Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan sát thế giới ( phần 3 )

Tiểu thuyết gốc · 2957 chữ

Không gian xung quanh hai tên khổng lồ lúc này đã cực kỳ hỗn loạn, các vết nứt đã bắt đầu xuất hiện và để lộ bên trong là Hư Vô đen kịn.

Hỏa Thần chấp tay tạo thành đao rồi chém về phía Thủy Thần

-Tàn Mệnh Đao !

Một nhát chém mang theo Hỏa Căn Nguyên và Sinh Tử Đạo hướng về phía Thủy Thần lao đến cực nhanh. Thủy Thần cũng trong nháy mắt tạo ra một tấm gương to lớn

-Thủy Kính Phản Chiếu !

Tấm gương khổng lồ kia mô phỏng lại nhát chém của Hỏa Thần và cũng phóng xuất ra một nhát chém giống hệt như vậy. Cả hai chiêu Tàn Mệnh Đao cùng va chạm vào nhau và tạo thành một vụ nổ kinh thiên động địa, Hỏa Căn Nguyên cũng theo đó phóng ra tứ phía và lan khắp không gian rộng lớn.

Hỏa Thần ngay lập tức kinh hãi khi nhìn thấy chiêu vừa rồi của Thủy Thần, nó không những sao chép giống hệt chiêu của Hỏa Thần mà ngay cả uy lực dường như cũng ngang bằng.

Thủy Thần chỉ tay lên trời một cái

-Hô Phòng Hoán Vũ !

Đột nhiên một cơn gió thổi qua trong không gian, cơn gió này mặc dù không mạnh nhưng bên trong nó lại mang theo Pháp Tắc Thời Gian và Sinh Tử Đạo. Nơi mà ngọn gió này thổi qua vạn vật đều khô héo và hóa thành tro bụi.

Ngọn lửa bừng bừng trên người Hỏa Thần sau khi bị ngọn gió này thổi qua thì giống như ngọn nén đứng giữa giông bao vậy, chưa kết thúc từ phía trên tinh không từng giọt mưa to hàng vạn dặm rơi xuống. Sau đó cơn mưa dần nặng hạt và dày đặc hơn, lúc này mỗi hạt đều to hàng chục vạn dặm rơi xuống, bên trong ẩn chứa Thủy Căn Nguyên.

Mỗi một sát na đều rơi xuống hàng trăm hạt mưa và nhắm thẳng vào Hỏa Thần mà rơi xuống, ngọn lửa trên người của Hỏa Thần đã bị cơn gió khi nãy thổi cho muốn tắt nhưng bây giờ lại có cơn mưa nặng hạt như này rơi xuống nữa.

-Hỏa Thần !

-Ngươi hãy niếm thử mùi vị của chiêu này của ta xem !

Hỏa Thần đứng dưới cơn mưa vừa nặng hạt, lại vừa dày đặc như vậy nhưng hắn ta vẫn không tỏ vẻ lo sợ tý nào cả. Hắn đạp mạnh xuống dưới tinh không một cái, một vòng xoáy lửa to lớn xuất hiện bên dưới hắn, từ bên trong vòng xoáy phóng ra một ngọn lửa to lớn và nó bao phủ lấy Hỏa Thần và phóng thẳng lên phía trên.

Ngọn lửa này có mức độ Hỏa Căn Nguyên vô cùng nồng đậm, nó đi đến đâu thì vạn vật đều hóa thành tro tàn đến đó. Ngay cả cơn mưa nặng hạt kia cũng ngay lập tức bốc hơi, ngọn lửa trong nháy mắt hóa thành một con rồng, đôi mắt của nó nhìn thẳng vào Thủy Thần.

Từ bên trong ngọn lửa phóng ra một thân ảnh, đó chính là Hỏa Thần. Hắn phóng lên trên đầu con rồng lửa đó và đứng hiên ngang ở trên đó nhìn xuống Thủy Thần

-Ngươi nghĩ một trận mưa nhỏ là có thể làm gì được ta sao ?

-Ngươi nghĩ Hỏa Thần ta yếu đến vậy sao ?

-Ta cho Thủy Thần ngươi chiêm ngưỡng Căn Nguyên Hỏa Long !

Thủy Thần ngước lên nhìn Hỏa Thần cùng với Căn Nguyên Hỏa Long kia, Thủy Thần cũng đạp mạnh xuống tinh không một vòng xoáy nước to lớn không thua gì vòng xoáy lửa của Hỏa Thần.

Từ bên trong vòng xoáy bắn ra vô số tia nước thẳng vào Căn Nguyên Hỏa Long nhưng cũng chỉ cách chừng vài dặm là đã bốc hơi, đôi mắt của Căn Nguyên Hỏa Long nhíu lại nhìn xuống vòng xoáy nước. Từ bên trong vòng xoáy bắn lên một cột nước to lớn, khi cột nước biến mất bên trong là một con Kình Ngư vô cùng to lớn, hay bên của nó không phải là vây cá mà là một đôi cánh vô cùng to lớn che lấp cả tinh không.

Thủy Thần đứng trên lưng con Kinh Ngư khổng lồ kia và lớn tiếng nói

-Ta cho ngươi xem Côn Bằng !

Hai tên kia đã phi thường khổng lồ, nay lại xuất hiện hai con vật càng là to lớn vượt xa so với cả hai nữa. Không gian tại nơi này lại càng là đạt đến giới hạn chịu đựng. Tiểu Thiên nhìn thấy vậy thì lên tiếng

-Thời Không !

-Cậu làm gì mà còn không mau sửa chữa lại nó đi !

Phân Thân Thời Không lên tiếng trả lời

-Cho bọn chúng ra ngoài Hư Vô mà đánh !

Tiểu Thiên lắc lắc đầu và tiếp tục quan sát cuộc chiến của hai tên Thủy Hỏa kia.

Thủy Thần chụp vào hư không một cái trên tay hắn ngay lập tức hiện ra một cậy cung, đó là vũ khí bản mệnh của hắn Thủy Thần Cung. Hỏa Thần cũng cầm trên tay một thanh đao rực lửa, đó chính là Hỏa Thần Đao.

Hỏa Thần ngay lập tức tung ra vô số nhát chém về phía Thủy Thần, Hỏa Căn Nguyên bùng lên khắp tinh không. Thủy Thần cũng không chịu thua liền kéo cung bắn ra vô số thủy tiễn về phía Hỏa Thần.

Còn hai con Thần Thú dưới chân cũng không chịu thiệt cũng lao vào nhau cắn xé, con thì phun lửa, kẻ thì bắn nước. Thủy Căn Nguyên và Hỏa Căn Nguyên bao phủ khắp tinh không xung quanh.

Tiểu Thiên sau đó nhìn về phía bên trái, tại đó cách một đoạn khá xa phạm vi cuộc chiến đang có một bóng người đang ngồi trên một cái bầu hồ lô lớn chừng một trượng bay nhanh về phía cuộc chiến hai tên khổng lồ này.

-Hmmm !

-Có một kẻ đến góp vui rồi !

Tiểu Thiên lớn tiếng nói

-Các ngươi cảm thấy vui lắm à ?

-Vô số sinh mệnh đã chết rồi đấy !

Phân Thân Sinh Tử liền lên tiếng

-Bọn họ chết rồi thì cũng tiến nhập luân hồi !

Cậu chỉ có thể thở dài một cái và không nói nữa, cậu vẩy tay một cái kết cấu không gian liền ngay lập tức được củng cố. Phân thân Thời Không liền nói

-Thuộc hạ định sửa lại rồi mà ngài sửa nhanh hơn rồi !

-Ha... ha... ha...

Tiểu Thiên không nói gì cả mà tiếp túc quan sát trận chiến của hai tên khổng lồ kia.

Lúc này Thủy Thần đạp mạnh phía sau một cái và cúi người kéo căng dây cung về phía Hỏa Thần

-Thủy Long Tiễn !

Thủy Thần buông dây cùng ra một con Thủy Long đôi mắt đỏ ngầu rào thét phóng thẳng về phía Hỏa Thần. Hỏa Thần cũng cong người và chém xuống một cái

-Hắc Hỏa Trảm !

Một đường chém hình vòng cung mau đen tuyền phóng ra, nơi nó đi qua mọi thứ đều hóa thành hư vô, không gian dường như cũng muốn bị chém đứt. Khi cả hai chiêu thức va chạm vào nhau thì hắc hỏa và thủy quyển phóng ra xung quanh khắp tứ phía.

Lúc này phía xa xa xuất hiện một cái bầu hồ lô đã bay gần đến phía này, cả hai tên khổng lồ ngay lập tức cảm nhận được người này và liền ngừng chiến rồi lui về phía sau. Hai còn Thần Thú cũng dần dần tan biến, kích thước của hai tên đó cũng nhỏ lại tầm người bình thường nhưng hình dáng vẫn như cũ.

Khi kẻ đó lại gần thì đó là một vị lão giả trên tay lão cầm một thanh trúc ngọc dài chừng hai thước. Hỏa Thần nhìn lão ta rồi hừ một tiếng

-Lôi Lão !

-Ngươi đến đây để làm gì ?

Lão ta dừng lại cách cả hai người một khoảng cách khá xa

-Có vẻ cuộc chiến của hai người đã bắt đầu quá lớn rồi, nó đã ảnh hưởng đến Tam Thập Thánh Tông !

-Nên lão đến đây là để nhắc nhỡ cho hai người !

Thủy Thần nhẹ cười một cái

-Bọn chúng sẽ định làm gì ?

-Ngươi đang chọc cười chúng ta sao ?

Ngay lúc Thủy Thần vừa nói xong thì một khe nứt không gian bổng nhiên xuất hiện phía trên, từ bên trong đó đi ra một vị trung niên toàn thân mặc một bộ đạo bào tử sắc. Ngay giữa trán có một hoa văn bán nguyệt, sau lưng là một cái cán kiếm dài chừng nửa thước bay lơ lững.

Thủy Thần sau khi nhìn thấy người này thì ánh mắt ngay lập tức ngưng trọng lại, còn vị trung niên kia cúi xuống nhìn Thủy Thần

-Thủy Thần !

-Mặc dù ngươi có mạnh nhưng cũng không đến mức có đủ tư cách xem thường Tam Thập Thánh Tông của ta đâu !

Nói rồi hắn nắm lấy cán kiếm rồi chém một nhát về phía Thủy Thần, một đường kiếm khí vô hình mang theo sức mạnh kinh thiên động địa phóng đến Thủy Thần. Hắn ngay lập tức tung ra một chiêu Thủy Kính Phản Chiếu, một tấm gương liền hiện ra và mô phỏng lại nhát chém vừa rồi.

Nhưng uy lực nhát chém của vị trung niên kia lại vượt qua mô phỏng, nhát chém từ Thủy Kính liền bị nó chém đứt ra lamd hai và chém lên Thủy Kính. Chừng một nhịp thở sau Thủy Kính dường như cũng không chống đỡ nổi và xuất hiện các vết nứt rồi vỡ vụn, đường kiếm khí kia mới dần tan biến.

Thủy Thần sau khi nhìn một kiếm như vậy mặc dù trong lòng đã dậy sóng nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bình tỉnh

-Kiếm Thánh ngươi đừng quá tự phụ vì chỉ mới phá được một chiêu nho nhỏ của ta !

Vị trung niên kia chính là Kiếm Thánh, một trong ba mươi vị thánh của Tam Thập Thánh Tông. Tam Thập Thánh Tông mới đầu có ba mươi vị đỉnh cấp tu luyện nhưng sau khi trải qua một trận chiến với một thế lực tại Hư Vô thì chỉ còn lại năm vị.

Kiếm Thánh nhìn vẻ bình tỉnh của Thủy Thần nhưng khi nhìn Hỏa Thần thì thấy được vẻ hốt hoảng của hắn nhưng nó chỉ xảy ra như ánh chớp, tuy vậy vẫn đủ để Kiếm Thánh đoán ra được tên Thủy Thần kia là đang giả vờ.

-Thủy Thần !

-Mặc dù Tam Thập Thánh Tông không còn mạnh như trước nhưng đối phó với kẻ như ngươi thì một mình ta vẫn là đủ.

Thủy Thần mặc dù rất tức giận nhưng vẫn là kìm chế, Kiếm Thánh cũng không nói thêm nữa về việc này. Hắn quay sang Hỏa Thần nói

-Các ngươi hãy mau dừng lại cuộc chiến vô nghĩa này !

-Cũng gần đến ngày Hư Vô Lãnh Địa mở ra rồi, lúc đó những con Thôn Phệ Thú đó sẽ từ bên trong đó đi ra.

-Bọn chúng sẽ đánh giết chúng ta mà không cần một lý do nào !

Hư Vô Lãnh Địa chính là một khu vực nằm ngoài không gian và thời gian, nó là một vùng hư vô bên trong thế giới của Tiểu Thiên. Những sinh mệnh tại nơi này có thể xem là bọn chúng không bị ảnh hưởng bởi Đại Đạo hoặc Pháp Tắc, chỉ có thể đánh chúng bằng sức mạnh nhục thân hoặc là vũ khí và pháp bảo.

Những sinh mệnh ở nơi này giống như là quỷ đói vậy, mỗi khi bọn chúng tiến vào thế giới này thì liền ăn sạch sẽ mọi thứ trên đường đi và biến nơi đó thành vùng hư vô. Nếu để so sánh thì chúng giống như Thao Thiết vậy cắn nuốt vạn vật, vạn Đạo, vạn Pháp, đến một lúc nào đó không còn thứ gì để cắn nuốt thì bọn chúng sẽ quay sang cắn nuốt lẫn nhau và tự ăn chính bản thân mình.

Thủy Thần giống như hồi tưởng lại cảnh tượng lúc những con quái vật ngoài Hư Vô Lãnh Địa mà không khỏi rùng mình một cái.

-Một đám quái vật nhục thân cường hãn lại vừa không sợ chết, cộng thêm cơn đói khát vô tận.

-Pháp Tắc và Đạo Pháp đều gần như vô dụng với nó, cũng chính bọn chúng mà mình mới tu luyện nhục thân đạt đến mức Thủy Thần Chân Thân.

Tiểu Thiên nhìn xuyên thế giới và ngó ra tận hư vô, tại nơi này có vô số sinh vật có hình thù trông rất kỳ dị. Màu da thì đen tuyền, bọn chúng cao tầm một trượng, nhìn sơ thì giống nhân loại nhưng lại có bốn cánh tay dài tới chân móng vuốt dài và sắc nhọn như dao, khuông mặt thì khá là tương tự với loài rồng.

Bọn chúng đang lao vào cắn xé lẫn nhau một cách không khoang nhượng, con này lao vào con kia, con kia lao vào con nọ, một cuộc cắn xé hỗn loạn không hồi kết. Bọn chúng càng cắn nuốt thì lại càng mạnh lên, kích thước cũng theo đó mà tăng lên, nếu như phân cấp bọn chúng thì hẳn là phải dựa vào kích thước.

Cậu thôi quan sát bọn chúng và quay về lại thế giới cũ, lúc này Kiếm Thánh đã đưa ra một lời đề nghị

-Ta có một đề nghị !

-Chúng ta cần phải lập một liên minh để đối phó với đại nạn sắp tới !

Lôi Lão liền lên tiếng

-Thế ai sẽ là Liên Minh Tôn Chủ ?

-Sẽ không phải là Tam Thập Thánh Tông các người chứ !

Kiếm Thánh cười một cái rồi nói

-Thế lão nghĩ còn ai phù hợp hơn sao ?

-Chưa kể trong cuộc chiến đấu chống lại bọn chúng lần đầu thì Tam Thập Thánh Tông bọn ta chính là thế lực đứng đầu và đẩy lui bọn chúng !

Hỏa Thần hừ một cái

-Đó chỉ là chuyện quá khứ đâu thể đem ra nói ở hiện tại !

-Nếu muốn lên làm Tôn Chủ thì ta nghĩ các ngươi vẫn chưa đủ !

Bổng nhiên một đạo ánh sáng từ phía trên chiếu xuống ngay chổ bọn họ, khi luồng ánh sáng đó biến mất thì để lộ bên trong là ba thân ảnh yêu kiều và đầy mỹ lệ. Cả ba nàng ta mỗi người đều cầm một cây Bạch Liên ở trên tay, khí chất từ các nàng thoát ra một vẻ trong sáng và thuần khiết.

Khi ba người họ xuất hiện thì cả tinh không dường như được bồi thêm sự sống và dần hồi sinh chở lại. Ba người họ chính là Thánh Nữ của Liên Đài Cung, Kiếm Thần nhìn thấy ba người họ xuất hiện thì cũng có chút không vui nhưng cũng lên tiếng chào họ

-Không ngờ lần này cũng có sự tham gia của Liên Đài Cung !

-Ta đoán lần đại chiến sắp tới phần thắng sẽ tăng lên kha khá đấy !

Cả ba vị Thánh Nữ không hẹn mà cùng lúc trả lời

-Lần trước là do chúng ta bế quan nên không thể giúp sức với mọi người, Liên Đài Cung thật sự có lỗi !

-Kính mong Tam Thập Thánh Tông lượng thứ !

Giọng nói của họ vô cùng êm dịu và đồng nhịp khiến cho dù cả ba người nói chuyện nhưng lại giống như là một người vậy. Kiếm Thánh nghe vậy thì cũng không biết nói gì, nên đành vì đại sự trước mắt nên bỏ qua ân oán.

Từ phía xa một nam nhân thân hình to lớn, trên tay cầm một cây thương dài một trượng đang lao nhanh về phía này. Khi lại gần thì đó là một nam tử tuổi chừng hai mưới mấy, toàn thân mặc một bộ chiến giáp màu trắng, toàn thân phát ra khí chất đỉnh thiên lập địa.

Hỏa Thần nhìn thấy người này thì liền vui vẻ cười nói

-Ha.. ha.. ha.. !

-Là Tuyệt Thế Thương đạo hữu sao !

-Lần này đến phải chăng là cùng bàn kế sách chống địch ?

Tuyệt Thế Thương nghe Hỏa Thần hỏi thì tươi cười nói

-Tại hạ cảm nhận được rất nhiều cường giả tụ tập ở nơi này nên tại hạ mới đi đến đây để hóng chuyện mà thôi !

Kiếm Thánh nhìn Tuyệt Thế Thương rồi nói

-Chúng ta đang định liên minh để đối phó với việc Hư Vô Lãnh Địa sẽ tiến nhập thế giới chúng ta lần nữa !

Tuyệt Thế Thương vừa nghe thấy vậy thì hơi ngưng trọng nói

-Việc đó đã xảy ra hàng trăm vạn năm trước, mặc dù lúc đó tại hạ còn chưa có xuất hiện nhưng ta chắc chắn lần này bọn chúng sẽ không còn xác mà trốn chạy như lần đầu !

Ba vị Thánh Nữ che miệng mĩm cười nói

-Lần này có Tuyệt Thế Thương đạo hữu thì chúng ta sẽ chiến thắng rồi !

-Tiểu nữ nghĩ lần đại chiến này nên là để Tuyệt đạo hữu làm Tôn Chủ !

Bạn đang đọc Chim Sẻ hóa Phượng Hoàng sáng tác bởi binbubibumc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi binbubibumc
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.