Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống Thì Là Binh Chinh Chiến Xa Trường, Chết Cũng Hóa Anh Thủ Hộ Tứ Phương

Tiểu thuyết gốc · 1889 chữ

Nghe thấy tiếng nói của người đàn ông vang nên lại đang châm chọc mình, theo bản năng Quân Dương bất giác phản bác lại.

- Mất mặt gì ? Cả nhà ông mới mất mặt. Ở nơi hoang vu rừng thiêng nước độc như thế này ai mà chẳng sợ, hơn nữa dù là quỷ thì...

Nói đến từ " quỷ " Quân Dương mới giật mình nhận ra, giờ mình là quỷ sao người thường có thể thấy được và nửa đêm thế này ở đây cũng không thể nào là " Người ". Quân Dương cả người cứng nhắc từ từ xoay người lại, thậm chí hắn dường như nghe thấy cả tiếng xương cốt của mình ken két vang nên ghê rợn dù không biết quỷ có xương không.

Trong làn sương mù mờ ảo hắn nhìn thấy hai người đàn ông bí ẩn đang đứng, họ khoác một bộ áo choàng trùm kín đầu với những hoa văn màu vàng kim phức tạp vờn quanh thỉnh thoảng lóe lên những ánh sáng bí ẩn giống như các pháp sư của phương tây vậy. Nhưng trông càng uy nghiêm hơn, một đen một trắng kẻ họ như đại diện cho ánh sáng và bóng tối vậy kẻ thánh khiết kẻ lại u ám. Người nên tiếng châm chọc chính là người áo đen.

- Sao vậy tiểu quỷ không phục, thứ yếu gà như ngươi ta cũng gặp nhiều rồi. Không biết vì sao ngươi có thể trở thành anh linh nữa.

Để ý tới sự sợ hãi của Quân Dương, người áo đen cũng chỉ cười lớn châm chọc nói khác hẳn với sự im lặng của người áo trắng, nhưng khi nhắc đến vị Đạo tử kia thì thái độ cả hai đều rất kính cẩn. Đúng đây chính là con hồ ly Dạ Quân và Lãnh Hàn, dù hắn cũng cảm thấy cung kính với chính bản thân mình cảm thấy hơi lạ, nhưng đã đóng kịch thì phải thật chuyên nghiệp không phải sao ? Nếu không làm sao lừa dối được ai đó.

Lúc này Quân Dương cũng đã bình tĩnh lại dù sao thì cũng là quân nhân, tố chất và năng lực phán đoán của hắn cũng không phải dạng vừa. Dù chuyện hôm nay quá kì lạ nhưng hắn cũng đã dần thích nghi được. Hơn hết hắn biết chuyện ngày hôm nay có thể nhờ hai người bí ẩn trước mắt giải thích.

- Hai vị ... Xưng hô thế nào ạ ?

Người áo đen dường như thấy hắn đã nhanh bình tĩnh lại cũng hơi gật đầu tán thưởng một chút, rồi cũng nghiêm túc nói.

- Xin cho ta tự giới thiệu một chút ngươi có thể gọi chúng ta là ... " Trấn sứ giả ", đến từ " Trấn Ma Quan ".

- Trấn sứ ... giả ?

Quân Dương nghe thấy, trong miệng niệm một tiếng, kết hợp mình lúc này vị trí hoàn cảnh, lập tức trong đầu hắn đã não bổ ra một tổ chức bí ẩn mà người đời không biết, lập tức mặt lộ vẻ hoảng sợ nhìn về phía hai vị sứ giả bí ẩn.

" Cảm xúc điểm + 5 ...., + 5....., "

Dạ Quân không biết hắn lại tưởng tượng thứ gì nhưng nghe thấy tiếng cảm xúc điểm vào sổ nụ cười trên môi càng tăng may mà có áo choàng tre chắn nên không phát hiện được dị thường của hắn, không sao kịch bản vẫn như thường diễn tiếp con mồi đã cắn câu.

- Vô số năm qua, chúng ta du tẩu tại thế gian quan sát thế giới này chọn lựa ra những linh hồn có tiềm lực chuyển hóa thành anh linh. Nhưng điều kiện hình thành anh linh rất khắc nghiệt, không chỉ phải có lòng chính nghĩa mạnh mà lại cần lượng lớn tín ngưỡng và linh khí mới có thể hình thành.

Thấy Quân dương vẫn có vẻ chưa hiểu lắm, người áo trắng bỗng bất chợt lên tiếng.

- Ngươi hiểu " tín ngưỡng " chính là quân công là được, còn " anh linh " thì.... " Sống Thì Là Binh Chinh Chiến Xa Trường, Chết Cũng Hóa Anh Thủ Hộ Tứ Phương "

Người áo đen nghe vậy cũng im lặng một lúc lâu, rồi từ tốn nói như là kể cũng như là cảm thán.

- Thế gian này chưa bao giờ thực sự hòa bình, mặt tối trong nhân thế chỉ là được một số người che giấu đi. Sau thế giới bình yên này là cả một thế giới hỗn loạn đầy máu và nước mắt, anh hùng kẻ thủ hộ không bao giờ như tiểu thuyết cả.

Hai chữ anh hùng vô cùng nặng lề.

Nó đại diện cho sự cảm ân tín ngưỡng của nhân dân, được người đời vinh danh nhớ đến.

Cũng có thể là kẻ thủ hộ âm thầm như bọn hắn, chiến đấu vì tín ngưỡng rồi tan biến dần trong dòng chảy thời gian.

- Thế nên thượng úy Quân Dương ngươi có đông ý hóa thân anh linh, tiếp tục thủ hộ Thần Long tiên triều, thủ hộ bánh tính không ?

Nghe thấy Hắc sứ giả lời nói, Quân Dương một mặt rung động rất nhanh liền bắt được một cái từ mấu chốt, đó chính là, trước mắt vị này thần bí sứ giả, một ngụm liền kêu ra họ của hắn tên, nhưng hắn rõ ràng không có làm qua tự giới thiệu.

Nhưng hắn cũng không vội vàng từ chối, vì nếu sứ giả nói thật hắn rất nguyện ý tiếp tục thủ hộ thiên hạ. Từ nhỏ đó đã là ức mơ của hắn, hắn không cam lòng chết sớm như vậy, rồi đi đầu thai quên hết chuyện kiếp này. Qua thời gian nói chuyện hắn cũng dần hiểu một thế giới hoàn toàn khác ẩn giấu sau thế giới hòa bình này này, đó là một nơi vô cùng tàn khốc sự chết chóc hi sinh. Nơi mà những thủ hộ giả dùng cả cuộc đời mình vì nhân loại, làm lòng hắn trầm xuống có lẽ là cảm động là bi thương cũng có thể là tự hào kh là nhân tộc.

Đúng lúc này một chuyện đột nhiên xảy ra, không gian xung quanh hắn như bị giam giữ lại. Không khí bắt đầu lạnh dần những đoàn khói đen bắt đầu hiện lên, quỷ dị là hắn cảm thấy vô cùng thoải mái và quen thuộc. Rồi bất giác một sợi xiềng xích bỗng chốc quấn lấy hắn kéo đi, rồi từ trong làn khói hai tiếng cãi nhau lạnh băng vang lên.

- Lão Hắc tại ngươi say rượu mà ta mới bị chậm trễ, may mà hồn ma này không chạy mất không ta và ngươi đã phiền phức rồi. Mấy nghìn năm nay linh khí mỏng manh, mãi mới có một con quỷ nếu để chạy ta và ngươi cũng chết đói.

- Biết rồi biết rồi, Lão Bạch ngươi lằng nhằng quá. Chạy thì bắt lại là được, tiểu quỷ mới chết thì có bao nhiêu năng lực mà lo, công thêm linh khí bây giờ dù đã bắt đầu hồi phục nhưng cũng chẳng tạo nên quỷ vật mạnh được.

Làn khói đen bắt đầu tản ra có hai bóng dáng đang gần bước đến, cũng là một hắc một bạch nhưng càng kinh khủng càng quỷ dị, một người mặc áo trắng, mang theo màu trắng mũ cao, bên trên viết “ Nhất kiến sinh tài ”, sắc mặt trắng bệch không có một chút huyết sắc. Kinh khủng hơn là, đầu lưỡi của hắn có hai thước bên trên, đều nhanh cúi tới mặt đất. Một cái khác người mặc áo đen, mang theo màu đen mũ cao, bên trên viết “Thiên hạ thái bình”, sắc mặt như than đen, cầm trong tay một đầu lớn xích sắt, sát khí mười phần. Nhìn thấy hai người này Quân Dương sợ choáng váng mẹ nó đây không phải " Hắc Bạch Vô Thường " sao.

" Reng, cảm xúc điểm + 6..., + 5 ...."

- Tiểu quỷ, theo chúng ta về địa phủ.

Nghe thấy thế hắn mới hoảng hồn, hắn không muốn suống địa phủ, muốn trở thành anh linh nên vội vàng cầu cứu " Trấn sứ giả ". Dù cũng tò mò địa phủ như thế nào nhưng tới rồi thì không ra được hắn vẫn còn nhiều chuyện muốn làm ở trần thế.

- Hắc Bạch sứ giả, cứu ta với ta đồng ý trở thành anh linh.

Nghe thấy Quân Dương la nên sứ giả mới dường như kịp phản ứng chuyện gì sảy ra sau một loạt dấu + trong đầu, đây là địa phủ công khai cướp người với " Trấn Ma Quan " bọn hắn, đâu là sự khiêu khích.

- Phạm Vô Cứu, Tạ Tất An các ngươi ngay trước mặt ta cướp người có phải hơi quá đáng không ?

Nghe thấy kẻ dám gọi tên mình Hắc Bạch Vô Thường vô cùng tức giận đang tính giết chết kẻ mạo phạm thì bất ngờ nhận ra là người quen, Hắc Vô Thường liền cục cằn ha hả cười châm chọc nói.

- Tưởng ai to gan dám chửi đại gia ta, hóa ra là Hắc Bạch sứ giả. Sao không tiếp tục du đãng thiên hạ tìm ma mới nữa mà ở đây ? bỏ cuộc rồi hả ?

Bạch Vô Thường đưa tay ra kéo tên Phạm Vô Cừu nóng nảy này ra một bên, sợ hắn bị người ta đánh. Lịch sự hơn nhẹ nhàng chào hỏi.

- Lâu rồi không gặp hai vị Trấn sứ giả, Lão Hắc lâu nay ăn nói lỗ mãng mong hai vị thông cảm cho. Đây có vẻ là vị anh linh mới nhỉ ? Nếu đã là người của Trấn Ma Quan chúng tôi cũng không can thiệp nhiều, nhưng việc này trọng đại vẫn phải báo cáo cho Diêm Quân, nên xin hai vị thông cảm.

Hắc sứ giả thấy Bạch Vô Thường đã những bộ cũng không làm lớn chuyện.

- Ha..ha, vẫn là Tạ Tất An ngươi thoải mái việc này coi như ta nợ ngươi một ân tình, trong phạm vi nhất định có việc gì có thể nhờ ta.

Bạch Vô Thường nghe thấy lời khẳng định của Hắc sứ giả cũng cười, bái tạ một tiếng song cũng lập tức lôi Hắc Vô Thường đi vào vô tận hắc vụ mà biến mất, mặc kệ cho hắn kêu gào kháng cự. Trong hư không cũng chỉ vọng lại tiếng tiếng cãi nhau.

- Lão Bạch lâu nắm rồi mới có tiểu quỷ ra đời, ngươi lại nhường cho lão già ở Trấn Mà Quan ngươi không sợ hai ta chết đói luôn à ?

Để lại hai ba người trong gió lộn xộn, Hắc sứ giả cũng chỉ có thể lâng trán cho hai tên dở hơi nay Bạch hồ li và Hắc cẩu....Dù là lão hữu lâu năm vẫn không quên được, rõ ràng cũng là công nhân viên chức hẳn hoi.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Mọi người ủng hộ cho mình nha, các bạn đọc nhiều chính là động lực cho mình viết tiếp đó ♡(˃͈ દ ˂͈ ༶ )

Bạn đang đọc Chế Tạo Thế Giới Huyền Huyễn sáng tác bởi MiThienTaQuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MiThienTaQuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.