Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hèn Mọn Phát Dục Mới Là Vương Đạo

Tiểu thuyết gốc · 1933 chữ

Lần trước chiến đấu với Bạch Viên, Đại Mãng Xà chưa từng thấy nó sử dụng qua thiên phú thần thông.

Hiện tại thấy nó sử dụng thiên phú thần thông, Đại Mãng Xà không kinh sợ sao được?

Phải biết, Viên Đức không sử dụng thiên phú thần thông đã đánh nó tơi bời, hiện tại thiên phú thần thông đều sử dụng, hỏi nó làm sao đánh?

Bốn con yêu thú phân biệt kìm hãm bốn đầu cánh tay, lúc này Thạch Hầu chết trận, thoáng cái thế trận xảy ra biến hóa.

Bên Đại Mãng Xà tình thế biến yếu, ngược lại, Viên Đức sinh long hoạt hổ, càng đánh càng mạnh.

Bát Tí Bạch Viên thiên phú thần thông, Đại Hình Chiến Thần.

Cường hóa gấp ba lần mọi phương vị.

Ý thức chiến đấu, năng lực phản xạ, lực lượng tăng gấp ba, Viên Đức màu lông đỏ nhiễm máu.

Nó buông ra cánh tay, thi thể Thạch Hầu rơi xuống.

Thạch Hầu thiên phú thần thông Thạch Hóa chưa kịp sử dụng đã bị nó một cái tay bóp nát đầu.

Viên Đức cánh tay chộp tới Ám Dạ Báo, áp lực kinh khủng từ lòng bàn tay ụp xuống, Ám Dạ Báo nghẹn ngào kêu lên, nó nhả ra hàm răng, quay người bỏ chạy.

“Ngươi” Đại Mãng Xà con mắt muốn trồi ra, âm thanh rít gào trong khóe miệng tuôn ra.

“Chết cho ta” Đại Mãng Xà phóng vụt tới, thân thể vòng quanh eo Viên Đức, từng vòng cuộn tròn, siết chặt.

Đại Mãng Xà dùng hết sức lực, thân thể nó tuy dẻo dai hơn xa sinh vật thông thường, nhưng hiện tại cũng muốn không chịu được.

“Quay trở lại cho ta” Đại Mãng Xà kêu gào.

Ám Dạ Báo sợ hãi, thân thể nhất thời khựng đứng, để nó kịp phản ứng, bàn tay bàng bạc đại thế của Viên Đức đã tiến tới.

Ám Dạ Báo kêu thảm, Viên Đức cánh tay chộp tới, thân thể nó không một khối xương lành lặn.

Giết Yêu quân dễ như trở bàn tay.

Quăng đi thi thể Ám Dạ Báo, Lân Trư khiếp sợ, tiếp theo hẳn là tới nó.

“Đại Vương” Lân Trư tròng mắt mất tiêu cự, không dám đối mặt Đại Mãng Xà.

“Giết chết nó” Đại Mãng Xà đe dọa.

“Ta không thể” Lân Trư kêu to, hai cái răng nanh trước miệng đâm vào lòng bàn tay Viên Đức.

Lân Trư run rẩy, đòn công kích của nó không gây thương tổn cho Viên Đức, chỉ thấy lòng bàn tay một vết trầy xước cũng không.

Nghĩ tới cái chết của ba con yêu thú, Lân Trư bốn chân không đứng vững.

“Mấy con yêu thú kia không phải đối thủ của Viên Đức” Đàm Hướng Nhân nhếch miệng.

Sau khi sử dụng thiên phú thần thông, Viên Đức chiến lực cất xa, mấy con yêu thú thông thường không thể nào là đối thủ của nó.

Nhìn xem, Lân Trư đã bị Viên Đức dẫm chết.

“Viên Đức không biết trân trọng đồ ăn” Hồ Tiên Nhi đau lòng nói.

Đàm Hướng Nhân không khỏi cảm thấy mạch suy nghĩ của tiểu hồ ly thật thần kỳ.

Dùng thi thể bốn con Yêu quân làm đồ ăn, tiểu hồ ly nằm mơ cũng nghĩ tới, bữa ăn tuy xa xỉ, nhưng rất đáng mong đợi.

“Ta từ đầu liền biết phía sau có âm mưu” Thanh Thiên Điêu từ đầu cũng không rời đi, nó lén lút quan sát diễn biến.

Khi Viên Đức dùng thiên phú thần thông, Đại Hình Chiến Thần, thảm sát đám yêu thú, Thanh Thiên Điêu rùng mình.

Quả nhiên sau lưng chuyện này thật có âm mưu.

Giết chết ba con Yêu quân kìm nén tay chân, Viên Đức lần này nhìn xuống Đại Mãng Xà, sau khi dùng thiên phú thần thông, thân thể nó biến lớn, đến Đại Mãng Xà cố hết sức cũng chỉ cuộn tròn được hai vòng.

Viên Đức hai cái đồng tử mở to, bốn đầu cánh tay nắm lấy thân thể Đại Mãng Xà kéo nó ra, mặc kệ Đại Mãng Xà có cố hết sức vẫn không chống lại được.

Viên Đức hai đầu cánh tay trên đưa vào miệng Đại Mãng Xà, dùng sức.

Roẹt.

Đại Mãng Xà thân thể bị xé làm đôi từ miệng xuống cái đuôi dị tật của nó.

14 năm trước, Đại Mãng Xà bị nhân loại Cao Thanh Sơn chém nửa người.

14 năm sau, Đại Mãng Xà bị đồng loại Viên Đức dã man xé xác.

Đại Mãng Xà một nửa thân thể phún máu như suối, nhất thời trong không khí ngập mùi máu tanh.

Viên Đức giải trừ thiên phú thần thông, thân thể bằng mắt thường cũng có thể thấy biến nhỏ.

“Oa, Viên Đức, ngươi mạnh quá” Hồ Tiên Nhi tấm tắc nói.

Viên Đức nghe vậy ngẩng cao đầu, nó đi tới thu thập thi thể Đại Mãng Xà, cùng với một số bộ phận xem như còn nguyên vẹn của bốn con Yêu quân.

“Đồ…ăn” Viên Đức ngắt quãng nói.

“Ngươi hiểu ta nha” Hồ Tiên Nhi vui mừng nói.

“Tự…nhiên…tỷ” Viên Đức cũng nở nụ cười, khí thế trên người đã tản hết, da lông màu đỏ biến thành trắng, trên người không có vết máu.

“Công tử, hôm nay chúng ta có càng cua, thịt rắn để ăn” Hồ Tiên Nhi hô.

Ba con yêu thú còn lại đã be bét thịt nát, không thể ăn được, dẫn đến Hồ Tiên Nhi tuy tiếc của nhưng vẫn phải xem như thôi.

“Bạch Viên, Đại Mãng Xà hắn tự gây nghiệt không thể sống, ân oán xem như đến đây là hết” Thanh Thiên Điêu đón gió bay tới, ngay lập tức nói.

Nó không muốn bởi vì Đại Mãng Xà mà mình bị vạ lây.

Đối Viên Đức hóa thân Đại Hình Chiến Thần, Thanh Thiên Điêu không dám đối đầu, cho dù là nó, hẳn cũng không thoát khỏi cái chết.

Thanh Thiên Điêu thấy Viên Đức lạnh nhạt nhìn lấy bản thân, trong lòng không khỏi khẩn trương.

Không lẽ hắn muốn giết chết ta.

“Chuyện Đại Mãng Xà không liên quan tới ta” Thanh Thiên Điêu thanh bạch.

Viên Đức còn nghĩ rằng Thanh Thiên Điêu muốn gây sự, sẵn tiện giết chết nó, nhưng thấy nó thành thành thật thật, liền từ bỏ ý nghĩ.

Trông thấy Viên Đức ánh mắt tiếc nuối, Thanh Thiên Điêu sau gáy đổ mồ hôi.

Quả nhiên, hắn muốn thừa dịp giết chết ta.

“Đây là Thanh Thiên Quả, ngươi có thể dùng nó phục hồi pháp lực” Thanh Thiên Điêu nở nụ cười hèn mọn.

“Công tử, không biết tên họ ngươi là ?” Thanh Thiên Điêu quay qua hỏi.

Liên quan đến Huyền Vũ thánh thú, Thanh Thiên Điêu không dám làm ngơ, hèn mọn phát dục mới là vương đạo.

“Công tử nhà ta họ Đàm, tự Hướng Nhân” Hồ Tiên Nhi nhanh nhẩu đáp.

Đối với Hồ Tiên Nhi, từ nay có người hỏi tên công tử, công tử không cần báo, từ nay việc đó đã có nàng lo.

Để công tử tự báo tên, không đủ bức cách.

Hồ Tiên Nhi ta có trách nhiệm đảm bảo công tử đủ trang bức.

“Khụ khụ, vị hồ tiên tiểu thư này là ?” Thanh Thiên Điêu ho khan.

“Họ Hồ, tự Tiên Nhi, Hồ Tiên Nhi chính là ta, ta chính là Hồ Tiên Nhi” Hồ Tiên Nhi nghênh ngang nói, bộ dáng muốn bao nhiêu ăn đòn có bấy nhiêu ăn đòn.

“Kính ngưỡng Tiên Nhi tiểu thư đã lâu” Thanh Thiên Điêu không giận mà còn cười lấy lòng.

“Công tử, con điêu này cười thật hèn mọn nha” Hồ Tiên Nhi quay qua Đàm Hướng Nhân, nhỏ giọng nói.

“Ân” Đàm Hướng Nhân gật đầu,

Có điều giọng nói Hồ Tiên Nhi đủ để Thanh Thiên Điêu nghe được.

Trên mặt nó nụ cười cứng đờ.

Trong lòng đậu đen rau muống, hèn mọn phát dục mới là vương đạo.

“Ta có việc đi trước, các ngươi ở lại vui vẻ” Nghĩ như vậy, Thanh Thiên Điêu thân thiện nói, dứt lời, nó quay người bay vụt đi.

Nó không muốn tiếp tục ở lại chung đụng với đám sát thần này, ở lâu một chút, nguy cơ tử vong cao một chút.

“Trước khi ăn đồ ăn, chúng ta đi lục soát nhà bọn nó nha” Hồ Tiên Nhi nói.

Năm con Yêu quân chết trận, đồ đạc bọn nó hiện tại là vật vô chủ, không lấy thì thật có lỗi với bản thân.

Đây là Hồ Tiên Nhi quan niệm.

“Hồ Tiên Nhi, ngươi bắt đầu học xấu” Đàm Hướng Nhân lắc đầu.

“Công tử, nếu thật là xấu xa, ta nguyện một người xấu xa, công tử ngươi xin đừng tham dự” Hồ Tiên Nhi đại nghĩa lẫm nhiên nói.

Nói đến, khí thế trên người nàng có bao nhiêu dạt dào.

“Khụ khụ, phật nói, vật thuộc về người hữu duyên” Đàm Hướng Nhân không biết xấu hổ, thản nhiên nói.

“Công tử, ngươi cũng học xấu” Hồ Tiên Nhi phiết môi nói.

Viên Đức kêu, nó biểu thị muốn tham gia.

“Viên Đức, ngươi cũng học xấu a” Hồ Tiên Nhi kinh hô.

Cứ như vậy, ba người Đàm Hướng Nhân bắt đầu soát nhà Đại Mãng Xà, năm con Yêu quân.

Bọn hắn đầu tiên đi tới nhà Đại Mãng Xà, Đại Mãng Xà đạo hạnh cao nhất, tài sản nhất định phong phú nhất.

Mà lại, đợi cho đám xà yêu kịp phản ứng, bọn nó sẽ trước hết cuỗm hết đồ vật bỏ đi.

Thấy Viên Đức, đám xà yêu cúi người run rẩy, mặc cho đám Đàm Hướng Nhân sảng khoái thu bảo vật.

Trong hang động, đồ vật chứa rất nhiều, nhưng hầu như đều là Linh Quả, còn lại là một số kim loại quý.

Soát qua nhà Thạch Hầu, trong hang động nó chứa một bồn Hầu Nhi Tửu, chất lượng thượng giai, mùi hương tỏa nức mũi.

Soát nhà Lân Trư, được một đám thịt heo, đương nhiên là Viên Đức thèm thịt heo, cho nên tiện tay giết một đám.

“Đám yêu thú này so với nhân loại, bọn nó không khỏi lộ ra nghèo kiết xác, tài sản xem ra đều là Linh Quả, cùng một số thần kim, bất quá cũng xem như dùng để tăng tu vi” Xem xét thu hoạch, Đàm Hướng Nhân suy nghĩ.

Đàm Hướng Nhân cắn Linh Quả, vị ngọt Linh Quả tan trong miệng, thoáng ấm áp vùng bụng.

Giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy thứ mười bảy cô đọng.

“Dược lực thật mạnh mẽ” Đàm Hướng Nhân mắt tỏa sáng.

Loại Linh Quả này trong kho tàng của Đại Mãng Xà có không ít.

….

Một tuần trôi qua.

Đàm Hướng Nhân thắp sáng 270 tinh điểm, dương tinh đồ sáng một nửa, cách 360 tinh điểm gần một bước.

Do hằng ngày không tiếc tiêu hao Linh Quả, số lượng Nhất Nguyên Trọng Thủy đã tăng lên tới sáu mươi giọt.

Chỉ riêng đó đã có được sáu ngàn cân trọng lượng.

Hồ Tiên Nhi trên trán ba cái bông hoa nhỏ càng đỏ rực, thân thể lực lượng tăng mạnh, nàng so Đàm Hướng Nhân ăn Linh Quả không ít.

“Đã tới lúc nên trở về làng” Đàm Hướng Nhân ngẩng đầu.

Bạn đang đọc Chúng Thần Trở Về sáng tác bởi codocnhan172
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi codocnhan172
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.