Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người đồng hành không đáng tin cậy

Tiểu thuyết gốc · 1189 chữ

Du ngượng nghịu nói: "Xin lỗi nha, anh đang tập chơi con này."

Hạo Nhiên thở dài. "Em còn tưởng là anh cố ý chứ."

"Anh cho rằng phun tướng vào mặt địch sẽ gây sát thương..."

Joker bỗng xen lời: "Bởi thế tôi chẳng bao giờ đi đường dưới với cậu."

Hạo Nhiên: "......"

Thế ra chỉ có cô là người mới, không biết nên mới đút đầu vào rọ?

"Anh Du chỉ có chơi hỗ trợ mới tệ vậy thôi, chị Hạo Nhiên thông cảm nhé." Lê Vy hả hê cười trên nỗi đau của người khác.

Suốt một trận nàng xạ thủ Vayne phải chịu đựng hết trò phá phách này đến cú lừa khác từ chàng "đồng đội heo" Tahm Kench đến mức cô bắt đầu sinh ra bóng ma tâm lý.

Khi đội cô đánh nát nhà chính của địch và hai chữ "chiến thắng" hiện lên giữa màn hình, Hạo Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.

Đã gần 11 giờ rưỡi, cô vừa định chào tạm biệt mọi người thì Lê Vy đã nhanh nhảu nói: "Sáng Chủ Nhật mọi người rảnh không? Đi uống cà phê với em đi. Em muốn biết mặt thần tượng của mình từ lâu lắm rồi. Được không chị Hạo Nhiên?"

Hạo Nhiên hơi bất ngờ trước đề nghị của Lê Vy, nhưng nghĩ đến việc cô ấy là một trong những fan nhiệt tình nhất của mình, cô không đành lòng nói câu từ chối.

"...Được."

"Anh cũng đi." Du nhanh chóng đồng ý.

"Ừ." Nhật Anh đáp rất ngắn gọn.

"Ở đâu?" Hải Đăng không trả lời mà hỏi ngược lại.

"Quán cà phê Gác Hoa ở Quận 1 lúc 9 giờ sáng nha."

Hẹn nhau xong, cả nhóm lục tục chào tạm biệt rồi thoát game.

Hạo Nhiên lại mở Word lên bắt đầu đánh chữ. Lần này nhân vật chính của cô sẽ không còn đơn độc phá án nữa. Anh ta sẽ là người đứng đầu trong một nhóm thám tử gồm ba người. Hạo Nhiên khẽ mỉm cười khi tưởng tượng ra tính cách của hai nhân vật còn lại giống với Du và Lê Vy...

-----------------

Hạo Nhiên bước xuống xe buýt rồi nhìn đồng hồ đeo tay. 8 giờ 15 phút.

Buổi sáng nay trời rất trong, bầu trời thiếu hẳn đi một lớp bụi mờ. Cô tháo khẩu trang ra rồi bước lững thững ngang qua nhà thờ Đức Bà và công viên 23/9.

Thứ Sáu vẫn là một ngày tất bật đối với người dân chốn thị thành. Các toà nhà văn phòng quanh khu vực Công xã Paris đều nườm nượp người ra kẻ vào. Xe cộ chen chúc nhau trên đường, thậm chí lấn cả lên vỉa hè dành cho người đi bộ. Hạo Nhiên không vui né sang một bên khi một người đàn ông trung niên lao thẳng xe máy lên vỉa hè để vượt mặt các phương tiện khác.

Nhưng chẳng mấy chốc hàng chân mày cô lại giãn ra khi trước mắt cô lúc này là hàng chục chú chim bồ câu xinh đẹp đang mổ lấy mổ để từng hạt lúa vàng ươm nằm trên mặt đất. Vài đứa trẻ đi cùng cha mẹ đang rụt rè cho chim ăn rồi cười giòn tan khi những chiếc mỏ xinh xắn ấy mổ nhẹ vào tay mình. Thỉnh thoảng khi có người đi ngang, vài chú chim nhút nhát lại tung cánh bay lên không trung chao liệng vài vòng rồi đáp xuống tiếp tục dùng bữa sáng.

Hạo Nhiên lấy di động ra lặng lẽ quay lại cảnh tượng ấm áp này. Có lẽ vì mọi thứ chung quanh mình quá mức lạnh lẽo nên cô đặc biệt yêu thích những thứ ấm áp tự nhiên như thế.

Cô có thể ngồi hàng giờ trên đồng diều để ngắm những cánh diều phất phơ trên đầu vào một buổi chiều cuối tuần quang đãng, cũng có thể lái xe hơn hai tiếng đồng hồ xuống Vũng Tàu chỉ để ngồi trên bãi cát ngắm cảnh hoàng hôn trên biển, nhưng tuyệt nhiên cô không bao giờ thừa nhận mình là người lãng mạn. Cô chỉ là quá cô độc mà thôi.

Một lúc sau khi có vẻ đã no căng, đàn bồ câu lũ lượt tung cánh bay về phía hoa viên đối diện Bưu điện Thành phố rồi đậu lên các bục hoa bắt đầu rỉa cánh.

Hạo Nhiên mỉm cười cất điện thoại rồi quay đầu tiếp tục bước đến quán cà phê The Coffee Bean & Tea Leaf ở trước mặt.

Quán cà phê nằm chễm chệ ngay góc đường Nguyễn Du và Đồng Khởi, quán có khá nhiều bàn đặt ngoài trời, lại nhìn thẳng sang hoa viên và nhà thờ Đức Bà nên lúc nào cũng đông đúc khách. Tuy người đông nhưng lại không mấy ồn ào, khách đến đây hầu như đều là người làm việc trong các toà nhà văn phòng đắt đỏ quanh Công xã Paris.

Bỗng có tiếng ai đó quát lên, ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người quanh đó, bao gồm cả Hạo Nhiên đang định đẩy cửa bước vào bên trong quán.

"Thanh niên bây giờ lạ thật đấy! Mua vé số mà không chịu trả tiền là sao? Các cậu thấy bà già nên bắt nạt bà có phải không?"

Giọng một bà lão lanh lảnh quát lên, vang và hữu lực không kém gì của một cô gái đang độ thanh xuân.

Mọi người chung quanh nghe vậy đều nhíu mày nhìn về phía hai chàng trai trẻ đang ngồi tại chiếc bàn ngoài trời nằm ngay góc ngã tư. Thân người cả hai đều xấp xỉ nhau, tuổi tác dưới ba mươi.

Một người mặc áo sơ mi sọc carô trắng xanh phối với quần jean xanh, mang giày thể thao trắng, mái tóc màu nâu đồng cạo sát hai bên mang tai nhưng phần tóc trên lại uốn xoăn rũ xuống trán, vừa nhìn đã biết đây là một người có gu ăn mặc rất hợp thời trang. Gương mặt anh ta tuy vẫn còn mang vẻ trẻ con nhưng lại không làm giảm đi nét đẹp trai sáng láng vốn có. Nhìn chung nếu đi trên đường gặp người này, bạn hẳn sẽ cho rằng anh ta là một ca sĩ thần tượng nào đó của giới trẻ.

So với anh ta, người còn lại tuy ăn mặc trông đơn giản hơn nhưng cũng thu hút ánh nhìn không kém. Người này chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng với quần jean đậm, bên ngoài khoác một chiếc áo vest đen, trông chỉn chu mà lại không quá cứng nhắc. Mái tóc đen cắt kiểu undercut mái cao của anh ta để lộ ra vầng trán rộng đầy trí tuệ và đôi mắt sáng như sao khiến người khác ngại ngùng nhìn thẳng vào. Đây là một người đàn ông có thể đánh bại mọi phụ nữ bằng vẻ nam tính của mình.

Bạn đang đọc Chờ Em Trên Chiến Trường sáng tác bởi min_4ever
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi min_4ever
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.