lão thái bà phẫn nộ hét lên : " Ngươi dám động một sợi tóc của nàng , lão thân sẽ khiến ngươi sống không được, chết không xong ! "

" Khửa ... khửa... khửa.... Lão tiền bối , tu vi ngươi đã bị phế rồi , còn quang quác cái mồm làm giề ? Ngồi yên đó chờ đến lượt đi hả... ta phi ....nhổ nước miếng nói lại... ngươi thành thật ở yên đó đi, đừng có đợi đến lượt...ta tuyệt không động đến ngươi đâu hả... ý dà... nguy hiểm quá.. lỡ mồm. Ngươi yên tâm, so với Trần Hồng Phi thì ta sẽ đối đãi với tiên nữ thiệt là tốt đó nha. Chậc... chậc.... y da... gương mặt này... cái eo thon thả này.... cái mông... ú chà chà.. ngon quá đó hả... cái kia... ố là la... thiệt là vừa tay đó nha... " Từ Lạc híp mắt, le lưỡi liếm mép, hai tay xoa xoa , muốn dâm dê đê tiện bấy nhiêu có bấy nhiêu :" Tiểu nương tử .. hía hía hía...có hứng thú cùng bản công tử cày bừa làm ruộng không hả ? "

" Ngươi.... " Sở Lăng Tuyệt cau mày nhìn chằm chằm Từ lạc :" Ta biết ngươi... ngươi họ Từ , tên chỉ một chữ Lạc ! Ngươi ... là đệ tử Kim Hà Tông... ngươi .... "

Từ Lạc giật mình. Con mẹ nó chứ, vậy mà bị nhận ra.

Bạn đang đọc Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới ! của Cửu Hanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.