Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng tiên nữ lãnh đạm

Tiểu thuyết gốc · 1049 chữ

Chàng trai tóc xoăn khẽ nhíu mày, rồi chợt nhớ ra cô gái sau lưng mình, anh vội quay người lại định nói câu cảm ơn, nhưng lời nói vừa ra đến miệng bỗng im bặt.

Từ nãy đến giờ khi cô xuất hiện, mọi chuyện đều đột ngột và căng thẳng nên anh chưa từng để tâm nhìn kỹ cô gái. Mà lúc này đây khi vấn đề đã được giải quyết, bộ não của anh mới nhận ra người đang đứng trước mặt mình đây quả thật là... khó lòng mô tả thành lời.

Gương mặt cô nhỏ nhắn, ngũ quan cân đối hài hoà, làn da trắng hồng và mịn màng như cánh hoa sứ, mái tóc đen dài xoã ngang lưng. Cô không trang điểm, chỉ tô chút son môi màu hồng đất, ngay cả lông mi cũng không chuốt mascara nhưng rèm mi lại đen nhánh làm nổi bật lên đôi mắt phượng sáng như một viên bảo thạch. Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng, bên ngoài là lớp áo len mỏng màu xanh ngọc, chân váy chữ A khiến cô trông vừa cổ điển vừa thanh lịch như một nữ sinh thập niên 90.

Anh cảm thấy từ 'xinh đẹp' không thích hợp để mô tả cô. Đâu chỉ là xinh đẹp. Cô vừa lạc lõng vừa nổi bật giữa đám đông. Một nàng tiên nữ lãnh đạm.

Anh bất giác đưa tay lên vò nhẹ mái tóc xoăn bất trị của mình, miệng ấp úng.

"À... Cảm ơn cô nhiều lắm. Cô thông minh thật đó." Anh nhoẻn miệng cười.

Hạo Nhiên nhìn chàng trai có nụ cười toả nắng trước mặt, chợt cảm thấy anh giống như vầng mặt trời ấm áp.

Cô thầm lấy làm kỳ lạ vì suy nghĩ của mình, bởi cô vốn là người không có mấy thiện cảm với đàn ông, nhất là những người đàn ông lạ mặt.

Cô khẽ gật đầu, không nói gì.

Thấy cô không muốn trò chuyện thêm, hai chàng trai hiểu ý không tiếp tục câu chuyện, họ nói lời tạm biệt rồi dợm bước đi.

Hạo Nhiên đột ngột lên tiếng. "Này anh."

Không đợi hai người kịp mở miệng, Hạo Nhiên đã rút điện thoại ra rồi nói:

"Cho tôi số Zalo của anh đi."

"……"

Con gái bây giờ khó hiểu thật đấy!

Chàng trai tóc xoăn gãi đầu, người ta vừa mới giúp mình, lại còn là một cô gái thông minh và có khí chất như vậy, còn từ chối anh sẽ mang tiếng làm cao... E hèm... Anh lập tức hắng giọng đọc cho cô số điện thoại của mình.

Vừa rút điện thoại ra để thêm số Zalo của cô vào danh sách bạn bè, anh đã nghe tiếng "ting ting" thông báo có tin nhắn đến.

Anh vội mở ra xem. Đó là một đoạn clip ngắn.

Cô nhẹ nhàng nói:

"Vừa nãy tôi quay clip đàn bồ câu, tình cờ quay cảnh anh đã đưa tiền cho bà lão. Nếu bà ta vẫn đến gây chuyện thì cứ báo cảnh sát, anh có bằng chứng trong tay rồi."

"……" Thì ra cô hỏi số Zalo để gửi cái này.

Chàng trai nam tính từ nãy đến giờ đều im lặng đột nhiên lên tiếng:

"Sao lúc nãy cô không đưa đoạn clip này ra?"

"Tôi cho rằng chứng cứ có tính quyết định nên đưa ra sau cùng." Cô thản nhiên đáp rồi xoay người bước vào trong tiệm cà phê.

Chàng trai nam tính: "......"

Chàng trai tóc xoăn: "......"

Đúng là một cô nàng quái dị mà!

-------------------

Hạo Nhiên gõ nhẹ lên mặt bàn khiến Minh Hải giật mình ngẩng đầu nhìn lên. Cô đặt một ly cà phê lên bàn anh rồi kéo ghế ngồi xuống ngay bên cạnh.

"Trời đất, em vừa từ thế kỷ 19 xuyên không tới phải không?" Minh Hải đưa tay đẩy gọng kính, tròn mắt nói.

"Đúng vậy. Em vừa hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới đó về, lần này em đã thành công ngăn cản thế chiến thứ hai diễn ra." Hạo Nhiên tỉnh bơ đáp.

"…Nói chuyện với mấy tác giả như em chắc não anh tàn sớm. Sao hôm nay em chịu ăn diện thế? Bình thường toàn mặc đồ võ ra đường cơ mà?"

Hạo Nhiên mỉm cười. "Để chụp hình kỷ niệm với đứa con đầu lòng. Phiền anh làm phó nháy cho em."

"Rất sẵn lòng, thưa quý cô."

Nói rồi anh lấy trong hộc bàn ra bản in đầu tiên của quyển sách Kẻ Ác Làm Việc Thiện đặt trước mặt cô.

Hạo Nhiên cầm quyển sách mới toanh đang toả ra mùi mực mới, trong lòng hân hoan chẳng khác nào đứa trẻ được cha mẹ ôm vào lòng khen ngợi.

Rốt cuộc cô đã có thể tự nhận mình là một tác giả thực thụ rồi.

"Quyển sách này... cho em có được không?"

"Đương nhiên là được, nhưng em phải giúp anh xem có cần chỉnh gì nữa không đấy." Minh Hải hào phóng đáp.

Đến gần trưa sau khi đã làm xong việc, Hạo Nhiên từ chối lời mời cùng đi ăn trưa với Minh Hải rồi lững thững dạo bước ngang công viên Thống Nhất.

Thời tiết của những ngày cuối tháng 8 không nắng gắt mà chuyển sang râm mát, lại thêm những hàng cây xanh rợp bóng trên đầu khiến Hạo Nhiên cảm thấy yêu đời hơn lúc nào hết.

Bước chân Hạo Nhiên dừng lại bên một băng ghế đá. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống, mở túi lấy quyển sách do chính mình viết ra, khẽ khàng mở từng trang, trong lòng không ngừng hồi tưởng lại từng tháng ngày đã trôi qua khi cô tập tành viết từng chương một, chưa hề nghĩ đến sẽ có ngày tiểu thuyết của mình được một nhà xuất bản danh tiếng như thế để mắt tới.

Hạo Nhiên mỉm cười, nụ cười ngọt ngào hạnh phúc phát ra từ tận đáy lòng. Đã rất lâu rồi cô không vui như thế.

Hạo Nhiên chìm đắm trong niềm vui của riêng mình, không hề để ý có vài người đang nhìn cô chằm chằm không chớp mắt.

Bạn đang đọc Chờ Em Trên Chiến Trường sáng tác bởi min_4ever

Truyện Chờ Em Trên Chiến Trường tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi min_4ever
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.