Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

....

Phiên bản Dịch · 750 chữ

Ba mẹ Khang trước sự cố chấp kiêm cứng đầu gần như là không thể lay chuyển của cậu con trai độc nhất cuối cùng cũng chấp nhận cô con dâu tương lai mà anh chọn. Anh chàng liền hớn hở dắt tay bạn gái đi đăng ký kết hôn.

Lúc chị ở phường đưa tờ giấy màu hồng tới trước mặt Dung, cô cắn môi quay qua nhìn anh chàng đẹp trai ngồi kế bên cười tươi rói rồi cầm cây bút lên nhưng… câu giờ mãi không ký.

“Ô hay! Ký nhanh đi để chị còn đi đóng dấu”. Chị đó giục. “Thế không muốn lấy chồng nữa à?”

“Em…”

Một bàn tay to lớn chợt nắm chặt bàn tay đang đặt trên đùi của Dung. Cô thở dài đặt bút ký roẹt.

8h tối. Khang chở Dung về nhà anh sau khi cả hai ăn tối ở nhà hàng Marian. Anh ôm cô ngồi trên ghế nệm vừa xem phim vừa ăn trái cây và bánh ngọt.

“Chép chép!”

Dung nhai ngấu nghiến miếng bánh mỳ mặn, mắt dán vào màn hình xem phim Love Rain.

“Uống nước không bé?!”. Khang cầm lon Pepsi đưa cho Dung. Cô thấy hơi khát nên cầm lon nước tu một hơi.

Anh chàng ngả lưng xuống ghế nệm nhìn Dung cười… mờ ám.

Một lúc sau… Dung đẩy cửa phòng ngủ để đi vệ sinh. Không ngờ vừa bước ra khỏi cửa phòng tắm đã bị Khang ôm cứng.

“Òa! Làm em giật hết cả mình”.

Thấy anh chàng cứ mải mê hôn cổ mình, cô run bắn. Biết thừa anh chàng đang muốn gì vì chàng đã rất nhiều lần gạ… cô rồi.

Dung đẩy Khang ra, chống hai tay lên ngực Anh, hai má nóng ran:

“Anh…!”

“Tối nay nhóc không trốn được đâu. Giấy hồng giấy đỏ cũng ký tên rồi. Hai đứa mình đã chính thức trở thành vợ chồng…”. Lại hôn chụt vào môi, gạt cả hai tay Dung xuống.

“Ơ!”.

Cô thấy mình bị anh ôm eo xoay mấy vòng rồi sau đó cả hai ngã bịch xuống giường lớn.p>

“Anh! Tụi mình chưa đám cưới mà!”. Dung giãy giụa, vùng vằng giằng co. “Em không thích ăn cơm trước kẻng đâu. Ư hư…”

Soạt!

Khang cởi áo sơ mi quăng xuống giường.

“Oh, đừng… đừng! Anh Khang mặc áo vào đi”. Dung lấy tay bịt hai mắt lại. “Anh nhanh mặc áo vào đi”.

“Hì hì! Sắp thành vợ chồng rồi mà còn xấu hổ!”

Soạt soạt!

Chết rồi. Anh ấy.. cởi… làm sao đây? Ư hư…..

“Á Á Á Á Á Á!”. Giờ chỉ có nước hét thật to cho chàng ta sợ.

“Em đừng la to như dzậy, hàng xóm láng giềng người ta tưởng có cháy nổ hay trộm cướp chạy tới nữa thì mệt”.

“Ư… hư hư hư!”.

Khang phì cười nằm lên người Dung bắt đầu cởi mấy cái nút áo của cô.p>

“Anh Khang! Em muốn đi vệ sinh”. Dung mở choàng mắt, nhỏm người dậy và nhìn thấy cả người Khang trần như nhộng, thấy cả…

“Á Á Á Á Á Á Á!”. Cô bịt chặt mắt, lắc đầu quậy quậy. “Anh Khangaaaaaaaa! Anh mặc… mặc đồ vào đi”.

Lại bị chàng đẩy xuống giường, gỡ hai tay hôn vào mặt vào cổ. Chiếc áo trên người bay đi đâu mất. Dung ngẩn người trước sự tấn công hừng hực của Khang, lại nhìn mặt chàng rạng rỡ tí tởn như bắt được vàng… Thôi thì… đầu hàng vậy…

Trên chiếc giường lớn, chàng trai đập bộp một cái lên chiếc gối. Điện trong phòng phụt tắt. “Cứ làm theo những gì anh nói nhé!”. Có tiếng cười khẽ của chàng trai, sau đó là những tiếng hôn chụt chụt.

“Anh phải nhẹ nhàng thôi nheng!”. Tiếng cô gái nói nhỏ xíu.

“Ừ! Anh biết rồi! Hì hì!”


Ánh nắng buổi sớm chiếu rọi xuống bãi cỏ trong khuôn viên nhà thờ Tân Hương. Cô dâu chú rể đang đứng chụp ảnh kỷ niệm với những người bạn. Anh chàng chú rể ôm eo cô dâu cười rạng rỡ dưới ánh nắng, thỉnh thoảng lại còn nghiêng đầu hôn vào má cô dâu.

Một cô bé mặc áo dài trắng đạp xe đạp đi ngang qua nhà thờ thốt lên: “Quoa! Cô dâu đẹp quá!”. Rồi dừng xe đứng xem một lát mới mỉm cười đạp đi.

Nắng vàng ươm như dát vàng lên bãi cỏ.

Bạn đang đọc Chiếc dù màu xanh da trời của
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.